Diệp Lãng từ chối rất dứt khoát, hơn nữa không khách khí còn nói Lãnh Huyết Ngũ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Vì vậy, Lãnh Huyết Ngũ giận dữ, vụng trộm đá lên bắp chân của Diệp Lãng một cái.
- Muốn đi? Các ngươi tạm thời phải lưu lại đây!
Liễu gia công tử đứng ở trước mặt Diệp Lãng, ý tứ trong lời nói rất rõ ràng, chuyện này không thể chỉ đơn giản như vậy.
- Lưu lại nơi này làm gì? Ngươi mời ta ăn cơm sao?
Diệp Lãng cười hỏi.
- Cơm có thể mời ngươi ăn, đương nhiên không phải chỉ ăn cơm đơn giản như vậy, ngươi đả thương Vệ huynh, chuyện này ngươi cảm thấy Vệ gia sẽ tính toán thế nào?
Liễu gia công tử nói ra.
- Bọn họ sẽ tìm ta để tính toán khoản sổ sách này, nhớ kỹ, ta gọi là Tuyết Vũ!
Thời điểm này Lãnh Huyết Ngũ nói rất vô tình, đoạt lời Diệp Lãng nói.
- Tuyết Vũ? Tên này không biết là thật hay giả, không biết các ngươi có lừa gạt ta hay không.
Liễu gia công tử rất dứt khoát phá hư chuyện này, mọi người vốn có thể bình an vô sự, trước đây không có vấn đề gì, nhưng hiện tại lại gặp chuyện không may.
/803
|