“Từ trên tên vừa bắn tới.” Phó tướng tỏ vẻ đau khổ giơ tay cầm đầu tên vừa mới gạt được.Khuôn mặt vốn hăm hở của Chu Mặc lúc này chỉ còn dư lại chau mày, hắn một lòng mong đợi giao thủ với Hàn Vương, nhưng mà khi thật sự giao thủ thì hắn rốt cuộc mới hiểu hàm ý của “Chiến thần”.Dao động nhất thời đi qua, máu trên người hắn rốt cuộc nhanh chóng lưu chuyển cho đến khi sôi trào thiêu đốt, có thể giao thủ với đối thủ như thần, cho dù chết cũng không tiếc nuối, hắn ổn định tâm thần nói: “Phân phó người dưới đi thu thập tiêu hủy toàn bộ mũi tên không cần xem, chú ý trấn an cảm xúc các tướng sĩ, nếu có người có lòng khác thì bí mật xử quyết, mặt khác tăng thêm người trấn giữ nghiêm các cửa thành, không có lệnh của ta không được dễ dàng mở thành tác chiến, để đề phòng trúng bẫy rập của kẻ địch.”“Mạt tướng lĩnh mệnh.”Hắn phân phó xong tất cả, quay đầu nhìn về phía dưới tường thành, lại thấy đội quân Hàn Vương vốn đông nghẹt lại như thủy triều rút xuống không hề thấy bóng dáng, nếu không phải có mũi tiên rớt vãi chung quanh, hắn thật sự hoài nghi mới vừa rồi hắn nghĩ ngợi quá mức mà nhất thời bị gặp ác mộng, chẳng lẽ phía sau còn có mưu kế gì? Hắn tập trung tinh thần chuẩn bị nâng cao mười hai phần tinh thần lưu ý động tĩnh chung quanh.Đêm không có sao, nguyệt hắc phong cao, nhất định là đêm không yên bình, Ôn Noãn vốn định theo Quân Dập Hàn xuất chiến, nhưng lại bị hắn lấy lý do vết thương trên lưng nàng chưa khỏi mà ở lại trong doanh trại, vì vậy bây giờ nàng đang mang các y quan chỉnh sửa lại dược liệu chế chút thuốc trị thương để khi ngưng chiến thì những người bị thương có thể được băng bó trị liệu trước tiên, cho dù nàng không thể kề vai chiến đấu với hắn, nhưng có thể vì hắn mà ra một phần năng lực non yếu của nàng đã được rồi. di3nd@nl3qu.yd0nĐợi đến khi hết bận thì đã qua giờ tý, sự vụ đại khái đã bố trí thỏa đáng, y quan thấy nàng vẫn còn ngựa không ngừng vó liên tiếp bận rộn mấy canh giờ, rối rít khuyên nàng trở về nghỉ ngơi, chuyện còn dư lại để cho bọn họ xử lý, Ôn Noãn nhìn mình lưu lại cũng không có tác dụng lớn, nên nhận tâm ý của đám y quan, chào hỏi mọi người xong rồi trở lại trong trướng của mình tắm nước nóng đơn giản đổi bộ đồ thoải mái rồi ngả đầu đi nằm ngủ.Nàng đang ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác quá đói quen thuộc trong bụng đột nhiên đánh tới, ngay tiếp theo đó cổ họng giống như muốn uống nước, cảm giác quen thuộc đến khiến cho nàng run sợ này khiến cho nàng đột nhiên lật người ngồi dậy phi thân lướt ra ngoài trướng, bóng dáng nhanh chóng đi tới lướt qua trước gương đồng, nàng gần như hoảng hốt nhìn tóc đen của mình nhanh chóng biến thành màu trắng, tròng mắt từ từ đỏ ngầu.Đêm đã khuya, bên ngoài trướng trừ binh lính đi tuần ra thì không có một bóng người, bóng dáng Ôn Noãn như gió xẹt qua cũng
/384
|