_ Được mặc áo chưa???
_ được rồi… hặc!!! Hặc!!!
_ Thật mệt mỏi quá…
Joe khoác vội cái áo sơ mi…. và ngồi xuống bàn ăn….
_ Khoan đã…
Mike níu tay đũa của Joe….
_ NHỡ có độc thì sao…
_ Eo ôi!!!
Adan đang nhăm nhe miếng gà rán vội rụt tay lại….
_ Yên tâm… em uống thuốc rồi…???
_ Thuốc…..???? Ở đau thế,….
Mắt Adan sáng lên…
_ Vừa pha chế xong… thuốc chống ngủ… thuốc đau bụng… đủ thể loại rồi…
_ Còn nữa không….
Mike năn nỉ….
_ Cả hộp đây… nhớ uống trước bữa ăn nhá….
Adan và Mike xâu lại thi nhau dốc và uống… riêng Chun vẫn che nửa miệng cười…
_ Hục!!! hục!!! Hặc!!! hặc!!!
_ Anh còn cười gì thía???
Joe nhăn nhó…
_ Bùn cười quá…. hục!!! hặc!!! < bất hủ thật!!! >
—————————————————————————
” Tiêu rồi “
Nó dùng tận 10 cuộn giấy mà máu vẫn chảy….
” Không được… thế này thì mỗi lần nhìn thấy cái ấy < là body đoá!!! > sẽ bị chảy máu mũi => thiếu máu => chít lúc nào hok hay… Đúng là đối thủ tầm cỡ… thủ đoạn độc ác… Phụt…”
Thêm cuộn giấy thứ 11…
” Phải làm thế nào đây… cứ đà này mình sẽ thua thê thảm…. phải có một cách nào đó… nhất định phải có một cách nào đó…”
Một cái bóng đèn vừa vỡ ra trong đầu nó… Nó nghĩ ra rùi…
” Đúng rồi!!! Bảo bối… bảo bối!!! “
Nó reo lên… lục hăng say trong túi du lịch….
” Haha!!! Thấy rồi…”
Nó giơ cao bảo bối… cười khành khạch!!!
Chapter 6 :
Những đợt gió lạnh ùa về làm Joe thấy gai hết cả người… mùa đông lần này có vẻ lạnh sớm hơn thì phải…. co ro ôm tấm thân gầy… tất cả cũng tại ông anh cả iu quái…
Loẹt quẹt đôi dép ra nhà ăn…Joe mún kiếm thứ gì đó ấm ấm… ca cao chẳng hạn… vừa ló ra khỏi hành lang đã thấy con thỏ bé bé… iu…iu… cười toe toét trên cái nền hồng…. Joe giật mình… nhòm đồng hồ… mới 5h… bà cô sao dậy sớm dữ…
_ Ehem!!!
Joe hắng giọng… cái vẻ mặt con bé cuống lên vì body của nó hum qua cũng méc cười thật… Nhìn lại tấm thân… cậu tự thấy mình cũng perfect lắm…
_ Ariel này!!!
Joe gọi cốt để bà cô nhìn ngắm thân hình quyến rũ của mình < vẫn trong đợt mặc quần đùi, cởi trần ah!!! >
_ Chuyện gì???
Giọng nó lè nhè… rùi quay ra….
Joe suýt tí nữa lộn chưởng ra giữa nhà….
Cái kính gì mà to thía… lại đen nữa… trông bà cô bi h chẳng khác nào thầy bói… thậm chí còn hơn cả thầy bói….
_ Cho… cho tôi cốc ca cao….
Joe lắp bắp…
Nhìn gương mặt hoảng hốt của Joe… nó mắc cười quá đáng… đúng thía… đeo kính vào là xong hết,…. bóng sáng thía nào qua kính cũng chỉ thấy mờ mờ… đen đen… đừng có hòng khuất phục chị đây…
Gật nhẹ cái kính…. nó bê khay ca cao ra cho Joe… kèm thêm nụ cười close-up sáng lóa….
_ Còn cần gì nữa hok….
_ Thôi./.. khỏi…
Nó lại nhẹ nhàng quay vô…
_ Mà khoan đã…
_ Gì nữa???
_ Cái này… có thuốc đau bụng… hay… khác hem??? Tôi quên uống thuốc rùi…
Joe nhăn nhó…
——————————————–
Kế hoạch body thất bại thảm hại làm Chun nghiến răng kèn kẹt như cốc đòi mưa… mặt nó bi cũng cứ câng câng lên… thỉnh thoảng theo tin do thám < từ đâu hok rõ… > thì bà cô ấy thỉnh thoảng soi gương… rùi ré lên như con rồ… chắc đang có kế hoạch gì mới…
Chính vì vậy mà ban trụ sở đảng anti – osin < cụ thể là bác Chun > quyết định phải ra tay trước… tránh kẻ thù chơi xấu… đó cũng chính là lý do để Mike và Adan… hum nay phải hì hục ngoài sân vườn…
_ Tại sao chúng ta phải làm những việc như thế này… thiệt bửn quá…
_ được rồi… hặc!!! Hặc!!!
_ Thật mệt mỏi quá…
Joe khoác vội cái áo sơ mi…. và ngồi xuống bàn ăn….
_ Khoan đã…
Mike níu tay đũa của Joe….
_ NHỡ có độc thì sao…
_ Eo ôi!!!
Adan đang nhăm nhe miếng gà rán vội rụt tay lại….
_ Yên tâm… em uống thuốc rồi…???
_ Thuốc…..???? Ở đau thế,….
Mắt Adan sáng lên…
_ Vừa pha chế xong… thuốc chống ngủ… thuốc đau bụng… đủ thể loại rồi…
_ Còn nữa không….
Mike năn nỉ….
_ Cả hộp đây… nhớ uống trước bữa ăn nhá….
Adan và Mike xâu lại thi nhau dốc và uống… riêng Chun vẫn che nửa miệng cười…
_ Hục!!! hục!!! Hặc!!! hặc!!!
_ Anh còn cười gì thía???
Joe nhăn nhó…
_ Bùn cười quá…. hục!!! hặc!!! < bất hủ thật!!! >
—————————————————————————
” Tiêu rồi “
Nó dùng tận 10 cuộn giấy mà máu vẫn chảy….
” Không được… thế này thì mỗi lần nhìn thấy cái ấy < là body đoá!!! > sẽ bị chảy máu mũi => thiếu máu => chít lúc nào hok hay… Đúng là đối thủ tầm cỡ… thủ đoạn độc ác… Phụt…”
Thêm cuộn giấy thứ 11…
” Phải làm thế nào đây… cứ đà này mình sẽ thua thê thảm…. phải có một cách nào đó… nhất định phải có một cách nào đó…”
Một cái bóng đèn vừa vỡ ra trong đầu nó… Nó nghĩ ra rùi…
” Đúng rồi!!! Bảo bối… bảo bối!!! “
Nó reo lên… lục hăng say trong túi du lịch….
” Haha!!! Thấy rồi…”
Nó giơ cao bảo bối… cười khành khạch!!!
Chapter 6 :
Những đợt gió lạnh ùa về làm Joe thấy gai hết cả người… mùa đông lần này có vẻ lạnh sớm hơn thì phải…. co ro ôm tấm thân gầy… tất cả cũng tại ông anh cả iu quái…
Loẹt quẹt đôi dép ra nhà ăn…Joe mún kiếm thứ gì đó ấm ấm… ca cao chẳng hạn… vừa ló ra khỏi hành lang đã thấy con thỏ bé bé… iu…iu… cười toe toét trên cái nền hồng…. Joe giật mình… nhòm đồng hồ… mới 5h… bà cô sao dậy sớm dữ…
_ Ehem!!!
Joe hắng giọng… cái vẻ mặt con bé cuống lên vì body của nó hum qua cũng méc cười thật… Nhìn lại tấm thân… cậu tự thấy mình cũng perfect lắm…
_ Ariel này!!!
Joe gọi cốt để bà cô nhìn ngắm thân hình quyến rũ của mình < vẫn trong đợt mặc quần đùi, cởi trần ah!!! >
_ Chuyện gì???
Giọng nó lè nhè… rùi quay ra….
Joe suýt tí nữa lộn chưởng ra giữa nhà….
Cái kính gì mà to thía… lại đen nữa… trông bà cô bi h chẳng khác nào thầy bói… thậm chí còn hơn cả thầy bói….
_ Cho… cho tôi cốc ca cao….
Joe lắp bắp…
Nhìn gương mặt hoảng hốt của Joe… nó mắc cười quá đáng… đúng thía… đeo kính vào là xong hết,…. bóng sáng thía nào qua kính cũng chỉ thấy mờ mờ… đen đen… đừng có hòng khuất phục chị đây…
Gật nhẹ cái kính…. nó bê khay ca cao ra cho Joe… kèm thêm nụ cười close-up sáng lóa….
_ Còn cần gì nữa hok….
_ Thôi./.. khỏi…
Nó lại nhẹ nhàng quay vô…
_ Mà khoan đã…
_ Gì nữa???
_ Cái này… có thuốc đau bụng… hay… khác hem??? Tôi quên uống thuốc rùi…
Joe nhăn nhó…
——————————————–
Kế hoạch body thất bại thảm hại làm Chun nghiến răng kèn kẹt như cốc đòi mưa… mặt nó bi cũng cứ câng câng lên… thỉnh thoảng theo tin do thám < từ đâu hok rõ… > thì bà cô ấy thỉnh thoảng soi gương… rùi ré lên như con rồ… chắc đang có kế hoạch gì mới…
Chính vì vậy mà ban trụ sở đảng anti – osin < cụ thể là bác Chun > quyết định phải ra tay trước… tránh kẻ thù chơi xấu… đó cũng chính là lý do để Mike và Adan… hum nay phải hì hục ngoài sân vườn…
_ Tại sao chúng ta phải làm những việc như thế này… thiệt bửn quá…
/87
|