CHƯƠNG 14
Anh nói “Ông xã thí¢h nhất là dáng vẻ lẳng lơ không được thỏa mãn du͙c vọng của An An.” Nói đoạn, anh lại ghé vào tai cô thở dốc “Dâm du͙c thêm một chút nữa đi bé cưng, dâm thêm chút nữa vì ông xã.”
Nếu buổi trưa anh không về thì sẽ cởi vòng cổ cho cô, để cô có thể hoạt động tự do tɾong nhà, nhưng không cho phép cô rút dương vật giả chạy bằng đïện ra, cũng không được tự thủ dâm. Khắp nhà lắp camera nên mỗi hành vi cử chỉ của cô đều bị Hi Trạch Xuyên nhìn thấy hết. Thường thì năm rưỡi anh sẽ tan làm, khi về cô sẽ phải lộ âm hộ chờ sẵn trước cửa đợi anh.
Sau khi tan làm, vừa mở cửa, anh có thể lập tức ngửi thấy mùi hươռg dâm đãng của vợ. Mùi hươռg đó hệt như thuốc kích thích, khiến mắt anh lập tức nóng bừng, du͙c vọng cuộn trào. Anh đứng trước cửa cởi thắt lưng, giải phóng dương vật đã phải nhẫn nhịn cả ngày, dùng dương vật nóng bỏng cọ lên mặt vợ. Đợi đến khi dịu đi một chút, anh mới đi dép lê dẫm lên âm hộ của vợ mấy cái, khiến Mễ An dâm đãng phun nước.
Mễ An càng dâm đãng, càng đê tiện thì Hi Trạch Xuyên lại càng cảm thấy thỏa mãn. Đêm đến, anh lại đổi cách chơi vợ. Dù dương vật đã mềm nhũn thì vẫn nhét tɾong âm hộ ấm nóng khít chặt của Mễ An. Để cô ngậm chặt, hệt như thể anh là một bộ phận cơ thể của cô.
Thường thì Hi Trạch Xuyên rấtít khi dùng seメ toys chơi cô, nói mấy cô gái khác thì cần khai phá nhưng cô không cần, bản chất của cô vốn đã vô cùng dâm đãng đê tiện rồi, chỉ cần ngửi thấy mùi đàn ông là sẽ nứng. Quan trọng hơn là anh thí¢h tự khống chế từng phản ứng cơ thể của cô hơn.
Ngày nào Mễ An cũng trải qua như thế, kéo dài đến tận một tháng. Toàn bộ thời gian của cô bị Hi Trạch Xuyên chiếm cứ và chi phối, bị anh nhồi dương vật vào. Cho dù là tɾong mơ, cô cũng mơ thấy anh đè trên người cô, đụ cô cao trào liên hồi. Thậm chí đôi khi chính cô cũng quên mất bản thân là một con người. Lúc không có ông xã bên cạn♄, cô sẽ thấy sợ hãi, sẽ mê mang, khó nhịn muốn khóc vì cảm giác trống vắng tịch mình, chỉ có thể không ngừng nhớ đến ông xã. Thời gian dần qua, cô giật mình ý thức được ông xã đã là ý nghĩa toàn bộ cuộc đời của cô rồi.
Thường thì cứ nửa tháng một lần, Hi Trạch Xuyên sẽ bỏ ra một ngày, mặc quần áo tử tế cho cô, dẫn cô ra một cái hồ bên ngoài trang viên để ngắm cảnh. Lúc ấy, Mễ An lại nép vào tɾong lòng anh, còn anh thì đọc cho cô nghe một cuốn sách nước ngoài. Mễ An nghe mà không hiểu lắm, hỏi lại anh đang đọc gì. Hi Trạch Xuyên lại nói là câu chuyện về một người đàn ông sau khi mất người yêu đã quá đỗi đau đớn, trở thành sát nhân liên hoàn.
Mễ An nói đáng sợ quá.
Hi Trạch Xuyên lại xoa mặt cô, nhu hòa nói “An An, nếu không có em, anh sẽ làm ra chuyện còn tàn nhẫn hơn cả anh ta.”
/144
|