Ngã Dục Phong Thiên

Chương 683 - Đan Đông Bất Diệt Hỏa!

/1957


- Tộc nhân Ô Đạt bộ, bái kiến Thánh tổ!

Tộc nhân Ô Đạt bộ, ai nấy lập tức gào thét, trong tiếng gào, bọn họ chém giết càng thêm điên cuồng.

Mạnh Hạo hít thở dồn dập, trong lòng chấn động, ngay vào lúc này, hắn cảm thấy tỉnh táo hơn, đôi mắt chớp sáng, dựa vào khí tức tăng mạnh này, tay phải đưa lên chỉ lên trời.

- Vô Diện!

Giữa trời đất, xung quanh Mạnh Hạo lập tức xuất hiện một khuôn mặt khổng lồ, khuôn mặt này từ từ nhắm mắt, ngay khi xuất hiện, huyết quang ngập trời, khuếch tán ra xung quanh, đột nhiên tan vỡ, hóa thành sóng xung kích, trực tiếp lan tới chín trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ đang thuấn di tới.

Khiến cho chín người này biến sắc, vừa thuấn di tới, đã không thể không lập tức lui lại.

- Nhất Ngôn!

Mạnh Hạo cảm nhận được trong cơ thể mình, vào giây phút này, ngưng tụ được lực lượng vượt xa tưởng tượng của hắn, nhưng lực lượng này không có nguồn gốc, Mạnh Hạo lập tức phát giác, bản thân không thể cất giữ nó trong cơ thể, để trở thành một bộ phận tu vi bản thân.

Hắn không thể làm được chuyện này, dường như đây là một loại quy tắc không thể phá vỡ. Lực lượng này, chỉ có thể sử dụng, cũng có thể nói, chỉ có thể mượn dùng, nó đến từ tất cả tộc nhân Ô Đạt bộ, cho dù những tộc nhân này không nhiều, chỉ có mấy trăm, nhưng sự cuồng nhiệt của bọn họ, lại có thể khiến nồng độ lực lượng này đạt đến mức kinh người.

Lực lượng không có gốc gác này, có thể chống đỡ Mạnh Hạo thi triển thức thứ hai của Huyết Tiên, thần thông mà trước kia hắn cần phải trả bằng sinh cơ để triển khai!

Linh thức của Mạnh Hạo vào lúc này, cũng nhờ lực lượng tạm thời này mà tăng mạnh, lúc khuếch tán, tay phải đưa lên chỉ về một phía. Một chỉ này, khuôn mặt khổng lồ tan vỡ kia, đột nhiên nghịch chuyển, một lần nữa xuất hiện cạnh Mạnh Hạo, chỉ là đôi mắt nhắm chặt đã mở ra, mà cùng với đó, còn có cả cái miệng.

Như có một thanh âm truyền ra, thanh âm này cực kỳ quỷ dị, rơi vào trong tai mọi người, mỗi người đều nghe thấy khác nhau, mà nơi tay phải Mạnh Hạo chỉ tới, hư không gấp khúc, tế tự bầu trời - Nguyên Anh trung kỳ của Độc Hạt nhất mạch, có vẻ không thể tưởng tượng, lộ ra thân thể.

Ngay khi gã lộ mặt, thân thể chấn động mạnh, như bị thương tích vô hình, nhanh chóng lui lại, nhưng còn chưa lui được mấy bước, đã phun máu tươi, hô hấp gấp gáp, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, thất thanh mở miệng.

- Hương hỏa! Ngươi lại có thể thi triển lực lượng hương hỏa mà chỉ có đồ đằng dị yêu mới có thể sử dụng!

Không chỉ gã phun máu tươi, lúc này chín vị trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ của Độc Hạt nhất mạch xung quanh, cũng đều biến sắc, phun ra ba ngụm máu, ai nấy vẻ mặt hoảng sợ và kinh hãi.

Thân thể Mạnh Hạo lơ lửng, mái tóc tung bay, quần áo phất phới, đôi mắt lộ ra quang mang kỳ dị, mỗi lần hắn hít thở, đều có thể cảm nhận được lực lượng đến từ Ô Đạt bộ đang điên cuồng tràn vào.

- Hương hỏa sao...

Mạnh Hạo lẩm bẩm, nhắm mắt lại, nhưng lập tức liền mở ra, lộ chút tàn nhẫn.

- Phong Hỏa Liên...

Vô Diện Nhất Ngôn Phong Hỏa Liên, ẩn hàm ba thức thần thông Huyết Tiên, vào lúc này, mượn thứ gọi là lực lượng hương hỏa kia, Mạnh Hạo... lần đầu tiên chân chính triển khai thức thứ ba, Phong Hỏa Liên!

Ngay khoảnh khắc thức thần thông thứ ba của Huyết Tiên được Mạnh Hạo thi triển, quanh người chín vị trưởng lão Nguyên Anh lập tức xuất hiện khói đen, cuồn cuộn bay lên, như không phải bọn họ có thể khống chế. Ngay khi khói đen xuất hiện, bọn họ lập tức biến sắc.

Giây phút này, chín người lập tức cảm nhận được, cái gọi là khói đen này, là sinh cơ của bản thân thiêu đốt mà thành, sinh cơ thiêu đốt là nguồn gốc hình thành khói đen!

Cảnh tượng này, lập tức khiến chín người kinh hãi, bọn họ đều thi triển thủ đoạn của bản thân, đủ loại thần thông xuất hiện, nhưng... không thể ngăn cản sinh cơ bị thiêu đốt, không thể khiến làn khói đen này tan đi.

Trong làn khói, có rất nhiều tử khí, tử khí nồng đậm, khiến cho làn khói đen kịt, nhìn từ xa, giống như lang yên* cuồn cuộn, kinh thiên động địa.

*khói báo động, khói cháy nhà…

Thậm chí trên người tế tự bầu trời, cũng đã xuất hiện làn khói đen này, cảnh tượng này, đã khiến mười người biến sắc lần nữa. Sau khi phát hiện không thể thoát khỏi thần thông kỳ dị này, trên mặt bọn họ đều hiện lên vẻ tàn nhẫn, tiếp đó xông tới, lao về phía Mạnh Hạo.

Mười người, mười phương hướng khác nhau, lao về phía Mạnh Hạo.

Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, hắn nhìn khói đen trên thân mười người, cảm thấy quen thuộc. Loại khói đen xuất hiện do thiêu đốt sinh cơ này, hắn từng trải qua ở Triệu quốc, đó là sau khi nhìn thấy thế giới phía trên Đường lâu, là tử khí nhiễm trên người vị tiên nhân cuối cùng rơi xuống ngoài Vãng Sinh động.

- Về lý thuyết, có phần giống nhau…

Ánh mắt Mạnh Hạo lấp lánh, hai tay bắt quyết, vung mạnh về phía trước, tức thời phong hỏa đầy trời. Lực lượng khổng lồ mà Mạnh Hạo hấp thu từ mấy trăm tộc nhân Ô Đạt bộ, lập tức tràn vào trong mặt nạ huyết sắc, cuồn cuộn chấn động, phong hỏa giống như bùng nổ, kinh thiên động địa.

Mười tu sĩ Nguyên Anh xung quanh hắn cùng phun máu tươi, bọn họ càng lao về phía Mạnh Hạo, sinh cơ trong cơ thể càng tiêu hao nhanh chóng.

Dường như Mạnh Hạo lúc này, trở thành một kẻ có thể cắn nuốt tất cả nguồn gốc sinh cơ, hủy diệt tất cả.

Nhưng bọn họ nhất định phải xông tới, lúc này không thể lui lại, phương pháp duy nhất giải quyết chuyện này, chính là giết chết Mạnh Hạo.

Gần như ngay khi bọn họ gầm thét xông tới, Mạnh Hạo cảm nhận được cái gọi là lực lượng hương hỏa mạnh mẽ trong cơ thể. Hắn nhắm mắt lại, ngay lúc đó, bên ngoài cơ thể hắn, khuôn mặt khổng lồ một lần nữa xuất hiện, chỉ là lần này lại có thay đổi, khuôn mặt xuất hiện, lại là mặt của Mạnh Hạo.

Hai mắt hắn mở ra, đôi mắt trên khuôn mặt kia cũng mở theo. Đôi môi khẽ động, lại kéo theo phong hỏa, hóa thành một chữ.

- Băng*!

*tan vỡ

Ngay khi giọng nói Mạnh Hạo truyền ra, trời đất chấn động, làn khói đen quanh người mười tu sĩ Nguyên Anh đang xông tới, lúc này phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, lần lượt nổ tung. Đây là sinh cơ của bọn họ nổ tung, dùng lực lượng bản thân làm bị thương chính mình!

Trong tiếng nổ, chín vị trưởng lão Nguyên Anh đều phun ra máu tươi, thân thể như diều đứt dây, bay ngược ra, lại phun thêm máu tươi, bay ra đến hơn trăm trượng. Ai nấy có vẻ uể oải, già đi rất nhiều, sinh cơ của bọn họ suy giảm, đã tổn thất non nửa tuổi thọ.

Sau khi dừng lại, sắc mặt bọn họ đều khó coi, đã chấn động trong lòng, bắt đầu kiêng kỵ Mạnh Hạo, trong mắt bọn họ, người bọn họ giao thủ căn bản không phải là tu sĩ, mà là... đồ đằng Thánh Tổ của một bộ lạc!

Mà đối với bọn họ, lực lượng hương hỏa lại có tác dụng tương khắc, vì bản thân tu vi của bọn họ, cũng là nhờ đồ đằng của bộ lạc mình. Chính vì loại tương khắc này, mới khiến cho một mình Mạnh Hạo, dựa vào lực lượng hương hỏa và thần thông Huyết Tiên, lại thêm tu vi của bản thân, có thể chống lại mười người bọn họ.

Về phía tế tự bầu trời, cũng phun máu tươi, nhưng rõ ràng mạnh hơn chín người kia, chỉ phun ra một ngụm, tuy có bị thương, nhưng không quá nghiêm trọng.

Nhưng đáy lòng gã, lại vô cùng chấn động.

/1957

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status