Mạt Thế Tiến Hóa
Chương 26: Quái vật biến đổi một lần nữa
Ngay lập tức, cơ thể của Tân khựng lại trên không trung. Sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của những người lính, hắn bị kéo vụt một cái về đằng sau rồi chìm vào trong đêm tối mịt mờ hơi sương, khuất sau những đống đổ nát và vật cản to lớn. Bật nhảy theo hắn, con Lu cũng bị tập kích. Nhưng với hình thể thon gọn và bộ lông trơn trượt, kẻ tấn công không dễ dàng bắt được nó. Mớ dây vừa quấn vào cơ thể, con Lu liền nhẹ nhàng bị đánh văng ra.
Hắn bị kéo bay đi một đoạn về đằng sau rồi ngã đập mặt xuống nền đường. Theo phản xạ, hắn vội đưa hai tay lên phía trước ngăn cản va chạm.
“UỲNH... Bịch... Bịch...” – Mặc dù đã đưa tay lên làm giảm lực tác động, nhưng theo quán tính, hắn vẫn bị đập mạnh xuống mặt đất rồi kéo rê đi một đoạn.
“A... Hự...” - Ngay lập tức, hắn cảm thấy ngực mình đau nhức tức đến khó thở. Lòng bàn tay trái thì bị vật nhọn từ trước đâm tiến sâu hơn một đoạn, khiến cho hắn cảm thấy đau nhói dữ dội phải buột miệng rên lên.
Vừa mới rơi xuống mặt đất, trong lúc Tân vẫn còn tê liệt, choáng váng sau va chạm đấy. Hắn bỗng cảm thấy mình đang bị cái gì đó kéo về bóng tối đằng sau. Hoảng sợ vô cùng, hắn yếu ớt giãy giụa, cố giất ra trói buộc ở chân. Tay phải thì quờ quạng mặt đất, hắn bám bám vào được một cái gì đó, gắng níu giữ bản thân lại. Nhưng tất cả đều không ăn thua vì lực kéo từ chân hắn truyền đến rất mạnh. Ngoái đầu về đằng sau nhìn, hắn chỉ thấy một bóng đen to lớn đứng lù lù một đống và trên cao là đôi mắt đỏ rực phát sáng trong đêm khóa chặt lấy mình.
Con quái vật biến dị “Nấm đầu người” đã trở lại một cánh kinh dị đến rợn người.
“GÂU... GÂU...” – Trong lúc hắn đang bất lực giãy dụa, hoảng sợ tột độ đó thì tiếng sủa của con Lu vang lên bên tai.
“Cộp... Cộp... Cộp...” – Ngay sau đó, hắn nghe thấy tiếng bước chân của con Lu điên cuồng lao tới.
Trong đêm đen tĩnh lặng, âm thanh móng vuốt của nó ma sát xuống lòng đường đột nhiên trở nên rõ rệt.
Bóng tối không làm cho con Lu mất tầm nhìn. Trong thế giới chỉ có hai màu đen và trắng, nó thấy chủ nhân của mình đang bị con quái vật đáng ghét trói chân bắt về. Nó cảm thấy điên lên, muốn tiêu diệt con quái kia ngay bây giờ. Mặc dù kẻ kia có vẻ gì đó lạ lẫm khác với lúc trước, khiến nó cảm giác nguy hiểm vô cùng. Nhưng nó sẽ vẫn lao tới mà không chùn bước, dù có phải chết đi chăng nữa.
Nhanh chóng áp sát, đến khoảng cách thích hợp chỉ còn một mét, con Lu bỗng nhún chân, tung người nhảy lên không trung chồm tới. Nó muốn xô ngã con quái vật biến dị xuống rồi cắn xé. Nhưng trong lúc con Lu đang lơ lửng trong không trung, con quái vật đứng đối diện đang đứng bất động đột nhiên vung tay tấn công.
“BỐP!!!” – Con Lu bị con quái vật biến dị dùng cánh tay to lớn khác thường dáng thẳng vào người vang lên âm thanh nặng trịch.
“Uỳnh!” – Ngay lập tức, con Lu đổi hướng văng ra bên cạnh như một quả bóng đập mạnh vào đống đổ nát trên đường.
“Ắng... ẳng... ẳng...” – Trúng đòn đau, với cơ thể dù đã biến đổi nhưng con Lu cũng không chịu được mà rên lên từng đợt.
“GRAOOOO!!!”
Yên lặng bấy lâu, đột nhiên con quái vật biến dị bất ngờ rống lên một tiếng rát màng nhĩ, vang vọng trong đêm tối mịt mùng như báo hiệu sự trở lại của mình. Sau đó, nó hùng hục lao tới chỗ con Lu, giơ hai cánh tay lên không trung chụm lại rồi giáng một đòn cực mạnh xuống.
“RẦM!” – Âm thanh va chạm rất lớn vang lên, kéo theo đó là dư chấn khiến mặt đất hơi rung nhẹ.
“Ẳng....” – May mắn đứng trước khoảnh khắc sinh tử, con Lu kịp phóng đi chỗ khác, chạy trốn trong gang tấc.
“Rầm... Rầm... Rầm...” – Thấy con Lu chạy trốn, con quái vật biến dị không chút do dự đuổi theo điên cuồng tấn công. Có vẻ như nó rất căm hận, muốn diệt con Lu ngay lập tức.
Trong lúc con quái vật đuổi bắt con Lu, Tân thỉnh thoảng cũng bị kéo theo xềnh xệc đằng sau. Trong bóng tối đen kịt, hắn không nhìn thấy gì phía trước, chỉ cảm nhận được âm thanh và chấn động đáng sợ truyền đến. Hắn sợ hãi, nóng ruột lo lắng vô cùng cho con Lu, nhưng không thể làm gì để giúp nó ngay được.
Sực nhớ đến cái đèn pin, hắn vội vàng cho tay phải mở túi áo khoác móc ra ngoài. Bấm nút bật lên, ánh sáng trắng huỳnh quang lập tức lóe lên trong tầm mắt. Vội chiếu về phía trước nhìn, hai mắt của hắn liền trợn lớn như muốn nứt vỡ khi thấy con Lu đang khó khăn tránh né những đập như trời giáng của con quái vật xuống lòng đường. May mắn là con Lu rất khôn, nó không chạy thẳng trước tầm mắt con quái mà lẩn quẩn vào xung quanh giữa hai chân.
Đặc biệt, dưới ánh đèn pin, Tân nhanh chóng nhận ra con quái vật biến dị này đã biến đổi một lần nữa khác với lúc trước. Cơ thể vẫn to lớn như cũ, nhưng nó đã thon gọn hơn rất nhiều. Đám rễ cây mọc trên người nó đã chuyển sang tụ tập hết vào đôi tay, nó biến cho cánh tay của con quái trước kia là một mớ tua rua lòe xòe nay đã trở thành hai khối khổng lồ như cái chùy vậy. Con quái vật biến dị đã biến đổi vũ khí của mình, chuyển từ dạng bắt giữ sang bộc phát lực lượng. Nhưng không vì thế mà con quái bỏ đi ưu điểm trước kia, bởi trên cơ thể nó vẫn còn một ít mớ rễ cây để bắt giữ con mồi nằm trên lưng. Đó là một vài sợi rễ cây nhỏ, có kích cỡ khoảng bằng ngón tay cái, khá dài và có độ linh hoạt rất cao. Một chân của hắn đang bị sợi dây này quấn lấy, xiết chặt rồi ngọ nguậy như sinh vật sống.
Hắn sững sờ, kinh hãi nhìn con quái vật biến dị một tí thì ở đằng xa con Lu đang hoảng loạn tránh né không may bị trúng đòn tiếp.
“BỐP! Ẳng...” – Con quái vật điên cuồng đập xuống, bất chợt trong khoảnh khắc con Lu tránh chậm nửa giây. Nó liền bị con quái đập mạnh người văng ra xa.
“Uỳnh!” – Va vào đống đổ nát xong, ngay tức thì, con Lu khó khăn đứng dậy. Có lẽ trúng đòn vừa rồi là khá nặng nên nó hoạt động chậm chạp hẳn đi trong mắt hắn.
Nhìn con Lu đã sắp không cầm cự được, hắn hoảng sợ tìm cách đến ứng cứu cho đồng bạn của mình. Nhưng trước hết, hắn phải thoát khỏi trói buộc ở chân đã.
Vừa chống tay xuống dựng người ngồi dậy, ngay lập tức lòng bàn tay trái của hắn lại nhói lên đau đớn.
“À...” - Rên lên một tiếng, hắn quên mất rằng trong lòng bàn tay của mình vẫn đang bị một cái gì đó ghim vào.
Vội giơ tay lên chiếu đèn pin tới, hắn hít một ngụm khí lạnh khi chứng kiến một khối thủy tinh hình tam giác đâm đâm xuyên hẳn qua lòng bàn tay trái. Vướng nó sẽ không thể hành động được, hắn cho đèn pin lên miệng cắn rồi chịu đau dùng sức giật mạnh miếng thủy tinh ra. Nhưng sau một hai lần dùng tay phải, mà hắn giất mãi không được vì miếng thủy tinh dính máu trơn trượt. Cầm đèn pin xuống, hắn dứt khoát cho miếng thủy tinh lên miệng cắn.
“Phụt!”
Cuối cùng, hắn cũng thành công mặc dù phải chịu đau đớn rất nhiều. Rút khối thủy tinh vất đi xong, bàn tay trái của hắn liền tóe máu cuồng phun ra một ít rồi ngừng lại cực nhanh. Không có thời gian xử lý vết thương, hắn vội chiếu đèn xuống dưới chân tìm cách thoát khỏi trói buộc.
- ------OoO-------
Viết chính: Thăng Thiên Họa
Hỗ trợ kịch bản: Lan Thi
Phụ tá: Sói Lạc Lối
Cộng tác viên biên tập: Mộc Chi
…………………………………………………….
Chương 26: Quái vật biến đổi một lần nữa
Ngay lập tức, cơ thể của Tân khựng lại trên không trung. Sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi của những người lính, hắn bị kéo vụt một cái về đằng sau rồi chìm vào trong đêm tối mịt mờ hơi sương, khuất sau những đống đổ nát và vật cản to lớn. Bật nhảy theo hắn, con Lu cũng bị tập kích. Nhưng với hình thể thon gọn và bộ lông trơn trượt, kẻ tấn công không dễ dàng bắt được nó. Mớ dây vừa quấn vào cơ thể, con Lu liền nhẹ nhàng bị đánh văng ra.
Hắn bị kéo bay đi một đoạn về đằng sau rồi ngã đập mặt xuống nền đường. Theo phản xạ, hắn vội đưa hai tay lên phía trước ngăn cản va chạm.
“UỲNH... Bịch... Bịch...” – Mặc dù đã đưa tay lên làm giảm lực tác động, nhưng theo quán tính, hắn vẫn bị đập mạnh xuống mặt đất rồi kéo rê đi một đoạn.
“A... Hự...” - Ngay lập tức, hắn cảm thấy ngực mình đau nhức tức đến khó thở. Lòng bàn tay trái thì bị vật nhọn từ trước đâm tiến sâu hơn một đoạn, khiến cho hắn cảm thấy đau nhói dữ dội phải buột miệng rên lên.
Vừa mới rơi xuống mặt đất, trong lúc Tân vẫn còn tê liệt, choáng váng sau va chạm đấy. Hắn bỗng cảm thấy mình đang bị cái gì đó kéo về bóng tối đằng sau. Hoảng sợ vô cùng, hắn yếu ớt giãy giụa, cố giất ra trói buộc ở chân. Tay phải thì quờ quạng mặt đất, hắn bám bám vào được một cái gì đó, gắng níu giữ bản thân lại. Nhưng tất cả đều không ăn thua vì lực kéo từ chân hắn truyền đến rất mạnh. Ngoái đầu về đằng sau nhìn, hắn chỉ thấy một bóng đen to lớn đứng lù lù một đống và trên cao là đôi mắt đỏ rực phát sáng trong đêm khóa chặt lấy mình.
Con quái vật biến dị “Nấm đầu người” đã trở lại một cánh kinh dị đến rợn người.
“GÂU... GÂU...” – Trong lúc hắn đang bất lực giãy dụa, hoảng sợ tột độ đó thì tiếng sủa của con Lu vang lên bên tai.
“Cộp... Cộp... Cộp...” – Ngay sau đó, hắn nghe thấy tiếng bước chân của con Lu điên cuồng lao tới.
Trong đêm đen tĩnh lặng, âm thanh móng vuốt của nó ma sát xuống lòng đường đột nhiên trở nên rõ rệt.
Bóng tối không làm cho con Lu mất tầm nhìn. Trong thế giới chỉ có hai màu đen và trắng, nó thấy chủ nhân của mình đang bị con quái vật đáng ghét trói chân bắt về. Nó cảm thấy điên lên, muốn tiêu diệt con quái kia ngay bây giờ. Mặc dù kẻ kia có vẻ gì đó lạ lẫm khác với lúc trước, khiến nó cảm giác nguy hiểm vô cùng. Nhưng nó sẽ vẫn lao tới mà không chùn bước, dù có phải chết đi chăng nữa.
Nhanh chóng áp sát, đến khoảng cách thích hợp chỉ còn một mét, con Lu bỗng nhún chân, tung người nhảy lên không trung chồm tới. Nó muốn xô ngã con quái vật biến dị xuống rồi cắn xé. Nhưng trong lúc con Lu đang lơ lửng trong không trung, con quái vật đứng đối diện đang đứng bất động đột nhiên vung tay tấn công.
“BỐP!!!” – Con Lu bị con quái vật biến dị dùng cánh tay to lớn khác thường dáng thẳng vào người vang lên âm thanh nặng trịch.
“Uỳnh!” – Ngay lập tức, con Lu đổi hướng văng ra bên cạnh như một quả bóng đập mạnh vào đống đổ nát trên đường.
“Ắng... ẳng... ẳng...” – Trúng đòn đau, với cơ thể dù đã biến đổi nhưng con Lu cũng không chịu được mà rên lên từng đợt.
“GRAOOOO!!!”
Yên lặng bấy lâu, đột nhiên con quái vật biến dị bất ngờ rống lên một tiếng rát màng nhĩ, vang vọng trong đêm tối mịt mùng như báo hiệu sự trở lại của mình. Sau đó, nó hùng hục lao tới chỗ con Lu, giơ hai cánh tay lên không trung chụm lại rồi giáng một đòn cực mạnh xuống.
“RẦM!” – Âm thanh va chạm rất lớn vang lên, kéo theo đó là dư chấn khiến mặt đất hơi rung nhẹ.
“Ẳng....” – May mắn đứng trước khoảnh khắc sinh tử, con Lu kịp phóng đi chỗ khác, chạy trốn trong gang tấc.
“Rầm... Rầm... Rầm...” – Thấy con Lu chạy trốn, con quái vật biến dị không chút do dự đuổi theo điên cuồng tấn công. Có vẻ như nó rất căm hận, muốn diệt con Lu ngay lập tức.
Trong lúc con quái vật đuổi bắt con Lu, Tân thỉnh thoảng cũng bị kéo theo xềnh xệc đằng sau. Trong bóng tối đen kịt, hắn không nhìn thấy gì phía trước, chỉ cảm nhận được âm thanh và chấn động đáng sợ truyền đến. Hắn sợ hãi, nóng ruột lo lắng vô cùng cho con Lu, nhưng không thể làm gì để giúp nó ngay được.
Sực nhớ đến cái đèn pin, hắn vội vàng cho tay phải mở túi áo khoác móc ra ngoài. Bấm nút bật lên, ánh sáng trắng huỳnh quang lập tức lóe lên trong tầm mắt. Vội chiếu về phía trước nhìn, hai mắt của hắn liền trợn lớn như muốn nứt vỡ khi thấy con Lu đang khó khăn tránh né những đập như trời giáng của con quái vật xuống lòng đường. May mắn là con Lu rất khôn, nó không chạy thẳng trước tầm mắt con quái mà lẩn quẩn vào xung quanh giữa hai chân.
Đặc biệt, dưới ánh đèn pin, Tân nhanh chóng nhận ra con quái vật biến dị này đã biến đổi một lần nữa khác với lúc trước. Cơ thể vẫn to lớn như cũ, nhưng nó đã thon gọn hơn rất nhiều. Đám rễ cây mọc trên người nó đã chuyển sang tụ tập hết vào đôi tay, nó biến cho cánh tay của con quái trước kia là một mớ tua rua lòe xòe nay đã trở thành hai khối khổng lồ như cái chùy vậy. Con quái vật biến dị đã biến đổi vũ khí của mình, chuyển từ dạng bắt giữ sang bộc phát lực lượng. Nhưng không vì thế mà con quái bỏ đi ưu điểm trước kia, bởi trên cơ thể nó vẫn còn một ít mớ rễ cây để bắt giữ con mồi nằm trên lưng. Đó là một vài sợi rễ cây nhỏ, có kích cỡ khoảng bằng ngón tay cái, khá dài và có độ linh hoạt rất cao. Một chân của hắn đang bị sợi dây này quấn lấy, xiết chặt rồi ngọ nguậy như sinh vật sống.
Hắn sững sờ, kinh hãi nhìn con quái vật biến dị một tí thì ở đằng xa con Lu đang hoảng loạn tránh né không may bị trúng đòn tiếp.
“BỐP! Ẳng...” – Con quái vật điên cuồng đập xuống, bất chợt trong khoảnh khắc con Lu tránh chậm nửa giây. Nó liền bị con quái đập mạnh người văng ra xa.
“Uỳnh!” – Va vào đống đổ nát xong, ngay tức thì, con Lu khó khăn đứng dậy. Có lẽ trúng đòn vừa rồi là khá nặng nên nó hoạt động chậm chạp hẳn đi trong mắt hắn.
Nhìn con Lu đã sắp không cầm cự được, hắn hoảng sợ tìm cách đến ứng cứu cho đồng bạn của mình. Nhưng trước hết, hắn phải thoát khỏi trói buộc ở chân đã.
Vừa chống tay xuống dựng người ngồi dậy, ngay lập tức lòng bàn tay trái của hắn lại nhói lên đau đớn.
“À...” - Rên lên một tiếng, hắn quên mất rằng trong lòng bàn tay của mình vẫn đang bị một cái gì đó ghim vào.
Vội giơ tay lên chiếu đèn pin tới, hắn hít một ngụm khí lạnh khi chứng kiến một khối thủy tinh hình tam giác đâm đâm xuyên hẳn qua lòng bàn tay trái. Vướng nó sẽ không thể hành động được, hắn cho đèn pin lên miệng cắn rồi chịu đau dùng sức giật mạnh miếng thủy tinh ra. Nhưng sau một hai lần dùng tay phải, mà hắn giất mãi không được vì miếng thủy tinh dính máu trơn trượt. Cầm đèn pin xuống, hắn dứt khoát cho miếng thủy tinh lên miệng cắn.
“Phụt!”
Cuối cùng, hắn cũng thành công mặc dù phải chịu đau đớn rất nhiều. Rút khối thủy tinh vất đi xong, bàn tay trái của hắn liền tóe máu cuồng phun ra một ít rồi ngừng lại cực nhanh. Không có thời gian xử lý vết thương, hắn vội chiếu đèn xuống dưới chân tìm cách thoát khỏi trói buộc.
- ------OoO-------
Viết chính: Thăng Thiên Họa
Hỗ trợ kịch bản: Lan Thi
Phụ tá: Sói Lạc Lối
Cộng tác viên biên tập: Mộc Chi
…………………………………………………….
/170
|