Edit: Cookie OhBeta: Thanh Xuân430.Chờ đến lúc Lưu Diệp theo Khương Nhiên đi ra khỏi phòng làm việc, mọi người cũng choáng váng rồi.Tiếng pháo mừng bên ngoài vang lên một lúc, cuối cùng cũng ngừng lại, khi cô đi ra, suýt chút nữa bị khung cảnh trước mắt làm cho kinh động.Trước đó chắc chắn đây là nơi ở của một người đàn ông đầy nam tính, lúc này không chỉ ven đường cắm cờ màu rực rỡ mà trên sân cỏ còn trang trí bằng hoa tươi.Trước kia đều là phong cách nam tính chiếm chủ đạo, bây giờ đã bị nhu hóa (*) hoàn toàn thành thế này.(*) Giống như nữ tính hóa, trở nên mềm mỏng, nhu hòaCô nhìn xung quanh đều là không khí vui mừng, không biết ai trang trí, nhưng có nhiều chỗ chữ hỷ đỏ thẫm được dán lên hoàn toàn không cân đối.Trước đây, Lưu Diệp còn cảm thấy chỗ này sóng yên biển lặng quá rồi, bây giờ, cô phát hiện ngay cả quần áo của những binh sĩ bên ngoài kia đều như trong lễ hội vậy.Quân phục màu đen thêm viền bạc, trông cái đó thật quái dị.Hơn nữa, khi cô đi ngang qua sân huấn luyện, lại thấy Sở Linh mang theo không ít người đang dùng rất nhiều chậu hoa bày trí rất náo nhiệt.Cô buồn bực đi tới, thấy ở đó là đều hoa hồng đỏ xinh đẹp, ở giữa còn có một số loài hoa biểu tượng khác.Một cô gái giống như thợ trang điểm, ở cửa hét lớn với những binh sĩ đang loay hoay đó.Rất không khách khí quát to: "Ai da, không đúng, hoa lụa không phải làm như vậy . . . . . . Ngốc hết biết, sớm biết thế này tôi đưa cả đội tôi tới đây rồi. . . . . . Các người, tham gia quân đội rồi thì không có chút mắt thẩm mỹ nào cả. . . . ."Khi Lưu Diệp đến gần, người kia quay đầu lại cũng thấy cô, sau đó hai mắt cô gái kia liền phát sáng, vội vàng giới thiệu: "Chào phu nhân, tôi được điều khẩn cấp tới, chuyên gia sắp xếp hôn lễ, Minh Lan, đặc biệt giúp đỡ hoạt động hôn lễ lần này. Tôi rất vinh hạnh khi có thể tham dự hôn lễ thế kỷ này, đúng rồi, bộ lễ phục ngắn của cô đã giao cho chuyên gia, có 27 nhân viên đang vì cô đẩy nhanh tốc độ, tôi đoán chừng chậm nhất là ba ngày sau cô có thể mặc thử. . . . . ."Cái người phụ trách hướng dẫn này khi nói chuyện thì ném công việc cho trợ thủ của mình, cô theo sát bên cạnh Lưu Diệp, thuật lại nội dung cụ thể cho cô nghe."Có ba chuyên gia trang điểm, hai người phụ trách trang phục, đúng rồi, còn có phù dâu, tổng cộng là sáu phù dâu, người đã tìm xong rồi, chờ cô qua kiểm duyệt, sẽ để cho họ chính thức bắt đầu làm việc. . . . . ."Đang nói, Minh Lan như nhớ tới cái gì, đột nhiên bắt lấy bàn tay Lưu Diệp, sau đó kêu thảm một tiếng, vội vàng vừa vỗ đầu của mình, vừa la hét: "Tôi thật sự là heo mà, còn chưa có chuyên gia làm móng tay! Chờ tôi một chút, tôi lập tức mời chuyên gia làm móng tay lợi hại nhất tới!" Lưu Diệp cứ nhìn vị chuyên gia này luống cuống tay chân, gọi điện thoại.Minh Lan vừa hỏi một loạt cô thích gì, cổ điển hay hoa lệ hay lịch sự tao nhã một chút, vừa nói ra những gì thích hợp. Sau khi thỏa thuận xong, Minh Lan lại gọi điện cho đội quân nhà họ Khương phụ trách an ninh ra vào, yêu cầu đối phương có thể châm chước một chút.Bởi vì muốn vào đến bên trong đều phải cần đội quân nhà họ Khương phê duyệt.Kết quả là rất nhanh Minh Lan bị đội quân nhà họ Khương đầu gỗ chọc giận, đối phương sống chết không cho cô dễ dàng vượt qua cái này, Minh Lan tức giận dứt khoát kêu lên: "Anh có thể soát người, xem đối phương có vật gì nguy hiểm hay không, chỉ có sơn móng tay và cái giũa thôi! Cũng có thể tính là vật nguy hiểm sao! Mẹ kiếp, anh đừng so đo với tôi! Tôi đặc biệt hai giờ sáng đã bị lôi dậy, bất đắc dĩ như vậy, đến bây giờ một ngụm nước còn chưa được uống đâu. . . . . . Anh cho rằng tôi muốn phục vụ! Nếu không phải vì cái hôn lễ thế kỷ này, nếu không phải bởi vì tôi rất thích Lưu Diệp nhà các anh! Tôi còn lâu mới nhận công việc này, tôi chính là chuyên gia sắp xếp hôn lễ đứng đầu thế giới đó!"Lưu Diệp nhìn cô ấy tranh cãi mặt đỏ tới mang tai, cô chợt nhớ tới mình vừa mới được trao quyền cấp B gì đó, cô đưa tay lấy điện thoại của Minh Lan, nhẹ giọng alo một tiếng, phân phó với người bên kia: "Xin chào, tôi là Lưu Diệp, quy định thế nào thì cứ thực hiện như thế, đám người tới đây các anh có thể soát người, tiến hành xác nhận thân phận của đối phương, tôi nhớ là các anh và Chính phủ liên bang có cùng một mạng lưới hệ thống chứng thực thân phận. Nhưng mà, bây giờ tình huống có hơi đặc biệt, có thể suy nghĩ châm trước một chút không, những giấy thông hành kia, sau đó sẽ tận tình đưa cho anh. . . . . ."Lần này đối phương quả thực đã bị hù dọa rồi, liên tục áy náy nói: "Phu nhân, thuộc hạ lập tức thi hành ngay.""Oa, cô nói chuyện thật dịu dàng nha." Minh Lan cười hì hì, nhận lấy điện thoại, đừng xem thường cô là người mới đến căn cứ, bước tiến rất nhanh đó.Rất nhanh đã biến phòng Khương Nhiên thành phòng chờ kết hôn, thợ trang điểm đã sớm chờ bên trong.Xiêu xiêu vẹo vẹo trông như rất buồn ngủ.Minh Lan nhanh chóng giải thích với Lưu Diệp: "Thật ngại quá, phu nhân, mọi người đều là nửa đêm hôm qua bị lôi dậy, cô không biết lúc ấy hù chết chúng tôi, còn tưởng rằng bọn cướp tới đấy. . . . . ."Những cô gái khác cũng đều tỉnh lại, bàn luận tiếp vào: "Đúng vậy, làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng cũng bị… rồi đó. . . . . .""Thôi đi, vừa nhìn thấy mặt không phải hận không… được đối phương a!"Những cô gái kia cười đùa nói chuyện.Ngay
/221
|