Cảm giác quen thuộc chỉ thoáng qua, Trần Tinh cũng không để ý nhiều, trận chiến Tiêu Phong cùng Tụ Hiền Trang nhân sĩ cũng đi đến hồi kết, hắn nhìn đang đứng phía dưới Tiết Mộ Hoa rồi nói.
-Lên đường thôi, ở đây đã xong việc rồi, ngươi kiếm một con ngựa rồi đi theo ta.
Trần Tinh quay xe rời khỏi Tụ Hiền Trang, Tiết Mộ Hoa cũng nhanh chóng đi theo, việc kiếm một con ngựa đương nhiên là rất dễ dàng.
-Trước khi dẫn ngươi về sư môn của mình, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.
Trên đường đi, Trần Tinh thanh âm vang lên
-Xin tiền bối cứ hỏi!
Tiết Mộ Hoa cung kính trả lời
-Ngươi biết một người tên Lãnh Nguyên chứ?
Trần Tinh có ý định để hai người này hợp tác giúp hắn nghiên cứu Mãng cổ chu cáp, đương nhiên phải thăm dò trước xem giữa hai sư huynh đệ này có ân oán gì không. Nếu không hắn chỉ có thể lựa chọn một trong 2 người thôi.
Tiết Mộ Hoa nghe xong cũng sửng sốt trong chốc lát mới cẩn thận trả lời.
-Hồi tiền bối, ta có một vị sư đệ cũng gọi là Lãnh Nguyên hiệu Độc Ngạo, không biết có phải người tiền bối muốn nói?
-Đúng vậy, yên tâm, không cần lo lắng như vậy, Lãnh Nguyên có duyên với ta, nên trước khi trở về ngươi hãy mang theo hắn, ta sẽ đưa các ngươi đồng thời trở về. Hắn ở Thuý Yên Lâm gần Đại Lý. Được rồi, từ đây đến đó đi về ắt hẳn cũng phải hơn 2 tháng, ta không muốn chờ lâu như vậy, ngươi có cách nào liên lạc với y không?
Trần Tinh thấy Tiết Mộ Hoa tỏ vẻ lo lắng cũng đã đoán được ý đồ, xem ra các sư huynh đệ này quan hệ cũng rất tốt. Không phải ai cũng tâm thuật bất chính như Đinh Xuân Thu.
-Có có, thật tốt quá, ta thay mặt sư đệ đa tạ tiền bối. Chỉ cần 1 tháng, không 10 ngày. 10 ngày ta sẽ dẫn sư đệ của ta tới.
Tiết Mộ Hoa mừng rỡ nói, sau đó Trần Tinh cũng hẹn địa điểm gặp mặt tại thiếu lâm tự. Tại sao lại là Thiếu Lâm tự? Dĩ nhiên là Trần Tinh nhân cơ hội này càn quét sạch Thiếu Lâm tự, đồng thời cũng tìm hiểu thân phận thật sự của Tảo Địa Tăng. Đây là một trong những vấn đề được bàn cãi nhiều nhất. Nếu có cơ hội tội gì không hỏi cho rõ?
Trần Tinh dẫn theo Ngữ Yên, A Châu, A Bích lên đường tiến về Thiếu Lâm tự, hắn dùng 1 ngày lộ trình liền có thể tới chân núi thiếu lâm. Hắn mua luôn một căn nhà nhỏ để Ngữ Yên cùng song A ở lại.
Tiền ở đâu ra? Đương nhiên là hắn mượn từ tay những nhà giàu ác bá rồi. Sẵn tiện hắn tiễn luôn kẻ có tiền sử hiếp giết chèn ép dân lành lên đường luôn. Bởi vì cái hiệu Tiếu Diện Tu La không phải để cho có.
Thu xếp 3 người ở lại, một mình Trần Tinh lên Thiếu lâm tự, hắn không lén lút đi, với trình độ của hắn làm như vậy sẽ rất mất thân phận. Có thể hắn còn nhỏ yếu so với một số người nhưng có những lúc cần quang minh chính đại.
-A di đà phật, xin hỏi thí chủ đến đây có việc gì?
Trước cửa Thiếu Lâm, Trần Tinh dừng lại một chút ngắm nhìn đệ nhất môn phái này. Cũng chính vì vậy có một vị hoà thượng gác cổng tò mò đến hỏi thăm hắn.
-Ta đến đây là vì một chữ cầu kỳ ngộ, không biết vị sư phụ này có thể dẫn ta đi gặp phương trượng được chăng?
Trần Tinh từ tốn nói, hắn thái độ rất khách khí, tướng mạo hiện giờ của hắn cũng được A Bích trang điểm lại rồi. Người khác trang điểm để trông đẹp lên còn hắn thì trang điểm để xấu lại.
-A di đà phật, thí chủ đến không đúng lúc rồi, phương trượng hiện đang bế quan không thể gặp mặt được thí chủ? Hay là để tiểu tăng bẩm báo cho các vị sư thúc tổ?
Trần Tinh sau khi nghe vế đầu tưởng răng người này làm khó mình nhưng khi nghe câu sau lại thay đổi ý định. Chắc là bản thân mình đến không đúng lúc thật. Dù sao gặp phương trượng được hay không không quan trọng. Miễn sao có người tiếp đón hắn là được. Bởi vì mục đích của hắn là Tàng Kinh các
-Làm phiền sư phụ.
Vị hoà thượng này vào trong sau một lúc đi ra, theo phía sau là 3 người, người ở giữa hẳn là người có quyền nhất trong tự sau phương trượng. Bởi vì Trần Tinh có thể cảm nhận ngươi này trên người cũng toả ra một ít khí chất của người lãnh đạo.
-A di đà phật, bần tăng pháp hiệu Huyền Nạn là thủ tịch Đạt Ma viện, xin hỏi thí chủ cao tính đại danh, tìm phương trượng sư huynh có chuyện gì?
Trần Tinh nghe người này nói, cũng không vòng vo, hắn đi thẳng vào vấn đề
-Trước khi nói ra mục đích của mình, xin mời đại sư xem một chút.
Trần Tinh nói xong bắt đầu lui về phía sau biểu diễn một số tuyệt kỹ thiếu lâm.
-Cà Sa Phục Ma Công, Đại Lực Kim Cang chưởng, Không Phách thần quyền, Vô Tướng Kiếp chỉ, Niêm Hoa chỉ, Long trảo thủ,.... Không thể nào, đây là....
Huyền Nạn chấn kinh thất thanh nói, hắn còn cho là mình đã hoa mắt, làm sao Trần Tinh có thể biết nhiều tuyệt kỹ Thiếu lâm như vậy? Tuy tu luyện không cao thâm như các sư huynh đệ của hắn nhưng về mặt uy lực cũng có thể sánh ngang rồi.
Trần Tinh cũng dừng tay lại, hắn nhìn sơ liền biết Huyền Nạn này muốn hỏi điều gì
-Huyền Nạn đại sư, có phải đại sư muốn hỏi làm sao ta biết được nhiều như vậy Thiếu Lâm tuyệt kỹ không?
-Đúng vậy, xin hỏi thí chủ từ đâu học được nhiều như vậy Tuyệt kỹ?
Xem ra vị này cũng chưa đạt yêu cầu để xưng đại sư. Tu phật luôn xem trọng Chân, Thiện, Nhẫn. Làm việc gì cũng không gấp gáp nhưng vị Huyền Nạn này bị chấn kinh ngay cả câu phật hiệu cũng không nói.
-Ai cũng đều biết, 72 tuyệt kỹ là do tổ sư Đạt Ma sáng tạo ra. Ngoại trừ người ra chưa một ai tinh thông hết 72 tuyệt kỹ. Mà Đạt Ma tổ sư xuất thân từ Thiên Trúc nên truyền thừa vẫn có một phần còn sót. Tại hạ có duyên nên được một vị cao tăng Thiên Trúc chỉ dạy, lần này đến Thiếu Lâm mục đích là để xin quý tự cho phép vào Tàng Kinh Các để học hỏi. Từ đó tìm ra điểm khác nhau giữa truyền thừa 72 tuyệt kỹ thiếu lâm với 72 tuyệt kỹ truyền thừa từ Thiên Trúc. Dĩ nhiên tại hạ sẽ ghi chép lại những điểm khác biệt và đưa cho Thiếu Lâm các vị bảo quản. Ngoài ra tại hạ còn sẽ kính lên quý tự một bản Dịch Cân Kinh từ Thiên Trúc. Nhưng chỉ là thiếu sót vì Dịch Cân Kinh chính tông đã thất truyền từ lâu rồi. Điều này có lẽ quý tự không phản bác chứ?
-Thỉ chủ trong tay còn có Dịch Cân Kinh? Lời ấy nếu là thật thì xin thí chủ vào trong chờ trong chốc lát. Để bần tăng xin ý kiến của mọi người mới có thể trả lời được.
Trần Tinh tung quả bom quá năng ký, phải biết rằng Thiếu Lâm thèm khát được dịch cân kinh từ rất lâu rồi. Không chỉ về phương diện danh tiếng còn về phương diện võ công nữa.
-Làm phiền đại sư.
Trần Tinh được dẫn vào nơi tiếp khách, thật ra hắn có thể tiến vào Tàng Kinh Các mà không cần phải hỏi ai. Nhưng làm như vậy hắn sẽ hổ thẹn. Bởi vì điều này chứng tỏ hắn không tôn trọng phật môn. Lúc còn ở Địa Cầu cha mẹ hắn thường bái Phật cầu bình an cho hắn, tuy có thể Phật chẳng thèm để ý nhưng điều đó chứng tỏ cha mẹ hắn tin vào Phật. Cho dù hắn không tin tưởng thế nào đi nữa cũng phải tôn trọng Phật, bởi vì song thân hắn giờ phút này có lẽ đang cầu thần khẩn Phật lo lắng cho hắn.
Trần Tinh được tiếp đãi rất nồng nhiệt. Không phải ai xuất gia đều theo đuổi Chân Thiện Nhẫn lòng vô tạp niệm, nếu thật sự vô dục vô cầu thì đã không tiếp đãi hắn nồng nhiệt như vậy. Ngay cả phương trượng đều có con riêng, giết người như nghoé làm sao để hắn tin tưởng?
Trần Tinh cũng không phải đợi lâu, chỉ trong chốc lát một đám người đã xuất hiện trước mặt hắn. Có lẽ đây đã là cao tầng.
-A di đà phật, bần tăng pháp hiệu Huyền Độ, là sư huynh của phương trượng, vì một số lý do nên ta thay mặt Huyền Từ sư đệ tiếp đón thí chủ.
Sau một phen giới thiệu nói chuyện rườm rà, Trần Tinh cũng được vào Tàng Kinh các, đổi lại hắn phải thực hiện lời nói của mình. Và trước tiên hắn phải giao bản thiếu Dịch Cân Kinh ra. Đương nhiên là Trần Tinh không ngu đến nổi giao ra toàn bộ. Bản thiếu là thiếu bao nhiêu? Có người nào biết sao? Hắn chỉ vẽ lại 4 hình đầu. Vừa đi luyện tập dưỡng sinh. Nhưng cũng coi như quý giá với mấy lão gần đất xa trời này rồi.
Thế là hắn nghênh ngang ra vào Tàng Kinh Các. Đập vào mắt hắn là từng kệ sách, trên những kệ sách chứa đầy quyển sách, Trần Tinh tiện tay lật xem, là một bản phật kinh. Hắn tiếp tục thử sang kệ sách khác. Là một môn võ công tầm thường. Trần Tinh không nản lòng, hắn tìm kiếm tất cả công pháp lớn nhỏ, sao chép toàn bộ không bỏ sót thứ gì. Mục đích của hắn là Kim Chung Tráo cùng Tẩy Tuỷ Kinh. Mặc dù xác suất rất nhỏ đi nữa nhưng vẫn phải tìm.
Trong khi hắn đang bận rộn tìm kiếm thì cảm ứng được có người đang quan sát mình. Này là do cơ thể hắn nhạy bén với những thay đổi xung quanh thôi. Chứ không phải là cái gì đặc biệt.
-Nếu tiền bối đã ở đây vì sao không ra?
Trần Tinh mở miệng dò hỏi, vị Tảo Địa Tăng này thật sự làm cho Trần Tinh hiếu kỳ đến mức nhất quyết phải hỏi rõ thân phận của người này.
Lúc trước khi còn ở địa cầu, có một số ý kiến cho là Tảo Địa Tăng là Mộ Dung Long Thành, bởi vì tại sao đúng lúc Cha con Kiều Phong đến báo thù thì lại ra tay ngăn cản. Nếu không có quan hệ gì với Mộ Dung gia nhất định cũng nhận được ân tình gì đó nên trả lại. Nhưng điều này Trần Tinh không đồng ý.
Thứ nhất là nếu Tảo Địa Tăng là Mộ Dung Long Thành thì với võ công của y làm gì còn có địch thủ. Phải biết Tiêu Phong một mình cũng có thể chống thiên binh vạn mã của đại quân nước Liêu, còn ra tay bắt giữ Vua Liêu nữa. Vậy thì việc phục hưng nước Yên làm sao chìm vào hồi kết? Còn về Tảo Địa Tăng thiếu nợ nhân tình thì có thể, nhưng cũng chứng minh Tảo Địa Tăng không phải Mộ Dung Long Thành.
-A di đà phật, vị thí chủ này tuổi còn trẻ mà đã bước vào cảnh giới Đại tông sư thật làm tiểu tăng mở rộng tầm mắt. Tiểu tăng xin hỏi thí chủ, vì sao lại đến Tàng Kinh Các? Ở đây có món đồ thí chủ cần tìm sao?
Một ông lão tay cầm chổi quét rác từ từ đi ra. Trần Tinh có thể cảm nhận được người này rất mạnh nhưng lại không cảm giác được nguy hiểm gì cả.
-Võ công của tiền bối có thể nói vô địch thiên hạ rồi, trước mặt tiền bối làm sao tiểu tử có thể tự nhân Đại Tông sư được cơ chứ.
-A di đà phật, thí chủ không cần khiêm tốn, tiểu tăng chỉ là kẻ quét rác làm sao có thể xưng thiên hạ vô địch được?
-Tiền bối có thể cảm nhận được tiểu tử mạnh yếu, ta cũng có thể, cho nên ta nói như vậy không có sai chứ?
Tảo Địa Tăng nhìn Trần Tinh trong chốc lát rồi thở dài nói.
-A di đà phật, Đời người trăm năm, trăm năm sau cát bụi về cát bụi. Cho dù có mạnh như thế nào đi nữa cũng không thể chống lại ý trời. Hà tất gì phải tranh giành danh hiệu thiên hạ đệ nhất?
Trần Tinh làm sao không nghe ra ẩn ý trong đó, bề ngoài tuy là nói vậy nhưng lại mang theo một nỗi tiếc nuối. Hắn muốn làm rõ việc này!
-Có phải tiền bối đã bỏ lỡ điều gì? Trong giọng tiền bối ta có thể nghe ra được.
-A di đà phật, thí chủ cũng xem như có duyên, thôi thì để tiểu tăng kể cho thí chủ nghe một câu chuyện. Cái này phải bắt đầu từ việc nguồn gốc của Thiếu Lâm.
Trần Tinh im lặng, Tảo Địa tăng cũng lâm vào hồi ức rồi bắt đầu kể, giọng nói bình thản vang lên
-Đạt Ma tổ sư là truyền nhân đời thứ 28 của thiền tông Ấn Độ. từ nhỏ sống ở Thiên Trúc. Tương truyền,
Năm 15 tuổi, trong lúc ngắm sao, Đạt Ma tổ sư chợt nảy ra ý tưởng dẫn chân khí chạy theo quy luật của cửu cung tinh tú, tụ thành chân khí thâm hậu.
Đạt Ma tổ sư tiếp tục phát triển, sáng tạo ra thần công đầu tiên Đồng Tử Công.
Sau khi thông suốt phật pháp, Đạt Ma tổ sư du nhập trung nguyên truyền giáo. Có lần thuyết pháp ở Tung Sơn. Đạt Ma tổ sư thấy tăng lữ nơi đây tinh thần không phấn chấn, yếu ớt, xanh xao, bệnh tật. Đạt Ma sáng tạo ra Phật Chưởng La Hán Quyền dùng để dưỡng sinh. Đạt Ma tổ sư chỉ dạy chúng tăng để họ có sức khỏe mà tiếp thu phật pháp.
Đạt Ma tổ sư còn mượn một chiêu trong Như Lai Thần Chưởng chuyển thành Đạt Ma Tam Tuyệt.
Đạt Ma tổ sư có sáng tạo ra một thần công là Kim Chung Tráo. Đạt Ma tổ sư luyện đến thân kim cang bất hoại.
Kim Chung Tráo quả là thần công lợi hại nhưng nhược điểm là khó luyện. Đạt Ma tổ sư lại tiếp tục nghĩ ra một bộ thần công khác đơn giản hơn. Đó chính là Dịch Cân Kinh. Dịch Cân Kinh kết nối kinh mạch cơ thể với từ trường vũ trụ.
Về già, Đạt Ma tổ sư chuyên tâm nghiên cứu phật pháp. Đạt Ma ngộ ra bộ Tẩy Tủy Kinh. Tẩy Tủy Kinh, Dịch Cân Kinh, Kim Chung Trạo và Đồng Tử Công là tứ đại thần công vang danh nhất của Đạt Ma. Đạt Ma cho rằng Tẩy Tủy Kinh là bộ thần công mạnh nhất trong tứ đại thần công. Tẩy Tủy Kinh hàm chứa phật lý sâu xa người thường khó mà hiểu được nên danh xưng đệ nhất của Tẩy Tủy Kinh khó lòng kiểm chứng.
Đến cuối cùng trước khi viên tịch, Đạt Ma tổ sư cũng ngộ ra được Tẩy Tuỷ Kinh và được gọi là Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh. Phi thăng thành Phật đúng ngay những giây phút cuối cùng.
-Nhưng đến hiện tại Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh đã thất truyền. Ta muốn thành Phật đã chìm trong vô vọng.
Trần Tinh từ đầu tới cuối đều im lặng, hắn không ngờ môn công pháp mà mình cho là vật phẩm tặng kèm lại khủng bố như vậy. Có thể giúp người luyện trực tiếp phi thăng. Hắn vội hỏi:
-Tiền bối, không biết ngoài Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh còn có cách nào có thể phi thăng không? Đã có ai đã phi thăng sau Đạt Ma tổ sư không?
-A di đà phật, có! Ta đã từng gặp một người phi thăng cách đây cũng đã trăm năm. Lúc đó ta vẫn là một tên tiểu thư đồng của Đạt Ma truyền nhân đời thứ 33 thôi.
-Tiền bối có biết người đó là ai không?
Tảo Địa Tăng im lặng trong chốc lát, một lúc sau lão mới mở miệng nói
-A di đà phật, người này ngoại hiệu Tiêu Dao tử.
Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!
-Lên đường thôi, ở đây đã xong việc rồi, ngươi kiếm một con ngựa rồi đi theo ta.
Trần Tinh quay xe rời khỏi Tụ Hiền Trang, Tiết Mộ Hoa cũng nhanh chóng đi theo, việc kiếm một con ngựa đương nhiên là rất dễ dàng.
-Trước khi dẫn ngươi về sư môn của mình, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.
Trên đường đi, Trần Tinh thanh âm vang lên
-Xin tiền bối cứ hỏi!
Tiết Mộ Hoa cung kính trả lời
-Ngươi biết một người tên Lãnh Nguyên chứ?
Trần Tinh có ý định để hai người này hợp tác giúp hắn nghiên cứu Mãng cổ chu cáp, đương nhiên phải thăm dò trước xem giữa hai sư huynh đệ này có ân oán gì không. Nếu không hắn chỉ có thể lựa chọn một trong 2 người thôi.
Tiết Mộ Hoa nghe xong cũng sửng sốt trong chốc lát mới cẩn thận trả lời.
-Hồi tiền bối, ta có một vị sư đệ cũng gọi là Lãnh Nguyên hiệu Độc Ngạo, không biết có phải người tiền bối muốn nói?
-Đúng vậy, yên tâm, không cần lo lắng như vậy, Lãnh Nguyên có duyên với ta, nên trước khi trở về ngươi hãy mang theo hắn, ta sẽ đưa các ngươi đồng thời trở về. Hắn ở Thuý Yên Lâm gần Đại Lý. Được rồi, từ đây đến đó đi về ắt hẳn cũng phải hơn 2 tháng, ta không muốn chờ lâu như vậy, ngươi có cách nào liên lạc với y không?
Trần Tinh thấy Tiết Mộ Hoa tỏ vẻ lo lắng cũng đã đoán được ý đồ, xem ra các sư huynh đệ này quan hệ cũng rất tốt. Không phải ai cũng tâm thuật bất chính như Đinh Xuân Thu.
-Có có, thật tốt quá, ta thay mặt sư đệ đa tạ tiền bối. Chỉ cần 1 tháng, không 10 ngày. 10 ngày ta sẽ dẫn sư đệ của ta tới.
Tiết Mộ Hoa mừng rỡ nói, sau đó Trần Tinh cũng hẹn địa điểm gặp mặt tại thiếu lâm tự. Tại sao lại là Thiếu Lâm tự? Dĩ nhiên là Trần Tinh nhân cơ hội này càn quét sạch Thiếu Lâm tự, đồng thời cũng tìm hiểu thân phận thật sự của Tảo Địa Tăng. Đây là một trong những vấn đề được bàn cãi nhiều nhất. Nếu có cơ hội tội gì không hỏi cho rõ?
Trần Tinh dẫn theo Ngữ Yên, A Châu, A Bích lên đường tiến về Thiếu Lâm tự, hắn dùng 1 ngày lộ trình liền có thể tới chân núi thiếu lâm. Hắn mua luôn một căn nhà nhỏ để Ngữ Yên cùng song A ở lại.
Tiền ở đâu ra? Đương nhiên là hắn mượn từ tay những nhà giàu ác bá rồi. Sẵn tiện hắn tiễn luôn kẻ có tiền sử hiếp giết chèn ép dân lành lên đường luôn. Bởi vì cái hiệu Tiếu Diện Tu La không phải để cho có.
Thu xếp 3 người ở lại, một mình Trần Tinh lên Thiếu lâm tự, hắn không lén lút đi, với trình độ của hắn làm như vậy sẽ rất mất thân phận. Có thể hắn còn nhỏ yếu so với một số người nhưng có những lúc cần quang minh chính đại.
-A di đà phật, xin hỏi thí chủ đến đây có việc gì?
Trước cửa Thiếu Lâm, Trần Tinh dừng lại một chút ngắm nhìn đệ nhất môn phái này. Cũng chính vì vậy có một vị hoà thượng gác cổng tò mò đến hỏi thăm hắn.
-Ta đến đây là vì một chữ cầu kỳ ngộ, không biết vị sư phụ này có thể dẫn ta đi gặp phương trượng được chăng?
Trần Tinh từ tốn nói, hắn thái độ rất khách khí, tướng mạo hiện giờ của hắn cũng được A Bích trang điểm lại rồi. Người khác trang điểm để trông đẹp lên còn hắn thì trang điểm để xấu lại.
-A di đà phật, thí chủ đến không đúng lúc rồi, phương trượng hiện đang bế quan không thể gặp mặt được thí chủ? Hay là để tiểu tăng bẩm báo cho các vị sư thúc tổ?
Trần Tinh sau khi nghe vế đầu tưởng răng người này làm khó mình nhưng khi nghe câu sau lại thay đổi ý định. Chắc là bản thân mình đến không đúng lúc thật. Dù sao gặp phương trượng được hay không không quan trọng. Miễn sao có người tiếp đón hắn là được. Bởi vì mục đích của hắn là Tàng Kinh các
-Làm phiền sư phụ.
Vị hoà thượng này vào trong sau một lúc đi ra, theo phía sau là 3 người, người ở giữa hẳn là người có quyền nhất trong tự sau phương trượng. Bởi vì Trần Tinh có thể cảm nhận ngươi này trên người cũng toả ra một ít khí chất của người lãnh đạo.
-A di đà phật, bần tăng pháp hiệu Huyền Nạn là thủ tịch Đạt Ma viện, xin hỏi thí chủ cao tính đại danh, tìm phương trượng sư huynh có chuyện gì?
Trần Tinh nghe người này nói, cũng không vòng vo, hắn đi thẳng vào vấn đề
-Trước khi nói ra mục đích của mình, xin mời đại sư xem một chút.
Trần Tinh nói xong bắt đầu lui về phía sau biểu diễn một số tuyệt kỹ thiếu lâm.
-Cà Sa Phục Ma Công, Đại Lực Kim Cang chưởng, Không Phách thần quyền, Vô Tướng Kiếp chỉ, Niêm Hoa chỉ, Long trảo thủ,.... Không thể nào, đây là....
Huyền Nạn chấn kinh thất thanh nói, hắn còn cho là mình đã hoa mắt, làm sao Trần Tinh có thể biết nhiều tuyệt kỹ Thiếu lâm như vậy? Tuy tu luyện không cao thâm như các sư huynh đệ của hắn nhưng về mặt uy lực cũng có thể sánh ngang rồi.
Trần Tinh cũng dừng tay lại, hắn nhìn sơ liền biết Huyền Nạn này muốn hỏi điều gì
-Huyền Nạn đại sư, có phải đại sư muốn hỏi làm sao ta biết được nhiều như vậy Thiếu Lâm tuyệt kỹ không?
-Đúng vậy, xin hỏi thí chủ từ đâu học được nhiều như vậy Tuyệt kỹ?
Xem ra vị này cũng chưa đạt yêu cầu để xưng đại sư. Tu phật luôn xem trọng Chân, Thiện, Nhẫn. Làm việc gì cũng không gấp gáp nhưng vị Huyền Nạn này bị chấn kinh ngay cả câu phật hiệu cũng không nói.
-Ai cũng đều biết, 72 tuyệt kỹ là do tổ sư Đạt Ma sáng tạo ra. Ngoại trừ người ra chưa một ai tinh thông hết 72 tuyệt kỹ. Mà Đạt Ma tổ sư xuất thân từ Thiên Trúc nên truyền thừa vẫn có một phần còn sót. Tại hạ có duyên nên được một vị cao tăng Thiên Trúc chỉ dạy, lần này đến Thiếu Lâm mục đích là để xin quý tự cho phép vào Tàng Kinh Các để học hỏi. Từ đó tìm ra điểm khác nhau giữa truyền thừa 72 tuyệt kỹ thiếu lâm với 72 tuyệt kỹ truyền thừa từ Thiên Trúc. Dĩ nhiên tại hạ sẽ ghi chép lại những điểm khác biệt và đưa cho Thiếu Lâm các vị bảo quản. Ngoài ra tại hạ còn sẽ kính lên quý tự một bản Dịch Cân Kinh từ Thiên Trúc. Nhưng chỉ là thiếu sót vì Dịch Cân Kinh chính tông đã thất truyền từ lâu rồi. Điều này có lẽ quý tự không phản bác chứ?
-Thỉ chủ trong tay còn có Dịch Cân Kinh? Lời ấy nếu là thật thì xin thí chủ vào trong chờ trong chốc lát. Để bần tăng xin ý kiến của mọi người mới có thể trả lời được.
Trần Tinh tung quả bom quá năng ký, phải biết rằng Thiếu Lâm thèm khát được dịch cân kinh từ rất lâu rồi. Không chỉ về phương diện danh tiếng còn về phương diện võ công nữa.
-Làm phiền đại sư.
Trần Tinh được dẫn vào nơi tiếp khách, thật ra hắn có thể tiến vào Tàng Kinh Các mà không cần phải hỏi ai. Nhưng làm như vậy hắn sẽ hổ thẹn. Bởi vì điều này chứng tỏ hắn không tôn trọng phật môn. Lúc còn ở Địa Cầu cha mẹ hắn thường bái Phật cầu bình an cho hắn, tuy có thể Phật chẳng thèm để ý nhưng điều đó chứng tỏ cha mẹ hắn tin vào Phật. Cho dù hắn không tin tưởng thế nào đi nữa cũng phải tôn trọng Phật, bởi vì song thân hắn giờ phút này có lẽ đang cầu thần khẩn Phật lo lắng cho hắn.
Trần Tinh được tiếp đãi rất nồng nhiệt. Không phải ai xuất gia đều theo đuổi Chân Thiện Nhẫn lòng vô tạp niệm, nếu thật sự vô dục vô cầu thì đã không tiếp đãi hắn nồng nhiệt như vậy. Ngay cả phương trượng đều có con riêng, giết người như nghoé làm sao để hắn tin tưởng?
Trần Tinh cũng không phải đợi lâu, chỉ trong chốc lát một đám người đã xuất hiện trước mặt hắn. Có lẽ đây đã là cao tầng.
-A di đà phật, bần tăng pháp hiệu Huyền Độ, là sư huynh của phương trượng, vì một số lý do nên ta thay mặt Huyền Từ sư đệ tiếp đón thí chủ.
Sau một phen giới thiệu nói chuyện rườm rà, Trần Tinh cũng được vào Tàng Kinh các, đổi lại hắn phải thực hiện lời nói của mình. Và trước tiên hắn phải giao bản thiếu Dịch Cân Kinh ra. Đương nhiên là Trần Tinh không ngu đến nổi giao ra toàn bộ. Bản thiếu là thiếu bao nhiêu? Có người nào biết sao? Hắn chỉ vẽ lại 4 hình đầu. Vừa đi luyện tập dưỡng sinh. Nhưng cũng coi như quý giá với mấy lão gần đất xa trời này rồi.
Thế là hắn nghênh ngang ra vào Tàng Kinh Các. Đập vào mắt hắn là từng kệ sách, trên những kệ sách chứa đầy quyển sách, Trần Tinh tiện tay lật xem, là một bản phật kinh. Hắn tiếp tục thử sang kệ sách khác. Là một môn võ công tầm thường. Trần Tinh không nản lòng, hắn tìm kiếm tất cả công pháp lớn nhỏ, sao chép toàn bộ không bỏ sót thứ gì. Mục đích của hắn là Kim Chung Tráo cùng Tẩy Tuỷ Kinh. Mặc dù xác suất rất nhỏ đi nữa nhưng vẫn phải tìm.
Trong khi hắn đang bận rộn tìm kiếm thì cảm ứng được có người đang quan sát mình. Này là do cơ thể hắn nhạy bén với những thay đổi xung quanh thôi. Chứ không phải là cái gì đặc biệt.
-Nếu tiền bối đã ở đây vì sao không ra?
Trần Tinh mở miệng dò hỏi, vị Tảo Địa Tăng này thật sự làm cho Trần Tinh hiếu kỳ đến mức nhất quyết phải hỏi rõ thân phận của người này.
Lúc trước khi còn ở địa cầu, có một số ý kiến cho là Tảo Địa Tăng là Mộ Dung Long Thành, bởi vì tại sao đúng lúc Cha con Kiều Phong đến báo thù thì lại ra tay ngăn cản. Nếu không có quan hệ gì với Mộ Dung gia nhất định cũng nhận được ân tình gì đó nên trả lại. Nhưng điều này Trần Tinh không đồng ý.
Thứ nhất là nếu Tảo Địa Tăng là Mộ Dung Long Thành thì với võ công của y làm gì còn có địch thủ. Phải biết Tiêu Phong một mình cũng có thể chống thiên binh vạn mã của đại quân nước Liêu, còn ra tay bắt giữ Vua Liêu nữa. Vậy thì việc phục hưng nước Yên làm sao chìm vào hồi kết? Còn về Tảo Địa Tăng thiếu nợ nhân tình thì có thể, nhưng cũng chứng minh Tảo Địa Tăng không phải Mộ Dung Long Thành.
-A di đà phật, vị thí chủ này tuổi còn trẻ mà đã bước vào cảnh giới Đại tông sư thật làm tiểu tăng mở rộng tầm mắt. Tiểu tăng xin hỏi thí chủ, vì sao lại đến Tàng Kinh Các? Ở đây có món đồ thí chủ cần tìm sao?
Một ông lão tay cầm chổi quét rác từ từ đi ra. Trần Tinh có thể cảm nhận được người này rất mạnh nhưng lại không cảm giác được nguy hiểm gì cả.
-Võ công của tiền bối có thể nói vô địch thiên hạ rồi, trước mặt tiền bối làm sao tiểu tử có thể tự nhân Đại Tông sư được cơ chứ.
-A di đà phật, thí chủ không cần khiêm tốn, tiểu tăng chỉ là kẻ quét rác làm sao có thể xưng thiên hạ vô địch được?
-Tiền bối có thể cảm nhận được tiểu tử mạnh yếu, ta cũng có thể, cho nên ta nói như vậy không có sai chứ?
Tảo Địa Tăng nhìn Trần Tinh trong chốc lát rồi thở dài nói.
-A di đà phật, Đời người trăm năm, trăm năm sau cát bụi về cát bụi. Cho dù có mạnh như thế nào đi nữa cũng không thể chống lại ý trời. Hà tất gì phải tranh giành danh hiệu thiên hạ đệ nhất?
Trần Tinh làm sao không nghe ra ẩn ý trong đó, bề ngoài tuy là nói vậy nhưng lại mang theo một nỗi tiếc nuối. Hắn muốn làm rõ việc này!
-Có phải tiền bối đã bỏ lỡ điều gì? Trong giọng tiền bối ta có thể nghe ra được.
-A di đà phật, thí chủ cũng xem như có duyên, thôi thì để tiểu tăng kể cho thí chủ nghe một câu chuyện. Cái này phải bắt đầu từ việc nguồn gốc của Thiếu Lâm.
Trần Tinh im lặng, Tảo Địa tăng cũng lâm vào hồi ức rồi bắt đầu kể, giọng nói bình thản vang lên
-Đạt Ma tổ sư là truyền nhân đời thứ 28 của thiền tông Ấn Độ. từ nhỏ sống ở Thiên Trúc. Tương truyền,
Năm 15 tuổi, trong lúc ngắm sao, Đạt Ma tổ sư chợt nảy ra ý tưởng dẫn chân khí chạy theo quy luật của cửu cung tinh tú, tụ thành chân khí thâm hậu.
Đạt Ma tổ sư tiếp tục phát triển, sáng tạo ra thần công đầu tiên Đồng Tử Công.
Sau khi thông suốt phật pháp, Đạt Ma tổ sư du nhập trung nguyên truyền giáo. Có lần thuyết pháp ở Tung Sơn. Đạt Ma tổ sư thấy tăng lữ nơi đây tinh thần không phấn chấn, yếu ớt, xanh xao, bệnh tật. Đạt Ma sáng tạo ra Phật Chưởng La Hán Quyền dùng để dưỡng sinh. Đạt Ma tổ sư chỉ dạy chúng tăng để họ có sức khỏe mà tiếp thu phật pháp.
Đạt Ma tổ sư còn mượn một chiêu trong Như Lai Thần Chưởng chuyển thành Đạt Ma Tam Tuyệt.
Đạt Ma tổ sư có sáng tạo ra một thần công là Kim Chung Tráo. Đạt Ma tổ sư luyện đến thân kim cang bất hoại.
Kim Chung Tráo quả là thần công lợi hại nhưng nhược điểm là khó luyện. Đạt Ma tổ sư lại tiếp tục nghĩ ra một bộ thần công khác đơn giản hơn. Đó chính là Dịch Cân Kinh. Dịch Cân Kinh kết nối kinh mạch cơ thể với từ trường vũ trụ.
Về già, Đạt Ma tổ sư chuyên tâm nghiên cứu phật pháp. Đạt Ma ngộ ra bộ Tẩy Tủy Kinh. Tẩy Tủy Kinh, Dịch Cân Kinh, Kim Chung Trạo và Đồng Tử Công là tứ đại thần công vang danh nhất của Đạt Ma. Đạt Ma cho rằng Tẩy Tủy Kinh là bộ thần công mạnh nhất trong tứ đại thần công. Tẩy Tủy Kinh hàm chứa phật lý sâu xa người thường khó mà hiểu được nên danh xưng đệ nhất của Tẩy Tủy Kinh khó lòng kiểm chứng.
Đến cuối cùng trước khi viên tịch, Đạt Ma tổ sư cũng ngộ ra được Tẩy Tuỷ Kinh và được gọi là Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh. Phi thăng thành Phật đúng ngay những giây phút cuối cùng.
-Nhưng đến hiện tại Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh đã thất truyền. Ta muốn thành Phật đã chìm trong vô vọng.
Trần Tinh từ đầu tới cuối đều im lặng, hắn không ngờ môn công pháp mà mình cho là vật phẩm tặng kèm lại khủng bố như vậy. Có thể giúp người luyện trực tiếp phi thăng. Hắn vội hỏi:
-Tiền bối, không biết ngoài Cực Đạo Tẩy Tuỷ Kinh còn có cách nào có thể phi thăng không? Đã có ai đã phi thăng sau Đạt Ma tổ sư không?
-A di đà phật, có! Ta đã từng gặp một người phi thăng cách đây cũng đã trăm năm. Lúc đó ta vẫn là một tên tiểu thư đồng của Đạt Ma truyền nhân đời thứ 33 thôi.
-Tiền bối có biết người đó là ai không?
Tảo Địa Tăng im lặng trong chốc lát, một lúc sau lão mới mở miệng nói
-A di đà phật, người này ngoại hiệu Tiêu Dao tử.
Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!
/402
|