Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 97: Chương 91

/221


Trầm mặc khá lâu khiến người ta hít thở không thông, cuối cùng Lưu Diệp run lên nắm chặt ga giường trong tay, thì đối phương đáp lại hỏi cô có muốn ăn táo hay không, cô dùng giọng điệu cứng nhắc trả lời một chữ à.

Rất nhanh Khương Nhiên đã nhíu mày.

Câu à kia của Lưu Diệp tuyệt đối là tức giận, nhưng mà vừa nhìn thấy Khương Nhiên nhíu mày, dường như cô lại phản xạ có điều kiện nuốt ngụm nước miếng, chột dạ nói một câu: "Em, em biết rồi."

Bộ dạng kia giống như đứa bé đối mặt với phụ huynh.

Sắc mặt của Khương Nhiên trở nên không được tốt, anh nhìn thẳng cô.

Lần này Lưu Diệp khẩn trương hơn, nên cô vội vàng sửa lời: "Em rất vui. . . . . . Cám ơn anh, lời cầu hôn của anh. . . . . ."

Chỉ là cho dù cô nói cái gì, biểu tình trên mặt cô đều giống như mất cha.

Rốt cuộc thì lần này Khương Nhiên không nhịn được nữa, anh đi tới trước mặt cô, Lưu Diệp còn tưởng rằng anh sẽ thét lên mấy câu với cô, bởi vì khuôn mặt cô có chút không biết xấu hổ đúng không, còn có phản ứng quá mức miễn cưỡng nữa.

Kết quả sau khi Khương Nhiên đi tới trước mặt cô, dừng lại, quả thật dường như cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, trầm mặc nhìn chằm chằm cô một hồi, sau đó anh nắm chặt lấy cằm cô, dùng sức hôn lên môi cô.

Lưu Diệp co rúm lại, nhưng khi anh hôn xuống, không ngờ dần dần mềm xuống, ga giường vừa mới trải phẳng phiu cũng bị làm rối loạn, anh đẩy cô lên trên giường, không chút do dự, Khương Nhiên cởi bỏ quần áo của cô.

Anh đi vào rất nhanh, Lưu Diệp muốn tránh, chẳng qua là chân vẫn chưa giãy giụa lui về phía sau, Khương Nhiên đã kéo chân cô lại.

Động tác của anh rất nhanh rất hung mãnh, nhưng lúc đôi môi hạ xuống rồi lại rất dịu dàng.

Lưu Diệp bị anh lăn qua lăn lại cả một đêm, buổi sáng mơ mơ màng màng, Lưu Diệp vẫn chưa tỉnh ngủ, đã nghe thấy bên cạnh có âm thanh sột soạt, với lại rất nhanh cô chợt nghe thấy Khương Nhiên thúc giục nói: "Nhanh lên một chút."

Lưu Diệp dụi dụi con mắt, cơ thể dường như muốn tách ra làm hai, cô vô lực bò trên giường, ngẩng đầu nhìn anh.

Chỉ thấy Khương Nhiên đang chỉnh lại cổ áo, thấy cô nhìn mình, Khương Nhiên cúi đầu nhìn cô, nhắc nhở: "Đừng ngủ nướng nữa, chuẩn bị đi làm thủ tục đăng ký kết hôn."

Lưu Diệp a một tiếng, đầu óc cũng đơ ra.

Ngày hôm qua cô bị Khương Nhiên giày vò một đêm, lúc này đầu tóc giống như ổ gà, bởi vì túng dục quá độ, mắt lại có thêm quầng thâm.

Đối với vẻ mặt chậm lụt của Lưu Diệp, Khương Nhiên cũng không giải thích gì, rất nhanh anh nghiêng đầu sang chỗ khác, vừa cài khuy tay áo quân phục, giọng vừa căng cứng lên thúc giục: "Sửa soạn một chút, ăn sáng xong rồi tới văn phòng tìm anh."

Nói xong Khương Nhiên bước đi.

Lưu Diệp giùng giằng từ trên giường đứng lên, cô ảo não rửa mặt xong, lại mặc quần áo ở nhà chậm rãi ăn điểm tâm, cũng không biết là tối hôm qua làm quá mạnh, hay là thế nào cô cảm giác khẩu vị thật sự không tốt giống như người chết đi sống lại.

Cô ôm bụng than thở mấy cái.

Lúc đang thay quần áo, cô theo thói quen cầm lấy mấy bộ quần áo màu trắng ngày thường thích mặc, chỉ là lúc vừa muốn mặc lên người, cô chợt dừng lại, cuối cùng thì lưỡng lự, cô không nhịn được lại đi tới tủ quần áo mùa hè kia, quần áo bên trong đều là những bộ cô vẫn không mặc.

Màu sắc kiểu dáng đều siêu cấp hoa lệ xinh đẹp, chẳng qua là bình thường cô không thích mặc, bây giờ cô đứng trước tủ quần áo này, cẩn thận chọn những bộ quần áo đẹp, cô cố gắng tìm một bộ quần áo màu đỏ phù hợp.

Cô vẫn cố gắng ở bên cạnh Khương Nhiên giữ khiêm tốn, bởi vì nếu như quá cao giọng, hoặc là mặc quá diễm lệ, đứng bên cạnh anh, quả thật giống như người đã xấu còn làm ra những chuyện kỳ quái.

Nhưng trường hợp lần này không giống nhau, cho dù Khương Nhiên thờ ơ bình tĩnh như thế nào đi nữa, nhưng cũng là một sự kiện trọng đại trong cuộc đời.

Cô hít sâu một cái nghĩ, coi như lại bị so giống như người bưng đĩa đi nữa, cô cũng phải mặc quần áo màu đỏ.

Đợi sau khi cô mặc quần áo tử tế, thì cảm thấy rất hồi hộp, đi ra ngoài lại càng có chút chột dạ.

Nhưng mà khi đến bên ngoài ngược lại gió êm sóng lặng, cũng không có hôn lễ hay thấy hoa tươi, cũng không có âm thanh chúc mừng.

Tất cả mọi chuyện ở đây đều tiến hành theo từng bước, mọi người thấy cô vẫn như trước, không có bất kỳ thay đổi nào.

Lưu Diệp cũng đã biết mình lại vờ ngớ ngẩn rồi, chỉ là lĩnh chứng thôi mà, nhìn dáng vẻ tùy ý của Khương Nhiên, đoán chừng cũng chính là đi ngang qua sân khấu mà thôi.

Nhất định không phải chỉ là anh bỗng dưng nhớ tới tiểu bảo bối của hai người vẫn là đứa con không hợp pháp, cho nên hiện tại sốt ruột bổ sung thêm đây mà.

Sau khi đến nơi, lúc Lưu Diệp đi tới, đã nhìn thấy bên trong văn phòng, vốn là phòng khách lầu một trống không, lúc này đã sớm sắp xếp thành nơi chụp ảnh chuyên dụng.

Bối cảnh chụp ảnh là quân kỳ của đội quân nhà họ Khương, còn đối diện cũng có nhiếp ảnh gia phụ trách riêng đang đợi ở đây.

Khương Nhiên ngồi chờ trên ghế đối diện,

/221

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status