Một số kiều nô ở phía xa xa kia, giống như không có phát hiện việc này, càng chạy càng xa.
Cho đến sau khi hoàn toàn rời đi, màu xám bốn phía biến mất, biển sương tiêu tán, nhưng kỳ dị, không có gió lốc xuất hiện.
Nháy mắt khi thiên địa màu xám biến mất, tất cả khôi phục lại, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tay phải nâng lên, xoay người một quyền hạ xuống. Gần như ra tay đồng thời với Mạnh Hạo chính là Triệu U Lan. Nàng ta khẽ nhúc nhích đôi môi, một luồng bạch quang mạnh mẽ lao ra, bay thẳng đến phía Mạnh Hạo.
Thuật pháp của hai người khoảnh khắc va chạm ở giữa không trung, nổ vang. Khi cùng lui về phía sau thì tiểu nhân trên vai Triệu U Lan lập tức bấm niệm thần chú, giống như lại muốn thi triển đóa hoa kỳ dị kia.
Nhưng cùng lúc đó, trên người Mạnh Hạo, tửu khí nháy mắt xuất hiện lần nữa.
Tửu khí này tản ra khiến hai tay tiểu nhân kia khựng lại, ngưng thần ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hạo. Cho đến giờ phút này, Mạnh Hạo mới nhìn rõ bộ dạng tiểu nhân này, đó là một gương mặt nữ tử không cách nào hình dung, dung nhan tuyệt mỹ, cho dù là Triệu U Lan cũng không thể so sánh được.
Nàng ngồi ở trên vai Triệu U Lan, thân thể giống như Nguyên Anh, nhưng lại linh động hơn Nguyên Anh nhiều lắm, cả người tràn ra một cỗ khí tức tương tự với tiên thổ, rất là dễ ngửi.
Ở trên tay trái của nàng, có một sợi tơ gần như trong suốt, sợi dây này gắn kết liền với thân thể Triệu U Lan, nhưng xem bộ dạng Triệu U Lan lúc trước, không giống như là không có thần trí, bị khống chế trở thành con rối.
Mạnh Hạo trong khoảng thời gian ngắn, có chút đắn đo không rõ, Yêu nữ Chỉ Hương này, cùng Triệu U Lan, giờ phút này là dạng quan hệ gì.
- Tiểu đệ đệ, Đạp Ca Kiếm Khí của ngươi xác thực có thể tạo thành thương tổn đối với ta, thậm chí có bảy thành khả năng, trực tiếp đem thần tiên ta chém chết. Nhưng... Ngươi dù sao tu vi không đủ, phản kích trước khi chết của ta, ngươi không có khả năng thoát khỏi.
- Một khi đã như vậy, ta và ngươi cần gì phải đấu tiếp nữa? Nơi đây là một trong những chỗ ở của kiều nô, bên trong có không ít bảo bối, giữa ta và ngươi cùng phân một cái sinh tử, không bằng hợp sức thăm dò nơi đây. Thế nào?
Chỉ Hương nhẹ giọng cười, bỗng nhiên mở miệng, thanh âm rất là thanh thúy, nhưng nghe vào trong tai, lại hóa thành kiều diễm.
Ánh mắt Mạnh Hạo đảo qua tiểu nhân Yêu nữ Chỉ Hương này, đối với xưng hô tiểu đệ đệ của nàng, cảm thấy có chút không thích ứng, nhưng không thừa nhận cũng không được, lời nói của Yêu nữ Chỉ Hương này có chút đạo lý.
- Nàng này khi đối mặt với kiều nô thì cũng không có làm bộ, khoảng cách của ta với kiều nô gần hơn, vì tự bảo vệ mình cũng muốn ra tay. Nàng này cho rằng kiếm khí của ta chỉ có một đạo, nhưng giờ phát hiện vẫn còn thì lại cải biến thái độ.
Ánh mắt Mạnh Hạo nhìn lướt qua thung lũng sương mù. Nơi đây quỷ dị, Mạnh Hạo dựa vào lực lượng một người, vô luận là kiến thức hay là thủ đoạn, đều có vẻ không đủ, nếu có thể cùng nàng này liên thủ, cũng chưa hẳn không phải là một lựa chọn hay.
Khi Mạnh Hạo đang suy tư thì Triệu U Lan cũng nhìn Mạnh Hạo, nhăn lại đôi mi thanh tú, nội tâm cũng đang nhẹ giọng thầm nghĩ.
- Chỉ Hương tỷ, người này giảo hoạt đa đoan, tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình, ý chí lại lại cực kỳ kiên định, hợp tác cùng hắn, ngươi phải cẩn thận mới được.
- Bé ngoan đại bảo bối, hiện tại đã biết đau lòng thay cho tỷ tỷ rồi hả.
Thanh âm của Yêu nữ Chỉ Hương quanh quẩn trong tâm thần Triệu U Lan.
Sắc mặt Triệu U Lan lập tức đỏ lên.
- Chớ sợ chớ sợ, tiểu oa nhi này so với tỷ tỷ ta, vẫn còn non và xanh lắm. Nhưng mà người này có Đạp Ca Kiếm Khí, tỷ tỷ ta nay chính là thần tiên, thân thể đã vẫn, tu vi không thể triển khai nhiều lắm, lực lượng chỉ có đến Trảm Linh.
Yêu nữ Chỉ Hương giống như có thể nhận thấy được Triệu U Lan mặt đỏ, lập tức yêu kiều cười rộ lên. Tiếng cười mang theo trêu ghẹo, khiến cho gương mặt Triệu U Lan càng đỏ.
Mạnh Hạo đã lập tức nhận ra vẻ mặt cổ quái của Triệu U Lan, có chút kinh ngạc.
- Tiểu đệ đệ, suy nghĩ xong chưa, bảo bối bên trong có không ít đâu, tỷ tỷ ta cũng không tham lam đâu, chỉ cần một nửa, còn lại đều cho ngươi, được không?
Yêu nữ Chỉ Hương trên vai Triệu U Lan, trong lúc cười khẽ tay phải nâng lên, hướng về phía dưới chỉ một cái. Lập tức một luồng hơi thở từ trên người tràn ra, đi thẳng tới sương mù. Sương mù lập tức quay cuồng, sau đó lại càng thêm loãng, thân thể Triệu U Lan nhoáng lên một cái, lao thẳng xuống phía dưới.
- Đồng ý thì cứ tới đây, tỷ tỷ chờ ngươi nha.
Thanh âm của Yêu nữ Chỉ Hương mang theo sự mê hoặc kỳ dị, làm cho Mạnh Hạo lại nhíu mày, hai mắt chợt lóe, mang theo cảnh giác, trong cơ thể kiếm khí đọng lại mà không tán, thân mình lập tức đi về hướng sương mù.
Hai người một trước một sau, nháy mắt xuyên thấu sương mù, thấy được thung lũng. Mảnh kiến trúc mênh mông kia, mỗi một chỗ lầu các, toàn bộ đều là từ tiên thổ dựng lên, toàn bộ thung lũng, phát ra ra khí tức tiên thổ nồng đậm. Khí tức này tràn ngập, nhưng không có khuếch tán ra ngoài thung lũng.
- Nơi này đã từng là chỗ một tiên nhân ở, là một trong những hành cung của chín mươi chín vị thượng tiên thủ hộ tiêu kiều. Sau khi tiên kiều bị băng toái, chín mươi chín vị thượng tiên này lấy cái chết dung nhập vào trong tiên kiều, bọn họ hy vọng xa vời rằng khi tiên kiều được tu sửa, lúc nó tái hiện thiên địa thì cũng chính là lúc bọn họ sống lại. Cho nên tuy nói hình thần câu diệt, nhưng hành cung của bọn họ, lại bảo tồn hoàn hảo, còn để lại không ít pháp bảo của bọn họ.
Chỉ Hương nói, vẫn ngồi ở bả vai Triệu U Lan, Triệu U Lan nhanh chóng đi về phía trước. Khi tới gần mảnh hành cung này thì bỗng nhiên có một tầng quầng sáng nháy mắt xuất hiện, ngăn cản tại phía trước. Tầng sáng này hơi thở lượn lờ, tràn ngập uy áp, đồng thời, cũng có từng trận ảo ảnh huyễn hóa ra.
- Ngưng!
Triệu U Lan phun ra một ngụm tiên huyết, Yêu nữ Chỉ Hương trên vai nâng tay phải lên, vung về phía ngụm máu tươi này. Lập tức máu hóa thành hồng vụ, rồi hình thành một đóa hoa màu đỏ, trôi nổi về phía trước, ở khoảnh khắc đụng chạm quầng sáng này, nó như cắm rễ, trực tiếp dung nhập vào đó.
Toàn bộ quầng sáng lập tức vặn vẹo, trong nháy mắt xuất hiện từng vết rạn nhỏ, trong khoảnh khắc, nhanh chóng lan tràn, hỏng mất tiêu tán, khi lực lượng tan vỡ kia khuếch tán thì hai mắt Mạnh Hạo co rút lại một chút. Chỉ là một đạo quầng sáng này, trừ phi hắn vận dụng Đạp Ca Kiếm Khí, nếu không, không thể mở ra.
- Ta đã đứng nơi đây phòng hộ, chỉ có hai cái canh giờ có thể ra vào, mỗi một chỗ cung điện nơi đây, có lẽ đều có pháp bảo trấn thủ. Tiểu đệ đệ, lấy đại điện chính giữa làm trung tâm, hai bên trái phải, ngươi tùy ý lựa chọn một bên, chúng ta gặp nhau ở đại điện chính giữa.
- Có thể chiếm bảo bối vào tay hay không, liền xem bản lĩnh của ngươi .
Yêu nữ Chỉ Hương cười cười, Triệu U Lan mắt lạnh liếc nhìn Mạnh Hạo một cái, thân mình nhoáng lên một cái, đi thẳng đến phía bên phải hành cung.
Cho đến sau khi hoàn toàn rời đi, màu xám bốn phía biến mất, biển sương tiêu tán, nhưng kỳ dị, không có gió lốc xuất hiện.
Nháy mắt khi thiên địa màu xám biến mất, tất cả khôi phục lại, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tay phải nâng lên, xoay người một quyền hạ xuống. Gần như ra tay đồng thời với Mạnh Hạo chính là Triệu U Lan. Nàng ta khẽ nhúc nhích đôi môi, một luồng bạch quang mạnh mẽ lao ra, bay thẳng đến phía Mạnh Hạo.
Thuật pháp của hai người khoảnh khắc va chạm ở giữa không trung, nổ vang. Khi cùng lui về phía sau thì tiểu nhân trên vai Triệu U Lan lập tức bấm niệm thần chú, giống như lại muốn thi triển đóa hoa kỳ dị kia.
Nhưng cùng lúc đó, trên người Mạnh Hạo, tửu khí nháy mắt xuất hiện lần nữa.
Tửu khí này tản ra khiến hai tay tiểu nhân kia khựng lại, ngưng thần ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hạo. Cho đến giờ phút này, Mạnh Hạo mới nhìn rõ bộ dạng tiểu nhân này, đó là một gương mặt nữ tử không cách nào hình dung, dung nhan tuyệt mỹ, cho dù là Triệu U Lan cũng không thể so sánh được.
Nàng ngồi ở trên vai Triệu U Lan, thân thể giống như Nguyên Anh, nhưng lại linh động hơn Nguyên Anh nhiều lắm, cả người tràn ra một cỗ khí tức tương tự với tiên thổ, rất là dễ ngửi.
Ở trên tay trái của nàng, có một sợi tơ gần như trong suốt, sợi dây này gắn kết liền với thân thể Triệu U Lan, nhưng xem bộ dạng Triệu U Lan lúc trước, không giống như là không có thần trí, bị khống chế trở thành con rối.
Mạnh Hạo trong khoảng thời gian ngắn, có chút đắn đo không rõ, Yêu nữ Chỉ Hương này, cùng Triệu U Lan, giờ phút này là dạng quan hệ gì.
- Tiểu đệ đệ, Đạp Ca Kiếm Khí của ngươi xác thực có thể tạo thành thương tổn đối với ta, thậm chí có bảy thành khả năng, trực tiếp đem thần tiên ta chém chết. Nhưng... Ngươi dù sao tu vi không đủ, phản kích trước khi chết của ta, ngươi không có khả năng thoát khỏi.
- Một khi đã như vậy, ta và ngươi cần gì phải đấu tiếp nữa? Nơi đây là một trong những chỗ ở của kiều nô, bên trong có không ít bảo bối, giữa ta và ngươi cùng phân một cái sinh tử, không bằng hợp sức thăm dò nơi đây. Thế nào?
Chỉ Hương nhẹ giọng cười, bỗng nhiên mở miệng, thanh âm rất là thanh thúy, nhưng nghe vào trong tai, lại hóa thành kiều diễm.
Ánh mắt Mạnh Hạo đảo qua tiểu nhân Yêu nữ Chỉ Hương này, đối với xưng hô tiểu đệ đệ của nàng, cảm thấy có chút không thích ứng, nhưng không thừa nhận cũng không được, lời nói của Yêu nữ Chỉ Hương này có chút đạo lý.
- Nàng này khi đối mặt với kiều nô thì cũng không có làm bộ, khoảng cách của ta với kiều nô gần hơn, vì tự bảo vệ mình cũng muốn ra tay. Nàng này cho rằng kiếm khí của ta chỉ có một đạo, nhưng giờ phát hiện vẫn còn thì lại cải biến thái độ.
Ánh mắt Mạnh Hạo nhìn lướt qua thung lũng sương mù. Nơi đây quỷ dị, Mạnh Hạo dựa vào lực lượng một người, vô luận là kiến thức hay là thủ đoạn, đều có vẻ không đủ, nếu có thể cùng nàng này liên thủ, cũng chưa hẳn không phải là một lựa chọn hay.
Khi Mạnh Hạo đang suy tư thì Triệu U Lan cũng nhìn Mạnh Hạo, nhăn lại đôi mi thanh tú, nội tâm cũng đang nhẹ giọng thầm nghĩ.
- Chỉ Hương tỷ, người này giảo hoạt đa đoan, tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình, ý chí lại lại cực kỳ kiên định, hợp tác cùng hắn, ngươi phải cẩn thận mới được.
- Bé ngoan đại bảo bối, hiện tại đã biết đau lòng thay cho tỷ tỷ rồi hả.
Thanh âm của Yêu nữ Chỉ Hương quanh quẩn trong tâm thần Triệu U Lan.
Sắc mặt Triệu U Lan lập tức đỏ lên.
- Chớ sợ chớ sợ, tiểu oa nhi này so với tỷ tỷ ta, vẫn còn non và xanh lắm. Nhưng mà người này có Đạp Ca Kiếm Khí, tỷ tỷ ta nay chính là thần tiên, thân thể đã vẫn, tu vi không thể triển khai nhiều lắm, lực lượng chỉ có đến Trảm Linh.
Yêu nữ Chỉ Hương giống như có thể nhận thấy được Triệu U Lan mặt đỏ, lập tức yêu kiều cười rộ lên. Tiếng cười mang theo trêu ghẹo, khiến cho gương mặt Triệu U Lan càng đỏ.
Mạnh Hạo đã lập tức nhận ra vẻ mặt cổ quái của Triệu U Lan, có chút kinh ngạc.
- Tiểu đệ đệ, suy nghĩ xong chưa, bảo bối bên trong có không ít đâu, tỷ tỷ ta cũng không tham lam đâu, chỉ cần một nửa, còn lại đều cho ngươi, được không?
Yêu nữ Chỉ Hương trên vai Triệu U Lan, trong lúc cười khẽ tay phải nâng lên, hướng về phía dưới chỉ một cái. Lập tức một luồng hơi thở từ trên người tràn ra, đi thẳng tới sương mù. Sương mù lập tức quay cuồng, sau đó lại càng thêm loãng, thân thể Triệu U Lan nhoáng lên một cái, lao thẳng xuống phía dưới.
- Đồng ý thì cứ tới đây, tỷ tỷ chờ ngươi nha.
Thanh âm của Yêu nữ Chỉ Hương mang theo sự mê hoặc kỳ dị, làm cho Mạnh Hạo lại nhíu mày, hai mắt chợt lóe, mang theo cảnh giác, trong cơ thể kiếm khí đọng lại mà không tán, thân mình lập tức đi về hướng sương mù.
Hai người một trước một sau, nháy mắt xuyên thấu sương mù, thấy được thung lũng. Mảnh kiến trúc mênh mông kia, mỗi một chỗ lầu các, toàn bộ đều là từ tiên thổ dựng lên, toàn bộ thung lũng, phát ra ra khí tức tiên thổ nồng đậm. Khí tức này tràn ngập, nhưng không có khuếch tán ra ngoài thung lũng.
- Nơi này đã từng là chỗ một tiên nhân ở, là một trong những hành cung của chín mươi chín vị thượng tiên thủ hộ tiêu kiều. Sau khi tiên kiều bị băng toái, chín mươi chín vị thượng tiên này lấy cái chết dung nhập vào trong tiên kiều, bọn họ hy vọng xa vời rằng khi tiên kiều được tu sửa, lúc nó tái hiện thiên địa thì cũng chính là lúc bọn họ sống lại. Cho nên tuy nói hình thần câu diệt, nhưng hành cung của bọn họ, lại bảo tồn hoàn hảo, còn để lại không ít pháp bảo của bọn họ.
Chỉ Hương nói, vẫn ngồi ở bả vai Triệu U Lan, Triệu U Lan nhanh chóng đi về phía trước. Khi tới gần mảnh hành cung này thì bỗng nhiên có một tầng quầng sáng nháy mắt xuất hiện, ngăn cản tại phía trước. Tầng sáng này hơi thở lượn lờ, tràn ngập uy áp, đồng thời, cũng có từng trận ảo ảnh huyễn hóa ra.
- Ngưng!
Triệu U Lan phun ra một ngụm tiên huyết, Yêu nữ Chỉ Hương trên vai nâng tay phải lên, vung về phía ngụm máu tươi này. Lập tức máu hóa thành hồng vụ, rồi hình thành một đóa hoa màu đỏ, trôi nổi về phía trước, ở khoảnh khắc đụng chạm quầng sáng này, nó như cắm rễ, trực tiếp dung nhập vào đó.
Toàn bộ quầng sáng lập tức vặn vẹo, trong nháy mắt xuất hiện từng vết rạn nhỏ, trong khoảnh khắc, nhanh chóng lan tràn, hỏng mất tiêu tán, khi lực lượng tan vỡ kia khuếch tán thì hai mắt Mạnh Hạo co rút lại một chút. Chỉ là một đạo quầng sáng này, trừ phi hắn vận dụng Đạp Ca Kiếm Khí, nếu không, không thể mở ra.
- Ta đã đứng nơi đây phòng hộ, chỉ có hai cái canh giờ có thể ra vào, mỗi một chỗ cung điện nơi đây, có lẽ đều có pháp bảo trấn thủ. Tiểu đệ đệ, lấy đại điện chính giữa làm trung tâm, hai bên trái phải, ngươi tùy ý lựa chọn một bên, chúng ta gặp nhau ở đại điện chính giữa.
- Có thể chiếm bảo bối vào tay hay không, liền xem bản lĩnh của ngươi .
Yêu nữ Chỉ Hương cười cười, Triệu U Lan mắt lạnh liếc nhìn Mạnh Hạo một cái, thân mình nhoáng lên một cái, đi thẳng đến phía bên phải hành cung.
/1957
|