Nam Chủ Đều Là Xà Tinh Bệnh

Chương 37 - Hắn Vẫn Chỉ Là Hài Tử (13)

/111


Edit: luoicon27

Beta: Mì

Quý Hải là người mà đã xác nhận mục tiêu là sẽ nỗ lực hướng tới. Tỷ như cùng Ôn Noãn cùng nhau vào đại học, tỷ như cùng Ôn Noãn kết hôn.

Cấp ba rõ ràng không có quá nhiều kiến thức mới cần học tập, lại so với cấp hai vội hơn rất nhiều, ngay cả Ôn Noãn học bá cùng Quý Hải thiên tài như vậy đều không có thời gian tú ân ái chỉ vì vùi đầu xoát đề.

Một năm cuối cùng của cao trung Quý Hải hoàn toàn biến thành một người nghiêm túc đi học nghe giảng, khoá học hoàn thành, cuối tuần cùng Ôn Noãn trở thành nhóm đệ tử tốt xoát đề, đám bằng hữu cùng nhau vui đùa lúc trước đều dần dần xa cách.

Một học sinh hư nổi danh vì yêu cam nguyện từ bỏ cuộc sống giải trí mơ mơ màng màng, ngược lại khắc khổ đọc sách tích cực học tập, tin tức này truyền khắp giới học sinh, thậm chí một ít lão sư đều lấy một đôi của Quý Hải để tới giáo dục học sinh. Nếu ngươi muốn yêu sớm thì phải giống như Ôn Noãn cùng Quý Hải cùng nhau nỗ lực học tập, bằng không cũng đừng trách lão sư gậy đánh uyên ương.

Thời gian như nước chảy vội vàng trôi qua, ngày thi đại học cũng gần kề trước mắt, sinh hoạt cấp ba cũng sắp đặt dấu chấm câu.

Kiểm tra đồ, bút chì 2B, cục tẩy.. Ôn Noãn nằm trên giường cùng Quý Hải nấu cháo điện thoại.

Ôn Noãn cùng Quý Hải không hề cùng trường thi, hơn nữa trường thi của bọn họ vẫn là trống đánh xuôi kèn thổi ngược phi thường xa, trường thi của Ôn Noãn tương đối xa thành thị, vì không cần lên đường mà hao phí thời gian, mấy ngày cô thi đều là ở trong khách sạn gần đó, bởi vậy không thể gặp mặt hai người chỉ có thể thông qua điện thoại tới liên lạc cảm tình.

Phải chuẩn bị tốt, ngàn vạn lần không thể quên a. Ôn Noãn dặn dò nói.

Đã biết, đã biết, quản gia đã thay ta chuẩn bị tốt hết thảy. Quý Hải trả lời nói: Đừng chỉ nói ta, ngươi cũng nhớ mang hết đồ.

Bởi vì ngày mai còn phải thi đại học, hai người cũng không thức khuya, 9h liền đi ngủ sớm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn Noãn thần thanh khí sảng rời giường, chuẩn bị tốt hết thảy rồi tới trường thi.

Ôn Noãn tới rất sớm, cho nên cô một chút cũng không nóng nảy đi bộ ở sân trường. Vì là nơi thi đại học nên học sinh trường này được nghỉ, lúc này ở sân trường đi tới đi lui đều là học sinh thi đại học.

Ôn Noãn! Không nghĩ ngươi cũng thi ở đây, chúng ta là thật có duyên! Một giọng nữ thanh thuý từ phía sau truyền đến.

Ôn Noãn mỉm cười, quay đầu nhìn lại: Trương đồng học, chào ngươi.

Trương Cẩn Huyên chạy đến bên người Ôn Noãn, nhiệt tình vỗ vai cô: Ngươi ở phòng học nào vậy?

Phòng hai tầng ba, ngươi ở đâu? Ôn Noãn không dấu vết kéo ra khoảng cách với Trương Cẩn Huyên.

Từ lần ám hại cô đến phòng tối xong rốt cuộc Trương Cẩn Huyên vẫn chưa làm ra chuyện gì khác người, nhưng chính bởi vì vậy, Ôn Noãn ngược lại đối với cô ta càng thêm cảnh giác. Tục ngữ nói rất đúng, ghen ghét làm người mất đi lý trí, nữ hài này có tâm ghen ghét rất mạnh, nam thần bị cướp đi, theo lý thuyết cô ta phải liên tiếp ra chiêu hại cô, nhưng hoàn toàn tương phản, sau lần ám hại không thành công ấy liền nhịn xuống, này không thể không làm cô hoài nghi cô ta còn dấu đại chiêu gì đó.

Ta cũng vậy, đúng lúc, chúng ta đi cùng nhau đi. Trương Cẩn Huyên cười nói.

Một đường đi không nói chuyện, xuyên qua sân thể dục đi lên cầu thang, mắt thấy phòng hai tầng ba ở trước mắt, nhưng là Trương Cẩn Huyên vẫn không tiếp xúc cùng mình. Ôn Noãn ở trong lòng nghĩ thầm, chẳng nhẽ là do cô suy nghĩ nhiều? Trương Cẩn Huyên đã từ bỏ ý định hại cô?

Ở ngay phía trước, chúng ta mau vào đi. Trương Cẩn Huyên chỉ chỉ phòng học phía trước, bước nhanh đi lên.

Thí sinh cần phải vào phòng thi trước mười lăm phút, Ôn Noãn nhìn nhìn đồng hồ trước cửa, cách giờ yêu cầu chỉ còn năm phút đồng hồ.

Ta muốn đi vệ sinh một chút, ngươi đi vào trước đi. Ôn Noãn cười nói với Trương Cẩn Huyên chạy ở phía trước.

Đi ra khỏi tầm mắt của Trương Cẩn Huyên, Ôn Noãn bước nhanh vào nhà WC, hai tay cẩn thận xem xét trên người. Hôm nay cô mặc chính là quần đùi áo thun đơn giản, toàn thân trừ bỏ ba túi trên quần ra thì không có bất luận chỗ nào có thể giấu đồ. Trước tiên cô đưa tay tìm ở túi hai bên, không có vật gì, lại tìm ở túi sau.

Một vật thể phồng phồng dài dài không biết khi nào xuất hiện trong túi. Bởi vì vải dệt túi quần tương đối mỏng, túi lại không sâu nên vật thể đó nhô ra một ít. Ở nơi có ánh sáng tốt, người đứng sau cô hoàn toàn có thể nhìn thấy.

Ôn Noãn híp híp mắt, duỗi tay đem vật thể kia lấy ra.

Đây là một tờ giấy so với giấy bình thường còn muốn nhỏ hơn nhiều, bị người cẩn thận cuốn lại. Mở tờ giấy ra, bên trong dùng chữ Tống tiêu chuẩn ghi rất nhiều kiến thức ngữ văn, mà môn thi đầu tiên chính là ngữ văn.

Cô biết mà! Nữ hài Trương Cẩn Huyên này sao có thể bỏ qua cơ hội tiêu diệt tiền đồ của cô tốt như vậy. Ôn Noãn mặt không biểu tình xé nát tờ giấy ném vào thùng rác, nữ hài này thật đúng là cái gì cũng có thể làm.

....

Ôn Noãn cư nhiên an toàn thi xong rồi! Trương Cẩn Huyên hung tợn trừng mắt nhìn người ngồi phía trước đang thu thập đồ đạc, ánh mắt ở phía sau cô xoay chuyển một vòng, phát hiện phao không thấy. Trương Cẩn Huyên nhíu mày, nhất định là lúc cô ta đi WC bị rớt ra. Đáng giận, thiếu chút nữa liền thành công!

Liền ở hành động kế tiếp của Trương Cẩn Huyên, tựa như thần may mắn đem toàn bộ pháp lực lên trên người Ôn Noãn, mỗi lần đều ở phút cuối cùng cô ta đều tránh được, thi xong liền biến mất tìm thế nào đều không thấy. Toàn bộ hôm thi đó, Trương Cẩn Huyên đều không tìm được cơ hội xuống tay, điều này làm cho Trương Cẩn Huyên không thể không hoài nghi có phải hay không Ôn Noãn đã biết cái gì.

Ngô~ Thi xong môn cuối cùng, hoàn toàn thả lỏng người Ôn Noãn lười biếng duỗi eo: Cuối cùng đã thi xong.

Trương Cẩn Huyên thử tính thân cận: Ôn Noãn thi thế nào?

Cũng được, ngươi thì sao? Ôn Noãn cho cô ta một nụ cười chân thành.

Cũng tạm được đi, lần này thi Toán làm không được tốt. Trương Cẩn Huyên nhẹ nhàng thở ta, nụ cười này nhìn thế nào cũng không giống như là phòng bị mình, lần trước hẳn là cô ta có vận khí tốt thôi.

Ôn Noãn cười gật đầu, đứng dậy thu thập tốt đồ đạc của mình: Chúng ta ra ngoài đi, đừng ngốc tại trường thi.

Được a. Trương Cẩn Huyên cũng mang đồ đi theo Ôn Noãn.

Trương đồng học muốn vào đại học nào? Ôn Noãn tò mò hỏi.

Đại học A, đó là mơ ước của ta. Trương Cẩn Huyên vẻ mặt khát khao nói.

Ta cùng Quý Hải cũng muốn vào Đại học A, nếu thuận lợi không chừng chúng ta sẽ là đồng học đấy. Ôn Noãn vui vẻ nói. Chuyện mục tiêu phấn đấu của một đôi Quý Hải này là thi cùng một đại học mọi người đều biết, còn may là chủ nhiệm lớp tuyên truyền: Lúc điền nguyện vọng cần phải cẩn thận, cơ hội sửa chữa chỉ có ba lần, cũng không cần đem mật mã lộ ra ngoài, phòng ngừa người xấu trộm sửa nguyện vọng của ngươi.

Ừ, đến lúc đó lại có thể cùng nhau chơi. Trương Cẩn Huyên đã sớm biết nguyện vọng của hai người là vào đại học A, chẳng qua là cô sẽ không để nữ nhân Ôn Noãn cùng vương tử của cô cùng một trường, Đại học A có cô cùng Quý Hải làm bạn là đủ rồi, hai mắt Trương Cẩn Huyên loé loé: Trộm sửa chí nguyện, còn có vụ này sao?

Đương nhiên, chỉ cần có mật mã là có thể lên trang của người khác. Trang web lại không có tính bảo mật cao, thật không an toàn. Ôn Noãn trịnh trọng lạ thường nói.

Phải không, ta sẽ cẩn thận. Trương Cẩn Huyên cười cười gật đầu.

Hai người ra đến cổng trường liền đường ai nấy đi, Ôn Noãn cười nhìn Trương Cẩn Huyên lên taxi, phất tay nhìn theo cô ta rời đi.

Hang cô đã đào, giờ chỉ cần chờ con thỏ chui vào trong .

....

Khi điểm thi đại học có, thời gian điền nguyện vọng là từ 8h25 đến 8h29 ngày hôm sau.Trương Cẩn Huyên thực thông minh, vì tránh cho giữa chừng Ôn Noãn lên trang web kiểm tra , sau khi nhìn lén mật mã của Ôn Noãn cô ta liền án binh bất động, đợi đến khi trước lúc hệ thống đóng cửa nửa giờ, cô ta mới bắt đầu kế hoạch của mình. Ấn con chuột liên tiếp ba lần, thẳng đến khi xác nhận không thể sửa chữa được nữa mới hài lòng rời trang web, hiện tại Ôn Noãn có muốn sửa chữa cũng không còn kịp nữa.

Trước lúc hệ thống đóng cửa mười phút, Ôn Noãn lấy điện thoại gọi cho 110...

Ác ý bóp éo nguyện vọng của người khác, tạo thành tổn hại cho nhà trường và giáo dục, hẳn là xét theo trách nhiệm dân sự.

Trương Cẩn Huyên, đấy là con đường ngươi chọn, đừng trách ta!

-----

Bởi vì nguyên nhân đặc thù, Ôn Noãn có cơ hội sửa lại nguyện vọng lần nữa, cô đem nguyện vọng sửa thành Đại học A, hơn nữa thập phần thuận lợi cùng Quý Hải vào chung một trường đại học.

Ôn học muội, ta thích ngươi, làm bạn gái ta đi. Nam nhân cơ bắp cười sáng lạn như ánh mặt trời xuất hiện trước mặt Ôn Noãn.

Ôn Noãn kinh ngạc há miệng thở dốc: Cảm ơn học trưởng đã thích, nhưng ta đã có bạn trai, thực xin lỗi.

Bạn trai ngươi là tên mặt trắng ngày đó? Nam nhân cơ bắp khinh thường cười nhạo: Nam nhân ẻo lả như vậy căn bản không xứng với ngươi, ở bên ta đi, ta hoàn toàn có thể bảo hộ ngươi.

Bạn trai ta rất tốt, hy vọng ngươi không nói như vậy. Ôn Noãn có chút không vui mím môi.

Tên mặt trắng kia gầy đến nỗi một cơn gió cũng có thể đem hắn thổi bay, có cái gì đáng giá để ngươi thích! Nam nhân cơ bắp không phục nắm chặt tay, trên cánh tay nổi đầy cơ bắp.

Đầu óc đơn giản tứ chi phát triển, ngươi ngoại trừ một thân thịt bên ngoài còn có gì đáng khen sao. Không biết khi nào Quý Hải xuất hiện gần đó, đầy mặt ngạo khí đi đến bên người Ôn Noãn.

Ngươi đến vừa đúng lúc! Chúng ta làm một cuộc quyết đấu giữa nam nhân, ai thua liền phải rời khỏi Ôn học muội. Nam nhân cơ bắp lớn tiếng nói.

Được. Quý Hải sảng khoái gật đầu.

Làm một thiếu niên bất lương đã nhiều năm, Quý Hải sao có thể bị bại bởi hắn.

Ở một đám người vây xem, Quý Hải tốc độ cực nhanh dùng một chân đá bay nam nhân cơ bắp ra ngoài.

Oa ... Mọi người một mảnh ồn ào.

Hừ. Quý Hải khinh thường hừ lạnh nhìn nam nhân nằm trên mặt đất không dậy nổi, dùng một tư thế chiến thắng ôm Ôn Noãn rời đi.

Trong nhà ăn...

Không được kén ăn. Quý Hải banh mặt nhìn Ôn Noãn đang gắp từng miếng từng miếng bỏ vào trong chén của hắn.

Ta chán ghét ăn cà rốt. Ôn Noãn ghét bỏ bĩu môi.

Trách không được ngươi không cao lên. Quý Hải đánh giá dáng người của Ôn Noãn.

Ôn Noãn cảm thấy mỹ mãn ăn thịt kho tàu, trên mặt cười đến thấy răng không thấy mắt: Chê ta lùn ngươi có thể tìm muội tử cao hơn a.

Quý Hải ăn hết chỗ cà rốt đó, ánh mắt mơ hồ loạn xem chung quanh, dùng một loại giọng điệu cực kỳ ghét bỏ mà nói: Quá phiền toái, tạm chấp nhận cùng ngươi bên nhau đi.

Mỗi ngày đều bị rắc đầy một miệng thức ăn cho chó, thật là ngọt rụng răng, quần chúng vây xem che lại quai hàm nghĩ.

Cục Dân Chính...

Ngày mong đêm mong, rốt cuộc Quý Hải cũng mong đến tuổi hai người có thể kết hôn. Sau ngày sinh nhật Ôn Noãn, Quý Hải vô cùng lo lắng kéo cô đến Cục Dân Chính.

Người mơ ước Ôn Noãn thật sự là quá nhiều, liền tính uy danh Quý Hải đã truyền khắp đại học nhưng là mỗi ngày vẫn có người không có mắt, lá gan phi thường lớn chạy tới chỗ Ôn Noãn nói chuyện. Quý Hải cùng Ôn Noãn không phải cùng một khoa, luôn có lúc không chăm sóc được cho cô, mỗi lần hắn lên lớp tìm Ôn Noãn luôn có thể nhìn thấy mấy phong thư hoặc lễ vật lạ ở đó.

Này quả thực không thể nhẫn! Ôn Noãn là của hắn, chỉ có thể là của hắn! Quý Hải nắm tay Ôn Noãn thật chặt.

Sao lại muốn gấp như vậy. Sáng sớm Ôn Noãn đến mặt cũng chưa rửa đã bị Quý Hải kéo ra khỏi nhà.

Để tránh đêm dài lắm mộng..

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt Quý Hải vẫn giả vờ bình tĩnh nói: Vừa lúc hôm nay rảnh mà thôi.

Ôn Noãn nhìn lỗ tai Quý Hải, cười cười đem tay véo hai tai đã đỏ bừng của hắn: Phải không?

Bị bại lộ mặt Quý Hải cũng bắt đầu đỏ lên, hắn ra vẻ hung ác trừng mắt nhìn Ôn Noãn liếc mắt một cái: Đừng lộn xộn.

Quý Hải thẹn thùng thật đáng yêu. Ôn Noãn vui sướng cười rộ lên, tiếng cười sung sướng hấp dẫn tầm mắt của mọi người xung quanh.

Câm miệng.

Hôm nay người đến Cục Dân Chính không nhiều lắm, bọn họ đợi không bao lâu liền đến lượt.

Mang ảnh chụp không? Nhân viên công tác hỏi.

Có. Quý Hải mang giấy tờ cùng ảnh chụp ra. Vì chờ đợi ngày này, hắn đã chuẩn bị thời gian dài, hết thảy đã được chuẩn bị tốt.

Trong quá trình làm chứng, nhân viên công tác phát hiện tất cả câu hỏi đều do nhà trai trả lời, nữ hài xinh đẹp này trừ bỏ bên ngoài mỉm cười ra thì không nói gì khác, điều này làm nhân viên công tác không thể không hoài nghi nhìn hai người, tay đóng dấu chần chờ không hạ xuống.

Hai người các ngươi là tự nguyện kết hôn sao?

... Tất nhiên. Quý Hải có chút bất mãn nhíu mày.

Nhân viên công tác nhìn về phía Ôn Noãn ngồi bên cạnh Quý Hải: Tiểu cô nương, ngươi xác định cùng tiểu tử này kết hôn sao?

Quý Hải nổi giận đùng đùng nhìn Ôn Noãn.

Đúng vậy, ta xác định. Ôn Noãn gật gật đầu.

Quý Hải trừng mắt, Ôn Noãn gật đầu, một màn này trong mắt nhân viên công tác càng thêm không thích hợp.

Ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi?

Gì không cần lo lắng, là ta tự nguyện. Ôn Noãn buồn cười nói.

Nhân viên công tác còn không hạ tay xuống, tính tình Quý Hải lại bắt đầu táo bạo lên. Ôn Noãn nhẹ nhàng kéo tay hắn, chờ hắn quay đầu qua liền ngẩng đầu hôn lên.

Hai mắt đang đầy tức giận của Quý Hải lập tức biến mất không còn bóng dáng, chỉ còn lại thẹn thùng không biết làm sao, tay dơ lên rồi hạ xuống, muốn ôm cô nhưng lại ngại mọi người xung quanh.

Ôn Noãn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi Quý Hải, nhân lúc hắn không để ý mà rời đi.

Gì lúc này đã tin rồi chứ. Ôn Noãn cười nói.

Trên giấy kết hôn rốt cuộc cũng được đóng dấu, hai người Quý Hải cầm giấy kết hôn nóng hổi mới ra lò đi ra khỏi Cục Dân Chính.

Quý Hải mặt vẫn là thật hồng . Ôn Noãn cười nhìn Quý Hải không dám đối diện với mình: Vẫn còn thẹn thùng sao?

Câm miệng.


/111

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status