Nàng phi lười có độc

Q.1 - Chương 127: Chương 101

/384


Editor: Puck

Trải qua hơn nửa tháng hết lòng điều dưỡng, thân thể Ôn Noãn đã khôi phục được bảy thành, nàng thừa dịp Quân Dập Hàn vào trong cung chưa về đi một chuyến tới Minh Nguyệt các, thời gian lâu như vậy, tương lai của Minh Nguyệt các phải được quản lý ngăn nắp trật tự.

“Vết thương của ngươi như thế nào?” Giọng Vu Di vang lên từ sau lưng.

“Đã tốt không sai biệt lắm.” Nàng cười xoay người, nhìn hắn nói, “Ngày đó ngươi cứu ta cũng bị thương ít, bây giờ đã khôi phục rồi?”

“Ừ.” Vu Di nhàn nhạt đáp một tiếng, ngay sau đó xoay người đi về phía hậu viện, Ôn Noãn thấy dáng vẻ hắn càng thêm lạnh nhạt thì hơi không rõ nguyên do, nhưng mà không rảnh ngẫm nghĩ, cất bước đi về phía dược phòng.

Mấy canh giờ sau, nàng nhìn hai chai thuốc đã chế xong trong tay, tinh thần đang hơi hoảng hốt, hai chai thuốc này, một chai là tâm huyết nghiên cứu mấy năm qua của nàng, mà đổi thành một chai khác là cố ý phối vì hắn.

Nàng hung hăng nhắm chặt mắt lại, một lần nữa mở ra thì hoàn toàn sáng rõ và dứt khoát, nếu hạ quyết tâm, thì không thể hối hận.

Sau khi ra khỏi Minh Nguyệt các, nàng cũng không vội vã chạy về Vương phủ, mà dọc theo đường núi cong cong quẹo quẹo đi tới hang núi ở thác nước đã sụp đổ đó, nàng lấy một chai thuốc đặt trong hộp chôn trong hang núi kia, đây vốn chuẩn bị cho Mộ Dung Tịnh, bây giờ suy nghĩ lại một chút hình như đã không cần thiết, thuốc này chỉ có thể lấy mạng bà ta, nhưng lại sẽ khiến tất cả phát triển theo phương hướng tệ hơn, bây giờ nàng đã có biện pháp tốt hơn để đối phó với bà ta, thuốc này không cần thiết tồn tại.

Nhưng tác dụng của thuốc hại vô cùng âm độc, lưu lại thế gian này cũng quá không thích hợp, nhưng nếu muốn phá hủy thì nàng không đành lòng, đây dù sao cũng do nàng hao phí tâm huyết mấy năm mới nghiên cứu ra, cuối cùng nàng nghĩ, chôn nó ở đây, nàng hái được cấp thảo vị thuốc cuối cùng ở đây, lại chôn thuốc có vị cấp thảo ở nơi này, cũng coi như để nó quay về đất cũ thôi.

Sau khi chôn xong, nàng chỉnh lại áo rồi ra khỏi hang núi, không hề dừng lại lâu mà bước đi xuống núi.

Mà nàng vừa mới rời đi trong chốc lát, chỗ tối lại xuất hiện một nam tử mặc áo xám đầu đội nón che mặt, mặc dù thân hình tập tễnh nhưng hành động lại mau lẹ, hắn như mèo chui vào trong hang này, đợi tìm trong chốc lát đào ra được cái hộp bị chôn, sau khi mở ra coi, khuôn mặt dưới khăn che mặt bị hủy hoại thay đổi hoàn toàn lộ ra nụ cười dữ tợn, không uổng công hắn nhảy vào sông Hồng chín sống một chết mới tránh được thủ hạ của Hàn Vương đuổi giết, bây giờ đây lão trời già mở mắt để cho hắn nhặt được cái tiện nghi lớn như vậy, hắn vốn còn định suy nghĩ làm như thế nào để đi Minh Nguyệt các lấy được độc dược, không nghĩ tới hôm nay Các chủ Minh Nguyệt các tự mình đưa đến trên tay hắn.

Dù hắn chưa từng gặp bản thân Các chủ Minh Nguyệt các, nhưng căn cứ vào trong truyền thuyết Các chủ Minh Nguyệt các Âu Dương Minh Nguyệt mặc bộ đồ trắng mặt nạ bạc che lại dung nhan tao nhã vô song, lại thêm nơi này cách Minh Nguyệt các không xa, thuốc này do chính hắn chôn ở đây, người này không phải là Các chủ Minh Nguyệt các thì có thể là ai.

Sau khi Ôn Noãn xuống núi, cũng không về thẳng Vương phủ, mà bắn một lá thư vào tỏng cung điện của Mộ Dung Tịnh rồi mới nhanh chóng rời đi.

Mộ Dung Tịnh nhận lấy lá thư Vương công công đưa đến thì mở ra nhìn, bờ môi lộ ra nụ cười như trong dự đoán, “Cuối cùng, vẫn không thoát được lòng bàn tay của ai gia!”

“Toàn bộ người phái ra đi tìm nhị Điện hạ đều mất tích?” Đầu ngón tay nam tử mặc áo đỏ vuốt ve tóc trước ngực, ngoảnh đầu lại nhìn nhếch môi cười, “Thanh Nham, ngươi nói thật một chút xem những người này sẽ đi đâu?”

“Bẩm chủ thượng, thuộc hạ suy đoán có thể bọn họ đã chết trên tay nhị Điện hạ.” Thanh Nham nhìn nụ cười xinh đẹp đến khiến làm cho người ta phát rét, vội vàng cúi đầu trả lời.

“Thủ hạ của bổn tọa bây giờ càng lúc càng không tốt rồi, xem ra phải tìm thời gian dạy dỗ tử tế.” Hắn khẽ liếc mắt tà mị, “Tiếp tục phái người đi tìm, trong vòng ba ngày nếu không có kết quả, quy củ cũ.” Quy củ cũ này tất nhiên là rút gân lộ da khiến người ta nghe thấy mà sợ.

“Vâng.” Thanh Nham lĩnh mệnh lập tức đi ra.

“Chủ thượng, có cần bắt Âu Dương Minh Nguyệt tới?” Đoạn Lăng tiến lên hỏi.

“Cố Hàn là Âu Dương Minh Nguyệt ngược lại có chút ý tứ.” Đầu ngón tay nam tử áo đỏ khẽ nâng nói, “Tạm thời đừng động, đi điều tra một chút Âu Dương Minh Nguyệt và Hàn Vương có quan hệ ra sao.”

“Vâng.”

Đợi đến khi Quân Dập Hàn trở về phủ, lập tức được Minh Nhi mời vào trong phòng Ôn Noãn, hắn cho rằng Ôn Noãn xảy ra chuyện gì, kết quả khi bước nhanh vào trong phòng thì dưới chân khựng


/384

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status