Mỹ nữ dáng người thon dài, bộ ngực không tính là quá lớn nhưng lại hết sức vừa tay, vòng eo nhỏ bé tinh tế, thân hình mỹ lệ tuyệt luân. Dạ Khinh Ưu nằm đè trên thân thể Bách Trung Thục Nghi, nhìn ngắm bộ dáng trần trụi mê người của nàng, cảm thấy hết sức kích thích, long căn ngẩng cao đầu, chĩa thẳng phía trước mặt nữ tử.
Bách Trung Thục Nghi thẹn thùng che mắt, nàng sau khi biết thân phận thật của nam tử, tình cảm vẫn như cũ không đổi, thậm chí còn vui mừng vì nghĩ tới tương lai sắp trở thành nữ nhân của hắn, trong lòng có chút mong đợi.
" Ta đến đây, nàng ráng chịu chút. "
" Ân, Dạ lang... nhẹ nhàng với thiếp. "
Bách Trung Thục Nghi hết sức khẩn trương, nàng dù sao cũng là lần đầu nếm trải tư vị tình ái, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào, chỉ nghe tỷ muội nói chuyện mà cảm thấy việc này hết sức xấu hổ, nhưng giờ này sắp tiếp nhận nam nhân xâm nhập khiến nàng cảm thấy có tia chờ mong, muốn thỏa mãn nam nhân.
Dạ Khinh Ưu quỳ trên giường, đem côn thịt kề sát âm huyệt của đại mỹ nữ, nơi đó của nàng hẹp dài, muốn đút vào thật có chút khó khăn. Đúng lúc này, Hồng Mỵ trườn tới trước mặt hai người, cúi đầu liếm lấy âm huyệt của Bách Trung Thục Nghi, bàn tay ngọc ngà tóm lấy côn thịt hắn triệt động.
" A… Hồng Mỵ, nơi đó xấu hổ lắm… "
Bách Trung Thục Nghi cảm giác như máu dồn lên não, không nghĩ đến Hồng Mỵ lại chủ động liếm chỗ đó của nàng, khiến nàng thẹn thùng muốn tìm chỗ trốn, không dám gặp người. Hồng Mỵ lại không chút để ý, nàng trước đó cùng Diệp Trân Y và Tần Tử Tô phục thị Dạ Khinh Ưu, vô cùng quen thuộc. Từng trải nên nàng tự nhiên biết lần đầu phá thân có bao nhiêu đau đớn.
" Được rồi, chàng tiến vào đi. Nhớ nhẹ nhàng với nàng ta thôi nhé. "
Hồng Mỵ ngồi dậy, đôi gò bồng đào bung nẩy lên xuống, ánh mắt liếc hắn ra hiệu. Dạ Khinh Ưu nào phải lần đầu? Hắn không cần nàng nói cũng biết. Quy đầu từng chút chen vào, chui vào âm huyệt chật hẹp, hơi nhíu mày, dùng lực trực thẳng đâm xuyên lớp màng mỏng manh.
" A… "
Bách Trung Thục Nghi đau đớn nhíu mày, hai tay bám lấy ga giường, cảm nhận một thứ dị vật từng chút xâm lấn bên dưới hạ thể làm nàng vừa sợ vừa đau. Hồng Mỵ thấy vậy, tức giận lườm nam nhân, sau đó bò đến trước mặt Bách Trung Thục Nghi, hướng tới đôi môi tỷ muội, hôn lấy.
" Ân… chụt chụt… "
Bách Trung Thục Nghi hé miệng luồn lưỡi cùng Hồng Mỵ cháo lưỡi, vì còn vụng về nên bị Hồng Mỵ dẫn dắt. Trong khi Dạ Khinh Ưu đút côn thịt chen vào trong âm huyệt của nàng, đỉnh đến tận hoa tâm, cảm giác đau nhức làm nàng nhíu mày, dần dần làm quen với dị vật xâm nhập, há miệng thở dốc, ngắm nhìn nam nhân đang kề sát mặt nàng, điên cuồng hôn lấy.
Dạ Khinh Ưu vừa nhấp côn thịt ra vào hạ thể Thục Nghi, một ngón tay lại luồn bên dưới, chọc vào lỗ huyệt ẩm ướt của Hồng Mỵ, đút vào rút ra liên tục. Hai mỹ nữ phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều, hai cái miệng nhỏ liên tục cùng hắn hôn lấy quấn lưỡi, nhiệt tình trao đổi nước bọt.
" A… Dạ lang… hảo sảng… thoải mái… thiếp yêu chàng… ân… đến yêu thiếp… "
Bách Trung Thục Nghi hai cánh tay thon dài ôm lấy cổ hắn, nhiệt tình ân ái, hạ thể hai người giao nhau phát ra âm thanh đầy kích thích. Lần đầu nếm trải hương vị trái cấm làm nàng nhanh chóng suy sụp, thân thể nhạy cảm đã đạt đến cao trào, dâm thủy như nước tràn vỡ đê, phun ra ướt một mảng giường.
" Đến ta… mau mau cho ta… "
Hồng Mỵ thấy Thục Nghi nằm rũ rượi trên giường, đã sớm nhịn không được, nằm quỳ người xuống, nhổng lên mông bự, cất tiếng cầu hoan. Dạ Khinh Ưu bàn tay vỗ lên bờ mông trắng tròn để hằn dấu tay, cười nói.
" Nàng nói cái gì…mau nói lại cho ta… "
" A… hảo phu quân… tướng công tốt… mau chơi thiếp thân… thiếp chịu không nổi… "
Hồng Mỵ lúc lắc mông tròn, nhìn điệu bộ hết sức dâm dục, Dạ Khinh Ưu đi đến đằng sau nàng, côn thịt không chờ đợi đâm vào âm huyệt đã ướt đẫm từ trước.
" A… thoải mái… côn thịt phu quân thật tốt… a… a… mau chơi chết thiếp… "
Hồng Mỵ quỳ trên giường, thân thể đung đưa qua lại làm hai vú bự lắc lư va vào nhau, âm đạo hồng hào chảy ra nước bôi trơn khiến hắn đút vào càng dễ dàng hơn. Thục Nghi vừa lấy lại sức, đứng một bên hôn lấy hắn, động tác càng ngày càng thành thục, đem nước bọt trong miệng hắn cướp đoạt, tham lam nuốt vào bụng.
Dạ Khinh Ưu côn thịt từng cú va đụng tử cung non mềm của Hồng Mỵ, miệng ngậm lấy núm vú trinh nguyên của Thục Nghi, hưởng hết mọi diễm phúc. Bách Trung Thục Nghi hai tay ôm lấy đầu hắn, mím môi cảm thụ nam nhân chơi đùa núm vú nàng, cảm nhận loại khoái cảm mới lạ, hô hấp trở nên dồn dập, đôi môi kiều diễm phát ra tiếng rên nho nhỏ.
Hồng Mỵ đạt tới giới hạn liền cao trào, dâm thủy của mỹ nữ ngực bự phun trào như suối, bên dưới đã ướt nay càng ướt hơn. Dạ Khinh Ưu đem Thục Nghi nằm đè lên người Hồng Mỵ, mắt nhìn hai cái âm huyệt hồng hào bày ra trước mặt, không kìm được mà côn thịt liên tục đâm vào rút ra hai cái lỗ thịt, kích thích hắn bắn tinh lần đầu.
Tiểu huyệt Hồng Mỵ bó hẹp, tuy trơn ướt nhưng vẫn ép hắn chịu không nổi, tinh dịch dũng mãnh rọi vào tử cung của Hồng Mỵ, nhiều đến nỗi nhiễu cả ra ngoài. Dạ Khinh Ưu thấy vậy liền rút ra, để cho tinh dịch ở yên bên trong, tránh tràn ra ngoài, côn thịt lại tiếp tục đút vào âm huyệt Thục Nghi, từng thớ thịt sâu ma sát làm hắn rùng mình, tinh dịch tiếp tục bắn ra, lấp đầy tử cung nàng.
Lần đầu trải nghiệm tư vị ái dục làm Thục Nghi bị nam nhân dẫn dắt vào cõi thiên thai, nàng chủ động cưỡi trên người hắn, tiểu huyệt nhỏ hẹp làm côn thịt bám dính mãi vào bên trong, đâm sâu tận hoa tâm. Mỹ nữ tóc tai tán loạn, như nữ kỵ sĩ cưỡi ngựa, hì hục nhún nhảy.
Hồng Mỵ ngồi ở một bên đem hai vú lớn kề sát miệng Dạ Khinh Ưu, tùy ý để hắn ngậm mút chơi đùa, ngón tay tự động chọc bên dưới tự thủ dâm. Dạ Khinh Ưu hai tay cầm hai bầu vú Hồng Mỵ nắn bóp, nữ nhân này bộ ngực đúng là khủng bố nhất trong số những nữ nhân của hắn, không xệ xuống mà lại vô cùng mềm mại đàn hồi, giày vò cỡ nào cũng hiên ngang căng tròn.
" Dạ lang, thoải mái sao? "
Bách Trung Thục Nghi thân trên nằm đè lên hắn, bên dưới mông vẫn nhún nhảy, dùng tiểu huyệt nuốt chửng côn thịt, nét mặt vốn thùy mị nết na nay hóa thành yêu mị mê hoặc. Dạ Khinh Ưu vuốt ve tấm lưng trơn bóng bạch ngọc của nàng, cười đáp.
" Dĩ nhiên thoái mái… Thục Nghi, không ngờ nàng lại dâm đãng như vậy… "
" Thiếp thân không có… Vì muốn Dạ lang vui lòng nên thiếp mới… ân… đừng nói vậy… "
Bách Trung Thục Nghi lo sợ hắn nghĩ nàng dâm đãng, vội lên tiếng giải thích. Dạ Khinh Ưu mỉm cười không nói gì, hắn dĩ nhiên hiểu, ôm lấy đầu nàng hôn xuống, Thục Nghi vội cùng hắn môi lưỡi quấn quít, trao đổi quỳnh tương ngọc dịch…
Hồng Mỵ cũng không chịu thua kém, cũng cúi đầu hôn hắn, lưỡi thơm liếm lấy lưỡi nam nhân, nhiệt tình mút lấy. Dạ Khinh Ưu hai tay ôm lấy bờ mông Thục Nghi, vừa xoa bóp, côn thịt vừa đột phá liên tục hoa tâm, chèn ép tử cung, miệng lưỡi cuốn cùng Hồng Mỵ, đôi khi còn mút lấy núm vú nàng.
Chẳng biết qua bao lâu, căn phòng văng vẳng âm thanh dâm dục, hai vị đại mỹ nữ Bách Hoa Bảng bị một nam nhân làm cho cao trào liên tục. Các nàng thân thể nằm ngã trên giường, hạ thể chảy ròng ròng dịch thể trắng đục.
Dạ Khinh Ưu ngồi trên ghế, bên dưới được Hồng Mỵ dùng đôi gò đào kẹp lấy dương vật ở giữa sốc nảy, quy đầu ẩn hiện lấp ló trong khe ngực, Hồng Mỵ lè lưỡi liếm láp, tận tình chăm sóc. Trong khi đó thì Bách Trung Thục Nghi với bờ mông trắng ngồi bên đùi hắn, lưỡi liếm láp núm ngực hắn, làm hắn cảm thấy thoải mái.
Ngực Hồng Mỵ ép chặt không kém tiểu huyệt của nàng, để tinh dịch từ quy đầu mau chóng phun trào, bắn đầy mặt mũi nàng, làm đầu tóc mỹ nữ tràn đầy màu tinh dịch trắng đục. Hồng Mỵ lè lưỡi đem tinh dịch nuốt vào bụng, đầu nhỏ ngẩng lên, ánh mắt vũ mị nhìn hắn.
Dạ Khinh Ưu đẩy Hồng Mỵ ngã ra đất, quỳ bò như một đầu mẫu thú, cặp mông trắng như tuyết nhô cao vặn vẹo, dù tàn phá bao nhiêu lần nhưng mép huyệt hồng hào của nàng vẫn ẩm ướt lầy lội.
Hắn đem Hồng Mỵ một chân giơ lên đặt trên vai, côn thịt lần nữa trừu sáp mãnh liệt, không ngừng đụng thành tử cung, làm Hồng Mỵ như bị giật điện, run rẩy bám víu mặt đất, tùy ý đón nhận nam nhân phía sau làm nàng.
Bạch bạch bạch bạch bạch...
" Hừ… hảo phu quân… thoải mái… tiểu huyệt của thiếp thân được đại bảo bối làm cho sướng chết... thật sảng… a… a… ưm… ân… "
Cơ thể nàng khẽ giật, từng thớ thịt ép chặt khiến Dạ Khinh Ưu cảm giác được côn thịt như bị nuốt chửng. Hắn tiếp tục thay đổi tư thế, đem nàng đặt trên ghế, hai chân banh rộng ra hai hướng, lỗ âm huyệt mở to, dung chứa cực đại côn thịt, đôi nhũ hoa run rẩy kịch liệt bị bàn tay hắn bóp chặt.
" Không chịu được… a… a… ngô… "
Hồng Mỵ thân thể đã đến cực hạn, cao trào, dâm thủy lần nữa phun ra, lần này triều phun như tiểu tiện, đem bắn ướt một mảng sàn nhà. Nàng thân thể kiệt quệ ngã ra ghế, trực tiếp mệt tới hôn mê, bất tỉnh nhân sự.
Dạ Khinh Ưu đem côn thịt rút ra, lại hướng Bách Trung Thục Nghi đi đến, hắn đem nàng ôm chặt, côn thịt cọ sát giữa hai chân thiếu nữ, đôi bàn tay nắn bóp hai vú, hé miệng tiếp tục cùng nàng hôn môi.
" Dạ lang… yêu thiếp… "
Thục Nghi ánh mắt ngập nước, mong đợi nhìn hắn. Dạ Khinh Ưu không để nàng chờ lâu, bàn tay vuốt ve mông tròn mỹ nữ, côn thịt ở giữa hai chân nàng kề sát, đâm vào trong tiểu huyệt chật hẹp. Thục Nghi rên rỉ vài tiếng, miệng lại bị hắn chặn lại, lưỡi mềm thơm tho tùy ý cùng hắn cuốn lấy.
Cả thân thể nàng bị hắn ôm lên, đôi đùi thon dài quắp lấy hông nam nhân, hai tay ôm lấy cổ hắn, miệng toát ra mùi thơm ngọt, côn thịt trong thân thể liên tục đả kích hoa tâm, làm vách tử cung bị chèn ép liên tục.
Dạ Khinh Ưu vừa ân ái vừa di chuyển làm mông Thục Nghi nhún nhảy theo từng bước đi của hắn, cực lớn côn thịt càng xâm nhập sâu thêm, cơ hồ muốn chui vào bên trong tử cung của nàng, công thành chiếm đất, cảm giác ấm áp nóng hổi bao trùm toàn thân, khiến cả hai như si như dại.
Ôm Thục Nghi đi một hồi, Dạ Khinh Ưu mới đem nàng đặt ngửa trên giường, đem hai chân nàng kéo ra hai bên, côn thịt liên tục đâm vào rút ra, từng sợi dịch nhờn nhiễu trên ga nệm. Mỹ nữ sức lực yếu đuối, toàn thân buông lỏng, tùy ý hắn lấp đầy nàng, âm thanh rên rỉ cũng vô lực phát ra.
" Ưm… ân… thiếp thân lại không thể… "
Dạ Khinh Ưu đồng loạt cũng dùng hết khí lực, đâm vào càng dữ dội, đại quy đầu phồng to, bắn ra tinh dịch nóng hổi, lấp đầy tử cung Thục Nghi. Mỹ nữ cắn môi, thân thể kịch liệt co giật, hô hấp dần dần cũng cảm thấy mất sức, cuối cùng cảm xúc lên đến đỉnh điểm, từ sâu trong âm huyệt tiết ra dâm thủy, khiến nàng chưa từng có sướng khoái, bất động nằm trên giường, ý thức mê man.
Bách Trung Thục Nghi thẹn thùng che mắt, nàng sau khi biết thân phận thật của nam tử, tình cảm vẫn như cũ không đổi, thậm chí còn vui mừng vì nghĩ tới tương lai sắp trở thành nữ nhân của hắn, trong lòng có chút mong đợi.
" Ta đến đây, nàng ráng chịu chút. "
" Ân, Dạ lang... nhẹ nhàng với thiếp. "
Bách Trung Thục Nghi hết sức khẩn trương, nàng dù sao cũng là lần đầu nếm trải tư vị tình ái, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào, chỉ nghe tỷ muội nói chuyện mà cảm thấy việc này hết sức xấu hổ, nhưng giờ này sắp tiếp nhận nam nhân xâm nhập khiến nàng cảm thấy có tia chờ mong, muốn thỏa mãn nam nhân.
Dạ Khinh Ưu quỳ trên giường, đem côn thịt kề sát âm huyệt của đại mỹ nữ, nơi đó của nàng hẹp dài, muốn đút vào thật có chút khó khăn. Đúng lúc này, Hồng Mỵ trườn tới trước mặt hai người, cúi đầu liếm lấy âm huyệt của Bách Trung Thục Nghi, bàn tay ngọc ngà tóm lấy côn thịt hắn triệt động.
" A… Hồng Mỵ, nơi đó xấu hổ lắm… "
Bách Trung Thục Nghi cảm giác như máu dồn lên não, không nghĩ đến Hồng Mỵ lại chủ động liếm chỗ đó của nàng, khiến nàng thẹn thùng muốn tìm chỗ trốn, không dám gặp người. Hồng Mỵ lại không chút để ý, nàng trước đó cùng Diệp Trân Y và Tần Tử Tô phục thị Dạ Khinh Ưu, vô cùng quen thuộc. Từng trải nên nàng tự nhiên biết lần đầu phá thân có bao nhiêu đau đớn.
" Được rồi, chàng tiến vào đi. Nhớ nhẹ nhàng với nàng ta thôi nhé. "
Hồng Mỵ ngồi dậy, đôi gò bồng đào bung nẩy lên xuống, ánh mắt liếc hắn ra hiệu. Dạ Khinh Ưu nào phải lần đầu? Hắn không cần nàng nói cũng biết. Quy đầu từng chút chen vào, chui vào âm huyệt chật hẹp, hơi nhíu mày, dùng lực trực thẳng đâm xuyên lớp màng mỏng manh.
" A… "
Bách Trung Thục Nghi đau đớn nhíu mày, hai tay bám lấy ga giường, cảm nhận một thứ dị vật từng chút xâm lấn bên dưới hạ thể làm nàng vừa sợ vừa đau. Hồng Mỵ thấy vậy, tức giận lườm nam nhân, sau đó bò đến trước mặt Bách Trung Thục Nghi, hướng tới đôi môi tỷ muội, hôn lấy.
" Ân… chụt chụt… "
Bách Trung Thục Nghi hé miệng luồn lưỡi cùng Hồng Mỵ cháo lưỡi, vì còn vụng về nên bị Hồng Mỵ dẫn dắt. Trong khi Dạ Khinh Ưu đút côn thịt chen vào trong âm huyệt của nàng, đỉnh đến tận hoa tâm, cảm giác đau nhức làm nàng nhíu mày, dần dần làm quen với dị vật xâm nhập, há miệng thở dốc, ngắm nhìn nam nhân đang kề sát mặt nàng, điên cuồng hôn lấy.
Dạ Khinh Ưu vừa nhấp côn thịt ra vào hạ thể Thục Nghi, một ngón tay lại luồn bên dưới, chọc vào lỗ huyệt ẩm ướt của Hồng Mỵ, đút vào rút ra liên tục. Hai mỹ nữ phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều, hai cái miệng nhỏ liên tục cùng hắn hôn lấy quấn lưỡi, nhiệt tình trao đổi nước bọt.
" A… Dạ lang… hảo sảng… thoải mái… thiếp yêu chàng… ân… đến yêu thiếp… "
Bách Trung Thục Nghi hai cánh tay thon dài ôm lấy cổ hắn, nhiệt tình ân ái, hạ thể hai người giao nhau phát ra âm thanh đầy kích thích. Lần đầu nếm trải hương vị trái cấm làm nàng nhanh chóng suy sụp, thân thể nhạy cảm đã đạt đến cao trào, dâm thủy như nước tràn vỡ đê, phun ra ướt một mảng giường.
" Đến ta… mau mau cho ta… "
Hồng Mỵ thấy Thục Nghi nằm rũ rượi trên giường, đã sớm nhịn không được, nằm quỳ người xuống, nhổng lên mông bự, cất tiếng cầu hoan. Dạ Khinh Ưu bàn tay vỗ lên bờ mông trắng tròn để hằn dấu tay, cười nói.
" Nàng nói cái gì…mau nói lại cho ta… "
" A… hảo phu quân… tướng công tốt… mau chơi thiếp thân… thiếp chịu không nổi… "
Hồng Mỵ lúc lắc mông tròn, nhìn điệu bộ hết sức dâm dục, Dạ Khinh Ưu đi đến đằng sau nàng, côn thịt không chờ đợi đâm vào âm huyệt đã ướt đẫm từ trước.
" A… thoải mái… côn thịt phu quân thật tốt… a… a… mau chơi chết thiếp… "
Hồng Mỵ quỳ trên giường, thân thể đung đưa qua lại làm hai vú bự lắc lư va vào nhau, âm đạo hồng hào chảy ra nước bôi trơn khiến hắn đút vào càng dễ dàng hơn. Thục Nghi vừa lấy lại sức, đứng một bên hôn lấy hắn, động tác càng ngày càng thành thục, đem nước bọt trong miệng hắn cướp đoạt, tham lam nuốt vào bụng.
Dạ Khinh Ưu côn thịt từng cú va đụng tử cung non mềm của Hồng Mỵ, miệng ngậm lấy núm vú trinh nguyên của Thục Nghi, hưởng hết mọi diễm phúc. Bách Trung Thục Nghi hai tay ôm lấy đầu hắn, mím môi cảm thụ nam nhân chơi đùa núm vú nàng, cảm nhận loại khoái cảm mới lạ, hô hấp trở nên dồn dập, đôi môi kiều diễm phát ra tiếng rên nho nhỏ.
Hồng Mỵ đạt tới giới hạn liền cao trào, dâm thủy của mỹ nữ ngực bự phun trào như suối, bên dưới đã ướt nay càng ướt hơn. Dạ Khinh Ưu đem Thục Nghi nằm đè lên người Hồng Mỵ, mắt nhìn hai cái âm huyệt hồng hào bày ra trước mặt, không kìm được mà côn thịt liên tục đâm vào rút ra hai cái lỗ thịt, kích thích hắn bắn tinh lần đầu.
Tiểu huyệt Hồng Mỵ bó hẹp, tuy trơn ướt nhưng vẫn ép hắn chịu không nổi, tinh dịch dũng mãnh rọi vào tử cung của Hồng Mỵ, nhiều đến nỗi nhiễu cả ra ngoài. Dạ Khinh Ưu thấy vậy liền rút ra, để cho tinh dịch ở yên bên trong, tránh tràn ra ngoài, côn thịt lại tiếp tục đút vào âm huyệt Thục Nghi, từng thớ thịt sâu ma sát làm hắn rùng mình, tinh dịch tiếp tục bắn ra, lấp đầy tử cung nàng.
Lần đầu trải nghiệm tư vị ái dục làm Thục Nghi bị nam nhân dẫn dắt vào cõi thiên thai, nàng chủ động cưỡi trên người hắn, tiểu huyệt nhỏ hẹp làm côn thịt bám dính mãi vào bên trong, đâm sâu tận hoa tâm. Mỹ nữ tóc tai tán loạn, như nữ kỵ sĩ cưỡi ngựa, hì hục nhún nhảy.
Hồng Mỵ ngồi ở một bên đem hai vú lớn kề sát miệng Dạ Khinh Ưu, tùy ý để hắn ngậm mút chơi đùa, ngón tay tự động chọc bên dưới tự thủ dâm. Dạ Khinh Ưu hai tay cầm hai bầu vú Hồng Mỵ nắn bóp, nữ nhân này bộ ngực đúng là khủng bố nhất trong số những nữ nhân của hắn, không xệ xuống mà lại vô cùng mềm mại đàn hồi, giày vò cỡ nào cũng hiên ngang căng tròn.
" Dạ lang, thoải mái sao? "
Bách Trung Thục Nghi thân trên nằm đè lên hắn, bên dưới mông vẫn nhún nhảy, dùng tiểu huyệt nuốt chửng côn thịt, nét mặt vốn thùy mị nết na nay hóa thành yêu mị mê hoặc. Dạ Khinh Ưu vuốt ve tấm lưng trơn bóng bạch ngọc của nàng, cười đáp.
" Dĩ nhiên thoái mái… Thục Nghi, không ngờ nàng lại dâm đãng như vậy… "
" Thiếp thân không có… Vì muốn Dạ lang vui lòng nên thiếp mới… ân… đừng nói vậy… "
Bách Trung Thục Nghi lo sợ hắn nghĩ nàng dâm đãng, vội lên tiếng giải thích. Dạ Khinh Ưu mỉm cười không nói gì, hắn dĩ nhiên hiểu, ôm lấy đầu nàng hôn xuống, Thục Nghi vội cùng hắn môi lưỡi quấn quít, trao đổi quỳnh tương ngọc dịch…
Hồng Mỵ cũng không chịu thua kém, cũng cúi đầu hôn hắn, lưỡi thơm liếm lấy lưỡi nam nhân, nhiệt tình mút lấy. Dạ Khinh Ưu hai tay ôm lấy bờ mông Thục Nghi, vừa xoa bóp, côn thịt vừa đột phá liên tục hoa tâm, chèn ép tử cung, miệng lưỡi cuốn cùng Hồng Mỵ, đôi khi còn mút lấy núm vú nàng.
Chẳng biết qua bao lâu, căn phòng văng vẳng âm thanh dâm dục, hai vị đại mỹ nữ Bách Hoa Bảng bị một nam nhân làm cho cao trào liên tục. Các nàng thân thể nằm ngã trên giường, hạ thể chảy ròng ròng dịch thể trắng đục.
Dạ Khinh Ưu ngồi trên ghế, bên dưới được Hồng Mỵ dùng đôi gò đào kẹp lấy dương vật ở giữa sốc nảy, quy đầu ẩn hiện lấp ló trong khe ngực, Hồng Mỵ lè lưỡi liếm láp, tận tình chăm sóc. Trong khi đó thì Bách Trung Thục Nghi với bờ mông trắng ngồi bên đùi hắn, lưỡi liếm láp núm ngực hắn, làm hắn cảm thấy thoải mái.
Ngực Hồng Mỵ ép chặt không kém tiểu huyệt của nàng, để tinh dịch từ quy đầu mau chóng phun trào, bắn đầy mặt mũi nàng, làm đầu tóc mỹ nữ tràn đầy màu tinh dịch trắng đục. Hồng Mỵ lè lưỡi đem tinh dịch nuốt vào bụng, đầu nhỏ ngẩng lên, ánh mắt vũ mị nhìn hắn.
Dạ Khinh Ưu đẩy Hồng Mỵ ngã ra đất, quỳ bò như một đầu mẫu thú, cặp mông trắng như tuyết nhô cao vặn vẹo, dù tàn phá bao nhiêu lần nhưng mép huyệt hồng hào của nàng vẫn ẩm ướt lầy lội.
Hắn đem Hồng Mỵ một chân giơ lên đặt trên vai, côn thịt lần nữa trừu sáp mãnh liệt, không ngừng đụng thành tử cung, làm Hồng Mỵ như bị giật điện, run rẩy bám víu mặt đất, tùy ý đón nhận nam nhân phía sau làm nàng.
Bạch bạch bạch bạch bạch...
" Hừ… hảo phu quân… thoải mái… tiểu huyệt của thiếp thân được đại bảo bối làm cho sướng chết... thật sảng… a… a… ưm… ân… "
Cơ thể nàng khẽ giật, từng thớ thịt ép chặt khiến Dạ Khinh Ưu cảm giác được côn thịt như bị nuốt chửng. Hắn tiếp tục thay đổi tư thế, đem nàng đặt trên ghế, hai chân banh rộng ra hai hướng, lỗ âm huyệt mở to, dung chứa cực đại côn thịt, đôi nhũ hoa run rẩy kịch liệt bị bàn tay hắn bóp chặt.
" Không chịu được… a… a… ngô… "
Hồng Mỵ thân thể đã đến cực hạn, cao trào, dâm thủy lần nữa phun ra, lần này triều phun như tiểu tiện, đem bắn ướt một mảng sàn nhà. Nàng thân thể kiệt quệ ngã ra ghế, trực tiếp mệt tới hôn mê, bất tỉnh nhân sự.
Dạ Khinh Ưu đem côn thịt rút ra, lại hướng Bách Trung Thục Nghi đi đến, hắn đem nàng ôm chặt, côn thịt cọ sát giữa hai chân thiếu nữ, đôi bàn tay nắn bóp hai vú, hé miệng tiếp tục cùng nàng hôn môi.
" Dạ lang… yêu thiếp… "
Thục Nghi ánh mắt ngập nước, mong đợi nhìn hắn. Dạ Khinh Ưu không để nàng chờ lâu, bàn tay vuốt ve mông tròn mỹ nữ, côn thịt ở giữa hai chân nàng kề sát, đâm vào trong tiểu huyệt chật hẹp. Thục Nghi rên rỉ vài tiếng, miệng lại bị hắn chặn lại, lưỡi mềm thơm tho tùy ý cùng hắn cuốn lấy.
Cả thân thể nàng bị hắn ôm lên, đôi đùi thon dài quắp lấy hông nam nhân, hai tay ôm lấy cổ hắn, miệng toát ra mùi thơm ngọt, côn thịt trong thân thể liên tục đả kích hoa tâm, làm vách tử cung bị chèn ép liên tục.
Dạ Khinh Ưu vừa ân ái vừa di chuyển làm mông Thục Nghi nhún nhảy theo từng bước đi của hắn, cực lớn côn thịt càng xâm nhập sâu thêm, cơ hồ muốn chui vào bên trong tử cung của nàng, công thành chiếm đất, cảm giác ấm áp nóng hổi bao trùm toàn thân, khiến cả hai như si như dại.
Ôm Thục Nghi đi một hồi, Dạ Khinh Ưu mới đem nàng đặt ngửa trên giường, đem hai chân nàng kéo ra hai bên, côn thịt liên tục đâm vào rút ra, từng sợi dịch nhờn nhiễu trên ga nệm. Mỹ nữ sức lực yếu đuối, toàn thân buông lỏng, tùy ý hắn lấp đầy nàng, âm thanh rên rỉ cũng vô lực phát ra.
" Ưm… ân… thiếp thân lại không thể… "
Dạ Khinh Ưu đồng loạt cũng dùng hết khí lực, đâm vào càng dữ dội, đại quy đầu phồng to, bắn ra tinh dịch nóng hổi, lấp đầy tử cung Thục Nghi. Mỹ nữ cắn môi, thân thể kịch liệt co giật, hô hấp dần dần cũng cảm thấy mất sức, cuối cùng cảm xúc lên đến đỉnh điểm, từ sâu trong âm huyệt tiết ra dâm thủy, khiến nàng chưa từng có sướng khoái, bất động nằm trên giường, ý thức mê man.
/430
|