Dạ Khinh Ưu dùng thời gian sau đó bắt đầu tìm hiểu về Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết mới cướp được từ Nguyên Cổ. Mặc dù nói loại Công Pháp này có thể luyện hóa cả Thiên Đạo, nhưng trong mắt Dạ Khinh Ưu dùng khoảng thời gian dài tìm hiểu, thấy cái thứ này có chút gân gà, thật sự thua kém Tinh Thần Vạn Pháp Thể quá xa.
Tuy có thể đem máu huyết và Đạo Nguyên Lực của kẻ thù tước đoạt, nhưng trả giá cũng không nhỏ, phải dâng hiến một phần tuổi thọ của bản thân. Dù vậy, hiệu quả đạt được so với Phệ Ma Thiên Công của hắn càng không thể sánh bằng.
Dạ Khinh Ưu lập tức muốn đem bộ Ma Công này quăng đi một chỗ, nhưng khi nhìn thấy bên trong còn có cả phương pháp luyện chế huyết khôi, gây lên sự chú ý của hắn.
Luyện chế huyết khôi có thể dùng thân thể đầy đủ nhục huyết của địch nhân biến thành Khôi Lỗi của mình, tu vi thực lực và thiên phú vẫn còn giữ nguyên. Có thể nói đây chính là thứ lợi hại nhất mà Nguyên Cổ dựa vào.
Phương pháp luyện ra huyết khôi cũng không quá phức tạp, Dạ Khinh Ưu chỉ cần dùng vài canh giờ là đã có thể đem tất cả cách thức luyện chế đọc thuộc lòng. Dùng thêm canh giờ nghiền ngẫm, Dạ Khinh Ưu liền có thể đúc kết ra một phương pháp luyện chế huyết khôi cho riêng mình.
Muốn luyện chế huyết khôi, hắn cần phải tu luyện thành bốn tầng của Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết, nhưng đối với hắn lại không nhất thiết làm như vậy. Bản thân hắn có Huyết Yêu Tộc huyết mạch, cũng không hề thua kém hiệu quả Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết mang lại.
Hắn hiện tại muốn thử luyện chế huyết khôi, mà đối tượng xui xẻo dĩ nhiên là Mục Viêm, hắn cũng không rõ ràng ở bên trong Dạ Giới tên kia liệu còn sống hay không. Ngay cả Mị Ma bị nhốt phải chết tức tưởi, dù Mục Viêm lợi hại cũng sẽ không quá khá khẩm đi?
Dạ Khinh Ưu kiểm tra, ngạc nhiên thay, vậy mà Mục Viêm tên này còn sống, không chỉ thế mà còn luyện thành Âm Ti Địa Thể, tu vi còn đột phá một giai, cũng thật quá mức biến thái.
Ngay lập tức, hắn không hề chần chừ, muốn đem Mục Viêm luyện thành huyết khôi. Mục Viêm thì ý thức mơ hồ, vừa kịp tỉnh lại đã bị Dạ Khinh Ưu bàn tay chụp chết, trực tiếp xóa đi linh hồn, chỉ giữ lại bộ nhục thể của gã. Mục Viêm ở trong tình trạng suy yếu nào phải đối thủ của hắn, còn chưa làm ra hành động phản kháng đã trực tiếp bị diệt sát, không cam lòng tan biến.
Dạ Khinh Ưu một chút bận tâm cũng không có, vì không muốn gặp phải sự việc ngoài ý muốn nên hắn đem hai nữ đang mê ngủ đuổi ra ngoài, để các nàng quay trở về phòng. Còn hắn thì bắt đầu công cuộc luyện chế huyết khôi.
Muốn luyện chế huyết khôi, yêu cầu tài liệu cũng không đơn giản, đa phần đều là tài liệu quý giá Lục Cấp trở lên. Mà Dạ Khinh Ưu sau lần cướp đoạt tại Hắc Thương Nô, đã coi như thành đại gia triệu phú với số lẻ trong tài khoản là tiền tỷ, trong người không thiếu mấy loại tài liệu vặt này.
Dạ Khinh Ưu bắt đầu đem Mục Viêm luyện thành huyết khôi, dù là lần thử nghiệm đầu tiên nhưng hắn lại hết sức cẩn thận. Dù sao nhục thân của Mục Viêm hết sức quý giá, dù linh hồn đã tiêu tán nhưng Cấm Thư vẫn chưa rời khỏi thân thể, điều này chứng tỏ nó còn không có quan tâm người sống hay chết.
Quá trình luyện chế huyết khôi đơn giản hơn hắn nghĩ, dù không có kinh nghiệm, hắn vẫn rất thành thục đem từng loại tài liệu luyện chế dung nạp vào trong thân xác Mục Viêm, chịu vô số loại tra tấn. Dạ Khinh Ưu vì không muốn Cấm Thư nhận ra dị dạng mà tách ra một phần tinh thần dung nhập vào thân thể Mục Viêm, chịu đựng đau đớn bên trong.
Hắn đối với đau đớn không thèm để ý, vẫn chỉ để tâm xem huyết khôi liệu có thể thành công hay không.
Mất một khoảng thời gian, không rõ nhanh hay chậm, Dạ Khinh Ưu cuối cùng cũng thành công đem thân thể Mục Viêm luyện thành huyết khôi. Dung nhập vô số tài liệu vào trong thân thể, lúc này cường độ thân thể của bộ thân xác đã có thể sánh ngang Chí Tôn cấp bậc, thậm chí tu vi thực lực đã đạt Địa Tôn. Chưa kể còn có Âm Ti Địa Thể càng bị đánh càng mạnh mẽ.
Dạ Khinh Ưu chỉ cần truyền vào ý niệm, cái huyết khôi này có thể hành động theo lệnh hắn. Ngoài ra, điều quan trọng nhất mà làm Dạ Khinh Ưu để tâm là cái thân xác này có thể đem Tà Thần khí Vận hấp thu vào thân thể, khiến nó càng toát ra vẻ quỷ dị, giống như có thể tự sinh ra linh tính. Tà Thần Khí Vận hắn hấp thu từ Tả Mặc, Nguyên Cổ và cộng thêm Mục Viêm vốn có, đã đủ để có thể trở thành chân chính truyền nhân của Tà Thần.
Vì để tránh sự việc ngoài ý muốn, Dạ Khinh Ưu đem Huyết Giới của hắn dung nhập vào thân thể huyết khôi, nắm hoàn toàn quyền khống chế cái thân xác này. Gọi nó là Huyết Ma, từ giờ sẽ thành bình chứa Tà Thần Khí Vận di động của hắn, về sau muốn luyện thành Tà Thần Thể có thể dựa vào nó. (Tiện thận, đúng là bình chứa di động :D)
Mang tâm trạng vui vẻ, hắn đem Huyết Ma cất đi, tạm thời dùng tinh thần của hắn tẩm bổ, để chắc chắn thân thể này không thể tự sinh ra linh tính.
...
Diệp Lăng nằm trong phòng trằn trọc khó ngủ, trong người hắn bứt rứt khó chịu, nghĩ đến từ khi gặp Dạ Khinh Ưu, số hắn ngày càng thảm. Vốn đã mất đi kim trợ của điện thoại thần kỳ, vừa may đạt được Không Gian Bí Cảnh giúp hắn đổi đời, cứ tưởng sẽ bình an phát triển từ từ để trả thù, nào ngờ từ lúc gặp cái khác cường địch, lại hại cho hắn càng thêm thảm.
Mất đi sư muội không nói, việc này còn để cho hắn ám ảnh đến giờ, nghĩ đến cảnh sư muội bị cường bạo trước mặt khiến hắn vừa tức giận vừa hưng phấn… Hắn cũng không rõ bản thân có phải biến thái hay không, nhưng vừa nghĩ đến cảnh nữ nhân hắn thích bị cường bạo lại khiến hắn cảm thấy kích thích vô cùng.
Tưởng rời khỏi tứ phủ gia làm lại từ đầu, quay về sẽ được Diệp Gia coi trọng, nào ngờ cả đám Diệp Gia sau đó lại đối với hắn lạnh nhạt, khiến hắn vô cùng ủy khuất. Thậm chí biểu muội Diệp Trân Y giống như chán ghét hắn, nhìn cũng không thèm nhìn, làm hắn tâm muốn nát, quyết tâm rời khỏi Diệp Gia.
Vừa rời khỏi Diệp Gia, hắn quyết định tham gia Mộc Y Đạo Cảnh, may mắn gặp lại Trương tỷ của hắn, vốn nghĩ nhân sinh lần nữa rực rỡ, thế nào lại ở chỗ này gặp lại tên nam nhân kia, một lần nữa mất mặt. Nhìn bộ dáng nam nhân kia giống như không bận tâm đến hắn, nhưng lại khiến hắn bất an thật sâu, cảm giác quái dị kia lại ùa về.
Lúc này, bên dưới quần hắn đã thoát, bàn tay liên tục sục sạo, quay tay không ngừng, hắn dù nghĩ nhiều thứ nhưng vẫn không cách nào bắn ra, chỉ khi nghĩ đến cảnh nữ nhân của mình bị nam nhân khác chơi lại khiến hắn kích thích, lập tức bắn ra. Điều này làm hắn khổ sở, tự hỏi bản thân, chẳng lẽ hắn có nón xanh thuộc tính?
" Khốn kiếp! "
Diệp Lăng đem tinh dịch lau sạch, đứng dậy, hắn quyết tâm chấm dứt cái suy nghĩ này của mình, quyết định đi tìm Trương Tuyết Di. Hiện tại chỉ có nàng mới có thể giúp được hắn.
Hắn muốn ăn Trương Tuyết Di, nhưng lại sợ hai vị tiền bối bên trong Không Gian Bí Cảnh không cho phép, nên hắn quyết định sử dụng chút thủ đoạn. Chỉ có như vậy mới khiến hắn chấm dứt nỗi bất an này.
Vừa gặp Trương Tuyết Di, nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng làm Diệp Lăng cảm thấy an tâm, không thể nào hắn lại không có hứng thú với nàng. Trương Tuyết Di không ngờ hắn chủ động đến tìm nàng, có chút vui vẻ, hỏi.
" Diệp Lăng, đệ tìm ta có việc sao? "
Diệp Lăng không chần chờ, vội gật đầu, hơi xoắn suýt một chút, cuối cùng cũng quyết định hành động, lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật một lọ thủy dịch đưa cho nàng. Trương Tuyết Di nhận ra bình thủy dịch kia là Hoa Quả Linh Thủy, được làm từ trái cây vạn năm ủ thành, hương vị ngọt dịu, cũng là món yêu thích của nàng, trong lòng hiện ra nét vui vẻ, không ngờ hắn vẫn nhớ nàng thích gì.
" Trương tỷ, cái này tặng cho tỷ. "
" Đa tạ đệ, ta rất thích. "
Trương Tuyết Di không hề khách sáo, đem Hoa Quả Linh Thủy uống sạch, mùi vị dịu ngọt làm nàng dễ chịu, tinh thần sảng khoái. Diệp Lăng nhìn thấy vậy giật mình, vội vã hỏi.
" Tỷ uống hết nhanh vậy? "
" Tất nhiên, đồ đệ cho ta mà, ta sao có thể chê. "
Trương Tuyết Di mỉm cười ngọt ngào, đáp. Nhìn thấy nụ cười đó, trong lòng Diệp Lăng hết sức hối hận. Hắn lúc đó có bỏ vào trong 'Cực Xuân Dục Tán', lấy từ một hảo hữu tên Lương Hạc của hắn, đúng chính xác là xuân dược với hiệu lực vô cùng mạnh mẽ.
Vì muốn đem thân phận xử nam phá đi, cũng như không chấp nhận bản thân mình có nón xanh yêu thích, hắn quyết tâm muốn ăn Trương Tuyết Di. Chẳng qua, lúc này nhìn Trương Tuyết Di nét mặt hàm xuân, bắt đầu động tình, ánh mắt cũng đã ướt át nhìn hắn, lại không khiến hắn nổi hứng lên chút nào.
Diệp Lăng sợ hãi nhìn xuống tiểu đệ đệ, trong lòng khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ hắn thật sự có vấn đề? Vừa quay sang nhìn Trương Tuyết Di bàn tay vuốt ve ngực hắn, không hiểu sao hắn cảm thấy không thích hợp, lấy từ trong ngực ra bình thuốc giải đưa cho Trương Tuyết Di, để nàng uống hết.
" Trương tỷ, ta thấy vẫn là tạm thời nên nghỉ ngơi. Trời đã tối, liền không làm phiền tỷ nữa. "
Diệp Lăng nhận ra bản thân có gì không đúng, vì không muốn tin tiểu đệ đệ của mình có vấn đề, hắn quyết định quay trở về để xác nhận lần nữa, chuyện mất mặt này không thể để Trương tỷ của hắn biết được. Nếu không, về sau sao có thể gặp nàng? Hắn vừa rời đi, Trương Tuyết Di vội vàng đuổi theo, dù cho nàng uống thuốc giải hắn đưa, nhưng không chỉ không hiệu quả mà thân thể càng khô nóng, khát vọng nam nhân càng mãnh liệt.
Diệp Lăng nào biết thuốc giải mà Lương Hạc đưa hắn là giả, vốn dĩ Cực Xuân Dược Tán chỉ có một cách chữa là dùng nam nữ song tu chữa trị, việc thuốc giải đưa ra chỉ là Lương Hạc muốn trêu đùa Diệp Lăng một chút, nào có hiệu quả gì. Sợ rằng Diệp Lăng cũng sẽ không ngờ tới Lương Hạc vậy mà lừa hắn.
" Nóng quá, đệ đệ ngươi đi đâu… "
Trương Tuyết Di ý thức dần trầm luân, nàng bước đi chậm chạp từng bước dựa vách tường, trong thân thể thôi thúc nàng tìm kiếm nam nhân. Ánh mắt nàng mờ mịt, lúc này chỉ muốn đi tìm Diệp Lăng, nàng đi đến trước cửa phòng, mở ra, nhìn thấy hình ảnh nam nhân đang ngồi trên giường, vội vã bước đi vào.
Dương cương khí tức mãnh liệt để ý thức nàng trống rỗng, không kịp bận tâm nam nhân kia là ai, nàng đã đem nam nhân ôm lấy, thân thể mềm mại hướng về tai nam nhân thủ thỉ.
" Đệ đệ, yêu ta… tỷ thật nóng, mau giúp tỷ… "
Dạ Khinh Ưu đang tập trung đem Huyết Ma dung hợp hoàn thành, bất ngờ có nữ nhân từ đâu chủ động ôm lấy hắn, khiến hắn nhíu mày mở mắt. Đập vào mắt là Trương Tuyết Di bộ dáng kỳ quái, còn chưa rõ ràng cái quỷ gì đang xảy ra, đã thấy nữ tử đem hắn đè xuống giường, hôn tới tấp lên mặt hắn…
Tuy có thể đem máu huyết và Đạo Nguyên Lực của kẻ thù tước đoạt, nhưng trả giá cũng không nhỏ, phải dâng hiến một phần tuổi thọ của bản thân. Dù vậy, hiệu quả đạt được so với Phệ Ma Thiên Công của hắn càng không thể sánh bằng.
Dạ Khinh Ưu lập tức muốn đem bộ Ma Công này quăng đi một chỗ, nhưng khi nhìn thấy bên trong còn có cả phương pháp luyện chế huyết khôi, gây lên sự chú ý của hắn.
Luyện chế huyết khôi có thể dùng thân thể đầy đủ nhục huyết của địch nhân biến thành Khôi Lỗi của mình, tu vi thực lực và thiên phú vẫn còn giữ nguyên. Có thể nói đây chính là thứ lợi hại nhất mà Nguyên Cổ dựa vào.
Phương pháp luyện ra huyết khôi cũng không quá phức tạp, Dạ Khinh Ưu chỉ cần dùng vài canh giờ là đã có thể đem tất cả cách thức luyện chế đọc thuộc lòng. Dùng thêm canh giờ nghiền ngẫm, Dạ Khinh Ưu liền có thể đúc kết ra một phương pháp luyện chế huyết khôi cho riêng mình.
Muốn luyện chế huyết khôi, hắn cần phải tu luyện thành bốn tầng của Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết, nhưng đối với hắn lại không nhất thiết làm như vậy. Bản thân hắn có Huyết Yêu Tộc huyết mạch, cũng không hề thua kém hiệu quả Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết mang lại.
Hắn hiện tại muốn thử luyện chế huyết khôi, mà đối tượng xui xẻo dĩ nhiên là Mục Viêm, hắn cũng không rõ ràng ở bên trong Dạ Giới tên kia liệu còn sống hay không. Ngay cả Mị Ma bị nhốt phải chết tức tưởi, dù Mục Viêm lợi hại cũng sẽ không quá khá khẩm đi?
Dạ Khinh Ưu kiểm tra, ngạc nhiên thay, vậy mà Mục Viêm tên này còn sống, không chỉ thế mà còn luyện thành Âm Ti Địa Thể, tu vi còn đột phá một giai, cũng thật quá mức biến thái.
Ngay lập tức, hắn không hề chần chừ, muốn đem Mục Viêm luyện thành huyết khôi. Mục Viêm thì ý thức mơ hồ, vừa kịp tỉnh lại đã bị Dạ Khinh Ưu bàn tay chụp chết, trực tiếp xóa đi linh hồn, chỉ giữ lại bộ nhục thể của gã. Mục Viêm ở trong tình trạng suy yếu nào phải đối thủ của hắn, còn chưa làm ra hành động phản kháng đã trực tiếp bị diệt sát, không cam lòng tan biến.
Dạ Khinh Ưu một chút bận tâm cũng không có, vì không muốn gặp phải sự việc ngoài ý muốn nên hắn đem hai nữ đang mê ngủ đuổi ra ngoài, để các nàng quay trở về phòng. Còn hắn thì bắt đầu công cuộc luyện chế huyết khôi.
Muốn luyện chế huyết khôi, yêu cầu tài liệu cũng không đơn giản, đa phần đều là tài liệu quý giá Lục Cấp trở lên. Mà Dạ Khinh Ưu sau lần cướp đoạt tại Hắc Thương Nô, đã coi như thành đại gia triệu phú với số lẻ trong tài khoản là tiền tỷ, trong người không thiếu mấy loại tài liệu vặt này.
Dạ Khinh Ưu bắt đầu đem Mục Viêm luyện thành huyết khôi, dù là lần thử nghiệm đầu tiên nhưng hắn lại hết sức cẩn thận. Dù sao nhục thân của Mục Viêm hết sức quý giá, dù linh hồn đã tiêu tán nhưng Cấm Thư vẫn chưa rời khỏi thân thể, điều này chứng tỏ nó còn không có quan tâm người sống hay chết.
Quá trình luyện chế huyết khôi đơn giản hơn hắn nghĩ, dù không có kinh nghiệm, hắn vẫn rất thành thục đem từng loại tài liệu luyện chế dung nạp vào trong thân xác Mục Viêm, chịu vô số loại tra tấn. Dạ Khinh Ưu vì không muốn Cấm Thư nhận ra dị dạng mà tách ra một phần tinh thần dung nhập vào thân thể Mục Viêm, chịu đựng đau đớn bên trong.
Hắn đối với đau đớn không thèm để ý, vẫn chỉ để tâm xem huyết khôi liệu có thể thành công hay không.
Mất một khoảng thời gian, không rõ nhanh hay chậm, Dạ Khinh Ưu cuối cùng cũng thành công đem thân thể Mục Viêm luyện thành huyết khôi. Dung nhập vô số tài liệu vào trong thân thể, lúc này cường độ thân thể của bộ thân xác đã có thể sánh ngang Chí Tôn cấp bậc, thậm chí tu vi thực lực đã đạt Địa Tôn. Chưa kể còn có Âm Ti Địa Thể càng bị đánh càng mạnh mẽ.
Dạ Khinh Ưu chỉ cần truyền vào ý niệm, cái huyết khôi này có thể hành động theo lệnh hắn. Ngoài ra, điều quan trọng nhất mà làm Dạ Khinh Ưu để tâm là cái thân xác này có thể đem Tà Thần khí Vận hấp thu vào thân thể, khiến nó càng toát ra vẻ quỷ dị, giống như có thể tự sinh ra linh tính. Tà Thần Khí Vận hắn hấp thu từ Tả Mặc, Nguyên Cổ và cộng thêm Mục Viêm vốn có, đã đủ để có thể trở thành chân chính truyền nhân của Tà Thần.
Vì để tránh sự việc ngoài ý muốn, Dạ Khinh Ưu đem Huyết Giới của hắn dung nhập vào thân thể huyết khôi, nắm hoàn toàn quyền khống chế cái thân xác này. Gọi nó là Huyết Ma, từ giờ sẽ thành bình chứa Tà Thần Khí Vận di động của hắn, về sau muốn luyện thành Tà Thần Thể có thể dựa vào nó. (Tiện thận, đúng là bình chứa di động :D)
Mang tâm trạng vui vẻ, hắn đem Huyết Ma cất đi, tạm thời dùng tinh thần của hắn tẩm bổ, để chắc chắn thân thể này không thể tự sinh ra linh tính.
...
Diệp Lăng nằm trong phòng trằn trọc khó ngủ, trong người hắn bứt rứt khó chịu, nghĩ đến từ khi gặp Dạ Khinh Ưu, số hắn ngày càng thảm. Vốn đã mất đi kim trợ của điện thoại thần kỳ, vừa may đạt được Không Gian Bí Cảnh giúp hắn đổi đời, cứ tưởng sẽ bình an phát triển từ từ để trả thù, nào ngờ từ lúc gặp cái khác cường địch, lại hại cho hắn càng thêm thảm.
Mất đi sư muội không nói, việc này còn để cho hắn ám ảnh đến giờ, nghĩ đến cảnh sư muội bị cường bạo trước mặt khiến hắn vừa tức giận vừa hưng phấn… Hắn cũng không rõ bản thân có phải biến thái hay không, nhưng vừa nghĩ đến cảnh nữ nhân hắn thích bị cường bạo lại khiến hắn cảm thấy kích thích vô cùng.
Tưởng rời khỏi tứ phủ gia làm lại từ đầu, quay về sẽ được Diệp Gia coi trọng, nào ngờ cả đám Diệp Gia sau đó lại đối với hắn lạnh nhạt, khiến hắn vô cùng ủy khuất. Thậm chí biểu muội Diệp Trân Y giống như chán ghét hắn, nhìn cũng không thèm nhìn, làm hắn tâm muốn nát, quyết tâm rời khỏi Diệp Gia.
Vừa rời khỏi Diệp Gia, hắn quyết định tham gia Mộc Y Đạo Cảnh, may mắn gặp lại Trương tỷ của hắn, vốn nghĩ nhân sinh lần nữa rực rỡ, thế nào lại ở chỗ này gặp lại tên nam nhân kia, một lần nữa mất mặt. Nhìn bộ dáng nam nhân kia giống như không bận tâm đến hắn, nhưng lại khiến hắn bất an thật sâu, cảm giác quái dị kia lại ùa về.
Lúc này, bên dưới quần hắn đã thoát, bàn tay liên tục sục sạo, quay tay không ngừng, hắn dù nghĩ nhiều thứ nhưng vẫn không cách nào bắn ra, chỉ khi nghĩ đến cảnh nữ nhân của mình bị nam nhân khác chơi lại khiến hắn kích thích, lập tức bắn ra. Điều này làm hắn khổ sở, tự hỏi bản thân, chẳng lẽ hắn có nón xanh thuộc tính?
" Khốn kiếp! "
Diệp Lăng đem tinh dịch lau sạch, đứng dậy, hắn quyết tâm chấm dứt cái suy nghĩ này của mình, quyết định đi tìm Trương Tuyết Di. Hiện tại chỉ có nàng mới có thể giúp được hắn.
Hắn muốn ăn Trương Tuyết Di, nhưng lại sợ hai vị tiền bối bên trong Không Gian Bí Cảnh không cho phép, nên hắn quyết định sử dụng chút thủ đoạn. Chỉ có như vậy mới khiến hắn chấm dứt nỗi bất an này.
Vừa gặp Trương Tuyết Di, nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng làm Diệp Lăng cảm thấy an tâm, không thể nào hắn lại không có hứng thú với nàng. Trương Tuyết Di không ngờ hắn chủ động đến tìm nàng, có chút vui vẻ, hỏi.
" Diệp Lăng, đệ tìm ta có việc sao? "
Diệp Lăng không chần chờ, vội gật đầu, hơi xoắn suýt một chút, cuối cùng cũng quyết định hành động, lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật một lọ thủy dịch đưa cho nàng. Trương Tuyết Di nhận ra bình thủy dịch kia là Hoa Quả Linh Thủy, được làm từ trái cây vạn năm ủ thành, hương vị ngọt dịu, cũng là món yêu thích của nàng, trong lòng hiện ra nét vui vẻ, không ngờ hắn vẫn nhớ nàng thích gì.
" Trương tỷ, cái này tặng cho tỷ. "
" Đa tạ đệ, ta rất thích. "
Trương Tuyết Di không hề khách sáo, đem Hoa Quả Linh Thủy uống sạch, mùi vị dịu ngọt làm nàng dễ chịu, tinh thần sảng khoái. Diệp Lăng nhìn thấy vậy giật mình, vội vã hỏi.
" Tỷ uống hết nhanh vậy? "
" Tất nhiên, đồ đệ cho ta mà, ta sao có thể chê. "
Trương Tuyết Di mỉm cười ngọt ngào, đáp. Nhìn thấy nụ cười đó, trong lòng Diệp Lăng hết sức hối hận. Hắn lúc đó có bỏ vào trong 'Cực Xuân Dục Tán', lấy từ một hảo hữu tên Lương Hạc của hắn, đúng chính xác là xuân dược với hiệu lực vô cùng mạnh mẽ.
Vì muốn đem thân phận xử nam phá đi, cũng như không chấp nhận bản thân mình có nón xanh yêu thích, hắn quyết tâm muốn ăn Trương Tuyết Di. Chẳng qua, lúc này nhìn Trương Tuyết Di nét mặt hàm xuân, bắt đầu động tình, ánh mắt cũng đã ướt át nhìn hắn, lại không khiến hắn nổi hứng lên chút nào.
Diệp Lăng sợ hãi nhìn xuống tiểu đệ đệ, trong lòng khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ hắn thật sự có vấn đề? Vừa quay sang nhìn Trương Tuyết Di bàn tay vuốt ve ngực hắn, không hiểu sao hắn cảm thấy không thích hợp, lấy từ trong ngực ra bình thuốc giải đưa cho Trương Tuyết Di, để nàng uống hết.
" Trương tỷ, ta thấy vẫn là tạm thời nên nghỉ ngơi. Trời đã tối, liền không làm phiền tỷ nữa. "
Diệp Lăng nhận ra bản thân có gì không đúng, vì không muốn tin tiểu đệ đệ của mình có vấn đề, hắn quyết định quay trở về để xác nhận lần nữa, chuyện mất mặt này không thể để Trương tỷ của hắn biết được. Nếu không, về sau sao có thể gặp nàng? Hắn vừa rời đi, Trương Tuyết Di vội vàng đuổi theo, dù cho nàng uống thuốc giải hắn đưa, nhưng không chỉ không hiệu quả mà thân thể càng khô nóng, khát vọng nam nhân càng mãnh liệt.
Diệp Lăng nào biết thuốc giải mà Lương Hạc đưa hắn là giả, vốn dĩ Cực Xuân Dược Tán chỉ có một cách chữa là dùng nam nữ song tu chữa trị, việc thuốc giải đưa ra chỉ là Lương Hạc muốn trêu đùa Diệp Lăng một chút, nào có hiệu quả gì. Sợ rằng Diệp Lăng cũng sẽ không ngờ tới Lương Hạc vậy mà lừa hắn.
" Nóng quá, đệ đệ ngươi đi đâu… "
Trương Tuyết Di ý thức dần trầm luân, nàng bước đi chậm chạp từng bước dựa vách tường, trong thân thể thôi thúc nàng tìm kiếm nam nhân. Ánh mắt nàng mờ mịt, lúc này chỉ muốn đi tìm Diệp Lăng, nàng đi đến trước cửa phòng, mở ra, nhìn thấy hình ảnh nam nhân đang ngồi trên giường, vội vã bước đi vào.
Dương cương khí tức mãnh liệt để ý thức nàng trống rỗng, không kịp bận tâm nam nhân kia là ai, nàng đã đem nam nhân ôm lấy, thân thể mềm mại hướng về tai nam nhân thủ thỉ.
" Đệ đệ, yêu ta… tỷ thật nóng, mau giúp tỷ… "
Dạ Khinh Ưu đang tập trung đem Huyết Ma dung hợp hoàn thành, bất ngờ có nữ nhân từ đâu chủ động ôm lấy hắn, khiến hắn nhíu mày mở mắt. Đập vào mắt là Trương Tuyết Di bộ dáng kỳ quái, còn chưa rõ ràng cái quỷ gì đang xảy ra, đã thấy nữ tử đem hắn đè xuống giường, hôn tới tấp lên mặt hắn…
/430
|