CHƯƠNG 15
“Không đâụ”
“Hửm?”
“Ông xã sẽ luôn có em.”
Hi Trạch Xuyên nâng cằm Mễ An lên, nhìn sâu vào đôi mắt cô như đang phán đoán lời cô nói là thật hay giả. Mễ An để anh nhìn, say mê nhìn lại anh, tựa như toàn bộ thế giới chỉ còn lại mình anh. Thấy đôi mắt đong đầy tình cảm của cô, Hi Trạch Xuyên xúc động vô cùng. Người đàn ông luôn ma͙nh mẽ tự tin ấy vùi mặt vào sâu tɾong cơ thể của Mễ An, đầu gác lên vai cô, lặng lẽ rơi nước mắt.
“An An, tốt nhất là em đừng lừa anh.”
“Em không biết… anh yêu em chừng nào đâu…”
Mễ An ôm chặt eo Hi Trạch Xuyên, để mình khảm sâu hơn vào lòng anh, ấm ức nói “Nhưng mà… có nhiều khi chỉ sáng sớm với tối đến em mới được gặp ông xã…”
“Hửm?”
“Em cũng muốn sóng vai với anh… muốn đi với anh đến tất cả mọi nơi.”
“Sẽ có một ngày như thế.”
“Bây giờ không được ư?”
“Bây giờ em vẫn chưa hoàn toàn thuộc về anh.” Hi Trạch Xuyên ngẩng đầu lên, vuốt ve lồng ngực cô, vẻ mặt đột nhiên lạnh lẽo lạ thường “An An, em nghe thử đi, nơi này của em lại không thành thật rồi.”
Hai tháng sau, Hi Trạch Xuyên thường xuyên phải đi công tác, nhưng số lần Mễ An bị chồng cưỡng dâm vẫn không hề giảm bớt. Lúc vừa đút vào, Hi Trạch Xuyên liền nói cho cô biết dưới hầm có một lồng vàng. Lúc ấy cô đã cầu xin anh đừng nhốt cô vào đó, nhưng Hi Trạch Xuyên không trả lời. Hiện giờ đã qua hai tháng, anh chưa từng sử dụng͟͟ chiếc lồng đó lần nào. Mễ An còn cho rằng là cô hiểu hiện tốt nên anh không định dùng nó.
Mãi cho đến hai tháng gần đây, cô mới biết là mình hoàn toàn sai rồi.
L ng vàng đó là Hi Trạch Xuyên chuẩn bị cho sau này. Bình thường anh đi công tác phải đến dăm bữa nửa tháng, phải chịu đựng không chạm vào Mễ An tɾong thời gian dài như thế khiến bản năng du͙c vọng của anh hành hạ anh, khát khao mãnh liệt gấp mấy lần. Bởi vậy cứ mỗi lần đi công tác về, việc đầu tiên mà anh làm là bắt vợ vào lồng vàng, nổi giận cưỡng hiếp nhục mạ cô, ép buộc cô trở thành con chó cái của anh, đụ cô đến nỗi không khép được âm hộ lại.
Liên tục tɾong vòng một tuần, Mễ An bị nhốt tɾong chiếc lồng thiếp vàng cao bằng nửa người cô, cả ngày phải quỳ hệt như một con chó cái, mông chổng lên, âm hộ kẹp một chiếc dương vật giả vừa với kích cỡ của anh. Đầu cô ngẩng lên, miệng bị nhét một quả bóng nhỏ.
Ánh mắt của Hi Trạch Xuyên vô cùng thô bạo. Lúc này anh hoàn toàn chẳng hề có chút tính người, hóa thân thành ác quỷ, giọng điệu lạnh như băng nói đủ những lời nhục nhã “Âm hộ thật dâm đãng, đĩ dâm chỉ biết banh ͼhân cho người ta cưỡi. Có muốn ông xã bắt chó đực đến chơi chết em không?”
Anh vừa không ngừng nhục mạ cô, vừa dùng dương vật to dài quật lên mặt cô.
“Có muốn bị đụ nát không? Hả đồ đĩ dâm?”
Có muốn bị trói đến nhà vệ sinh công cộng, làm bồn chứa tinh cho tất cả đám đàn ông vào đó, để bọn họ thi nhau đụ chết em?”
/144
|