Dường như hắn đối với vị Phong Lạc nhi kia hết sức cưng chìu, vỗ vỗ đầu của nàng: "Nha đầu hư, còn gọi ta như vậy?"
Phong Lạc nhi làm cái mặt quỷ: "Trước khi gả cho ngươi, gọi ngươi như thế dễ hơn. . Ừ, ngươi đến tìm phụ thân sao, ông ấy đang ở trong phòng."
Mặt Hiên Viên đại tế sư bất chợt lộ ra một nụ cười khổ, lắc đầu một cái: "Được, ta đi tìm ông ấy trước, nàng đừng chạy loạn, bên ngoài chẳng an toàn đâu."
Xoay người vào trúc lâu .
"Công chúa, đại tế sư đại nhân thật đúng là quan tâm đến người." Một thị nữ bộ dáng xinh xắn trêu ghẹo Phong Lạc nhi.
Phong Lạc nhi kiêu hãnh ngảng đầu
"Đó là đương nhiên, hắn là vị hôn phu của ta mà, không quan tâm ta thì quan tâm ai chứ?"
"Vậy công chúa cũng rất yêu đại tế sư đại nhân?" Một thị nữ khác mang khuôn mặt hâm mộ.
Phong Lạc nhi ngửa đầu suy nghĩ một chút: "Yêu? Ta cũng không biết cái gì gọi là yêu, bất quá dáng vóc đại tế sư đẹp mắt như vậy, ta rất thích huynh ấy là sự thật."
Lại gõ đầu thị nữ kia một cái: "Ta biết tiểu nha đầu các ngươi cũng đều rất thích đại tế sư, nhìn dáng vẻ si mê của các ngươi, thật làm cho tộc chúng ta Nuwa mất mặt."
Khuôn mặt thị nữ kia đỏ lên, thấp giọng lầm bầm một câu: "Đại tế sư mặc dù không phải người của tộc Nuwa chúng ta, nhưng ngài ấy tuyệt đối không hề thua kém nam nhi tộc Nuwa chúng ta, dáng dấp lại tốt, bản lãnh lại lớn, chúng ta thích hắn cũng không có gì lạ."
Phong Lạc nhi khẽ nghiêm mặt, rất đắc ý nói: "Vị hôn phu của ta không tệ chứ. Hắc hắc, nhưng hiện tai huynh ấy là của ta, không cho phép các ngươi nhìn huynh ấy mà chảy nước miếng nữa."
Hai người thị nữ kia cúi đầu, ha ha nói: "Công chúa, người đã từng nói cho dù người gả cho ai cũng sẽ mang theo chúng tôi . . . . . ."
Hai mắt Phong Lạc nhi thật to chuyển vòng vo một cái: "Nếu muốn ta hứa với các ngươi cũng được. Nhưng các ngươi nhất định phải đáp ứng ta một cái điều kiện."
"Điều kiện gì?" Hai người thị nữ này có loại dự cảm không tốt lắm .
Phong Lạc nhi cười híp mắt : "Chúng ta đi Dung Hỏa động vui đùa một chút có được không?"
Hai người thị nữ kia sợ hết hồn: "Công chúa, đó là cấm địa của tộc ta, Vương đã căn dặn, không cho bất luận kẻ nào đến gần."
Phong Lạc nhi khẽ bĩu môi: "Chúng ta lại không vào động, chỉ ở bên ngoài xem một chút có được không?"
Phong Lạc nhi làm cái mặt quỷ: "Trước khi gả cho ngươi, gọi ngươi như thế dễ hơn. . Ừ, ngươi đến tìm phụ thân sao, ông ấy đang ở trong phòng."
Mặt Hiên Viên đại tế sư bất chợt lộ ra một nụ cười khổ, lắc đầu một cái: "Được, ta đi tìm ông ấy trước, nàng đừng chạy loạn, bên ngoài chẳng an toàn đâu."
Xoay người vào trúc lâu .
"Công chúa, đại tế sư đại nhân thật đúng là quan tâm đến người." Một thị nữ bộ dáng xinh xắn trêu ghẹo Phong Lạc nhi.
Phong Lạc nhi kiêu hãnh ngảng đầu
"Đó là đương nhiên, hắn là vị hôn phu của ta mà, không quan tâm ta thì quan tâm ai chứ?"
"Vậy công chúa cũng rất yêu đại tế sư đại nhân?" Một thị nữ khác mang khuôn mặt hâm mộ.
Phong Lạc nhi ngửa đầu suy nghĩ một chút: "Yêu? Ta cũng không biết cái gì gọi là yêu, bất quá dáng vóc đại tế sư đẹp mắt như vậy, ta rất thích huynh ấy là sự thật."
Lại gõ đầu thị nữ kia một cái: "Ta biết tiểu nha đầu các ngươi cũng đều rất thích đại tế sư, nhìn dáng vẻ si mê của các ngươi, thật làm cho tộc chúng ta Nuwa mất mặt."
Khuôn mặt thị nữ kia đỏ lên, thấp giọng lầm bầm một câu: "Đại tế sư mặc dù không phải người của tộc Nuwa chúng ta, nhưng ngài ấy tuyệt đối không hề thua kém nam nhi tộc Nuwa chúng ta, dáng dấp lại tốt, bản lãnh lại lớn, chúng ta thích hắn cũng không có gì lạ."
Phong Lạc nhi khẽ nghiêm mặt, rất đắc ý nói: "Vị hôn phu của ta không tệ chứ. Hắc hắc, nhưng hiện tai huynh ấy là của ta, không cho phép các ngươi nhìn huynh ấy mà chảy nước miếng nữa."
Hai người thị nữ kia cúi đầu, ha ha nói: "Công chúa, người đã từng nói cho dù người gả cho ai cũng sẽ mang theo chúng tôi . . . . . ."
Hai mắt Phong Lạc nhi thật to chuyển vòng vo một cái: "Nếu muốn ta hứa với các ngươi cũng được. Nhưng các ngươi nhất định phải đáp ứng ta một cái điều kiện."
"Điều kiện gì?" Hai người thị nữ này có loại dự cảm không tốt lắm .
Phong Lạc nhi cười híp mắt : "Chúng ta đi Dung Hỏa động vui đùa một chút có được không?"
Hai người thị nữ kia sợ hết hồn: "Công chúa, đó là cấm địa của tộc ta, Vương đã căn dặn, không cho bất luận kẻ nào đến gần."
Phong Lạc nhi khẽ bĩu môi: "Chúng ta lại không vào động, chỉ ở bên ngoài xem một chút có được không?"
/755
|