Giáo vương hơi gật gật đầu, phất phất tay: "Tốt! Tư Minh, lần này ngươi lập công không nhỏ, bổn tọa sẽ ban thưởng cho ngươi. Đúng rồi, sau lưng không có thám tử theo tới chứ?"
Dương Tư Minh vội nói: "Thuộc hạ lúc đến đây đã cẩn thận tra xét qua, tuyệt không hề có người theo dõi."
Giáo vương vừa lòng gật đầu: "Như vậy tốt, ngươi đi xuống trước đi."
Dương Tư Minh đáp ứng, cúi đầu lui ra ngoài.
Long Phù Nguyệt trong lòng xui xẻo kêu to: "Con bà nó, thì ra Dương Tư Minh là thị vệ của ta, hiện tại gặp cái quỷ gì lại biến thành nô tài của Giáo vương. Giáo vương quỷ quái này muốn đem ta tới đây làm gì? Có ý đồ gì?"
Nàng đứng trên mặt đất, hai ánh mắt loạn chuyển nhanh như chớp, không nói lời nào, đơn giản thoải mái đánh giá người đối diện.
Trong ánh mắt giáo vương có chút hào quang chợt lóa, bỗng nhiên nâng tay lên.
Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy thân mình run lên, như là có một cây châm đâm trên người chính mình. Nàng không khỏi đau thở ra tiếng: "Ôi! Đau quá! Con rùa khốn kiếp kia, ngươi làm gì mà đâm ta......"
Một câu chưa nói xong, nàng bỗng nhiên hơi hơi ‘Sao’ một tiếng.
Sao, nàng nói được.
Nàng còn chưa kịp cao hứng, hai tròng mắt của Giáo vương nhíu lại, bàn tay đảo trên không trung.
Long Phù Nguyệt giống như bị nam châm hấp dẫn, rốt cuộc đứng thẳng không được, thân mình nhỏ xinh bay về hướng hắn!
Chờ nàng phục hồi lại tinh thần, thân mình đã ở trong ngực giáo vương.
Long Phù Nguyệt bị dọa đến nhảy dựng, công phu người này thực cao! Nàng lắc lư nhích người muốn thoát ra. Bất đắc dĩ bàn tay Giáo vương lại giống như kìm sắt, gắt gao giữ chặt lấy vòng eo nàng, làm cho nàng muốn động đậy cũng không được.
Nàng thở hổn hển, không khỏi mắng to: "Này, ngươi, tên khốn kiếp kia, buông tay!"
Giáo vương nắm lấy nàng tựa như bắt lấy một con gà con, đại chưởng ở trên khuôn mặt nàng nhéo một phen, lạnh lùng thốt: "May mắn nhìn qua cũng không tệ lắm, bằng không bổn tọa cưới một con bé như vậy, thật sự mệt chết."
"Cưới?" Long Phù Nguyệt hung hăng rùng mình. Nàng không có nghe lầm chứ? Tên giáo vương quỷ quái này muốn kết hôn cùng nàng? Please! Nàng bây giờ là đứa nhỏ mười lăm tuổi! Người nầy hiện tại muốn cưới nàng không sợ thiên lôi đánh à?
Dương Tư Minh vội nói: "Thuộc hạ lúc đến đây đã cẩn thận tra xét qua, tuyệt không hề có người theo dõi."
Giáo vương vừa lòng gật đầu: "Như vậy tốt, ngươi đi xuống trước đi."
Dương Tư Minh đáp ứng, cúi đầu lui ra ngoài.
Long Phù Nguyệt trong lòng xui xẻo kêu to: "Con bà nó, thì ra Dương Tư Minh là thị vệ của ta, hiện tại gặp cái quỷ gì lại biến thành nô tài của Giáo vương. Giáo vương quỷ quái này muốn đem ta tới đây làm gì? Có ý đồ gì?"
Nàng đứng trên mặt đất, hai ánh mắt loạn chuyển nhanh như chớp, không nói lời nào, đơn giản thoải mái đánh giá người đối diện.
Trong ánh mắt giáo vương có chút hào quang chợt lóa, bỗng nhiên nâng tay lên.
Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy thân mình run lên, như là có một cây châm đâm trên người chính mình. Nàng không khỏi đau thở ra tiếng: "Ôi! Đau quá! Con rùa khốn kiếp kia, ngươi làm gì mà đâm ta......"
Một câu chưa nói xong, nàng bỗng nhiên hơi hơi ‘Sao’ một tiếng.
Sao, nàng nói được.
Nàng còn chưa kịp cao hứng, hai tròng mắt của Giáo vương nhíu lại, bàn tay đảo trên không trung.
Long Phù Nguyệt giống như bị nam châm hấp dẫn, rốt cuộc đứng thẳng không được, thân mình nhỏ xinh bay về hướng hắn!
Chờ nàng phục hồi lại tinh thần, thân mình đã ở trong ngực giáo vương.
Long Phù Nguyệt bị dọa đến nhảy dựng, công phu người này thực cao! Nàng lắc lư nhích người muốn thoát ra. Bất đắc dĩ bàn tay Giáo vương lại giống như kìm sắt, gắt gao giữ chặt lấy vòng eo nàng, làm cho nàng muốn động đậy cũng không được.
Nàng thở hổn hển, không khỏi mắng to: "Này, ngươi, tên khốn kiếp kia, buông tay!"
Giáo vương nắm lấy nàng tựa như bắt lấy một con gà con, đại chưởng ở trên khuôn mặt nàng nhéo một phen, lạnh lùng thốt: "May mắn nhìn qua cũng không tệ lắm, bằng không bổn tọa cưới một con bé như vậy, thật sự mệt chết."
"Cưới?" Long Phù Nguyệt hung hăng rùng mình. Nàng không có nghe lầm chứ? Tên giáo vương quỷ quái này muốn kết hôn cùng nàng? Please! Nàng bây giờ là đứa nhỏ mười lăm tuổi! Người nầy hiện tại muốn cưới nàng không sợ thiên lôi đánh à?
/755
|