Mỹ Vị Nhân Sinh

Q.2 - Chương 15 - Chương 15

/103


Mạc Từ thật không ngờ gặp lại Đoạn Phong sẽ là một màn tình cảnh như vậy.

Chàng trai trầm mặc trong trí nhớ kia mặc âu phục thủ công sang trọng khéo léo, thắt cravat tinh tế. Ngồi ở trên ghế cổ xưa, chuyên tâm nhìn menu. Không có chút nào cảm giác không hợp, trang phục của anh như là chuẩn bị tham gia một cái yến hội giao lưu của nhân vật nổi tiếng tụ tập, mà không phải ngồi ở một không gian rất nhỏ, xung quanh có mấy đứa trẻ lớn có nhỏ có truy đuổi đùa giỡn, trong nhà hàng nhỏ không gian nhỏ hẹp.

Phía sau của anh tựa hồ tản ra ánh sáng mạnh, đối với người khác có lực hấp dẫn không cưỡng lại được.

Mạc Từ cảm thấy cái bóng lưng này hết sức quen thuộc, liền nhận lấy cái mâm nhỏ trong tay Tiểu Lưu của Lão Thao, tạm thời làm phục vụ sinh, chiếu cố sinh ý không đủ nhân thủ trong tiệm.

Mạc Từ chậm rãi đi qua, đem chén dĩa nhất nhất bày đặt ra ở trên bàn cơm trước mặt anh ấy, người kia ngẩng đầu lên nhẹ nhàng nói một tiếng cảm ơn.

Giọng nói quen thuộc như là mở ra miệng cống trí nhớ, người đàn ông mặc âu phục hơi ngẩng đầu lên, cũng nhìn thấy mạc Từ bưng chén dĩa.

Một khắc này biểu tình là dạng gì đây?

Mạc Từ nhìn thấy trên gương mặt trưng ra vẻ quen thuộc lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Khi đó cậu cũng đồng dạng kinh ngạc, khẽ nhếch miệng, nhìn đối phương từ trên xuống dưới bởi vì tuổi dần nhiều lên mà càng lộ ra thâm thúy, dùng ngôn ngữ nước C ngây ngốc kêu lên tên gọi.

“Đoạn Phong?”

“Mạc Từ?”

Hai người đồng thời lên tiếng kinh ngạc đọc ra kinh hỉ trên mặt đối phương, trong chớp mắt đình chỉ động tác trong tay, quên mất người đang ở chỗ nào.

Người đàn ông thành thục ổn trọng trên khuôn mặt anh tuấn mày kiếm nhập vào tóc mai, tràn đầy anh khí. Bởi vì khóe miệng mỉm cười cong lên làm trên ngũ quan tuấn lãng sâu sắc của anh thêm vài phần tiêu sái. Phần này đem đường cong bộ mặt lãnh khốc cứng nhắc mềm bớt đi, trong con ngươi màu đen thuần của anh phản chiếu bóng dáng của Mạc Từ.

Khuôn mặt tinh xảo như tranh, mắt hoa đào trợn tròn, miệng mở rộng ra, nốt ruồi màu nâu nhỏ bên trên má trái nảy lên…

Cậu trai đã từng kiềm nén bản thân kia trưởng thành biến thành chàng trai, dung mạo nảy nở, nét mặt thần thái phi dương lại biến thành một bộ biểu cảm, khiến cho cậu trở nên càng thêm khiến người chú nhìn.

Đoạn Phong đem bóng dáng chồng chéo dung hợp lại với nhau, dung mạo nảy nở, đường cong bộ mặt căng cứng nhu hòa đi, biểu lộ dịu dàng.

Ánh mắt tương giao.

So sánh với bốn năm trước, bọn họ đều ở trên gương mặt của đối phương thấy được khí chất thành thục.

Năm đó còn trẻ, hình dáng còn chưa phát triển vào bốn năm sau đã định hình. Tuy rằng khí chất có thay đổi, nhưng hai người hiểu rõ đối phương vẫn có thể từ một cái nhìn nhìn ra manh mối ngọn nguồn, trong đám người phát hiện lẫn nhau.

Đoạn Phong trước một bước kịp phản ứng, lộ ra một nụ cười mang theo kinh hỉ, đưa tay duỗi qua, nhẹ nhàng vỗ một cái Mạc Từ đang cứng ngắc.

“Đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp!”

Mạc Từ quên đi chức trách phục vụ sinh, cao hứng bỏ xuống mâm nhỏ trong tay, giơ tay lên, hung hăng đấm trên bả vai Đoạn Phong.

“Anh cái tên này, thật làm cho người khác có xúc động kéo ra ngoài hành hung một trận.”

“Cậu vẫn là cái tính tình này, ngược lại trở nên hoạt bát, Mạc Từ.”

Đoạn Phong cong khóe miệng, mày kiếm đậm giãn ra thành đường cong đẹp mắt, ánh mắt di động theo Mạc Từ.

Mạc Từ khóe miệng kéo ra một cái nụ cười, lẽ phép đáp lễ: “Anh vẫn muộn tao như vậy, Phong hũ nút.”

“Sao?” Đoạn Phong tựa hồ không nghe rõ, nhíu lông mày lại, nhìn về phía Mạc Từ dương dương đắc ý, “Cậu nói gì?”

“Muộn tao, hũ nút muộn tao. Nghe không hiểu?”

Mạc Từ nhìn thấy Đoạn Phong bộ dáng ngẩn người sửng sốt, vô cùng hả dạ. Nhướng nhướng mày, làm ra một cái động tác kiêu ngạo đã lâu không làm.

Hướng Đoạn Phong ngoắc ngón trỏ, tỏ ra càng trắng trợn.

“Lâu như vậy không gặp, chỉ biết nói một câu nói, có biết không hai năm trước tôi vì tìm anh còn đặc biệt về nước…”

Mạc Từ ngừng miệng, bà chủ chống eo đi tới, như là đối với cậu ‘Lười biếng’ bất mãn hết sức.

Mạc Từ co rụt cổ lại, bà chủ mị lực không giảm đen mặt lại, duỗi tay lên, vòng tay leng keng rung động.

“A Từ, hiện tại trong tiệm nhân thủ không đủ, cậu lười biếng cũng phải tìm thời gian a.”

“Bà chủ, em ——” Mạc Từ giải thích bị bà chủ mau mồm mau miệng cắt đứt.

“Trước duy trì chính sự, không nên cùng khách nói chuyện phiếm, bằng không sẽ trừ tiền lương đó.”

“Bà chủ, bọn em đang ôn chuyện, cho dù trừ tiền lương em cũng phải trước nói xong việc đang nói.”

“Tên nhóc thối, đừng có mà gạt bà chủ chị, hôm nay cậu thật không dễ dàng đến giúp đỡ trong tiệm, chị rất không cho cậu đơn giản như vậy mà rời đi.”

Bà chủ đang nói chuyện quan sát một cái Đoạn Phong khí vũ hiên ngang, bộ dáng bất phàm, cảm thấy Mạc Từ nói chuyện càng ngày càng không đáng tin, nhịn không được ra tay, gõ xuống đầu Mạc Từ.

Mạc Từ còn đang cùng bà chủ theo lý lẽ tranh luận, âm thanh trầm thuần túy của Đoạn Phong truyền tới.

“Tôi cũng đến phụ giúp nhé.”

Tiếng nói rơi xuống, hai người còn đang bàn bạc liền đình chỉ nói chuyện, đứng trên mặt đất mắt to trừng mắt nhỏ.

Mạc Từ đưa tay quơ quơ ở trước mắt Đoạn Phong, nhíu mày nói: “Đầu của anh bị cánh cửa kẹp?”

Đoạn Phong không đếm xỉa lời của cậu, cởi âu phục sang trọng trên người, tiện tay vắt ở trên ghế, lộ ra áo len dệt kim trong ngực, đối diện với đôi mắt của bà chủ nói: “Phòng thay đồ ở đâu?”

“Đi qua hướng này.” Bà chủ khôn khéo rất nhanh kịp phản ứng, trách cứ trên mặt trong chớp mắt biến thành nụ cười xán lạn, ngón thay thon dài chỉ chỉ một cánh cửa phía sau.

Mạc Từ kỳ quái uốn éo mi tâm, chưa kịp dư vị tương kiến với Đoạn Phong, đi theo sau lưng hai người la lên, “Không cần làm phiền anh mà, tôi loay hoay được rồi, bà chủ chỉ là nói vui mà thôi, đừng tưởng thật, tôi rất nhanh có thể hoàn thành công việc.”

Đoạn Phong dùng bóng lưng trả lời Mạc Từ, “Tôi không bận, nhà hàng cậu làm việc nhân thủ không đủ, tôi có thể giúp đỡ một chút việc.”

“Hũ nút!” Mạc Từ cắn răng hung hăng nói ra, thật sự là hũ nút muộn tao!

Tha hương gặp bạn cố tri, nào có vừa chạm mặt bạn bè đã để cho người ta thay thế mình làm việc, cậu là chủ nhà, e rằng chưa được tận trách…

Có Đoạn Phong gia nhập, công tác của Mạc Từ thoải mái không ít.

Sau khi tất cả bận rộn kết thúc, Mạc Từ cùng Đoạn Phong thay xong quần áo, bầu trời ngoài nhà hàng đã đổi lại bức màn màu đen.

Mạc Từ đứng ở cửa ra vào hỏi Đoạn Phong tối ngủ ở đâu. Đoạn Phong mang trên mặt nụ cười nhu hòa, nói ra một cái tên khách sạn.

Sau khi nghe được tên khách sạn Mạc Từ kinh ngạc mở to hai mắt, từ đầu đến chân đánh giá Đoạn Phong một lần, đôi mắt sáng tinh phối với thần sắc kinh ngạc làm cho người khác có xúc động xoa nắn đầu.

Đoạn Phong cũng làm như thế, khi sờ hết đầu Mạc Từ thuận tiện chà xát một phen mái tóc vô cùng mềm mại của Mạc Từ.

Đầu tóc mềm mại xúc cảm vô cùng tốt, Đoạn Phong mấy năm qua thể hiện ra nụ cười cũng không đạt được nhiều như hôm nay. Anh trấn định nhìn xem Mạc Từ nổi giận đùng đùng kéo bàn tay của anh ra, giống như một con mèo xù lông trên người, quơ móng vuốt cào người.

“Hũ nút, tay của anh để đâu đấy!!” Mạc Từ cảm thấy bị Đoạn Phong người này trêu cợt, quá mất mặt, ném đi bàn tay của anh ta.

“Trên đầu của cậu.” Đoạn Phong được huấn luyện không dễ dàng bộc lộ cảm xúc điều chỉnh diện mạo, thu hồi cánh tay bị Mạc Từ ném đi, một bộ bộ dáng người khiêm túc.

Mạc Từ cắn răng, giận trừng Đoạn Phong, cũng nổi lên lòng trêu đùa, thừa dịp Đoạn Phong không chú ý, nhón chân trên mái tóc ngay ngắn của Đoạn Phong xoa loạn một hồi.

Đoạn Phong so với Mạc Từ cao hơn một cái đầu, chỉ cần ngưỡng ngưỡng cổ là có thể né tránh móng vuốt của Mạc Từ, nhưng Đoạn Phong không né tránh, ngược lại ở dưới sự không chú ý của Mạc Từ hơi cúi đầu xuống, mặc cho Mạc Từ trêu cợt.

Không kiêng nể gì cả như vậy, thời gian thoải mái cười to đích xác không nhiều lắm.

Anh thời gian dài bị áp lực, tâm không được thả lỏng trong nháy mắt gỡ xuống gông xiềng.

Anh cho rằng Mạc Từ sẽ quên anh, hóa ra không có.

Mạc Từ luôn luôn nhớ rõ, bằng không cũng sẽ không tại ánh mắt đầu tiên nhìn thấy anh, thì vẻ mặt kinh ngạc nói ra tên của anh.

Đoạn Phong kéo lại tay của Mạc Từ, khó xử nói: “Cậu đem kiểu tóc của tôi làm cho rối loạn, khiến tôi làm sao trở lại khách sạn đây?”

“Tôi còn chưa có hỏi anh tại sao nhìn chằm chằm vào cái kiểu tóc khó coi này, khách sạn? Tại sao anh lại ở khách sạn năm sao đó, cái khách sạn đó tôi còn chưa đến. Hũ nút, anh phát tài?”

Mặt Mạc Từ để sát vào Đoạn Phong, cực kỳ thuận miệng đem xưng hô của Đoạn Phong sửa lại, cậu đối với Đoạn Phong trải qua mấy năm nay hết sức tò mò, hôm nay nhất định phải hỏi thăm tìm hiểu.

Đoạn Phong nghe ra ý tứ trong lời nói, thu liễm nụ cười, “Nếu có thể nói, tôi tuyệt không muốn ở tại khách sạn.”

“Vậy anh ở nhà của tôi đi.” Mạc Từ quan sát nụ cười hơi đắng cay của Đoạn Phong, vỗ ***g ngực của mình nói, “Anh nếu không muốn ở tại khách sạn, thì ở nhà của tôi. Điều kiện tiên quyết là anh phải đem trải nghiệm quá khứ hai năm trước nói cho tôi nghe.”

Mạc Từ nhân cơ hội tăng thêm trọng lượng, làm cho Đoạn Phong dở khóc dở cười đáp ứng.

“Quần áo của tôi còn ở khách sạn, tôi phải đi lấy quần áo, còn hướng bên kia dặn dò một tiếng.” Đoạn Phong khẽ gật đầu, nhìn thấy Mạc Từ chần chừ trong chốc lát.

“Đừng vụng trộm trốn nha, không được, đem điện thoại của anh cho tôi, nếu anh chạy tôi còn có điện thoại.” Mạc Từ uy hiếp, kéo lấy cravat của Đoạn Phong.

Đoạn Phong không thể không giao ra điện thoại di động của mình, để cho Mạc Từ ở phía dưới khách sạn chờ. Vội vàng cầm thẻ phòng mở cửa, nhanh chóng thu dọn xong quần áo, Đoạn Phong mang theo vali dừng một chút, nhíu mày đánh giá một cái bóng dáng cách đó không xa.

Anh tránh đi đường chính cửa thang máy, lựa chọn thang lầu tầng mười sáu, dọc theo bậc thang đi xuống, cũng không gây chú ý đi ra cửa hông khách sạn, đi đến địa điểm đã hẹn.

Mạc Từ chờ đã lâu thuận tay đưa di động nhét vào trong túi áo Đoạn Phong, nghĩ giúp Đoạn Phong xách vali, bị Đoạn Phong kiên quyết cự tuyệt, đành phải cắm vào túi áo, hai người đón taxi đi về nhà.

/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status