Trần Na đứng trước bàn làm việc, cười châm chọc, "Vậy nên ý các người là đưa tôi lên đầu sóng ngọn gió chứ gì?""Chuyện vốn là cô làm, cái gì mà đầu sóng ngọn gió chứ? Cô làm trợ lý cho Thiên Nhu hai năm rồi, chẳng lẽ còn không học được bốn chữ cẩn thận chặt chẽ sao? Tự mình đi giật dây người hâm mộ, cô có não không?"Dương Lệ Vi nghiêm túc nói, thái độ đặc biệt bất mãn với Trần Na."Vậy các người cho là đám người hâm mộ kia cũng không có não à? Tôi khai bản thân giật dây bọn họ, ai tin?""Cô...ai bảo cô đi trả thù nó?"Dương Lệ Vi còn muốn nói gì đó, cuối cùng lại bị Trần Đức Phàm mất kiên nhẫn cắt ngang."Được rồi, bớt cãi nhau đi." Sau đó ông ta trầm ngâm một chút, nhìn Trần Na rồi thở dài một hơi, nói:"Tôi biết cô không thoải mái, nhưng việc cô làm ăn không cẩn thận là thật, ra mặt xoa dịu dư luận một chút, coi như bỏ qua chuyện này."Trần Na cười nhạt.Cô ta có thể làm gì chứ?Chỉ dựa vào một kẻ vô danh tiểu tốt như cô ta, làm sao có thể ba phải với bọn họ.Nhưng người nên bị coi thường không phải là cô ta.Nếu như Thẩm Thiên Nhu không giận cá chém thớt lên cô ta, cô ta cũng chẳng nhiều chuyện tìm người hả giận thay Thẩm Thiên Nhu!Đến cuối cùng vẫn là Trần Na ra gánh trách nhiệm, rằng mọi chuyện đều là chủ đích của cô ta, Thẩm Thiên Nhu không biết gì hết.Nhưng cô ta cũng nói, ban đầu chỉ muốn trút giận thay Thẩm Thiên Nhu, chứ không sai bọn họ đi giết người.Chuyện bọn họ làm sau đó, cô ta không liên quan.Trần Na cố gắng phủi bay mọi trách nhiệm.Thẩm Thiên Nhu vẫn là công chúa kiều diễm ngu ngốc cái gì cũng không biết kia, sau đó văn phòng chính thức của Lam Vận ra thông cáo để cảnh tỉnh người hâm mộ, còn kèm thêm chuyện đại diện hai công ty nước ngoài hủy hợp đồng.Thẩm Thiên Nhu vì người hâm mộ mất lý trí mà trả giá đắt!Nhưng mà trong buổi họp báo vẫn có thể biểu hiện hào phóng, không đáng so đo!Thậm chí cảm ơn những người hâm mộ đã luôn ủng hộ và yêu mến cô ta, nhưng mà lần sau gặp chuyện gì cũng nên tỉnh táo, không nên động thủ vân vân mây mây.Đang nói chuyện kia thì trưng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đang cực kỳ mệt mỏi và tiều tụy, trong chớp mắt có thể khiến cả đám đau lòng muôn phần.Người hâm mộ của Thẩm Thiên Nhu không còn điên cuồng kêu gào nữa, nên tạm thời sóng gió đã lắng xuống.Một cuộc chiến mạng dần lắng xuống, Thẩm Thiên Nhu bị thiệt hại nặng nhất.Mặc dù cuối cùng cũng dùng sức níu kéo, nhưng mà hai cái đại ngôn kia không thể quay về được.Mà càng khó giải quyết hơn là, bên đồn cảnh sát, dường như dù chuyện gì xảy ra, cũng muốn để cho bọn người kia phải trả giá thật đắt!Các gia đình phía dưới đang nháo nhào, phía công ty chỉ có thể sắp xếp luật sư trấn an bọn họ.Tập đoàn Bạc thị, Du Tùng đang tổng kết lại tình huống lần này."Ngài Bạc, tạm thời người gây chuyện sẽ bị truy cứu đến cùng, bên Lam Vận đưa một trợ lý nhỏ ra gánh toàn bộ trách nhiệm, Thẩm Thiên Nhu bị mất hai đại ngôn nước ngoài, tạm thời Lam Vận chỉ điều luật sư ra đối với những cá nhân trực tiếp hành động..."Bạc Cảnh Xuyên cúi đầu xử lý tài liệu trong tay, âm thanh trong trẻo lạnh lùng."Kiện có thể thắng không?""Có thể!" Luật sư ở một bên trả lời ngay."Vậy thì được."Bên người nhà họ thẩm...Bây giờ vẫn khó đoán được người nhà họ Thẩm còn bao nhiêu tình cảm với người phụ nữ kia..."Ngài Bạc, nghe dì Trương nói, cô Thẩm rất thích Thịnh Cảnh trang viên, đều ăn cơm trưa ở trên bãi cỏ ven hồ nước."Bạc Cảnh Xuyên một mực không ngẩng đầu lên chợt dừng hành động, trong đôi mắt đen thoáng ra một nụ cười nhạt."Thích là được."Du Tùng mặt không cảm xúc.Ầy, mùi chua của tình yêu!"Cũng do cô Thẩm quá chú tâm vào trang viên, cho nên chuyện mấy ngày nay cũng không biết!"Nếu như nghe đến chuyện của cô Thẩm, anh có thể nói được hơn hai câu.Bạc Cảnh Xuyên hơi híp mắt lại, sau đó gật đầu một cái, lạnh nhạt nói:"Vậy trước tiên cứ tạm rút hết tin tức xuống, đỡ làm cô ấy ảnh hưởng tâm trạng.""Vâng!"Hầy, chuyện lớn đến mức này, nói rút liền rút. Chua! Quá! Đi!
/328
|