Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 108: Chương 102

/221


Editor: Đào Sindy

Beta: hoa hồng

Mỗi một ngày qua đi, bụng Lưu Diệp cũng càng ngày càng lớn lên.

Ban đầu Lưu Diệp vẫn còn ở trong tổ điều trị Khương Gia Quân làm kiểm tra, nhưng tháng năm tăng dần, sau khi tất cả đều ổn định cả, Lưu Diệp liền có ý khác.

Chủ yếu là tổ khám bệnh của Khương Gia Quân cực kỳ lợi hại, gãy tay chân gãy cũng có thể chữa lành, thế nhưng. . . . . .

Nói thật, một đám “ông lớn” vây quanh kiểm tra bụng cho cô, thỉnh thoảng còn phải kiểm tra gì kia . . . . . .

Lưu Diệp cảm giác đừng uốn éo cũng đừng xoay, hơn nữa đồ chơi phụ khoa này không phải điểm mạnh của Khương Gia Quân, mắt thấy trăng đã tròn, Lưu Diệp liền nói ra ý tưởng của mình với Khương Nhiên.

Ngược lại Khương Nhiên không có ý kiến, lập tức tìm người sắp xếp thành lập bệnh viện chuyên môn trong Khương Gia Quân.

Lưu Diệp sợ hết hồn, thật sự cô chỉ là một phụ nữ bình thường, đi ra ngoài làm chút kiểm tra, sau đó thuận tiện đi dạo phố, mặc dù mục đích đi dạo phố là chủ yếu . . . . . .

Lưu Diệp vội vàng ngăn cản Khương Nhiên, nói ý tưởng của mình thẳng ra, cô phát hiện, lúc đối mặt với Khương Nhiên, thật sự không thể nói một nửa giữ lại một nửa, người này, chỉ sợ cô có ý riêng, nhưng chỉ cần có ý giấu giếm, lập tức sẽ làm hoàn toàn trái ngược.

Giờ Khương Nhiên mới hiểu được chuyện gì xảy ra, thì ra Lưu Diệp muốn đi ra ngoài kiểm tra sức khỏe là giả, chiêu bài đi dạo phố ngược lại là thật.

Nhưng mà anh cũng không có nói gì, ngược lại rất nhanh giảm thời gian xuống, chuẩn bị dành ra thời gian một ngày, tự mình đi với cô.

Lưu Diệp rất sợ điều động dân chúng, đến lúc đó Quan Chỉ còn có nhân viên bảo vệ xếp hàng thành một đội, còn có những đội xe gì đó, làm giao thông tắc nghẽn.

Khương Nhiên đều thay những bảo vệ cũ đi, cuối cùng tự mình lái xe chở cô.

Rất lâu rồi Lưu Diệp không ra khỏi căn cứ Khương Gia Quân, lần này ra ngoài nhìn thấy gì cô cũng thấy thú vị.

Chỗ nào giống người đi kiểm tra sức khỏe, cô kéo cửa sổ xe không ngừng nhìn ra phía ngoài.

Khương Nhiên vẫn giữ vẻ mặt bình thường, chuyện kiểm tra sức khỏe cũng đã được Quan Chỉ sắp xếp ổn thỏa, lần này hai người kín đáo lên đường, vì chuyện này Khương Nhiên còn cố ý đeo mắt kính, Lưu Diệp cũng trang điểm cho mình, nhưng cô đoán gương mặt của chính mình chỉ là người đi đường, cũng chưa chắc có người sẽ chú ý đến.

Đến lúc đó, rất nhanh Lưu Diệp đi vào kiểm tra cơ thể, bởi vì có Quan Chỉ, kết quả rất nhanh đã đi ra.

Chờ khi Lưu Diệp đi ra ngoài, liền thấy được một màn thật bất ngờ.

Toàn thân Khương Nhiên mặc đồ thường, bộ dạng bây giờ như một ông chồng trên thế giới này vậy, vào lúc vợ kiểm tra sức khỏe, đàng hoàng kiên nhẫn ngồi chờ.

Kỳ lạ là, chỗ kế anh ngồi đều trống hai - ba vị trí.

Nhưng rõ ràng những chỗ khác đều ngồi đầy người, hơn nữa đang lúc Lưu Diệp buồn bực lại đúng lúc tới một nhân vật mới, có lẽ người nọ không để ý đến tình huống bên Khương Nhiên, nhìn thấy một nơi có nhiều chỗ trống, cũng liền chen vào, chuẩn bị ngồi vào bên cạnh Khương Nhiên.

Sau đó chờ sau khi người nọ ngồi xuống, một màn kỳ lạ xuất hiện.

Người nọ mới vừa ngồi vững, kết quả vừa ngẩng đầu, liền thấy Khương Nhiên bên cạnh đeo kính đen, theo sát sau đó người nọ bị dọa hoảng sợ, nhanh chóng loát một cái lập tức đứng dậy, quả thật là bị dọa sợ, lại lập tức chạy ra ngoài.

Tình nguyện đứng cũng không chịu ngồi bên cạnh Khương Nhiên. . . . . .

Lưu Diệp hoài nghi có phải Khương Nhiên tỏa ra ánh sáng, bị người ta phát hiện thân phận.

Cô cũng đi qua, vẻ mặt khẩn trương thấp giọng nói với Khương Nhiên: “Khương Nhiên, có phải anh bị phát hiện rồi không, anh không phát hiện tất cả mọi người đều né tránh anh sao?”

Khương Nhiên kỳ lạ nhìn bên cạnh, tập mãi thành thói quen lắc đầu nói: “Em nghĩ nhiều rồi.”

Trong lòng Lưu Diệp có gì đó rất lạ , chỉ là thấy Khương Nhiên bình tĩnh như vậy, cô cũng không nói gì, vẫn dựa theo kế hoạch đi trung tâm thương mại gần đây.

Trung tâm thương mại đó là Lưu Diệp tự mình chọn lựa. Trong đó không riêng gì quần áo và trang sức, còn có rất nhiều tiệm ăn uống đặc sắc.

Lưu Diệp đã sớm động lòng với các loại bánh ngọt nhỏ bên trong một tiệm nào đó, bởi vì nghe nói thật lâu, đến lúc đó liền lôi kéo Khương Nhiên cố ý tìm chỗ đó chuẩn bị nếm thử một chút.

Nhưng ngồi xuống không bao lâu, Lưu Diệp liền muốn đi nhà vệ sinh.

Khương Nhiên theo thói quen đứng lên đỡ cô, nhưng tiệm đặc sắc này rất nhỏ, là chỗ không lớn, Lưu Diệp xấu hổ khi để cho một đấng mày râu như Khương Nhiên chờ ở cửa toilet nữ, cô cũng nhanh chóng khoát tay để anh chờ ở đây.

Kết quả chờ Lưu Diệp trở lại lần nữa, lại có một màn kỳ lạ xuất hiện.

Vốn vẫn có người gần vị trí của bọn họ, không biết làm sao, chợt trống, hơn nữa sau khi vào cửa nhân viên phục vụ vẫn nhiệt tình, đến lúc này lại không gọi Khương Nhiên.

Lần này Lưu Diệp rất khẩn trương, cô lại nhỏ giọng nói lần nữa: “Anh chắc chắn không có bị nhận ra chứ? “

Khương Nhiên rất khẳng định nói cho cô biết: “Chắc chắn, nếu nhận ra anh..., không phải là loại phản ứng này.”

Lưu Diệp vẫn còn nói thầm thà thầm thì.

Khương Nhiên cũng không nói với cô, chỉ giơ tay kêu phục vụ gọi bánh ngọt nhỏ mà Lưu Diệp vẫn muốn ăn.

Lưu Diệp rất nghi ngờ, có tật giật mình như Hỏa Bạo Thiên vương.

Đi vào trong tiệm, luôn cảm thấy giống như có vô số mắt đang nhìn bọn họ, hơn nữa phần lớn tầm mắt đều rơi vào trên người Khương Nhiên.

Nhưng cô ngắm trái nhìn phải, cũng không phát giác chỗ nào của Khương Nhiên bị lộ, kính râm kia cũng đã che mất nửa mặt.

Theo ý


/221

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status