Thuốc kia, là Tứ Nguyệt giúp Tô Niên Hoa nhận, bôi bên ngoài, có thể trừ sẹo.
Vết thương Tô Niên Hoa ở trên bờ vai, lúc anh vươn tay ra xoa thuốc, có vẻ hơi cố hết sức.
Tứ Nguyệt đi lên phía trước hai bước, nhẹ nói: "Em làm cho."
Động tác Tô Niên Hoa dừng một chút, nửa ngày mới quay đầu liếc mắt nhìn Tứ Nguyệt một cái, cánh môi khẽ mím, hơi hơi gật đầu một cái với Tứ Nguyệt, sau đó rủ tay xuống.
Tứ Nguyệt đi tới trước sô, rút một tờ giấy lau tay, sau đó mới tiếp nhận bông thấm thuốc trong tay Tô Niên Hoa.
Mỗi tuần Tô Niên Hoa đều sẽ qua phòng tập thể hình, bắp thịt rắn chắc có lực, da thịt vừa mới tắm rửa xong, ở dưới ánh đèn chiếu xuống, hiện ra một tầng hơi nước lộng lẫy.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm lưng Tô Niên Hoa một hồi, sau đó quỳ ở trên ghế sa lon, cúi thấp đầu, cẩn thận mà nghiêm túc bôi thuốc cho Tô Niên Hoa.
Tóc Tứ Nguyệt có chút dài, cô cúi thấp đầu, sợi tóc rủ xuống, cọ vào phía lưng Tô Niên Hoa.
Tô Niên Hoa vốn đang nhàn nhã đặt tay trên gối, không nhịn được nắm lại, tế bào toàn thân cũng hơi hơi kéo căng.
Bầu không khí trong phòng ngủ, yên tĩnh tiếp cận với tĩnh mịch, hai người dựa vào có chút gần, nghe thấy tiếng hít thở lẫn nhau.
Tứ Nguyệt thoa xong thuốc, vứt bông vào trong thùng rác, đứng lên từ trên ghế salon, bời vì ghế sô pha quá mềm, cả người không cẩn thận nghiêng về phía trước, tay cô lại vô ý thức chống đỡ lên lưng của Tô Niên Hoa.
Tô Niên Hoa chỉ cảm giác được một luồng nhiệt, từ trong lòng bàn tay Tứ Nguyệt chạy vào trái tim, toàn thân anh run rẩy một chút, Tứ Nguyệt thấp giọng nói một câu "Thật xin lỗi", sau đó nhanh chóng lùi tay ra, vội vội vàng vàng nhảy xuống ghế, chạy tới máy đun nước một bên, rót một chén nước, đặt ở trước mặt Tô Niên Hoa.
Tứ Nguyệt lại không dám nhìn Tô Niên Hoa một chút, ngữ khí có chút nhanh nói: "Thuốc nhớ uống."
Cô không đợi Tô Niên Hoa trả lời, liền nói một câu: "Em đi tắm rửa."
Sau đó liền vội vàng chạy vào phòng tắm.
Tô Niên Hoa đợi đến trong phòng tắm truyền tiếng nước ào ào, lúc này mới chậm rãi tỉnh táo lại, anh vô ý thức vươn tay, ấn vào bụng dưới của minhd, bỗng cảm giác có một luồn khí nóng gấp rút nhảy lên.
Tô Niên Hoa thật dài một hơi, cầm lấy thuốc trên mặt bàn, nhét lung tung trong miệng, bưng chén nước lên, nuốt xuống.
Tứ Nguyệt tắm rửa xong đi ra, Tô Niên Hoa đã nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, giống như là đã ngủ.
Tứ Nguyệt tắt đèn lớn phòng ngủ, đi đến bên cạnh giường, vén chăn lên, nằm trên đó.
Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa kết hôn đến nay, số lần Tô Niên Hoa về nhà vốn ít, mỗi lần trở về không phải điên cuồng ở trên giường rồi rời đi, thì cũng đứng dậy tắm rửa, qua phòng khách.
Vẫn là lần đầu tiên hai người giống như vợ chồng bình thường, bình an vô sự nằm ở trên giường.
Tứ Nguyệt nhắm mắt lại, cảm giác được tiếng hít thở của người đàn ông bên người dần dần trở nên kéo dài, giống như đã lâm vào trong mộng đẹp, thế nhưng cô lại hưng phấn không thể ngủ được, trong đầu của cô, lặp đi lặp lại cảnh đêm nay Tô Niên Hoa cùng mình cùng nhau ăn khuya và nói chuyện một lần, sau đó tâm như là rót mật, trở nên vừa ngọt vừa ấm.
Vết thương Tô Niên Hoa ở trên bờ vai, lúc anh vươn tay ra xoa thuốc, có vẻ hơi cố hết sức.
Tứ Nguyệt đi lên phía trước hai bước, nhẹ nói: "Em làm cho."
Động tác Tô Niên Hoa dừng một chút, nửa ngày mới quay đầu liếc mắt nhìn Tứ Nguyệt một cái, cánh môi khẽ mím, hơi hơi gật đầu một cái với Tứ Nguyệt, sau đó rủ tay xuống.
Tứ Nguyệt đi tới trước sô, rút một tờ giấy lau tay, sau đó mới tiếp nhận bông thấm thuốc trong tay Tô Niên Hoa.
Mỗi tuần Tô Niên Hoa đều sẽ qua phòng tập thể hình, bắp thịt rắn chắc có lực, da thịt vừa mới tắm rửa xong, ở dưới ánh đèn chiếu xuống, hiện ra một tầng hơi nước lộng lẫy.
Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm lưng Tô Niên Hoa một hồi, sau đó quỳ ở trên ghế sa lon, cúi thấp đầu, cẩn thận mà nghiêm túc bôi thuốc cho Tô Niên Hoa.
Tóc Tứ Nguyệt có chút dài, cô cúi thấp đầu, sợi tóc rủ xuống, cọ vào phía lưng Tô Niên Hoa.
Tô Niên Hoa vốn đang nhàn nhã đặt tay trên gối, không nhịn được nắm lại, tế bào toàn thân cũng hơi hơi kéo căng.
Bầu không khí trong phòng ngủ, yên tĩnh tiếp cận với tĩnh mịch, hai người dựa vào có chút gần, nghe thấy tiếng hít thở lẫn nhau.
Tứ Nguyệt thoa xong thuốc, vứt bông vào trong thùng rác, đứng lên từ trên ghế salon, bời vì ghế sô pha quá mềm, cả người không cẩn thận nghiêng về phía trước, tay cô lại vô ý thức chống đỡ lên lưng của Tô Niên Hoa.
Tô Niên Hoa chỉ cảm giác được một luồng nhiệt, từ trong lòng bàn tay Tứ Nguyệt chạy vào trái tim, toàn thân anh run rẩy một chút, Tứ Nguyệt thấp giọng nói một câu "Thật xin lỗi", sau đó nhanh chóng lùi tay ra, vội vội vàng vàng nhảy xuống ghế, chạy tới máy đun nước một bên, rót một chén nước, đặt ở trước mặt Tô Niên Hoa.
Tứ Nguyệt lại không dám nhìn Tô Niên Hoa một chút, ngữ khí có chút nhanh nói: "Thuốc nhớ uống."
Cô không đợi Tô Niên Hoa trả lời, liền nói một câu: "Em đi tắm rửa."
Sau đó liền vội vàng chạy vào phòng tắm.
Tô Niên Hoa đợi đến trong phòng tắm truyền tiếng nước ào ào, lúc này mới chậm rãi tỉnh táo lại, anh vô ý thức vươn tay, ấn vào bụng dưới của minhd, bỗng cảm giác có một luồn khí nóng gấp rút nhảy lên.
Tô Niên Hoa thật dài một hơi, cầm lấy thuốc trên mặt bàn, nhét lung tung trong miệng, bưng chén nước lên, nuốt xuống.
Tứ Nguyệt tắm rửa xong đi ra, Tô Niên Hoa đã nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, giống như là đã ngủ.
Tứ Nguyệt tắt đèn lớn phòng ngủ, đi đến bên cạnh giường, vén chăn lên, nằm trên đó.
Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa kết hôn đến nay, số lần Tô Niên Hoa về nhà vốn ít, mỗi lần trở về không phải điên cuồng ở trên giường rồi rời đi, thì cũng đứng dậy tắm rửa, qua phòng khách.
Vẫn là lần đầu tiên hai người giống như vợ chồng bình thường, bình an vô sự nằm ở trên giường.
Tứ Nguyệt nhắm mắt lại, cảm giác được tiếng hít thở của người đàn ông bên người dần dần trở nên kéo dài, giống như đã lâm vào trong mộng đẹp, thế nhưng cô lại hưng phấn không thể ngủ được, trong đầu của cô, lặp đi lặp lại cảnh đêm nay Tô Niên Hoa cùng mình cùng nhau ăn khuya và nói chuyện một lần, sau đó tâm như là rót mật, trở nên vừa ngọt vừa ấm.
/932
|