_ Tí xíu???
Nó ngạc nhiên… cố lục lọi trí nhớ của mình…..
_ Ngày đó bố và mẹ có việc ra nước ngoài…. anh Chun thì đi cắm trại với bạn…. anh Mike ở nhà ngoại…. Adan vì quá bé nên mẹ mang đi…. thế là bố đưa anh sang nhà bên ấy…. bảo cho anh ở vài hôm… mà hình như cũng hok phải nhà… chỉ là một cái biệt thự mùa hè…
_ Biệt thự??? Anh gặp cô ta ở đó….
Nó hỏi… tim đập dồn dập…
_ Uh!!! Có vẻ như cô ta cũng đến đấy nghỉ…. anh cũng nhớ mang máng thôi…. tóc dài…. xoăn…. xinh xắn… thik mặc váy và đanh đá…
_ Đanh đá???
_ Anh thấy vậy…. cô ta có vẻ tiểu thư…. nhìn thấy anh… coi anh là osin mà hok hỏi han gì cả… cô ta sai anh đi làm hết việc này việc khác…. mua kem… lấy đồ…. dật ti vi…. những việc cỏn con…. nhưng cũng chỉ chạm mặt có 1 tuần thôi… sau đó bố anh đón anh về… Sau này biết mình đính ước với cô ta… cũng hơi ngạc nhiên… nhưng hiếu kì muốn xem mặt mũi cô ta ra sao??? Ai dè cô ta chuồn ngay hôm hai nhà ra mắt…. chuồn tận bây h… có lẽ cô ta vẫn coi thường anh như xưa….
Tim nó thắt lại…. nó quay lưng đi…. tránh nhìn vào mắt Joe….
_ Mà em hỏi vậy làm gì….. ghen ah???
_ Không….
Nó nhẹ nhàng…
_ Em thấy cô ta không nghĩ vậy đâu…. tại cô ta không biết đấy là anh… Joe ah!!! nếu cô ấy biết người đó là anh… thì cô ta sẽ không bỏ trốn…
” Khò….. “
Tiếng ngáy kéo dài khiến nó im lặng…. nhẹ xoay người ra… nó thấy Joe đã ngủ… ngủ rất ngon…. ôm hết đống kẹo hất xuống giường… Nó đắp chăn cho Joe…. rồi nằm xuống… ngắm anh chàng…. và bằng một cử chỉ vô thức… nó vuốt tóc Joe…. nói thì thầm… chỉ mong Joe hok tỉnh dậy…
_ Anh biết không…. em chính là cô gái ấy….
Chapter 27
” Cạch!!! “
Nó thò đầu ra từ cánh cửa…. mắt đảo khắp hành lang…. bây h là 5h sáng…. nếu ai mà thấy Joe đi ra từ phòng nó thì thật không hay….
_ Không có ai chứ???
Đầu Joe đè lên đầu nó… láo liên….
_ Không…
Nó nói dứt khoát… và ” tình cờ ” thụi cùi trỏ vô bụng Joe….
_ Ra mau lên….
Joe nhìn nó luyến tiếc… nhưng cũng lách mình qua khe cửa hẹp….
” Cạch!!! “
Tiếng cửa sập mạnh… tiếng bước chân loẹt quẹt xa dần…. nó dựa người vô cửa… nó muốn đứng đó tới khi nào không thể nghe được tiếng dép nữa…
_ Đi đâu đấy!!!!
Giọng nói vang lên ấp úng…. và nó toát mồ hôi….
Vặn nhẹ nắm đấm cửa… nó ló đầu ra…. Chun với bộ áo ngủ và đầu tóc xộc xệch… đang nhìn Joe với ánh mắt dò xét…. đêm của Chun có vẻ không mấy thú vị….
_ Em…. em….
Nó sập cửa lại… nín thở nghe hóng từ bên ngoài…
_ Em … đi uống nước…..
_ Nghe giọng thấy sạo….
Nó lầm bầm….
_ Hok ngủ được ah….
Giọng Chun chán nản…
_ Anh cũng vậy ah???
_ Uh!!!…..
Giọng nói của Chun bị nghẽn bởi 1 cái ngáp dài….
_ Hơ…. con mụ phù thủy bắt anh ngủ đất…. đêm bị muỗi đốt quá trời…. Thôi anh về phòng đây…
Chun vỗ vai Joe bồm bộp… rồi lại lê đôi dép về phòng…. khi tiếng dép của Chun đi qua phòng nó… nó thấy im lặng một lát… rồi tiếng dép lại vang lên … xa dần….
—————————————–
_ Chắc chắn là có chuyện rồi…. hai người hôm qua…. nói mau….
Adan nắm cái cốc gần như sắp vỡ… căng mắt nhìn nó và Joe…. hai đứa vừa liéc nhìn và cười với nhau đầy ẩn ý…. Bữa ăn sáng chỉ có nó… Joe Adan và Mike… ông Ngô phải đi làm từ sáng sớm…. Ella và Chun có một cuộc họp quan trọng nên cùng nhau ăn sáng ở ngoài….
_ Có gì đâu!!!
Joe nhét thêm muỗng cơm nữa vô mồm…. ấp úng nhìn ra chỗ khác….
_ Thế này là hok được…. họ đều có đôi… chúng ta cũng có….
Nó ngạc nhiên… cố lục lọi trí nhớ của mình…..
_ Ngày đó bố và mẹ có việc ra nước ngoài…. anh Chun thì đi cắm trại với bạn…. anh Mike ở nhà ngoại…. Adan vì quá bé nên mẹ mang đi…. thế là bố đưa anh sang nhà bên ấy…. bảo cho anh ở vài hôm… mà hình như cũng hok phải nhà… chỉ là một cái biệt thự mùa hè…
_ Biệt thự??? Anh gặp cô ta ở đó….
Nó hỏi… tim đập dồn dập…
_ Uh!!! Có vẻ như cô ta cũng đến đấy nghỉ…. anh cũng nhớ mang máng thôi…. tóc dài…. xoăn…. xinh xắn… thik mặc váy và đanh đá…
_ Đanh đá???
_ Anh thấy vậy…. cô ta có vẻ tiểu thư…. nhìn thấy anh… coi anh là osin mà hok hỏi han gì cả… cô ta sai anh đi làm hết việc này việc khác…. mua kem… lấy đồ…. dật ti vi…. những việc cỏn con…. nhưng cũng chỉ chạm mặt có 1 tuần thôi… sau đó bố anh đón anh về… Sau này biết mình đính ước với cô ta… cũng hơi ngạc nhiên… nhưng hiếu kì muốn xem mặt mũi cô ta ra sao??? Ai dè cô ta chuồn ngay hôm hai nhà ra mắt…. chuồn tận bây h… có lẽ cô ta vẫn coi thường anh như xưa….
Tim nó thắt lại…. nó quay lưng đi…. tránh nhìn vào mắt Joe….
_ Mà em hỏi vậy làm gì….. ghen ah???
_ Không….
Nó nhẹ nhàng…
_ Em thấy cô ta không nghĩ vậy đâu…. tại cô ta không biết đấy là anh… Joe ah!!! nếu cô ấy biết người đó là anh… thì cô ta sẽ không bỏ trốn…
” Khò….. “
Tiếng ngáy kéo dài khiến nó im lặng…. nhẹ xoay người ra… nó thấy Joe đã ngủ… ngủ rất ngon…. ôm hết đống kẹo hất xuống giường… Nó đắp chăn cho Joe…. rồi nằm xuống… ngắm anh chàng…. và bằng một cử chỉ vô thức… nó vuốt tóc Joe…. nói thì thầm… chỉ mong Joe hok tỉnh dậy…
_ Anh biết không…. em chính là cô gái ấy….
Chapter 27
” Cạch!!! “
Nó thò đầu ra từ cánh cửa…. mắt đảo khắp hành lang…. bây h là 5h sáng…. nếu ai mà thấy Joe đi ra từ phòng nó thì thật không hay….
_ Không có ai chứ???
Đầu Joe đè lên đầu nó… láo liên….
_ Không…
Nó nói dứt khoát… và ” tình cờ ” thụi cùi trỏ vô bụng Joe….
_ Ra mau lên….
Joe nhìn nó luyến tiếc… nhưng cũng lách mình qua khe cửa hẹp….
” Cạch!!! “
Tiếng cửa sập mạnh… tiếng bước chân loẹt quẹt xa dần…. nó dựa người vô cửa… nó muốn đứng đó tới khi nào không thể nghe được tiếng dép nữa…
_ Đi đâu đấy!!!!
Giọng nói vang lên ấp úng…. và nó toát mồ hôi….
Vặn nhẹ nắm đấm cửa… nó ló đầu ra…. Chun với bộ áo ngủ và đầu tóc xộc xệch… đang nhìn Joe với ánh mắt dò xét…. đêm của Chun có vẻ không mấy thú vị….
_ Em…. em….
Nó sập cửa lại… nín thở nghe hóng từ bên ngoài…
_ Em … đi uống nước…..
_ Nghe giọng thấy sạo….
Nó lầm bầm….
_ Hok ngủ được ah….
Giọng Chun chán nản…
_ Anh cũng vậy ah???
_ Uh!!!…..
Giọng nói của Chun bị nghẽn bởi 1 cái ngáp dài….
_ Hơ…. con mụ phù thủy bắt anh ngủ đất…. đêm bị muỗi đốt quá trời…. Thôi anh về phòng đây…
Chun vỗ vai Joe bồm bộp… rồi lại lê đôi dép về phòng…. khi tiếng dép của Chun đi qua phòng nó… nó thấy im lặng một lát… rồi tiếng dép lại vang lên … xa dần….
—————————————–
_ Chắc chắn là có chuyện rồi…. hai người hôm qua…. nói mau….
Adan nắm cái cốc gần như sắp vỡ… căng mắt nhìn nó và Joe…. hai đứa vừa liéc nhìn và cười với nhau đầy ẩn ý…. Bữa ăn sáng chỉ có nó… Joe Adan và Mike… ông Ngô phải đi làm từ sáng sớm…. Ella và Chun có một cuộc họp quan trọng nên cùng nhau ăn sáng ở ngoài….
_ Có gì đâu!!!
Joe nhét thêm muỗng cơm nữa vô mồm…. ấp úng nhìn ra chỗ khác….
_ Thế này là hok được…. họ đều có đôi… chúng ta cũng có….
/87
|