Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu

Chương 8

/48


Mẹ Đại Lâm lại nói: “Thời chúng ta, có bao giờ dám đánh mẹ chồng, không bị chồng đánh chết thì cũng bị chòm xóm chửi rủa đến chết. Hai vợ chồng nó vừa đi tuần trăng mật về, tôi đã bỏ nhiều tiền ra để mua sườn loại ngon hầm cho Thúy Thúy ăn. Trong tâm tôi luôn coi Thúy Thúy như con đẻ của mình, nhưng Thúy Thúy thì sao? Đánh tôi máu me đầy mặt”. Mẹ Đại Lâm khóc nghẹn không nói tiếp được nữa. Bố mẹ Thúy Thúy vô cùng hổ thẹn, không thốt nên lời. Mẹ Đại Lâm lại nói: “Tôi biết Thúy Thúy hận Đại Lâm hôm đó đã đẩy nó, là Đại Lâm không tốt. Tôi xin được tạ lỗi cùng ông bà thông gia. Thúy Thúy là người sẽ chung sống với Đại Lâm cả đời, tôi làm mẹ, cũng già rồi, sống được mấy năm nữa đâu, cũng không giúp gì được cho Đại Lâm và Thúy Thúy. Cho dù Đại Lâm có giúp vợ đánh tôi cũng không sao, Thúy Thúy có đánh tôi thế nào, Đại Lâm cũng không nên đẩy nó. Đại Lâm, con còn không mau tạ lỗi với bố mẹ vợ!”

Đại Lâm vội đi lên, nói: “Bố, mẹ, hôm đó con thấy Thúy Thúy đánh mẹ con, con thực sự rất hoảng hốt, nên đã đẩy cô ấy. Con sai rồi, xin bố mẹ tha thứ cho con!”

Bố mẹ Thúy Thúy còn có thể nói được gì đây, đành phải luôn miệng tự trách mình không nuôi dạy Thúy Thúy thật tốt, vội an ủi mẹ Đại Lâm: “Thúy Thúy quả thực cư xử không đúng mực, bà dạy dỗ nó là phải lắm, phải lắm”. Mẹ Đại Lâm thổn thức một hồi, mắt đẫm lệ nhòa, nói: “Ông bà thông gia, tôi nghĩ kĩ rồi, xem ra Thúy Thúy ghét hai ông bà già chúng tôi, tôi quyết định cùng với bố Đại Lâm và cả Bá Bá chuyển ra ngoài sống, chúng tôi đã tìm xong nhà rồi. Đợi Thúy Thúy đi công tác về, chúng tôi sẽ chuyển đi, chỉ cần hai vợ chồng nó sống vui vẻ, người già chúng tôi sống thế nào chả được”. Bố mẹ Đại Lâm nói vậy rồi nhất định ép bố mẹ Thúy Thúy đi xem nhà họ thuê. Bố mẹ Thúy Thúy không muốn đi, nhưng bị mẹ Đại Lâm nài ép nên đành phải đi. Mẹ Đại Lâm luôn tay kéo bố mẹ Thúy Thúy đến tận khu Lý Thương, vùng này nhiều công xưởng, ô nhiễm nghiêm trọng, cách xa biển. Bố mẹ Thúy Thúy nhìn thấy nơi vắng vẻ tồi tàn này cảm thấy rất ái ngại. Đúng lúc đó, mẹ Đại Lâm lại chỉ tay vào một nơi nói: “Ông bà thông gia, kia là nhà chúng tôi định thuê”. Mẹ Thúy Thúy vừa nhìn đã như muốn nổ đom đóm mắt, đó gọi là nhà được sao? Đó chẳng phải là nhà kho bỏ hoang sao, cửa kêu kèn kẹt trong gió, bên trong bẩn thỉu mục nát, còn cả mùi xăng dầu nồng nặc, bốn bức tường bẩn thỉu không còn nhìn ra màu sắc ban đầu, bốn bề lộng gió. Mẹ Đại Lâm nói: “Không sao cả, dọn dẹp một chút là có thể ở được”. Bố Đại Lâm tiếp lời: “Ở đây rẻ lắm, một tháng có 300 tệ thôi, mặc dù không có điện, không có nước, cũng không có cống ngầm, nhưng lại rất rẻ. Thúy Thúy và Đại Lâm kiếm không được nhiều, sau này sinh con nữa, càng không đủ tiêu. Vì bọn trẻ, tôi và mẹ Đại Lâm nhất định sẽ chi tiêu dè sẻn, tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy, sau này bọn trẻ sẽ phải chi tiêu nhiều lắm”. Bố mẹ Thúy Thúy xúc động, cảm thấy việc này không hợp lý chút nào. Việc này mà truyền ra ngoài thì sẽ bị người khác cười chê. Thế nên bèn khuyên can mẹ Đại Lâm, hai ông bà không thể chuyển ra ngoài được, nếu chuyển thì để bọn trẻ chuyển ra. Cho dù bố mẹ Thúy Thúy có can ngăn thế nào, mẹ Đại Lâm cứ luôn miệng nói chờ Thúy Thúy quay về, hai ông bà và Bá Bá sẽ lập tức chuyển đến cái xó xỉnh này sống. Bố mẹ Thúy Thúy bất lực trở về nhà. Trên đường về, cả hai người đều nói: “Mẹ Đại Lâm thực ra là một người cũng được đấy chứ, trước đây chúng ta đều hiểu lầm bà ấy. Thúy Thúy có thể gặp được người mẹ chồng này, cũng là phúc phận của nó.


/48

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status