“Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao...”Tiếng kêu to và tiếng chúc mừng cả sảnh đường theo tân nhân vừa lạy đột nhiên ngừng lại, khuôn mặt vốn cười như gió xuân của Bách Lý Cảnh Nhiên trong nháy mắt u ám, giọng nói của hắn cực kỳ khiến cho người ta kinh sợ; “Sao lại là ngươi?”Bởi vì lạy nhau, trong lúc “Lơ đãng” khăn cưới rớt xuống lộ ra dung mạo tuyệt sắc diễm lệ, Nhiễm Nhiễm cô nương không hề để vẻ tức giận của hắn vào trong mắt, xấu hổ mang giận liếc hắn một cái, tròng mắt như nước khẽ cúi xuống nói: “Lời này của trại chủ để người ta trả lời như thế nào?”Bách Lý Cảnh Nhiên xanh mặt xoay ngước bước nhanh rời đi, phân phó với mọi người vẫn còn đang sững sờ: “Thông báo chỗ thủ vệ dưới chân núi, không cho bất kỳ ai đi qua.”Lúc thành hôn, ở hỉ nội đường Nhiễm Nhiễm cô nương bị ném lại mơ hồ đột nhiên muốn khóc đau lòng rời đi, khóe môi lại có nụ cười gian manh dần tràn ra.“Ầm”, một tiếng nổ vang trời cao khiến Ôn Noãn đang buồn ngủ mơ màng ở trong kiệu tỉnh táo trong nháy mắt, nàng vén rèm nhìn ra ngoài, lại thấy cảnh trí hai bên đường đã thay đổi, nhìn lại tình hình này hình như không phải lên núi mà là xuống núi.Nàng đang định kêu người hỏi một chút, lại nghe tiếng đánh nhau nổi lên bốn phía chung quanh, ngay sau đó rèm kiệu bị vén lên, một bàn tay khớp xương rõ ràng nắm chặt cổ tay nàng trầm giọng nói: “Đi.”Quân Dập Hàn?Đầu Ôn Noãn chuyển một cái đã hiểu bảy tám phần, nàng và Thủy Ngọc đúng là bị đổi kiệu hoa, xem ra mấy ngày trước hắn thương lượng với Thủy Ngọc chính là về chuyện này, nhưng Thủy Ngọc không phải gả cho chính hắn sao? Chẳng lẽ Thủy Ngọc muốn gả thật ra là Thần Vũ? Nàng ngẫm nghĩ, cảm thấy điều này có khả năng nhất, Quân Dập Hàn thật ra chỉ là một tảng đá thí nghiệm một tấm ván nhún mà thôi.Đội ngũ đưa dâu nhanh chóng ngã trên mặt đất, trong đó lại có ba người yên ổn đứng cùng một chỗ với bọn họ, mặc dù mặt mũi tương đối xa lạ, nhưng khí chất đó và tình hình hiện tại, không cần đoán Ôn Noãn cũng biết ba người này là ai, nhất định là ba người Quân Hạo Thiên, Mục An và Đức Quý. Nơi đây không nên ở lâu, mấy người vội vàng xuống núi, nhưng khi Ôn Noãn nhìn thấy dưới bàn chân Đức Quý dẫm lên sợi dây cực nhỏ thì giật mình trong lòng, lớn tiếng nói: “Cẩn thận.” Xoay người liền đẩy Quân Dập Hàn té nhào xuống đất.Bụi đất bay tán loạn, sóng nhiệt đốt thân, Ôn Noãn chỉ cảm thấy trên lưng đau rát, cổ họng không thể ức chế hừ nhẹ ra tiếng.“Bị thương rồi?” Quân Dập Hàn dìu nàng đứng dậy, tròng mắt phức tạp nhìn nàng.“Không có việc gì.” Ôn Noãn cau mày nhìn về phía Đức Quý, lại thấy hắn nằm trong khuỷu tay Quân Hạo Thiên, đã đứt hơi, mà Mục An thì bị trọng thương, mới vừa rồi động võ một trận với bảo vệ Quân Hạo Thiên, lúc này đã sắc mặt vàng như giấy, khóe môi chảy máu.Nếu không phải nàng bị tiếng nổ sau này thức tỉnh và có chỗ hiểu rõ Thần Vũ, trong lòng nhiều thêm vài phần cảnh giác, Ôn Noãn rùng mình một cái, không dám nghĩ tới hậu quả.“Gia, ngài mau đi theo Vương gia đi, thuộc hạ đi dụ bọn họ.” Mục An mạnh mẽ chống kiếm phi thân về phía âm thanh.“Mục An!” Quân Hạo Thiên tất nhiên biết lấy tình huống hiện nay của hắn, chuyến đi này nhất định dữ nhiều lành ít, định gọi hắn về, nhưng Mục An lại không quay đầu, chỉ trong chớp mắt đã biến mất ở đường núi.Trong núi không chỉ có trận pháp mà còn có thuốc nổ làm cạm bẫy, cộng thêm người trại Hắc minh lục soát, nguy cơ nguy hiểm trùng trùng, mà âm thanh mới nổ vang vừa rồi kia càng chỉ rõ vị trí của họ cho người trại Hắc Minh biết, cho dù Mục An có đi dời tầm mắt của bọn họ, nhưng mấy người biết thật ra cũng không có bao nhiêu tác dụng.Tìm chỗ trống, Quân Dập Hàn thêm chút xác định toàn bộ, sau đó để Ôn Noãn và Quân Hạo Thiên ở lại đây, chính hắn bay bổng như lên chín tầng trời, giữa lòng bàn tay khép mở nội lục hấp thu đá bốn phía núi bay lên, ống tay áo vẫy lên, đá núi như thiên thạch trời cao rơi xuống ào ào đập chu vi mười dặm, nháy mắt âm thanh nổ vang cao thấp nối tiếp, ngay cả dưới chân toàn bộ núi Hắc Minh cũng khẽ chấn động.Ôn Noãn hơi nghẹn họng nhìn nam nhân bay bay tay áo nhanh nhẹn như thần tiên hạ xuống trước mắt, từ khi nàng quen biết hắn đến nay, tuy biết hắn không phải người bình thường, nhưng không ngờ lại bình thường đến mức này, bỏ qua lần hắn lấy nội lực chống đỡ vạn mũi tên ở đài Phượng hoàng, hôm nay xem như là lần đầu tiên nàng thấy hắn ra tay, quả thật là, không giống như người thường. Chỉ một chiêu này, không chỉ phá vỡ cạm bẫy, còn xáo trộn tầm mắt kẻ địch, để cho bọn chúng không biết đuổi theo hướng nào.Như thế, còn dư lại trận pháp giữa núi này, có thể
/384
|