Nạp Thiếp Ký

Chương 542: Coi mắt

/713


Đến ngày hôm sau nữa, vết thương trên đùi của Thành Tử Cầm đã cơn bản ổn định, hai người khởi hành trở về Khánh Dương phủ.
Do Thành Tử Cầm thân thể có thương, manh mối đó cũng không cần theo vội, hai người không vội đi gấp rút. Hiện giờ đã là tháng tám, khí trời bắt đầu trở lạnh, nếu nghỉ lại bên đường giữa đồi núi trống, đối với thân thể không tốt lắm. Nhưng mà, để trở về nhà hưởng trung thu, hai người cũng tranh thủ, vừa đi vừa nghỉ vừa đến ngày trung thu thì trở về được Khánh Dương phủ.
Trên đường sau hơn mười mấy ngày điều dưỡng, thương thế của Thành Tử Cầm đã khôi phục rất tốt, trờ về được Khánh Dương thì không còn ngại gì nữa.
Tiến vào thành, Thành Tử Cầm định về nhà của mình, Dương Đạp Sơn nói: "Cô một mình về đó hưởng tết đâu có ý nghĩa gì, đêm nay về nhà ta đi, chúng ta cùng hưởng trung thu, có được không?"
Nếu là trước đây, Thành Tử Cầm là một cô gái có nguyên tắc, nhất định sẽ không đáp ứng. Nhưng sau trận chiến sinh tử ngoài Trường Thành, quan hệ của hai người thân mật hơn nhiều, lúc này Dương Đạp Sơn mời là Thành Tử Cầm đáp ứng ngày.
Hai người giục ngựa về nhà Dương Đạp Sơn, gõ cửa. Hạnh nhi thấy Dương Đạp Sơn trở về, cao hứng không còn gì hơn, vội mang nước cho hai người tắm.
Lúc này trời đã hoàng hôn, Hạnh nhi định làm cơm, Thành Tử Cầm nói quá phiền, đi ra tửu quán luôn. Dương Đạp Sơn nói đây là tiết trung thu, nhất định ở nhà mới náo nhiệt, ra ngoài ăn đâu có ý nghĩa gì, Thành Tử Cầm mới mỉm cười tán đồng.
Hạnh nhi mang làn đi mua rau, trở về báo cho Dương Đạp Sơn rằng lúc mua đồ ăn gặp được tiểu nha hoàn của Điền ny tử là Tiểu Liên, nàng đã nói cho Tiểu Liên biết là thiếu gia đã trở về. Dương Đạp Sơn đoán là Điền ny tử sẽ đến chơi.
Quả nhiên, chẳng mấy chốc đã nghe có người gỏ cửa, tiếp đó từ trong vườn truyền đến tiếng gọi của nữ tử: "Đạp Sơn huynh đệ! Mau mở cửa, tỷ đến thăm cậu đây."
Hạnh nhi vội chạy ra mở cửa, Điền ny tử phe phẫy quạt tiến vào, phía sau còn có tiểu nha hoàn Tiểu Liên.
Điền ny tử nói: "Huynh đệ, coi cậu kìa, về rồi mà không chịu nói người ta một tiếng, tỷ tỷ đây không đáng để ý trong mắt cậu hay sao?"
Dương Đạp Sơn cười hề hề: "Tỷ, chúng tôi cũng mới về tới nhà thôi, vừa tắm rửa xong, mới ngồi xuống còn chưa uống được ly trà nữa. Đệ định chờ Hạnh nhi làm cơm nước xong rồi mới gọi em nó qua mời tỷ đến hưởng tết trung thu luôn. Đúng rồi, tỷ phu đâu? Huynh ấy còn chưa về sao?"
"Đừng nói tới nữa, người ta đang tức chết rồi đây nè! Ổng về nhà chỉ ở được một hai ngày là đi nữa rồi." Nói đến Long Vượng, Điền ny tử tức không kịp thở, "Người ta nói với ổng rồi, sắp sửa đến đến tiết trung thu rồi, huynh đệ của người ta cũng làm bộ đầu rồi, bảo ổng ở lại mấy ngày, cùng hưởng tết luôn thể. Hừ, thế mà người ta cứ bảo là làm ăn không thể lỡ, lần sau trở về sẽ đặc biệt đến thăm cậu."
Dương Đạp Sơn cười: "Tỷ phu chuyên tâm làm ăn, chuyện làm ăn cũng khó tránh suốt ngày cứ bôn ba, khó trách được."
"Thôi được rồi, đừng nhắc tới thằng chả nữa." Điền ny tử phe phẫy quạt đi vào trong, vừa nhìn thấy Thành Tử Cầm đang đứng trên nguyệt đài (ban công) phòng khách, hơi ngẩn ra, sau đó mặt đầy vẻ vui cười: "Ai nha, thì ra là Thành bộ đầu cũng có mặt a!"
Thành Tử Cầm mỉm cười gật đầu.
Sau khi chào hỏi xong, Điền ny tử dẫn tiểu nha hoàn Tiểu Liên cùng nha hoàn Hạnh nhi vào nhà bếp làm cơm. Dương Đạp Sơn và Thành Tử Cầm định giúp, bị Điền ny tử đuổi ra, nói hai người dọc đường cực nhọc, nên nghỉ ngơi một chút.
Điền ny tử khéo léo nhanh nhẹn, lại có hai tiểu nha hoàn trợ giúp, nhanh chóng làm xong cơm canh, bày đầy một bàn.
Dương Đạp SƠn, Thành Tử Cầm và Điền ny tử ngồi xuống, Hạnh nhi và Tiểu Liên dù sao cũng là nha hoàn, trong trường hợp này không thể ngồi cùng bàn, chỉ đứng hai bên hầu hạ.
Rượu quá tam tuần, Điền ny tử hỏi hững điều trải qua trong chuyến công sai này, Dương Đạp Sơn đơn giản thuật lại. Điền ny tử nghe nói hai người đánh nhau với quân Thát Đát một trận, cửu tử nhất sinh mới có mạng trở về, vừa xót lòng vừa kinh hãi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghe Dương Đạp Sơn kể xong, Điền ny tử gắp cho hắn một ít thức ăn, ngẫm nghĩ rồi mỉm cười bảo: "Huynh đệ, có câu này tỷ cứ muốn nói, chỉ cảm thấy chưa có dịp, hôm nay vừa khéo có cơ hội đấy, lại nghe câu kinh qua chuyện đánh đánh giết giết ấy, tỷ đã quyết định rồi."
Dương Đạp Sơn cười nói: "Tỷ, tỷ có chuyện gì thì cứ nói đi."
Điền ny tử nhìn quanh bàn, nói: "Huynh đệ, cậu đã lớn khá rồi, tỷ đang suy nghĩ cậu nên tìm lấy vợ được rồi."
Dương Đạp Sơn nghe thế hơi bối rối: "Đệ.... cái này... còn không gấp đâu!"
"Cái gì mà không gấp! Mười bảy tuổi rồi, nếu đổi thành con nhà khác thì đã nạp thê thiếp mấy phòng rồi, còn cậu thì sao, ngay cả người để làm ấm chăn gối còn chưa có nữa!"
Dương Đạp Sơn cười hăng hắc, ngước miệng chỉ Hạnh nhi: "Chẳng phải là có Hạnh nhi rồi sao?"
Điền ny tử hừ một tiếng: "Hạnh nhi ba năm thủ hiếu, chẳng lẽ cậu phải chờ ba năm à? Hơn nữa, Hạnh nhi chỉ là tiểu nha hoàn do cậu mua về, rất quý khi em nó lo lắng chiếu cố cậu như vậy, sau này thu em nó vào một phòng thì cũng không gì, nhưng chính phòng không thể tùy ý được, cần phải tìm một nhà môn đăng hộ đối mới được."
Dương Đạp Sơn cười khổ: "Đệ là một bộ khoái nho nhỏ, làm gì có tư cách chọn chọn lựa lựa chứ." Hắn quay sang Thành Tử Cầm: "Cô nói coi phải không, Thành Tử Cầm."
Thành Tử Cầm cười điềm đạm: "Tỷ đệ nhà cậu đàm luận chuyện hôn sự, ta là người ngoài không tiện chen lời rồi."
Dương Đạp Sơn nói: "Lời này không đúng rồi, hai chúng ta từng đồng sanh cộng tử..."
Thành Tử Cầm xua tay: "Lời này đừng nhắc nữa, nói tiếp chuyện hôn nhân của ngươi đi."
Điền ny tử bảo: "Đúng đúng, người ta mấy ngày nay cứ suy nghĩ về chuyện này, đã cấp cho cậu định trước vài người, chờ cậu về cho ý kiến mà thôi."
Dương Đạp Sơn nói: "Ny Tử tỷ, tỷ quá gấp rồi a!"
Điền ny tử trừng mắt: "Cậu ở Khánh Dương không có thân nhân, chỉ có mình tỷ tỷ đây, người ta không lo cho cậu còn lo cho ai? Được rồi, chuyện này cậu không quản nữa, cứ giao cho tỷ, cậu cứ chờ đó mà nghênh thân đi."
Dương Đạp Sơn đối với sự nhiệt tâm của Điền ny tử vừa cảm động vừa bất lực, hắn nhìn lén Thành Tử Cầm, thấy thần tình của nàng nhàn nhạt, không biết đang nghĩ gì.
Tửu yến uống đến nửa đêm mới tan.
Sáng hôm sau, Dương Đạp Sơn đến phòng trực, cùng Thành Tử Cầm và các bộ khoái chia nhau đi đến các điểm mua bán nô tỳ đầy tớ trong thành, và chú ý luôn những chỗ có dân đói ăn xin, để xem coi có trung niên mũi có nốt ruồi nào đi mua nô tỳ đầy tớ không.
Suốt mấy ngày chẳng có tin tức nào, mỗi ngày qua đi, Dương Đạp Sơn và Thành Tử Cầm càng mất đi một chút hi vọng. Sau bảy tám ngày, hai người hầu như tuyệt vọng, chỉ yêu cầu bộ khoái tiếp tục ở lại vài điểm đó hoặc tuần tra mà thôi.
Ngày ấy, Hàn tri phủ gọi Thành Tử Cầm và Dương Đạp Sơn đến hỏi về tình hình tiến triển của án. Hai người chỉ đành giơ đầu ra bẩm báo Hàn tri phủ rằng án này chưa thể phá được. Hàn tri phủ cũng không quản vì sao án không phá được, dù sao án không phá được là thật, chẳng qua là xem trọng hai người mà thôi, nên sầm mặt quở mắng một hồi.
Hai người cúi đầu ủ rũ trở về phòng trực của bộ khoái, sấu hầu cùng mọi người thấy hai vị bộ đầu thần tình buồn bực, đều tránh đi rất xa để khỏi phải bị làm bia đỡ tên.
Đêm hôm đó, Dương Đạp Sơn tan nha về nhà, Điền ny tử đã sớm chờ ở phòng, vừa thấy Dương Đạp Sơn đã cao hứng nói: "Huynh đệ cậu về rồi, tỷ chờ cả nửa ngày rồi đó."
"Ny tử tỷ, có chuyện gì sao?"
"Hầy! Đầu cậu làm bằng gỗ dầu hả?" Điền ny tử trách, "Người ta chẳng phải là nói với cậu rồi sau, mấy ngày nay là đi chọn vợ ưng ý cho cậu đó mà? Cuối cùng thì cũng tìm được một nhà thích hợp rời, đặc biệt đến thương nghị với huynh đệ đây."
Dương Đạp Sơn bước vào phòng khách, ngồi xuống ghế: "Ta còn cho rằng tỷ nói chơi chứ, bộ tỷ tưởng thật hả?"
"Cái gì nói chơi! Chuyện này mà nói chơi hả?' Điền ny tử ngồi xuống ghế, thương xót nhìn hắn: "Huynh đệ, ny tử tỷ từ lần đầu nhìn thấy đệ thì biết đệ là người thành thật, vừa biết bổn phận vừa có bản lĩnh." Nói đến đây, Điền ny tử che miệng, khẽ cười, nheo mắt như cặp lá liễu: "Nói thật với cậu, nếu người ta không có chồng sớm rồi, người ta ắt là động tâm với cậu đấy!"
Dương Đạp Sơn làm sao không biết Điền ny tử có hảo cảm với mình, len lén nhìn nàng ta, vừa khéo gặp ánh mắt rực lửa của nàng, có chút phát hoảng.
Điền ny tử nhìn thấy vẻ hoảng loạn của Dương Đạp Sơn, hi hi cười, tiếp theo đó thở dài đánh sượt: "
Ài....! Người ta đã lấy chồng rồi, không có phúc khí đó, có muốn làm ấm chăn gối cho cậu cũng không được, nhưng dù sao cũng không thể để cậu đơn độc qua ngày a, ai bảo người ta là tỷ tỷ của cậu làm chi."
Dương Đạp Sơn ấm lòng, nói: "
Tỷ, cảm ơn tỷ nhiều."
"
Cảm ơn cái gì, còn chưa lấy vợ mà, phải coi được rồi mới tính, cưới về nhà xong rồi cảm ơn cũng chưa muộn."
"
Hà hà, vậy thì tốt, không biết tỷ tỷ giới thiệu cho đệ khuê nữ nhà nào vậy?"
Điền ny tử chồm tới, nói với vẻ vô cùng thần bí: "
Khuê nữ nhà này hay lắm, xinh đẹp lung linh, năm nay mười lăm tuổi, vừa xứng với cậu đó - đúng rồi, cậu còn chưa cho người ta biết sinh thần bát tự (Chú: tám chữ ghi ngày sinh tháng đẻ của người ngày xưa, giống như giấy khai sinh bây giờ, dùng đưa ra để xem việc cưới hỏi...), người ta phải đem nó đi so với bên nữ coi hạp không, để tránh khắc tài khắc mạng mới được."
Dương Đạp Sơn thầm cười khổ, bản thân cái gì cũng quên hết, còn nhớ tám chữ ngày sinh đó được sao, chuyện thế này nói đại không thể được, đành đáp: "
Chúng ta hay là đi xem cô gái ấy trước, coi trúng ý hay không rồi mới so bát tự, tỷ thấy sao?"
"
Lời này đúng lắm!" Điền ny tử cười hi hi, "Vậy chúng ta đi thôi."
"
Đi? Đi đâu a?"
"
Đi coi mắt chứ đi đâu! Phụ mẫu của cậu đều không ở đây, tỷ giúp cậu thì sợ cậu không vừa ý, tốt nhất để tự cậu đi thì mới được."
Dương Đạp Sơn hơi bối rối, cúi đầu nhìn y phục bộ đầu của mình, nói: "
Đệ... đệ dù sao cũng phải thay y phục chứ?"
"
Không cần! Người ta xem là xem con người cậu, chứ đâu có xem y phục. Cậu bỏ yêu đao, thiết xích lại là được rồi."
"
Người ta xem? Không phải chúng ta xem sao?"
"
Hầy! Cái đầu gỗ này!" Điền ny tử dùng quạt đánh vào đầu hắn, "Cậu muốn xem mặt con gái người ta, cha mẹ người ta cũng phải xem lại cậu, hai bên vừa ý thì chuyện hôn nhân này mới thành chứ!"
"
Đúng đúng!" Dương Đạp Sơn gật đầu lia lia, "Nhà này làm cái gì vậy?"

/713

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status