Nam tử xa lạ kia ko có trả lời, mà là đứng dậy đi đến trước người Kiều Mặc Nhiên. Dáng người của hắn tốt lắm, cơ bắp trật tự rõ ràng. Bộ pháp của hắn rất tao nhã, làm cho Kiều Mặc Nhiên nghĩ đến con báo nhà mình. Nàng run run chỉ nam tử xa lạ kia nói- Ngươi đừng nói là Tiểu Hắc nha?
Vậy nam tử đi đến trước mặt Kiều Mặc Nhiên, cúi đầu nhìn nàng. Hắn vóc dáng rất cao, Kiều Mặc Nhiên nhất thời cảm thấy 1 loại cảm giác áp bách vô hình, nàng ko khỏi lui về sau 2 bước đem khoảng cách giữa 2 người tách ra. Vậy nam tử lại tiến về trước 1 bước, lại lần nữa thiếp thượng Kiều Mặc Nhiên, hắn nắm vuốt cằm của nàng, bắt buộc nàng nhìn chính mình. Rồi mới mở miệng nói- Ngươi đã nói hết với hắn? Ngươi đã biết được thứ ngươi muốn biết, quay trở về làm gì? Còn chưa cút?
Vậy thanh âm chính là Kiều Mặc Nhiên sở quen thuộc là thanh âm của báo đen, chỉ là lúc này lộ ra nồng đậm hận ý. Tay hắn kháp vuốt cằm của Kiều Mặc Nhiên rất dùng sức, cơ hồ muốn bóp nát vuốt cằm của nàng. Kiều Mặc Nhiên giờ phút này cũng ko quan tâm đau đớn, thì thào nói- Ngươi… sao lại biết?
_ Bộ tộc báo đen kỹ năng theo dõi cùng phản xạ đều là chịu qua đặc huấn, ngươi nghĩ với 1 chút tiểu kỹ xảo đó liền qua mặt được ta? Ngươi đem ta trở thành cái gì, thằng ngốc sao?- Báo đen thanh âm lạnh lùng nói- Cút- Nói xong liền buông ra vuốt cằm Kiều Mặc Nhiên, vuốt cằm của nàng đã muốn bị hắn nhéo đỏ.
_ Ta…- Kiều Mặc Nhiên cúi đầu xoắn ngón tay, ko dám nhìn thẳng 2 mắt phẫn nộ của hắn.
_ Còn sững sờ ở đây làm gì, ko nghe ta nói sao?- Báo đen nói tới đây, nheo lại đôi mắt suy nghĩ 1 hồi, rồi mới cười lạnh nói- Hừ, chẳng lẽ đúng như ta nghĩ, còn muốn thăm dò thêm được vị trí sơn động? Tốt, ta đổ muốn nhìn, lần này ngươi xài thủ đoạn gì- Nói xong, hắn 2 tay khoanh ngực, cấp Kiều Mặc Nhiên hành động.
_ Ta…- Kiều Mặc Nhiên muốn nói chính mình thật sự ko có thủ đoạn nào hết, nhưng suy nghĩ lại cảm thấy ko đúng, chính mình rõ ràng đã lừa gạt hắn. Bất tri bất giác khuôn mặt xinh đẹp của nàng thượng đã bị nước mắt tràn đầy, tựa hồ giống như nàng lần đầu tiên vô thanh vô tức nỉ non.
Báo đen thấy nàng khóc bất lực như vậy, tro lòng có bao nhiêu ko đành lòng, nhưng lại ko muốn liền như thế tha thứ sở tác sở vi của nàng. Hắn 1 tay kéo nàng ấn đến khố hạ của mình, nói- Ko bằng như vậy, ngươi đem là đó thủ đoạn ở trên giường của ngươi đều dùng ra hết, làm cho nó thư thái, ta liền mang ngươi đi tìm sơn động đó.
Báo đen động tác rất thô lỗ, Kiều Mặc Nhiên ko hề chuẩn bị quỳ đổ ở trên mặt đất, vậy thật lớn xung lượng làm cho bụng nàng đau xót. Nàng vội vàng nói- Ngươi đừng như vậy, ta đang mang thai, sẽ làm bị thương đến đứa nhỏ.
_ Đứa nhỏ? Nguyên lai ngươi cũng để ý đứa nhỏ này. Ko có nó ko phải tốt hơn sao, đỡ khiến ngươi phải chịu tội ko đáng như vậy- Báo đen thấy nàng khóc càng thêm thương tâm, lại ko biện giải 1 câu, hắn tro lòng có 1 trận phiền chán ko biết có từ đâu. Hắn nhấc lên cánh tay của nàng, kéo nàng liền đi ra ngoài, nhân tiện nói- Cũng được, ta hiện tại liền nói cho ngươi, nên ngươi ko cần trở về đây nữa.
_ Ngươi đừng như vậy!- Kiều Mặc Nhiên khóc tránh thoát giam cầm của hắn, rồi mới nhỏ giọng nói- Ta… ko phải là vì muốn biết địa điểm mới trở về. Người đó nói cho dù ko biết vị trí cụ thể cũng được.
_ Hắn rốt cuộc cho ngươi cái gì mà ngươi nguyện ý vì hắn bán mạng như thế? Này đều là chủ ý của hắn? Đem ngươi đưa tới bên ta- Báo đen lúc này thật rất muốn bóp chết vị nữ tử nhân loại yêu kiều nhỏ bé trước mặt này.
Kỳ thật hắn cũng ko dám có yêu cầu cùng hắn lâu dài, thầm nghĩ đối xử nàng thật tốt rồi cùng nàng sống những ngày vui vẻ cuối cùng của đời này. Mấy ngày này quả thật là hạnh phúc nhất mà hắn từng trãi qua tro cuộc đời này, nhìn nàng theo ban đầu sợ hãi chính mình đến sau có thể cùng mình nói chuyện phiếm hay đùa giỡn, thậm chí là có động tác chủ động thân mật. Quá trình này làm cho báo đen tràn ngập tình cảm vui sướng, giống như là chinh phục 1 cái tiểu thú ko chịu nghe lời vậy. Nhưng hắn cuối cùng đổi lấy cái gì? 1 khúc âm mưu, ngay từ đầu đã được lên kế hoạch hoàn chỉnh. Hắn cuộc đời này hận nhất chính là phản bội cùng lừa gạt, vừa vặn nàng đều làm đủ.
_ Người… người đó cho ta 1 lời hứa hẹn… đối ta rất trọng yếu- Kiều Mặc Nhiên cúi đầu nói.
_ Hứa hẹn? Hắn hứa hẹn cho ngươi làm Ma hậu của hắn? Ngươi liền như vậy khẩn cấp?- Báo đen cả giận. Kỳ thật nguyên nhân này hắn đã sớm đoán được. Hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng ko hiểu Mẫn Mặc làm sao dụ dỗ được Kiều Mặc Nhiên, vì nàng là loại nữ tử ko bị dục vọng quyền lực hấp dẫn, cho nên hắn đoán là vì ngoại hình Mẫn Mặc.
Báo đen sau khi xuất ngũ liền có thể khôi phục nhân hình, chỉ là lấy hình thái báo tồn tại đã lâu, hắn ko còn thói quen đi bằng 2 đùi nữa, này cũng chính là nguyên nhân hắn vẫn ko xuất hiện bằng nhân hình. Phát hiện Kiều Mặc Nhiên đi về phía này, hồi đến nơi đây, hắn liền theo bản năng hiện ra hình thái người. Hắn cũng ko biết chính mình vì cái gì hội làm như vậy, chẳng lẽ chỉ là muốn chứng minh chính mình ko hề kém so Mẫn Mặc? Hay là muốn vãn hồi cái gì?
_ Ko phải, người đó đáp ứng ta nếu ta nghe được là đó tin tức sẽ đưa ta về nhà. Ta ko muốn trở thành ma hậu đâu- Kiều Mặc Nhiên nói.
Nghe đến đó, nội tâm báo đen bỗng nhiên dễ chịu 1 ít, cũng may ko phải là vì nam nhân khác. Biểu tình trên mặt báo đen lúc này mới có chút dịu đi, hắn thở dài 1 hơi rồi nói- Đi thôi, ta mang ngươi đi tìm cái sơn động kia. Dù sao ngươi cũng biết nhiều như thế, chỉ thiếu chuyện này- Báo đen nói tới đây, ngẩng đầu nhìn trần hang động, nói- Rồi hãy đi về nhà…
Kiều Mặc Nhiên lắc lắc đầu nói- Người đó nói ko biết địa điểm cũng được, cho nên ko cần. Ngươi đã đáp ứng sẽ ko tiết lộ bí mật của tiên vương, phía trước lừa ngươi là ta ko đúng, ngươi ko cần vì ta mà vi phạm lời thề nữa- Kiều Mặc Nhiên nói xong liền tìm 1 cái góc khuất ngồi xuống, yên lặng rơi nước mắt.
Mấy ngày sau đó, quan hệ của báo đen cùng Kiều Mặc Nhiên lại hồi về thời điểm ban đầu. Nàng tận lực tránh nói chuyện cùng hắn, cũng ko còn thân mật gọi hắn “Tiểu Hắc”. Nàng ưu tư nên rất lạc miệng, ăn cũng rất ít. Là báo đen chính mình tự tay đem kết quả cố gắng lúc trước hủy diệt hết, nàng còn đang hoài đứa nhỏ của mình mà phải chịu tội như vậy, báo đen bỗng nhiên cảm thấy chính mình rất hỗn đản, quả thực chết chưa hết tội.
Hôm nay, báo đen hái 1 ít non mềm cỏ mà Kiều Mặc Nhiên thích ăn nhất. Loại cỏ này màu sắc xanh biếc, bên tro có rất nhiều chất lỏng, mùi thơm mát ngọt. Loại cỏ non mềm này rất ít gặp, hắn tìm cả 1 buổi sáng cũng chỉ hái được 1 ít. Hắn đem vậy non mềm cỏ đưa cho Kiều Mặc Nhiên, nói- Ngươi ăn quá ít, còn đang hoài đứa nhỏ nữa, phải ăn nhiều 1 chút.
Kiều Mặc Nhiên ko có tiếp vật hắn đưa, mà là quay đầu nói- Ngươi yên tâm, ta cho dù có đói chết cũng sẽ ko để cho hài tử của ngươi có việc.
_ Ta ko phải có ý gì, chỉ là muốn ngươi ăn nhiều 1 chút thôi- Báo đen nhăn mi, hắn thật cũng ko biết cách an ủi nữ nhân như thế nào. Hắn chịu qua đủ loại huấn luyện, nhưng người ta lại ko dạy hắn làm sao dụ lừa nữ nhân. Báo đen nghĩ có lẽ chính mình nên đi thỉnh giáo Mẫn Mặc, ít nhất cùng nữ nhân giao tiếp hắn đương nhiên là am hiểu nhất
Vậy nam tử đi đến trước mặt Kiều Mặc Nhiên, cúi đầu nhìn nàng. Hắn vóc dáng rất cao, Kiều Mặc Nhiên nhất thời cảm thấy 1 loại cảm giác áp bách vô hình, nàng ko khỏi lui về sau 2 bước đem khoảng cách giữa 2 người tách ra. Vậy nam tử lại tiến về trước 1 bước, lại lần nữa thiếp thượng Kiều Mặc Nhiên, hắn nắm vuốt cằm của nàng, bắt buộc nàng nhìn chính mình. Rồi mới mở miệng nói- Ngươi đã nói hết với hắn? Ngươi đã biết được thứ ngươi muốn biết, quay trở về làm gì? Còn chưa cút?
Vậy thanh âm chính là Kiều Mặc Nhiên sở quen thuộc là thanh âm của báo đen, chỉ là lúc này lộ ra nồng đậm hận ý. Tay hắn kháp vuốt cằm của Kiều Mặc Nhiên rất dùng sức, cơ hồ muốn bóp nát vuốt cằm của nàng. Kiều Mặc Nhiên giờ phút này cũng ko quan tâm đau đớn, thì thào nói- Ngươi… sao lại biết?
_ Bộ tộc báo đen kỹ năng theo dõi cùng phản xạ đều là chịu qua đặc huấn, ngươi nghĩ với 1 chút tiểu kỹ xảo đó liền qua mặt được ta? Ngươi đem ta trở thành cái gì, thằng ngốc sao?- Báo đen thanh âm lạnh lùng nói- Cút- Nói xong liền buông ra vuốt cằm Kiều Mặc Nhiên, vuốt cằm của nàng đã muốn bị hắn nhéo đỏ.
_ Ta…- Kiều Mặc Nhiên cúi đầu xoắn ngón tay, ko dám nhìn thẳng 2 mắt phẫn nộ của hắn.
_ Còn sững sờ ở đây làm gì, ko nghe ta nói sao?- Báo đen nói tới đây, nheo lại đôi mắt suy nghĩ 1 hồi, rồi mới cười lạnh nói- Hừ, chẳng lẽ đúng như ta nghĩ, còn muốn thăm dò thêm được vị trí sơn động? Tốt, ta đổ muốn nhìn, lần này ngươi xài thủ đoạn gì- Nói xong, hắn 2 tay khoanh ngực, cấp Kiều Mặc Nhiên hành động.
_ Ta…- Kiều Mặc Nhiên muốn nói chính mình thật sự ko có thủ đoạn nào hết, nhưng suy nghĩ lại cảm thấy ko đúng, chính mình rõ ràng đã lừa gạt hắn. Bất tri bất giác khuôn mặt xinh đẹp của nàng thượng đã bị nước mắt tràn đầy, tựa hồ giống như nàng lần đầu tiên vô thanh vô tức nỉ non.
Báo đen thấy nàng khóc bất lực như vậy, tro lòng có bao nhiêu ko đành lòng, nhưng lại ko muốn liền như thế tha thứ sở tác sở vi của nàng. Hắn 1 tay kéo nàng ấn đến khố hạ của mình, nói- Ko bằng như vậy, ngươi đem là đó thủ đoạn ở trên giường của ngươi đều dùng ra hết, làm cho nó thư thái, ta liền mang ngươi đi tìm sơn động đó.
Báo đen động tác rất thô lỗ, Kiều Mặc Nhiên ko hề chuẩn bị quỳ đổ ở trên mặt đất, vậy thật lớn xung lượng làm cho bụng nàng đau xót. Nàng vội vàng nói- Ngươi đừng như vậy, ta đang mang thai, sẽ làm bị thương đến đứa nhỏ.
_ Đứa nhỏ? Nguyên lai ngươi cũng để ý đứa nhỏ này. Ko có nó ko phải tốt hơn sao, đỡ khiến ngươi phải chịu tội ko đáng như vậy- Báo đen thấy nàng khóc càng thêm thương tâm, lại ko biện giải 1 câu, hắn tro lòng có 1 trận phiền chán ko biết có từ đâu. Hắn nhấc lên cánh tay của nàng, kéo nàng liền đi ra ngoài, nhân tiện nói- Cũng được, ta hiện tại liền nói cho ngươi, nên ngươi ko cần trở về đây nữa.
_ Ngươi đừng như vậy!- Kiều Mặc Nhiên khóc tránh thoát giam cầm của hắn, rồi mới nhỏ giọng nói- Ta… ko phải là vì muốn biết địa điểm mới trở về. Người đó nói cho dù ko biết vị trí cụ thể cũng được.
_ Hắn rốt cuộc cho ngươi cái gì mà ngươi nguyện ý vì hắn bán mạng như thế? Này đều là chủ ý của hắn? Đem ngươi đưa tới bên ta- Báo đen lúc này thật rất muốn bóp chết vị nữ tử nhân loại yêu kiều nhỏ bé trước mặt này.
Kỳ thật hắn cũng ko dám có yêu cầu cùng hắn lâu dài, thầm nghĩ đối xử nàng thật tốt rồi cùng nàng sống những ngày vui vẻ cuối cùng của đời này. Mấy ngày này quả thật là hạnh phúc nhất mà hắn từng trãi qua tro cuộc đời này, nhìn nàng theo ban đầu sợ hãi chính mình đến sau có thể cùng mình nói chuyện phiếm hay đùa giỡn, thậm chí là có động tác chủ động thân mật. Quá trình này làm cho báo đen tràn ngập tình cảm vui sướng, giống như là chinh phục 1 cái tiểu thú ko chịu nghe lời vậy. Nhưng hắn cuối cùng đổi lấy cái gì? 1 khúc âm mưu, ngay từ đầu đã được lên kế hoạch hoàn chỉnh. Hắn cuộc đời này hận nhất chính là phản bội cùng lừa gạt, vừa vặn nàng đều làm đủ.
_ Người… người đó cho ta 1 lời hứa hẹn… đối ta rất trọng yếu- Kiều Mặc Nhiên cúi đầu nói.
_ Hứa hẹn? Hắn hứa hẹn cho ngươi làm Ma hậu của hắn? Ngươi liền như vậy khẩn cấp?- Báo đen cả giận. Kỳ thật nguyên nhân này hắn đã sớm đoán được. Hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng ko hiểu Mẫn Mặc làm sao dụ dỗ được Kiều Mặc Nhiên, vì nàng là loại nữ tử ko bị dục vọng quyền lực hấp dẫn, cho nên hắn đoán là vì ngoại hình Mẫn Mặc.
Báo đen sau khi xuất ngũ liền có thể khôi phục nhân hình, chỉ là lấy hình thái báo tồn tại đã lâu, hắn ko còn thói quen đi bằng 2 đùi nữa, này cũng chính là nguyên nhân hắn vẫn ko xuất hiện bằng nhân hình. Phát hiện Kiều Mặc Nhiên đi về phía này, hồi đến nơi đây, hắn liền theo bản năng hiện ra hình thái người. Hắn cũng ko biết chính mình vì cái gì hội làm như vậy, chẳng lẽ chỉ là muốn chứng minh chính mình ko hề kém so Mẫn Mặc? Hay là muốn vãn hồi cái gì?
_ Ko phải, người đó đáp ứng ta nếu ta nghe được là đó tin tức sẽ đưa ta về nhà. Ta ko muốn trở thành ma hậu đâu- Kiều Mặc Nhiên nói.
Nghe đến đó, nội tâm báo đen bỗng nhiên dễ chịu 1 ít, cũng may ko phải là vì nam nhân khác. Biểu tình trên mặt báo đen lúc này mới có chút dịu đi, hắn thở dài 1 hơi rồi nói- Đi thôi, ta mang ngươi đi tìm cái sơn động kia. Dù sao ngươi cũng biết nhiều như thế, chỉ thiếu chuyện này- Báo đen nói tới đây, ngẩng đầu nhìn trần hang động, nói- Rồi hãy đi về nhà…
Kiều Mặc Nhiên lắc lắc đầu nói- Người đó nói ko biết địa điểm cũng được, cho nên ko cần. Ngươi đã đáp ứng sẽ ko tiết lộ bí mật của tiên vương, phía trước lừa ngươi là ta ko đúng, ngươi ko cần vì ta mà vi phạm lời thề nữa- Kiều Mặc Nhiên nói xong liền tìm 1 cái góc khuất ngồi xuống, yên lặng rơi nước mắt.
Mấy ngày sau đó, quan hệ của báo đen cùng Kiều Mặc Nhiên lại hồi về thời điểm ban đầu. Nàng tận lực tránh nói chuyện cùng hắn, cũng ko còn thân mật gọi hắn “Tiểu Hắc”. Nàng ưu tư nên rất lạc miệng, ăn cũng rất ít. Là báo đen chính mình tự tay đem kết quả cố gắng lúc trước hủy diệt hết, nàng còn đang hoài đứa nhỏ của mình mà phải chịu tội như vậy, báo đen bỗng nhiên cảm thấy chính mình rất hỗn đản, quả thực chết chưa hết tội.
Hôm nay, báo đen hái 1 ít non mềm cỏ mà Kiều Mặc Nhiên thích ăn nhất. Loại cỏ này màu sắc xanh biếc, bên tro có rất nhiều chất lỏng, mùi thơm mát ngọt. Loại cỏ non mềm này rất ít gặp, hắn tìm cả 1 buổi sáng cũng chỉ hái được 1 ít. Hắn đem vậy non mềm cỏ đưa cho Kiều Mặc Nhiên, nói- Ngươi ăn quá ít, còn đang hoài đứa nhỏ nữa, phải ăn nhiều 1 chút.
Kiều Mặc Nhiên ko có tiếp vật hắn đưa, mà là quay đầu nói- Ngươi yên tâm, ta cho dù có đói chết cũng sẽ ko để cho hài tử của ngươi có việc.
_ Ta ko phải có ý gì, chỉ là muốn ngươi ăn nhiều 1 chút thôi- Báo đen nhăn mi, hắn thật cũng ko biết cách an ủi nữ nhân như thế nào. Hắn chịu qua đủ loại huấn luyện, nhưng người ta lại ko dạy hắn làm sao dụ lừa nữ nhân. Báo đen nghĩ có lẽ chính mình nên đi thỉnh giáo Mẫn Mặc, ít nhất cùng nữ nhân giao tiếp hắn đương nhiên là am hiểu nhất
/151
|