Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 233 - Chương 221

/362


Tô Chỉ San đi lấy nước uống, lâu như vậy vẫn chưa quay lại, rõ ràng là muốn trốn tránh Vương Triết. . . . . .

Cho nên, tốt hay không tốt, người ngoài còn nhìn không ra sao? Nhưng đối mặt với Vương Triết, trừ nói tiếng “Khỏe” cô còn biết nói gì?

Vương Triết “A” một tiếng, cười, hít một hơi thuốc, vòng khói lượn lờ, “Lúc trước, mỗi ngày, bốn người chúng ta đều ở chung một chỗ, cậu áp bức Tiêu Y Đình, Chỉ San áp bức tớ…cả hai khổ không thể tả, mỗi ngày nghĩ trăm phương nghìn kế nếu tránh được ma trảo của hai người thì có biết bao nhiêu hạnh phúc”

Anh dừng lại, lại hít một hơi, cười khổ, “Mọi người cứ bị coi thường, rất nhiều đạo lý lúc mười tuổi đã biết, lại cứ muốn dùng hai mươi năm thậm chí thời gian dài hơn để tự mình nghiệm chứng. Thanh Hòa, bây giờ chúng ta muốn gặp nhau cũng thật khó, mặc dù đều ở cùng một thành phố. . . . . . ”

Anh gọi “Thanh Hòa”, mắt lại nhìn hướng Tô Chỉ San đã đi, người nói đi lấy đồ uống đó, một đi không trở lại. . . . . .

Diệp Thanh Hòa không đưa ra bình luận, thời gian không thể quay về nhưng cố nhân có thể gặp lại, sức quyến rũ lớn nhất của cuộc sống là ai cũng không đoán được, mỗi lần gặp lại sẽ có kết cục gì. . . . . .

Cô cầm xâu rau cải nướng đưa cho anh, “Đói không? Ăn trước đi.”

“Thanh Hòa, có thời gian chúng ta họp mặt nhiều một chút, gọi Tiêu Y Đình đến nữa.” Anh nhận lấy xâu khoai tây, loay hoay trên vĩ nướng, cũng không ăn, “Nhớ những ngày trước, khi đó cũng rất khổ cực, nhưng thật ấm áp, rất thuần túy và tinh khiết, hiện tại. . . . . .” Anh cười cười, “Trừ công việc ra tớ cũng không muốn gặp ai, cứ đối mặt với mỏi mệt, do người đã già rồi sao? Làm việc xong cũng chỉ muốn ở nhà, trêu chọc những chú chó mèo nhỏ, thấy bất luận kẻ nào cũng thành gánh nặng. . . . . .”

Anh tự nói , rồi sau đó lại tự giễu, “Một ông chú già như tớ nói ra những lời này có phải quá buồn nôn không? Không nói, chỉ là thấy cậu, đột nhiên cảm khái.”

Cô cười lắc lắc đầu, “Thời gian không già, Vương Triết, mọi người đều như vậy, cứ nhìn …hôm nay đi.”

Qủa nhiên Tô Chỉ San không quay lại mà cùng bạn học khác hội họp, mà lò nướng này chỉ có hai người bọn họ, mãi cho đến cuối cùng.

Trong lúc đó, bạn gái của anh gọi điện không ngừng , thúc giục anh trở về, anh giận, dập máy.

Cô không có quyền hỏi tới quan hệ của anh và bạn gái, chỉ là, khi anh tắt máy, thì Tiêu Y Đình gọi tới, tiếng chuông này, tựa như sưởi ấm nội tâm đăng căng như dây cung của cô, “Xin lỗi.” Cô cười đứng dậy đi chỗ hẻo lánh nghe điện thoại.

Đối thoại của hai người rất đơn giản, cũng chỉ là hỏi lẫn nhau đang làm gì, đã ăn cơm chưa, anh hỏi cô họp lớp có vui không, có người nào.

Chỉ là cuộc đối thoại đơn giản như vậy, có gió hiu hiu, giọng nói dịu dàng, mặc dù không gặp mặt, nhưng lại giống như anh đang ở đối diện mình mỉm cười, nụ cười như thế, an bình mà ấm áp.

Nói điện thoại ngắn ngủn ba phút, anh có việc, nói cho cô biết hai ngày sau về nhà, nói giỡn muốn cô tắm rửa sạch sẽ chờ anh trở về, cô chỉ cười.

Quay đầu lại, phát hiện Vương Triết đã đi rồi, xung quanh lò nướng không có một bóng người, xâu thịt lúc trước Tô Chỉ San hưng phấn ngồi nướng, bây giờ đã cháy.

Điện thoại rung lên, tin nhắn tới, là Vương Triết : Thanh Hòa, tớ đi trước, lần tới ra ngoài ngồi một chút.

Cô vứt hết thịt bị cháy, Tô Chỉ San mới quay lại, một bộ điềm nhiên như không có việc gì, cùng cô ngồi nướng lần nữa, lơ đãng, hỏi một câu, “Anh ta nói gì?”

“. . . . . .” Càng tỏ ra không thèm để ý, lại càng để ý, cần gì chứ? “Cậu ta nói, nhớ nhung những ngày trước, hẹn chúng ta có thời gian thì ra ngoài gặp mặt.”

Cô đưa tin nhắn cho Tô Chỉ San nhìn.

Tô Chỉ San chỉ nhìn cô, rồi không lên tiếng.

“Cậu ta có bạn gái rồi.” Cô dứt khoát nói rõ mọi chuyện, mặc kệ giờ phút này trong lòng Tô Tô đối với Vương Triết như thế nào, nhưng nhất định phải biết rõ chuyện này.

“Biết! Đổi vài người rồi! Rất bình thường! Tớ cũng có bạn trai, lần sau dẫn cậu gặp mặt!” Tô Chỉ San nói.

“. . . . . .” Cô thật không nói được gì, không thể làm gì khác hơn là nói, “Tô Tô, tớ hi vọng cậu có thể hạnh phúc.”

Tô Chỉ San nhìn cô một cái, có chút bất đắc dĩ, mỉm cười, “Biết, tớ sẽ nắm chặc, chẳng lẽ bây giờ cậu không thấy tớ hạnh phúc sao? Tớ không phải là cái bình dễ bị phá vỡ đâu.”

Cô yên lòng, “Ai nói cậu là cái bình dễ vỡ?”

“Thì nói vậy thôi” Thấy cô tức giận, Tô Chỉ San càng vui vẻ, “Tớ không phải là cái bình vỡ, mà tớ là bình hoa có nội hàm, xinh đẹp nhất.”

Diệp Thanh Hòa cười, Tô Chỉ San không phải bình hoa, mà là một bức họa tinh tế, lấy thời gian làm bút, lấy năm tháng làm lụa, miêu tả cô ngày càng mĩ lệ. . . . . .

Về sau, họ không nói tới Vương Triết nữa.

Hôm sau là đại thọ của bà ngoại, Tiêu Y Đình không có ở đây, cô làm vợ anh đương nhiên phải đi chúc thọ , đêm qua trở về, cô bị mất ngủ. . . . . .

Nhưng mặc kệ như thế nào, hôm sau cô phải trang điểm, lấy trạng thái tinh thần tốt nhất cùng Khương Vãn Ngư đến nhà họ Khương. Trước khi đi, cô nghe Khương Vãn Ngư và Tiêu Thành Hưng nói trở về phải thương lượng chuyện hôn lễ của cô và Tiêu Y Đình.

Khương lão phu nhân thích chơi mạt chược, người cao tuổi tất nhiên muốn náo nhiệt, từ sớm, nhà họ Tiêu và hai thông gia khác đã đi qua gặp Khương lão phu nhân rồi.

Lúc người nhà họ Tiêu đến, bàn mạt chược đã bày ra, bốn lão phu nhân đang bận việc, Tiêu Bạch Vũ và Khương Tông Văn lại đang cùng hai vị ông nội nói chuyện.

Thấy Diệp Thanh Hòa, bà nội Tiêu liền mặt mày hớn hở, “Thanh Hòa, tới đây, ngồi với bà nội.”

Trở lại lâu rồi, có đi qua gặp bà nội Tiêu mấy lần, nhưng là lần đầu tiên đến nhà họ Khương.

Cô nghe lời đi qua ngồi, bà nội Tiêu liền cười hì hì giới thiệu với hai người khác, đây là vợ của đứa cháu thứ hai, mặt mũi của hai vị lão phu nhân cũng hiền lành, khen cô thanh tú đoan trang, bà nội Tiêu nghe càng vui vẻ.

Như Tiêu Y Đình từng nói, anh là đứa cháu mà lão nhân hai nhà

/362

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status