- Tiểu tử, ngươi điên với ta đấy à! Nói cho ngươi biết, ở chỗ chúng ta, tể tướng đến ăn mỳ cũng phải trả tiền, một tên tiểu tử như ngươi đừng tưởng bưng bít cho qua chuyện! Ta biết ngươi không có tiền, vậy thì ở lại rửa bát trừ nợ!
Ông chỉ cũng không phải vừa, xem ra hắn đã từng gặp rất nhiều trường hợp tương tự.
- Rửa thì rửa, coi như ta nợ ngươi, đợi trả xong rồi. ta sẽ cho ngươi biết tay, một mồi lửa đốt cháy cái tiệm xấu xa này!
Diệp Lãng tức tối nói.
Lúc này, Diệp Lãng hình như không nghĩ ra, nếu như muốn đốt tiệm người ta thì còn rửa bát làm gì, chi bằng phóng lửa đốt luôn.
- Cho ngươi cũng không dám!
Ông chủ khó chịu nói. Hắn cũng cảm thấy Diệp Lãng không dám làm vậy, nếu như Diệp Lãng dám, tại sao còn rửa bát trả nợ làm gì, trực tiếp phóng hoả không phải tốt hơn sao, dù sao sau khi cháy hết, mọi thứ đều sẽ như nhau.
- Ngươi cứ đợi đấy...
Diệp Lãng nói xong liền đi rửa bát, rửa xong, hắn liền nói một câu với ông chủ:
- Bây giờ, ta không nợ ngươi gì nữa, ngươi muốn sống cứ chạy. Cái ta sẽ đốt cái tiệm xấu xa này!!
- Ngươi dám!
- Tại sao không dám!
Diệp Lãng cầm một vò rượu, trực tiếp ném xuống đất, cả tiệm tràn ngập mùi thơm của rượu, Diệp Lãng lập tức nhịn thở, hắn sợ ngửi thấy mùi cồn thì sẽ say mất.
- Ngươi không sợ sẽ bị Hoàng thượng trị tội sao? Đây là nơi được Lão nhân gia đich thân đặt tên!!
Ông chủ có vẻ hơi sợ, hành động bây giờ của Diệp Lãng đã vượt qua tầm dự liệu của hắn.
- Sợ? Sợ cái gì! Ta đâu có phải người ở đây, cho dù hắn có quan tâm đến cái tiệm này thì cũng không tìm được ta!!
Diệp Lãng lưu manh nói, tiếp tục vẩy rượu, vẩy dầu hoả.
- Không được! Xin ngươi hãy dừng tay, ngươi không thể làm như vậy. Nếu như ngươi đốt tiệm ta thì hãy đốt luôn cả ta đi!!
Ông chủ lao đến, đứng giữa đống rượu xen lẫn dầu hoả, quyết tâm bảo vệ cửa tiệm.
Đương nhiên, trước đó hắn đã thử tiến hành phản kháng đàn áp Diệp Lãng, nhưng kết quả đều thất bại, hắn biết Diệp Lãng là một kiếm sĩ thực lực cao cường.
Sớm biết hắn mạnh như vậy, mình đã không động vào hắn, tên tiểu tử côn đồ này, lợi hại như vậy tại sao lúc trước còn nghe lời ta, rửa bát cho ta!!
Ông chủ không hiểu, tại sao Diệp Lãng lại chịu rửa bát, hình như hắn căn bản không cần làm vậy.
Hắn sẽ không bao giờ hiểu được ý tứ của Diệp Lãng. Diệp Lãng rửa bát là muốn trả sạch món nợ ăn cơm, chỉ đơn giản như vậy, còn việc khác là việc khác, hắn sẽ tách ra xử lý, không bao giờ gộp vào với nhau.
/803
|