Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 99: Chương 93

/221


Edit: Beheonhoxinh

Beta: A Cửu

Khương Nhiên nhìn cô, lấy nhu khắc cương*, trả lời: "Là bộ giáo dục đến chỗ anh khiếu nại.”

*nguyên văn là "Tứ lượng bạt thiên cân” là một trong những nguyên lý căn bản của Thái Cực Quyền, đặc trưng là động tác nhỏ biến hóa lớn, lấy nhu khắc cương, mượn sức dùng sức để đạt được hiệu quả cao nhất .

Nhìn dáng vẻ khó hiểu của Lưu Diệp, anh nói với cô với vẻ mặt lạnh nhạt cô: "Hôm qua những người đó cho con chúng ta mặc váy, còn đeo hoa trên đầu, anh không biết em làm mẹ như thế nào, nhìn con trai bị hóa trang thành như vậy còn có thể thờ ơ, có phải em muốn bồi dưỡng nó thành một kẻ ẻo lả hay không?”

Đứng trước mặt Khương Nhiên, Lưu Diệp hoàn toàn không thể chống chiu, đẳng cấp của hai người cách nhau quá xa.

Giống như đặt thỏ trước đầu soi, chỉ chờ để cho con sói kia mở miệng.

Khương Nhiên chỉ nói mấy câu nói liền đã khiến Lưu Diệp nói không ra lời, sao chỉ chỉ trong nháy mắt mà người làm mẹ như cô đã bị chụp cái mũ xấu xa thế này.

Hơn nữa không riêng gì việc thờ ơ như Khương Nhiên nói, thật ra thì... Trong lúc mấy người đó ôm con, cô còn giúp đánh má hồng cho con nữa…

Mặc dù không cần đánh thêm cái gì thì tiểu bảo bảo đã đủ béo trắng rồi, nhưng sau khi đánh lên...

Thật là đáng yêu...

Hai mắt thật to, còn có hàng lông mi thật dài.

Cô đi theo mấy người kỳ quái đó chơi chừng nửa tiếng, đứa bé cũng bị bọn họ chọc cho cười khanh khách không ngừng.

Lúc ấy cô cũng không nhận ra có gì không ổn... Nhưng bây giờ dưới sự chất vấn của Khương Nhiên, Lưu Diệp không dám mở miệng nói bất cứ câu phản bác nào.

Cái mũ làm mẹ này quá lớn, cô cũng chỉ là bà mẹ trẻ hơn hai mươi tuổi, cảm thấy con nít nhỏ bị hóa trang thành con gái cũng không có gì...

Song có lẽ những người đó đã phạm vào điều kiêng kỵ của Khương Nhiên, không có tổ chức không có tính kỷ luật, còn trang điểm cho con trai anh...

Lưu Diệp cũng có chút chột dạ, thật sự hôm qua cô cũng không hề suy nghĩ đến tâm trạng của tiểu bảo bối... Mặc dù tiểu bảo bối mới được vài tháng...

Cô liền cúi đầu lui về sau một bước, lúc đi tới cửa, lòng vẫn rất oan ức, vành mắt cô ửng đỏ quay đầu nói với Khương Nhiên: "Khương Nhiên... Chúng em không có ác ý... Con gái tụ chung một chỗ có lúc chính là như thế ... Trước kia em cũng làm thế với con cái nhà người quen, lấy mũ của em cho mấy đứa em trai đội... Em cũng chưa không muốn để nó trở nên ẻo lả... Chỉ cho vui... Hơn nữa kể từ khi biết tuần còn có tiệc cưới, em vẫn rất căng thẳng, bình thường chọn quần áo hay trang điểm đều do mình làm, trước kia chỉ có em là phụ nữ, em có trang điểm đến mức nào cũng không ai nói gì, nhưng mà bây giờ không giống trước... Em rất hồi hộp, em cũng muốn trông thật xinh đẹp, không bị mọi người nói là một người phụ nữ không xứng với bối cảnh... Thật sự hôm qua em cảm thấy họ rất chuyên nghiệp, cũng rất tốt với em... Chỉ là trẻ tuổi, có thể phạm vào vài điều kiêng kỵ của anh... Nhưng Khương Nhiên, anh thật sự không nhìn ra ngày hôm qua em có đẹp hơn một chút sao..."

Khương Nhiên nhìn đôi mắt hồng hồng của cô, rốt cuộc trả lời một câu: "Anh biết hệ thống nuôi dưỡng "Công" thành bia đỡ đạn."

Lưu Diệp cũng không biết anh biết cái gì, cô hít mũi một cái bỏ đi ra ngoài.

Cô cũng không trở về tìm mấy bà bác kia, ỉu xìu cúi đầu cụp đuôi trở lại Hạ cung, chuẩn bị tìm đại một bộ lễ phục, trang điểm phù hợp cho mình.

Kết quả cô vừa trở lại Hạ cung, liền nhận được điện thoại của Minh Lan.

Minh Lan vội nói xin lỗi qua điện thoại: "Thật xin lỗi, phu nhân, đều tại tôi, vừa nhìn thấy bảo bảo đáng yêu thế đã không khống chế nổi, tôi đã cảnh cáo người khác rồi, bây giờ tôi đang đuổi mấy người kia... Hiện tại thời gian rất gấp, hơn nữa quần áo đều phải chọn lại, phu nhân, làm phiền cô chọn chút đồ từ trong tủ quần áo mà cô cảm thấy phù hợp, chúng tôi đến thì bàn bạc sau được không….”

Lưu Diệp để điện thoại xuống, có chút không thể tin vào tai của mình, điều này có nghĩa Khương Nhiên đã đồng ý với mình sao?

Có điều thời gian quá gấp, cô cũng không kịp nghĩ liền nhanh chóng đi tìm quần áo, chỉ là lúc tìm quần áo, Lưu Diệp chợt buồn bực, cô cho tiểu bảo bối mặc váy trông như một cái khăn quàng cổ, nhưng... Chuyện này có liên hệ gì tới quần áo của mình, làm gì mà phải chọn lại lần nữa?

Động tác của Lưu Diệp dừng lại, cô suy nghĩ một chút về tình hình mặc thử quần áo ngày hôm qua, rất nhanh cô liền lý giải ra hai điều, một là gu thẩm mỹ của nam nữ khác nhau, những bộ quần áo cô chọn thì thật sự Khương Nhiên không thích, một điều khác... thật sự có chút làm cho người ta khó mà tin được, là bởi vì lúc cô mặc sẽ lộ phần bắp chân và sau lưng sao?

Lưu Diệp cẩn thận suy nghĩ một chút, trước kia quần áo cô mặc khá bảo thủ, tại thế giới nam nhiều nữ ít này, cô chỉ hận mình không được mặc khôi giáp, cho nên… thật ra thì… đại khái có thể... là Khương Nhiên... Không thích cô mặc loại áo quần lộ thịt đó... Cho dù chỉ lộ chút bắp chân?

Lưu Diệp cũng bị cái ý nghĩ này dọa!

Nhưng vòng một vòng lớn như vậy, nếu như thật sự như lời nói, Khương Nhiên còn mượn lý do con bị trang điểm và mặc váy ra làm gì!

Còn nói nói năng hùng hồn mặt mũi nghiêm túc như vậy!

Lúc cô còn đang nghĩ những điều kia, nhóm Minh Lan đã tới, rất nhanh liền chạy tới Hạ cung, chỉ là rất nhanh những người đó đã bị vẻ đẹp của những bộ trang phục và trang sức tại Hạ cung làm chấn động.

Tất cả mọi thứ đều có bộ, ôi… hóa ra đây chính là dáng vẻ thật sự của bảo khố siêu cấp.

Nhất là khi nhìn thấy các loại trang phục cao cấp khó gặp, nghe nói còn quý hơn cả vàng, lúc chạm vào vải của trang phục, chỉ thiếu chút nữa là người chọn quần áo đã nhảy dựng lên.

Đứng đó vừa vuốt vừa sợ hãi kêu lên: "Loại trang phục này chỉ được cất giữ trong viện bảo tàng thôi! Nghe nói trên toàn thế giới chỉ có ba bộ! Cô còn có đến hai bộ!"

Lưu Diệp nào hiểu những thứ kia, ban đầu lúc cô ngủ đông, nhiều trang phục đồ trang sức cũng bị mang đến phòng chân không, đến sau khi cô tỉnh dậy cũng muốn tìm một hai bộ mặc, nhưng cái lại không biết phải làm sao với cái bụng kia….

Bụng cô luôn gồ lên một khối, cho nên cô cũng chỉ có thể mua thêm chút quần áo khác…

Lần trước mấy người Minh Lan tới, cô cũng chỉ mang bọn họ đi tham quan vòng ngoài một chút.

Nếu như không phải vì gấp rút chọn quần áo, cô cũng không nhớ nổi mật mã để


/221

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status