Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 153: Lãnh Huyết Ngũ (3)

/803



Hiện tại ngày nào Diệp Lãng cũng chui vào phòng thí nghiệm, chơi đùa bất diệc nhạc hồ, có cảm giác như quên mất cả trời đất, đã quăng đi cái kế hoạch hay những chuyện hắn muốn làm ra sau rồi!

Hôm nay Diệp Lãng làm xong một cái thực nghiệm đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, đi ra hít thở không khí, thuận tiện tìm một ít đồ ăn. Tuy thực vật mà Chân Tiểu Yên chuẩn bị còn rất nhiều nhưng bây giờ hắn cảm thấy không nỡ ăn, sợ ăn quá nhanh sẽ không còn nữa.

Bây giờ hắn phát hiện ra, hóa ra những gì Chân Tiểu Yên chuẩn bị còn chưa đủ nhiều, đã bị hắn ăn hơn nửa rồi, lúc trước khi "chơi trò" Dong Binh hắn ăn rất nhiều, lý do là muốn bổ sung thể lực nên ăn rất nhiều, rất nhanh.

Mụ béo, không có ngươi ta nên làm gì bây giờ?

Lúc này đột nhiên Diệp Lãng phát hiện hóa ra Chân Tiểu Yên quan trọng như vậy, nhưng nếu bảo Diệp Lãng lựa chọn giữa Chân Tiểu Yên và thực vật thì hắn sẽ chọn...

Trước kia, tại một thời điểm mông lung, Chân Tiểu Yên dùng một ánh mắt mông lung nhìn Diệp Lãng, dùng một ngữ khí mông lung hỏi: "Diệp Lãng, ta và điểm tâm ngươi thích bên nào hơn?"

Diệp Lãng không hề nghĩ ngợi trả lời ngay:

"Điểm tâm!"

...

---------------

"1 2 3 4, 2 2 3 4..."

Diệp Lãng ở trong sân làm vài động tác thể thao, hắn tự tại như ở nhà mình vậy, cũng chỉ có hắn mới có thể làm được như thế, không suy nghĩ, ý thức về nguy cơ luôn là 0.

Lúc này có một tổ viên của Lãnh Huyết Tổ đi vào, hỏi Diệp Lãng: "Phất Lan Khắc, Thập Tam gia còn chưa xuất quan sao?"

"Chưa, chắc hắn chết ở trong đó rồi." Diệp Lãng trả lời, cũng đoán.

"Đi đi, ngươi cứ hy vọng hắn chết đi, như thế thì cái mạng nhỏ của ngươi mới được an toàn." Tổ viên kia tức giận nói, sau đó liền rời đi.

"Hắn có chết hay không thì liên quan gì đến cái mạng nhỏ của mình, hắn lại không làm gì được ta." Diệp Lãng tiếp tục làm mấy động tác thể thao nữa, vô tình nói, mà lời này của hắn lại không ai nghe thấy.

Cho dù có người nghe cũng không để ý, bởi vì bọn họ cảm thấy Diệp Lãng không biết trời cao đất dày gì cả.

"Vận động xong lại thấy đói bụng, tắm rửa một cái sau đó xuống phòng bếp tìm chút đồ ăn." DIệp Lãng vuốt bụng, cười cười xong chạy vào phòng tắm.

Tắm rửa xong, thay đổi y phục, ra khỏi tiểu viện, hôm nay lại không có ai trông chừng hắn, hắn liền một mình đi xuống phòng bếp.

Không nên hỏi hắn biết phòng bếp ở đâu không, đương nhiên là biết rồi, trong khoảng thời gian này hắn đã quá quen thuộc với nơi này, mà nơi "quan trọng" như phòng bếp đương nhiên là phải quen thuộc rồi.

Khi đi vào phòng bếp, Diệp Lãng nhìn thấy ở bên ngoài có một đám người rồi, những người này hắn biết, là đầu bếp và người làm, nhưng sao bọn hắn lại ở ngoài đây mà không phải trong phòng bếp, quái!

"Các ngươi ở đây làm gì?" Diệp Lãng đứng đằng sau những người này mà hỏi.

"Chúng ta cũng không có biện pháp gì, không phải chúng ta không muốn làm việc, mà là ở trong đó..." Ngay từ đầu mọi người còn tưởng rằng Diệp Lãng là cấp trên, muốn giải thích, mà rất nhanh có người phát hiện ra đó là Diệp Lãng.

"Phất Lan Khắc, hóa ra là ngươi, ngươi lại đói bụng à? Ngươi tới không đúng lúc rồi, bên trong đã có người chiếm giữ." Một tên đầu to mặt bự, vừa nhìn đã biết đầu bếp nói.

Mà lời này, vô luận là ngữ khí hay nội dung đều nói cho người ta biết một chuyện, người ở đây rất quen thuộc với Diệp Lãng, biết khi hắn đói bụng sẽ chạy đến đây tìm đồ ăn.

/803

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status