Tiêu Việt Hàn nhẹ nhàng nhếch môi, nhìn Hoa Tưởng Dung, trong mắt hiện lên một tia lấp lánh, đột nhiên cúi người, một tay ôm lấy Hoa Tưởng Dung đang bay lên không: “Cô vương ta rất thích lễ vật của Vương phi”
Nói xong, ôm Hoa Tưởng Dung vẻ mặt đầy tiếu ý quay về chỗ ngồi, không để nàng ngồi vào vị trí Vương phi, mà đặt nàng ngồi trên đùi, ôm chặt, bất luận là gì không cho nàng cử động.
Lại một mình đưa lên một chén rượu: “Vương phi vất vả rồi, ngoài trời lạnh, Vương phi mặc áo mỏng như vậy, uống một chút rượu cho ấm người”.
Dứt lời, không chần chừ cầm lấy chén rượu đặt vào tay nàng.
Hoa Tưởng Dung sửng sốt, hạ mắt xuống nhìn ly rượu trong tay, lại ngước mắt lên nhìn Tiêu Việt Hàn.
Ánh mắt hắn rõ ràng là đang khiêu khích nàng, bức nàng uống.
Tuy rằng Hoa Tường Dung đã chuẩn bị rượu sẵn trong phòng, nhưng là nàng phái Linh Đang đi lấy một ít rượu nho cống phẩm, mà chén rượu này của Tiêu Việt Hàn, nàng không phải là uống không vào sao.
“Thế nào? Vương phi không uống à? Nàng cho rằng Cô vương bắt nàng uống loại rượu không tốt sao? Tiêu Việt Hàn tay ôm eo nàng hơi chặt, trong mắt, vẻ thân thiện cũng dần dần đóng băng.
Hoa Tưởng Dung bỗng nhiên nheo mắt cười, quay đầu lại nhìn cổ hắn.
Đừng thắc mắc, nàng chính là trong giây phút tìm kiếm chỗ để cắn, nàng đang nghiên cứu, nếu hôm nay Tiêu Việt Hàn không có dũng khí đi đến chỗ của nàng, nàng nhất định cắn đứt một ngoạm trên cổ hắn, nuốt hắn vào bụng, đương nhiên, trước đó nàng đã nhanh tay thu lấy yêu bài trước (ghê thật, bạn ý làm gì cũng có tính toán =)), bạn nghĩ bạn nuốt hắn vào bụng rồi thì bạn còn có cửa ra ngoài chắc =)))) )
“Nếu là Vương phi nghĩ ta không ban rượu tốt, chi bằng tối nay cô vương đến Trúc Linh Viên ở lại một đêm?” Tiêu Việt Hàn bỗng nhiên cười ám muội, hai mắt toả sáng thưởng thức gương mặt đỏ lồ lộ của Hoa Tưởng Dung, vẻ ngấm ngầm chịu đựng, không thèm tranh cãi hiện rõ trong mắt nàng.
Hoa Tưởng Dung cười như đoá hoa trong nháy mắt, gật đầu như con gà con mổ thóc.
Tiêu Việt Hàn bất ngờ cúi đầu xuống uống chén rượu trên tay Hoa Tưởng Dung, sau đó quay đầu hôn lên đôi môi nàng đang hé ra vì kinh ngạc, nhìn dịu dàng vậy, nhưng thực ra là đang đẩy rượu vào miệng nàng. (soooooooooooooo cooooooooooooooooooooolllllllllllllllllllllll:((( )
Hoa Tưởng Dung cả kinh, lúc đầu muốn chống cự, thế nhưng chịu đựng không nổi, nàng đàng phải nuốt hết chỗ rượu vào, sau đó ho với vẻ mặt hết sức thống khổ.
vừa vặn khi Tiêu Việt Hàn hôn, lúc này bốn phía đều vang lên tiếng người ta kinh ngạc hít sâu một hơi.
Xung quanh dường như gió cũng không dám thổi, Cẩm Vương và Vương phi vợ chồng vốn không hoà thuận là việc mà ai cũng biết? Nhưng lời đồn đại trong nháy mắt bị phá vỡ.
Tiêu Việt Hàn thậm chí rất trỉu mến vỗ lưng của nàng, giúp nàng thở ( =)), chết đứng người rồi), sau đó thừa dịp nàng quay đầu lại liền ghé lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng mà nói: “Cô vương nói quả không sai, lúc Vương phi đỏ mặt thế này, thật sự rất là xinh đẹp”
Ngay lập tức, Hoa Tưởng Dung trên mặt không biết là vì say rượu hay không, dù sao cũng bắt đầu đỏ lên không khống chế được, hầu như nhanh đến nỗi đỏ như gấc chín.
Sau đó , bốn phía vang lên một là tiếng la kinh ngạc, một là tiếng chúc phúc, còn bên kia thứ phi cùng Ngọc Minh truyền đến ánh mắt căm hận kiêm vẻ mặt bi thương.
Nhưng những điều này điều không vào được tâm trí của Hoa Tưởng Dung, nàng sửa sang lại gương mặt, không thể không gắt gao cọ xát vào lòng Tiêu Việt Hàn hàm ý quyến rũ hắn, lại cảm giác được Tiêu Việt Hàn đang kèm chặt cơ thể nàng không cho nghịch ngợm lung tung, nàng ngước mắt lên, một đôi mắt to hung hăn nhìn vào cổ Tiêu Việt Hàn
Nàng thực sự rất muốn cắn một ngoạm…
Bởi vì cái cổ hắn thoạt nhìn thật sự là rất ngon miệng!
Nói xong, ôm Hoa Tưởng Dung vẻ mặt đầy tiếu ý quay về chỗ ngồi, không để nàng ngồi vào vị trí Vương phi, mà đặt nàng ngồi trên đùi, ôm chặt, bất luận là gì không cho nàng cử động.
Lại một mình đưa lên một chén rượu: “Vương phi vất vả rồi, ngoài trời lạnh, Vương phi mặc áo mỏng như vậy, uống một chút rượu cho ấm người”.
Dứt lời, không chần chừ cầm lấy chén rượu đặt vào tay nàng.
Hoa Tưởng Dung sửng sốt, hạ mắt xuống nhìn ly rượu trong tay, lại ngước mắt lên nhìn Tiêu Việt Hàn.
Ánh mắt hắn rõ ràng là đang khiêu khích nàng, bức nàng uống.
Tuy rằng Hoa Tường Dung đã chuẩn bị rượu sẵn trong phòng, nhưng là nàng phái Linh Đang đi lấy một ít rượu nho cống phẩm, mà chén rượu này của Tiêu Việt Hàn, nàng không phải là uống không vào sao.
“Thế nào? Vương phi không uống à? Nàng cho rằng Cô vương bắt nàng uống loại rượu không tốt sao? Tiêu Việt Hàn tay ôm eo nàng hơi chặt, trong mắt, vẻ thân thiện cũng dần dần đóng băng.
Hoa Tưởng Dung bỗng nhiên nheo mắt cười, quay đầu lại nhìn cổ hắn.
Đừng thắc mắc, nàng chính là trong giây phút tìm kiếm chỗ để cắn, nàng đang nghiên cứu, nếu hôm nay Tiêu Việt Hàn không có dũng khí đi đến chỗ của nàng, nàng nhất định cắn đứt một ngoạm trên cổ hắn, nuốt hắn vào bụng, đương nhiên, trước đó nàng đã nhanh tay thu lấy yêu bài trước (ghê thật, bạn ý làm gì cũng có tính toán =)), bạn nghĩ bạn nuốt hắn vào bụng rồi thì bạn còn có cửa ra ngoài chắc =)))) )
“Nếu là Vương phi nghĩ ta không ban rượu tốt, chi bằng tối nay cô vương đến Trúc Linh Viên ở lại một đêm?” Tiêu Việt Hàn bỗng nhiên cười ám muội, hai mắt toả sáng thưởng thức gương mặt đỏ lồ lộ của Hoa Tưởng Dung, vẻ ngấm ngầm chịu đựng, không thèm tranh cãi hiện rõ trong mắt nàng.
Hoa Tưởng Dung cười như đoá hoa trong nháy mắt, gật đầu như con gà con mổ thóc.
Tiêu Việt Hàn bất ngờ cúi đầu xuống uống chén rượu trên tay Hoa Tưởng Dung, sau đó quay đầu hôn lên đôi môi nàng đang hé ra vì kinh ngạc, nhìn dịu dàng vậy, nhưng thực ra là đang đẩy rượu vào miệng nàng. (soooooooooooooo cooooooooooooooooooooolllllllllllllllllllllll:((( )
Hoa Tưởng Dung cả kinh, lúc đầu muốn chống cự, thế nhưng chịu đựng không nổi, nàng đàng phải nuốt hết chỗ rượu vào, sau đó ho với vẻ mặt hết sức thống khổ.
vừa vặn khi Tiêu Việt Hàn hôn, lúc này bốn phía đều vang lên tiếng người ta kinh ngạc hít sâu một hơi.
Xung quanh dường như gió cũng không dám thổi, Cẩm Vương và Vương phi vợ chồng vốn không hoà thuận là việc mà ai cũng biết? Nhưng lời đồn đại trong nháy mắt bị phá vỡ.
Tiêu Việt Hàn thậm chí rất trỉu mến vỗ lưng của nàng, giúp nàng thở ( =)), chết đứng người rồi), sau đó thừa dịp nàng quay đầu lại liền ghé lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng mà nói: “Cô vương nói quả không sai, lúc Vương phi đỏ mặt thế này, thật sự rất là xinh đẹp”
Ngay lập tức, Hoa Tưởng Dung trên mặt không biết là vì say rượu hay không, dù sao cũng bắt đầu đỏ lên không khống chế được, hầu như nhanh đến nỗi đỏ như gấc chín.
Sau đó , bốn phía vang lên một là tiếng la kinh ngạc, một là tiếng chúc phúc, còn bên kia thứ phi cùng Ngọc Minh truyền đến ánh mắt căm hận kiêm vẻ mặt bi thương.
Nhưng những điều này điều không vào được tâm trí của Hoa Tưởng Dung, nàng sửa sang lại gương mặt, không thể không gắt gao cọ xát vào lòng Tiêu Việt Hàn hàm ý quyến rũ hắn, lại cảm giác được Tiêu Việt Hàn đang kèm chặt cơ thể nàng không cho nghịch ngợm lung tung, nàng ngước mắt lên, một đôi mắt to hung hăn nhìn vào cổ Tiêu Việt Hàn
Nàng thực sự rất muốn cắn một ngoạm…
Bởi vì cái cổ hắn thoạt nhìn thật sự là rất ngon miệng!
/50
|