MÃNG HOANG KỶ

Chương 237: Cùng đi trên con đường tu tiên

/1827



"Ngươi..." Trần Tiến nhìn Kỷ Ninh ở trước mặt với vẻ đầy kinh ngạc. Ban đầu Kỷ Ninh còn là một thiếu niên thanh tú có lễ nhưng lúc này trong ánh mắt của thiếu niên trước mặt đã không hề che đậy sát ý phóng ra. "Nếu ta không nói ra lời thề Thiên Đạo thì hắn nhất định sẽ giết ta, nhất định là thế!"

Đúng.

Kỷ Ninh đúng à là đã nổi lên ý định giết người. Hắn sẽ không bao giờ cho phép kẻ nào giết hại bộ tộc của mình. Bất kể là vì phụ thân, vì những người tộc nhân làm hắn phải rơi nước mắt, hay là lòng trung thành với bộ tộc, tất cả đều làm Kỷ Ninh phải bảo vệ bộ tộc của mình bằng mọi giá.

"Cho dù đồng môn tương tàn, phạm vào quy định của môn phái thì ta cũng chịu hết!" Kỷ Ninh thầm nghĩ.

Tuy môn phái cấm đồng môn tương tàn, nhưng nếu thật sự có người làm trái...thì tông môn cũng căn cứ vào tình hình mà ra án phạt. Ví dụ như đồng môn khác muốn giết mình, chẳng lẽ mình lại không phản kháng? Cho nên 'cấm đồng môn' tương tàn cũng chỉ là một phần trong quy định của môn phái, còn việc trừng phạt lại sẽ do môn phái quyết định sau đó.

Trần Tiến muốn tiêu diệt Kỷ tộc...Kỷ Ninh giết hắn có lý do nên sẽ không bị phạt tới mức phế bỏ Tử Phủ, nhưng ít nhất cũng phải diện bích ba trăm năm.

"Ngươi chọn con đường nào?" Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào Trần Tiến.

Ở xa xa, Hỏa Thánh cũng phải e sợ không dám làm gì: "Kỷ Ninh kia lại có thể dùng thần hồn đánh vào ta. Xem ra hắn đã sớm tới cấp độ thần thức. Hơn nữa thực lực cũng mạnh mẽ tới vậy! Hiện giờ Trần Tiến đang trong tay hắn, e là chỉ cần một ý nghĩ là đã có thể giết chết rồi. Ta có muốn cứu cũng không kịp."

Hắn có chút khả năng có thể giải quyết Kỷ Ninh.

Nhưng...Dù sao hắn cũng chẳng hơn Kỷ Ninh bao nhiêu. Hai người gần như là bằng cấp độ nhau, gần như là không có cách nào cứu Trần Tiến khỏi tay Kỷ Ninh.

"Ta, ta..." Thân thể Trần Tiến hơi run lên. Trong đau khổ và nhục nhã, hắn phải nói ra một câu mà cả đời không thể quên nổi: "Ta nguyện lập lời thề Thiên Đạo!"

"Phù." Hỏa Thánh thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Ở cách đó không xa, Cửu Liên nhìn thấy việc này cũng phải thở dài một hơi. Nàng cực kỳ căng thẳng từ nãy tới giờ vì lý do chủ yếu để chuyện này xảy ra là do nàng. Tuy nàng vô tội nhưng vẫn cảm thấy áy náy, lo lắng.

"Ta sẽ nói một lần, ngươi dựa theo lời ta mà lập lời thề Thiên Đạo. Một chữ cũng không được sai!" Kỷ Ninh túm cổ Trần Tiến, lạnh lùng nói. "Nghe rõ đây. Ta, Trần Tiến ở đây thề, Thiên Đạo chứng giám..."

"T, Trần Tiến ở đây thề, Thiên Đạo chứng giám..." Tuy Trần Tiến không cam lòng nhưng vẫn phải nói ra từng chữ.

Một luồng dao động vô hình phủ xuống.

Đó chính là dao động tối cao của trời đất. Lời thề này đã được Thiên Đạo chấp nhận. Một khi làm trái là sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt! Cho dù là tiên nhân, nếu làm trái lời thề cũng sẽ bị cắn trả. Nếu trong lời thề nói 'hồn phi phách tán' thì dĩ nhiên sẽ bị hồn phi phách tán ngay.

"Nếu làm trái lời thề này, Trần Tiến ta sẽ lập tức hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh." Trần Tiến cắn răng nói xong, nhìn Kỷ Ninh. "Kỷ Ninh sư đệ, ngươi hài lòng chưa?"

Kỷ Ninh lạnh lùng cười, vung tay đi.

Vèo.

Trần Tiến bị ném thẳng ra xa, nhưng rồi hắn cũng dần ổn định lại trên không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Kỷ Ninh.

"Muốn giải quyết ta thì cứ việc. Ngươi mời được tên nào ra tay hộ thì cứ tới. Kỷ Ninh ta chờ ở đây." Kỷ Ninh nhìn Trần Tiến. "Nhưng khi ngươi muốn ra tay với ta thì cũng phải chuẩn bị ta đến trả thù luôn đấy!"

"Tàn nhẫn." Trần Tiến cắn răng.

Dĩ nhiên là hắn muốn giết Kỷ Ninh nhưng hắn lại không làm được!

Dù sao hắn cũng chỉ có địa vị là một tên đệ tử ở Trần tộc chứ không phải thủ lĩnh tương lai! Phụ thân của hắn cũng chỉ là một Nguyên Thần đạo nhân...Cho dù Trần Tiến hắn khá có mặt mũi, có thể mời được cả tiên nhân trong bộ tộc. Nhưng có tiên nhân bộ tộc nào dám đi giải quyết 'thiên tài yêu nghiệt của Hắc Bạch Học cung', 'đệ tử của Điện Tài tiên nhân' đây?

Một bộ tộc muốn sinh tồn được thì sẽ không bao giờ muốn phải tranh đấu tới mức tàn nhẫn. Nếu không bộ tộc đó sẽ chẳng thể tồn tại lâu dài được!

"Đi thôi." Hỏa Thánh bay tới bên cạnh hắn.

Trần Tiến nhìn Hỏa Thánh ở bên. Tuy trong lòng như bị lửa thiêu nhưng hắn vẫn chẳng có cách nào, đành gật đầu: "Được."

"Kỷ Ninh." Trần Tiến đi tới nhìn Kỷ Ninh, nói giọng khàn khàn: "Ta khuyên ngươi một câu. Cửu Liên chính là người kế nhiệm chức thủ lĩnh của Đông Duyên tộc. Đây là việc đã định. Đông Duyên tộc là một bộ tộc cổ xưa mạnh mẽ hơn xa Hắc Bạch Học cung. Đạo lữ của thủ lĩnh tương lai một bộ tộc như thế, không phải ai cũng có thể làm. Cho dù là ta còn cảm thấy không đủ tương xứng, còn phải liều mạng tu luyện. Còn ngươi thì...Hừ hừ."

"Ngươi không cần quan tâm tới điều này." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.

"Hừ."

Trần Tiến, Hỏa Thánh lập tức cưỡi lên một đám mây màu đỏ lửa, nhanh chóng hóa thành một đường sáng biến mất ở chân trời phía xa.

Trên không trung hồ Dực Xà chỉ còn lại Kỷ Ninh và Cửu Liên.

"Kỷ Ninh." Cửu Liên đứng ở bên, vẻ mặt có chút áy náy. "Tất cả đều tại ta, làm ngươi có thêm một kẻ thù."

Người với người vốn đã vậy.

Trước đây, Kỷ Ninh và Trần Tiến chỉ là hai huynh đệ đồng môn xa lạ, vậy mà trong chớp mắt, Kỷ Ninh lại biến thành tâm ma lớn nhất của Trần Tiến! Mà Trần Tiến, do uy hiếp tiêu diệt Kỷ tộc mà trở thành 'kẻ thù' của Kỷ Ninh.

"Việc này cũng không thể trách sư tỷ được." Kỷ Ninh cười nói. "Sư tỷ yên tâm. Trần Tiến này chỉ là một tên nhãi nhép. Vừa rồi hắn cố đe dọa ta...cũng chỉ là cố chày cối chứ chẳng làm gì được ta đây?"

Bản thân mình chính là một trong hai kiếm tiên trong Hắc Bạch Học cung bây giờ!

Một kiếm tiên chính là sư phụ Điện Tài tiên nhân.

Người kia chính là mình!

"Đúng rồi, khi trước ngươi thi triển chiêu thứ ba Tam Xích Kiếm: 'Kiếm Mang Sạ Hiện'." Cửu Liên nói khẽ. "Nếu Hắc Bạch Học cung mà biết được thì chắc Hắc Bạch Học cung sẽ càng coi trọng ngươi nhiều hơn. 'Tam Xích Kiếm' chính là kiếm thuật cực mạnh ở Hắc Bạch Học cung. Ngươi chính là một thiên tài tu luyện kiếm thuật. Hắc Bạch Học cung chắc chắn sẽ dùng hết sức bảo vệ ngươi! Trần tộc kia cũng không bằng được Hắc Bạch Học cung, có thể Trần tộc có ảnh hưởng ở quận Thượng Thủy, nhưng ở quận An Thiền thì lại có rất ít ảnh hưởng. Mà Trần Tiến cũng chỉ là một kẻ có địa vị tầm thường ở 'Trần tộc'...Cho nên ngươi không phải lo điều gì đâu."

Kỷ Ninh gật đầu.

Ở giữa không trung, hai người Kỷ Ninh và Cửu Liên đứng nói chuyện rất gần với nhau. Thậm chí Kỷ Ninh còn hơi hơi cảm nhận được hơi thở của Cửu Liên.

Điều này làm cho một người chưa bao giờ trải qua tình cảm nam nữ như Kỷ Ninh phải thầm xúc động. Đặc biệt là trận chiến đánh lui 'tình địch' Trần Tiến vừa rồi, lại càng làm cho Kỷ Ninh xúc động hơn. Hắn vươn tay ra nắm lấy tay Cửu Liên.

Tay của Cửu Liên mềm như nước.

"Hả?" Cửu Liên hơi bất ngờ.

"Làm đạo lữ của ta đi." Kỷ Ninh nhìn vào mắt Cửu Liên.

Cửu Liên lập tức cảm thấy lòng rối bời. Nàng vẫn rất do dự. Tuy trong một năm vừa qua, nàng đã dần dần xác định Kỷ Ninh, nhưng với tích cách vốn có của mình, nàng lại muốn quan sát thêm vài năm nữa. Nhưng giờ phút này, đối mặt với Kỷ Ninh đang 'tấn công', nàng thật sự không biết làm thế nào cho phải.

"Con đường tu tiên gập ghềnh, ít nhất còn có một đạo lữ làm người bầu bạn." Kỷ Ninh nhìn Cửu Liên. "Sư tỷ, ngươi có nguyện ý theo giúp ta trên con đường tu tiên này trong ngàn năm, vạn năm, thậm chí vô tận vĩnh hằng không?"

Cửu Liên động lòng, lập tức đưa ra quyết định, nhìn vào mắt của Kỷ Ninh, gật đầu nhẹ.

"Ha ha ha..." Kỷ Ninh vui sướng cười.

"Nhớ kỹ lời vừa nói đấy." Cửu Liên nhìn Kỷ Ninh. "Chúng ta sẽ cùng đi trên con đường tu tiên, đi trong ngàn năm, vạn năm, thậm chí vô tận vĩnh hằng."

"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu.

Hai người đưa mắt nhìn nhau.

Ở xa xa trên đảo Minh Tâm, Thu Diệp cũng nhìn thấy, nở một nụ cười: "Công tử đã tìm được người yêu của mình rồi."

...

Hắc Bạch Học cung, thành An Thiền.

Lưu Vân chân nhân 'Trần Tiến' về tới phủ đệ của mình. Hắn một mình ngồi xuống, uống từng ngụm rượu.

"Kỷ Ninh."

"Kỷ Ninh."

Trần Tiến nhắc đi nhắc lại cái tên này, ánh mắt cực kỳ đáng sợ.

Nữ nhân mà mình yêu tha thiết bị cướp đi, bản thân lại còn bị đánh bại, thậm chí bị túm vào yết hầu, bị buộc phải lập lời thề Thiên Đạo. Tất cả chuyện này đều làm cho Trần Tiến cực kỳ căm hận Kỷ Ninh. Nhưng hắn lại không có cách nào. Thời gian tu luyện của Kỷ Ninh ít hơn hắn nhiều nhưng tốc độ tiến bộ của Kỷ Ninh lại làm cho hắn phải líu cả lưỡi.

"Ta không thể cản được hắn, không phải đối thủ của hắn." Trần Tiến không thể vực dậy nổi tinh thần chiến đấu của mình.

"Làm sao bây giờ?"

Đau khổ dày vò vào tâm can Trần Tiến.

"Đúng rồi." Đôi mắt của Trần Tiến bỗng nhiên sáng lên. "Tuy ta không thể chiếm được Cửu Liên, nhưng Kỷ Ninh lại là kẻ có xuất thân thấp hèn. Tuy hắn có thiên tư yêu nghiệt...nhưng với một bộ tộc khổng lồ như 'Đông Duyên tộc' thì bọn họ đâu có dễ để ý tới một tên thiên tài yêu nghiệt. Ừ, có lẽ Đông Duyên tộc vẫn còn chưa biết chuyện về Cửu Liên và Kỷ Ninh. Ta phải giúp tên 'Kỷ Ninh' này một phen mới được!"

"Chỉ cần Đông Duyên tộc biết thì nhất định sẽ ngăn cản bọn chúng. Chắc chắn!"

Trần Tiến cũng là đệ tử của một bộ tộc lớn nên hắn cực kỳ hiểu những quy tắc trong bộ tộc lớn.

Tất cả...đều phải vì bộ tộc!

Cho dù là thủ lĩnh của bộ tộc cũng phải vậy. Trừ khi thủ lĩnh đó có địa vị giống Kỷ Ninh ở 'Kỷ tộc', có thể một mình ảnh hưởng tới toàn bộ tộc. Như vậy mới thật sự được coi là ngoại lệ để bộ tộc phải làm theo ý của mình.

Hiển nhiên, Cửu Liên một thân một mình nên không cách nào hơn xa được cả Đông Duyên tộc!

"Đi."

Vèo.

Trần Tiến hóa thành đường sáng nhanh chóng rời khỏi Hắc Bạch Học cung.

...

Đông Duyên tộc là bộ tộc cực kỳ lớn, trải dài trên ba quận, dĩ nhiên cũng có cứ điểm ở thành An Thiền.

Cùng ngày, Trần Tiến truyền tin tức đó ra các chi nhánh. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/1827

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status