Đồng Nhị Thập nghĩ vậy, trong lòng lập tức bình tĩnh lại không ít.
Nói thế nào thì, Đồng Tĩnh Vân thân là Đồng gia đại tiểu thư, cũng không phải là người mà loại a miêu a cẩu nào cũng có thể lấy nàng làm vợ.
- Đại tiểu thư thật biết nói đùa!
Đồng Nhị Thập cười nhạt một tiếng, trên mặt ghi rõ hai chữ “ không tin “.
- Thế nào? Ngươi không tin?
Đồng Tĩnh Vân lạnh lùng nhìn chằm đối phương mà nói.
- Ta tin hay không quan trọng, chỉ là Đại tiểu thư ngươi đúng là gây rắc rối lớn rồi! Chỉ dựa vào chuyện ngươi nói người này là vị hôn phu của ngươi, Thanh Chi thiếu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
Đồng Nhị Thập không mặn không nhạt nói, ánh mắt lộ ra một tia trào phúng.
Tiểu tử, Đồng Thanh Chi nữ nhân mà ngươi cũng dám tranh, thật sự là không biết chữ chết viết thế nào.
Đồng Nhị Thập cho rằng Đồng Tĩnh Vân sẽ vì lời nói của hắn có chút thất thố, nào ngờ nàng ngay cả một chút chấn động cũng không có, vẻ mặt bình thản nói:
- Đừng nói Đồng Thanh Chi sẽ không dám ra tay, coi như hắn dám, cũng không làm gì được vị hôn phu của ta!
Đồng Tĩnh Vân thế nhưng là tận mắt nhìn thấy, Vương Hạo Thần tuỳ tiện dùng một chưởng liền đánh trọng thương Đồng Thanh Chi, đối phương lúc này nếu như gặp phải Vương Hạo Thần e rằng sẽ lập tức sợ tới tè ra quần, có cho hắn thêm lá gan cũng không xuất thủ lần nữa.
Bất quá Đồng Nhị Thập tự nhiên không có khả năng tin tưởng lời nói của nàng, theo hắn thấy, tại Bắc Hải Trấn, ngoại trừ Đồng Thanh Cương, căn bản không có người trẻ tuổi nào có thể khiến cho Đồng Thanh Chi kiêng kị đến mức không dám ra tay, Đồng Tĩnh Vân nói ra lời này, chẳng qua chỉ là muốn hư trương thanh thế mà thôi.
- Đại tiểu thư, tại hạ không quản ngươi nói nhăng nói cuội, bất quá, người này không thể tiếp tục theo ngươi! Các hạ, mời đi cho!
Đồng Nhị Thập sau cùng là nhìn Vương Hạo Thần mà nói, căn bản không cho ai mặt mũi.
- Thật là uy phong! Bổn tiểu thư cũng muốn nhìn một chút, là ai có thể ở trước mặt ta đem vị hôn phu của ta ép đi!
Đồng Tĩnh Vân quát lên một tiếng, thân hình lập tức ngăn trước mặt Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần lúc này trên danh nghĩa là vị hôn phu của nàng, nếu như nàng để hắn bị một tên Đồng gia hộ vệ ép đến mức phải rời đi, vậy nàng thể diện phải để ở đâu a?
Nàng cũng không tin, Đồng Nhị Thập lại có gan ở trước mặt nàng làm quá mức, càng không tin, nàng lại không thể bảo vệ Vương Hạo Thần trước một tên nô bộc.
Bất quá, vào lúc này, Vương Hạo Thần lại tiến lên phía trước, đặt một tay lên vai nàng, mỉm cười nói:
- Giao cho ta!
Đồng Tĩnh Vân khẽ giật mình, trong mắt lập tức hiện ra một tia chần chờ cùng lo lắng.
Nàng biết Vương Hạo Thần trong mấy tháng qua tu vi đại tiến, đã đạt đến Ngũ Tinh Vũ Sĩ cảnh giới, thế nhưng Đồng Nhị Thập thân là 24 hộ vệ một trong, coi như thiên phú cùng thực lực chỉ là bên trong lót đáy một cái, thế nhưng bản thân cũng có Thất Tinh Vũ Sĩ tu vi, hơn nữa còn là cường giả ở trong cảnh giới này.
Nàng không quan tâm nếu Vương Hạo Thần đả thương Đồng Nhị Thập, nếu cho cùng, Đồng Nhị Thập chỉ là Đồng gia “ tử sĩ “ mà thôi, Vương Hạo Thần có thân phận là vị hôn phu của gia chủ nhi nữ, việc hắn đả thương một cái hộ vệ cũng chẳng phải chuyện gì to tát, cha nàng hoàn toàn có năng lực để áp việc này xuống một cách êm thấm.
Vấn đề duy nhất chính là, Vương Hạo Thần có thể đánh bại Đồng Nhị Thập hay không mà thôi.
- Chẳng lẽ tỷ không tin tưởng ta hay sao?
Vương Hạo Thần nhìn Đồng Tĩnh Vân cười nói.
Khi Vương Hạo Thần cười, hắn luôn khiến cho người khác có một cảm giác an tâm đến mức có thể tin tưởng mà đem trọng trách đặt lên vai hắn, Đồng Tĩnh Vân lần này cũng không phải là một ngoại lệ, nàng khẽ đối với hắn gật đầu, sau đó liền lui về phía sau.
Vương Hạo Thần lúc này đứng đối mặt với Đồng Nhị Thập, hai người tuổi tác lẫn khí chất đều khác biệt rất lớn, thế nhưng để cho Đồng Nhị Thập cảm thấy có chút kinh dị chính là, nam tử có dung mạo cực kỳ tuấn tú này khi đứng trước mặt hắn lại không chút nào áp lực.
Phải biết, coi như là Đồng Thanh Chi, nếu như hứng chịu Đồng Nhị Thập hắn khí thế, tuy rằng cũng sẽ không đến mức không chịu nổi, thế nhưng chắc chắn phải có cảm giác không thoải mái.
- Ngươi có phải hay không cảm thấy, ta là không xứng với Đại tiểu thư?
Vương Hạo Thần nhìn Đồng Nhị Thập lạnh nhạt nói.
Đồng Nhị Thập rất khó chịu với ánh mắt của Vương Hạo Thần, không hiểu vì sao, dưới ánh mắt của đối phương, hắn lại cảm thấy mình khí thế lại bị áp chế một cách không thể lý giải.
- Chẳng lẽ không phải? Đại tiểu thư thân phận như thế nào? Chỉ có Thanh Chi thiếu gia mới xứng làm vị hôn phu của nàng! Một cái thổ dân như ngươi, làm sao có tư cách?
Đồng Nhị Thập vẻ mặt bất thiện mà nói.
Vương Hạo Thần thần sắc không đổi, khẽ gật đầu, sau đó lại nói:
- Có tư cách hay không không phải ngươi một lời là có thể phán định! Lại nói, ngươi là thân phận gì? Là Đồng gia một cái nô bộc mà thôi, cũng dám đứng ra chỉ trích ta?
Nói đến câu sau cùng, Vương Hạo Thần thanh âm liền trở nên cực độ băng lãnh, cả người khí chất lập tức thay đổi, một cỗ bá khí oai nghiêm từ hắn thể nội lan tràn đi ra, thậm chí để cho Đồng Tĩnh Vân ở bên có chút không chịu đựng nổi mà phải lùi về phía sau mấy bước.
Vương Hạo Thần có khí chất vương giả trời sinh, không bộc lộ ra thì thôi, một khi bộc lộ ra, đủ để chấn áp hầu hết vũ giả cùng cảnh giới.
Đồng Nhị Thập nghe được hai chữ “ nô bộc “ về sao, lập tức đại nộ, mắt hổ trợn lên, giống như một con rồng bị chạm đến vảy ngược, nhìn Vương Hạo Thần gầm nhẹ nói:
- Tiểu tử? Ngươi muốn chết sao? Đừng cho rằng có Đại tiểu thư ở đây thì có thể bảo vệ ngươi! Nói cho ngươi biết, từ khi ngươi và Đại tiểu thư có quan hệ không rõ ràng kia, ngươi đã là một người chết, Thanh Chi thiếu gia sớm muộn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta lúc này coi như là giết ngươi, cũng chỉ là thay hắn trước tiên giải quyết một con mồi mà thôi!
Đồng Tĩnh Vân đứng ở phía sau Vương Hạo Thần nghe được lời nói của Đồng Nhị Thập khuôn mặt không khỏi hoàn toàn trầm xuống, nàng tỏng lòng đã có quyết định, sau chuyện lần này, bất kể thế nào nàng cũng phải nhờ phụ thân tìm cách trừng trị tên này một chút, để cho hắn biết tại thế nào là trời cao đất dày, hắn chỉ là một cái hộ vệ, không ngờ lại dám không để nàng vào mắt.
Vương Hạo Thần hừ lạnh, lạnh lùng nói:
- Một cái nô bộc, lại không đem chủ nhân để vào mắt! Loại người như ngươi căn bản không xứng làm Đồng gia 24 hộ vệ một trong!
- Ngươi muốn chết!
Đồng Nhị Thập không nhịn được nữa, rống lên một tiếng, một cỗ cường đại khí thế từ trong người hung hãn bạo phát mà ra, chính là Thất Tinh Vũ Sĩ vũ giả nên có khí thế.
Đồng Nhị Thập tại Thất Tinh Vũ Sĩ dừng lại đã có gần một năm thời gian, tại cảnh giới này cô đọng súc tích tương đương nhiều, đúng như Đồng Tĩnh Vân đã nói hoàn toàn có thể xem là một cái cường giả trong cùng cảnh giới.
- Thiết Tượng Quyền!
Đồng Nhị Thập một quyền đánh đi ra, đây là bộ quyền pháp mà hắn rèn luyện lâu nhất, đồng thời cũng có uy lực lớn nhất, ý muốn toàn lực một kích trực tiếp đem Vương Hạo Thần oanh thành thịt vụn.
Thiết Tượng Quyền đánh ra, trong lúc mơ hồ liền có một đầu mãnh tượng hiện ra, mang theo uy thế không thể ngăn cản đánh về phía Vương Hạo Thần.
Nếu là Ngũ Tinh Vũ Sĩ bình thường, e rằng đã bị Đồng Nhị Thập một quyền uy thế doạ cho vỡ mật, bất quá đối với Vương Hạo Thần thì lại không có chút uy hiếp nào.
Mắt thấy Thiết Tượng Quyền của Đồng Nhị Thập đã đến trước mặt, Vương Hạo Thần liền đồng dạng múa chưởng đón đánh.
Vương Hạo Thần biết Đồng Nhị Thập là một cái mạnh về lực lượng vũ giả, vì thế hùng tâm lập tức nổi lên, muốn đem đối phương làm vật thử nghiệm, xem bản thân nếu như không dùng đến cảnh giới Đệ Nhất Dương, Cửu Dương Phần Thiên Chưởng có thể hay không đánh bại Thất Tinh Vũ Sĩ.
Đồng Nhị Thập thấy Vương Hạo Thần không chỉ không né tránh mà còn muốn cùng mình ngạnh kháng, trong lòng liền không khỏi khinh thường.
Hắn tự tin, trong Thất Tinh Vũ Đồ cảnh giới, người có lực lượng mạnh hơn mình không thể nói là không có, thế nhưng tuyệt đối không nhiều. Bởi vì Vương Hạo Thần xuất thủ, Đồng Nhị Thập cũng đã nhìn ra tu vi của đối phương, chẳng qua chỉ là Ngũ Tinh Vũ Đồ mà thôi, tu vi so với hắn thấp hơn hai tiểu cảnh giới lại muốn đôi công với hắn, như vậy chẳng khác nào là muốn chết.
Chỉ là, Đồng Nhị Thập rất nhanh liền phát hiện ra, hắn sai lầm rồi!
Nói thế nào thì, Đồng Tĩnh Vân thân là Đồng gia đại tiểu thư, cũng không phải là người mà loại a miêu a cẩu nào cũng có thể lấy nàng làm vợ.
- Đại tiểu thư thật biết nói đùa!
Đồng Nhị Thập cười nhạt một tiếng, trên mặt ghi rõ hai chữ “ không tin “.
- Thế nào? Ngươi không tin?
Đồng Tĩnh Vân lạnh lùng nhìn chằm đối phương mà nói.
- Ta tin hay không quan trọng, chỉ là Đại tiểu thư ngươi đúng là gây rắc rối lớn rồi! Chỉ dựa vào chuyện ngươi nói người này là vị hôn phu của ngươi, Thanh Chi thiếu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
Đồng Nhị Thập không mặn không nhạt nói, ánh mắt lộ ra một tia trào phúng.
Tiểu tử, Đồng Thanh Chi nữ nhân mà ngươi cũng dám tranh, thật sự là không biết chữ chết viết thế nào.
Đồng Nhị Thập cho rằng Đồng Tĩnh Vân sẽ vì lời nói của hắn có chút thất thố, nào ngờ nàng ngay cả một chút chấn động cũng không có, vẻ mặt bình thản nói:
- Đừng nói Đồng Thanh Chi sẽ không dám ra tay, coi như hắn dám, cũng không làm gì được vị hôn phu của ta!
Đồng Tĩnh Vân thế nhưng là tận mắt nhìn thấy, Vương Hạo Thần tuỳ tiện dùng một chưởng liền đánh trọng thương Đồng Thanh Chi, đối phương lúc này nếu như gặp phải Vương Hạo Thần e rằng sẽ lập tức sợ tới tè ra quần, có cho hắn thêm lá gan cũng không xuất thủ lần nữa.
Bất quá Đồng Nhị Thập tự nhiên không có khả năng tin tưởng lời nói của nàng, theo hắn thấy, tại Bắc Hải Trấn, ngoại trừ Đồng Thanh Cương, căn bản không có người trẻ tuổi nào có thể khiến cho Đồng Thanh Chi kiêng kị đến mức không dám ra tay, Đồng Tĩnh Vân nói ra lời này, chẳng qua chỉ là muốn hư trương thanh thế mà thôi.
- Đại tiểu thư, tại hạ không quản ngươi nói nhăng nói cuội, bất quá, người này không thể tiếp tục theo ngươi! Các hạ, mời đi cho!
Đồng Nhị Thập sau cùng là nhìn Vương Hạo Thần mà nói, căn bản không cho ai mặt mũi.
- Thật là uy phong! Bổn tiểu thư cũng muốn nhìn một chút, là ai có thể ở trước mặt ta đem vị hôn phu của ta ép đi!
Đồng Tĩnh Vân quát lên một tiếng, thân hình lập tức ngăn trước mặt Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần lúc này trên danh nghĩa là vị hôn phu của nàng, nếu như nàng để hắn bị một tên Đồng gia hộ vệ ép đến mức phải rời đi, vậy nàng thể diện phải để ở đâu a?
Nàng cũng không tin, Đồng Nhị Thập lại có gan ở trước mặt nàng làm quá mức, càng không tin, nàng lại không thể bảo vệ Vương Hạo Thần trước một tên nô bộc.
Bất quá, vào lúc này, Vương Hạo Thần lại tiến lên phía trước, đặt một tay lên vai nàng, mỉm cười nói:
- Giao cho ta!
Đồng Tĩnh Vân khẽ giật mình, trong mắt lập tức hiện ra một tia chần chờ cùng lo lắng.
Nàng biết Vương Hạo Thần trong mấy tháng qua tu vi đại tiến, đã đạt đến Ngũ Tinh Vũ Sĩ cảnh giới, thế nhưng Đồng Nhị Thập thân là 24 hộ vệ một trong, coi như thiên phú cùng thực lực chỉ là bên trong lót đáy một cái, thế nhưng bản thân cũng có Thất Tinh Vũ Sĩ tu vi, hơn nữa còn là cường giả ở trong cảnh giới này.
Nàng không quan tâm nếu Vương Hạo Thần đả thương Đồng Nhị Thập, nếu cho cùng, Đồng Nhị Thập chỉ là Đồng gia “ tử sĩ “ mà thôi, Vương Hạo Thần có thân phận là vị hôn phu của gia chủ nhi nữ, việc hắn đả thương một cái hộ vệ cũng chẳng phải chuyện gì to tát, cha nàng hoàn toàn có năng lực để áp việc này xuống một cách êm thấm.
Vấn đề duy nhất chính là, Vương Hạo Thần có thể đánh bại Đồng Nhị Thập hay không mà thôi.
- Chẳng lẽ tỷ không tin tưởng ta hay sao?
Vương Hạo Thần nhìn Đồng Tĩnh Vân cười nói.
Khi Vương Hạo Thần cười, hắn luôn khiến cho người khác có một cảm giác an tâm đến mức có thể tin tưởng mà đem trọng trách đặt lên vai hắn, Đồng Tĩnh Vân lần này cũng không phải là một ngoại lệ, nàng khẽ đối với hắn gật đầu, sau đó liền lui về phía sau.
Vương Hạo Thần lúc này đứng đối mặt với Đồng Nhị Thập, hai người tuổi tác lẫn khí chất đều khác biệt rất lớn, thế nhưng để cho Đồng Nhị Thập cảm thấy có chút kinh dị chính là, nam tử có dung mạo cực kỳ tuấn tú này khi đứng trước mặt hắn lại không chút nào áp lực.
Phải biết, coi như là Đồng Thanh Chi, nếu như hứng chịu Đồng Nhị Thập hắn khí thế, tuy rằng cũng sẽ không đến mức không chịu nổi, thế nhưng chắc chắn phải có cảm giác không thoải mái.
- Ngươi có phải hay không cảm thấy, ta là không xứng với Đại tiểu thư?
Vương Hạo Thần nhìn Đồng Nhị Thập lạnh nhạt nói.
Đồng Nhị Thập rất khó chịu với ánh mắt của Vương Hạo Thần, không hiểu vì sao, dưới ánh mắt của đối phương, hắn lại cảm thấy mình khí thế lại bị áp chế một cách không thể lý giải.
- Chẳng lẽ không phải? Đại tiểu thư thân phận như thế nào? Chỉ có Thanh Chi thiếu gia mới xứng làm vị hôn phu của nàng! Một cái thổ dân như ngươi, làm sao có tư cách?
Đồng Nhị Thập vẻ mặt bất thiện mà nói.
Vương Hạo Thần thần sắc không đổi, khẽ gật đầu, sau đó lại nói:
- Có tư cách hay không không phải ngươi một lời là có thể phán định! Lại nói, ngươi là thân phận gì? Là Đồng gia một cái nô bộc mà thôi, cũng dám đứng ra chỉ trích ta?
Nói đến câu sau cùng, Vương Hạo Thần thanh âm liền trở nên cực độ băng lãnh, cả người khí chất lập tức thay đổi, một cỗ bá khí oai nghiêm từ hắn thể nội lan tràn đi ra, thậm chí để cho Đồng Tĩnh Vân ở bên có chút không chịu đựng nổi mà phải lùi về phía sau mấy bước.
Vương Hạo Thần có khí chất vương giả trời sinh, không bộc lộ ra thì thôi, một khi bộc lộ ra, đủ để chấn áp hầu hết vũ giả cùng cảnh giới.
Đồng Nhị Thập nghe được hai chữ “ nô bộc “ về sao, lập tức đại nộ, mắt hổ trợn lên, giống như một con rồng bị chạm đến vảy ngược, nhìn Vương Hạo Thần gầm nhẹ nói:
- Tiểu tử? Ngươi muốn chết sao? Đừng cho rằng có Đại tiểu thư ở đây thì có thể bảo vệ ngươi! Nói cho ngươi biết, từ khi ngươi và Đại tiểu thư có quan hệ không rõ ràng kia, ngươi đã là một người chết, Thanh Chi thiếu gia sớm muộn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta lúc này coi như là giết ngươi, cũng chỉ là thay hắn trước tiên giải quyết một con mồi mà thôi!
Đồng Tĩnh Vân đứng ở phía sau Vương Hạo Thần nghe được lời nói của Đồng Nhị Thập khuôn mặt không khỏi hoàn toàn trầm xuống, nàng tỏng lòng đã có quyết định, sau chuyện lần này, bất kể thế nào nàng cũng phải nhờ phụ thân tìm cách trừng trị tên này một chút, để cho hắn biết tại thế nào là trời cao đất dày, hắn chỉ là một cái hộ vệ, không ngờ lại dám không để nàng vào mắt.
Vương Hạo Thần hừ lạnh, lạnh lùng nói:
- Một cái nô bộc, lại không đem chủ nhân để vào mắt! Loại người như ngươi căn bản không xứng làm Đồng gia 24 hộ vệ một trong!
- Ngươi muốn chết!
Đồng Nhị Thập không nhịn được nữa, rống lên một tiếng, một cỗ cường đại khí thế từ trong người hung hãn bạo phát mà ra, chính là Thất Tinh Vũ Sĩ vũ giả nên có khí thế.
Đồng Nhị Thập tại Thất Tinh Vũ Sĩ dừng lại đã có gần một năm thời gian, tại cảnh giới này cô đọng súc tích tương đương nhiều, đúng như Đồng Tĩnh Vân đã nói hoàn toàn có thể xem là một cái cường giả trong cùng cảnh giới.
- Thiết Tượng Quyền!
Đồng Nhị Thập một quyền đánh đi ra, đây là bộ quyền pháp mà hắn rèn luyện lâu nhất, đồng thời cũng có uy lực lớn nhất, ý muốn toàn lực một kích trực tiếp đem Vương Hạo Thần oanh thành thịt vụn.
Thiết Tượng Quyền đánh ra, trong lúc mơ hồ liền có một đầu mãnh tượng hiện ra, mang theo uy thế không thể ngăn cản đánh về phía Vương Hạo Thần.
Nếu là Ngũ Tinh Vũ Sĩ bình thường, e rằng đã bị Đồng Nhị Thập một quyền uy thế doạ cho vỡ mật, bất quá đối với Vương Hạo Thần thì lại không có chút uy hiếp nào.
Mắt thấy Thiết Tượng Quyền của Đồng Nhị Thập đã đến trước mặt, Vương Hạo Thần liền đồng dạng múa chưởng đón đánh.
Vương Hạo Thần biết Đồng Nhị Thập là một cái mạnh về lực lượng vũ giả, vì thế hùng tâm lập tức nổi lên, muốn đem đối phương làm vật thử nghiệm, xem bản thân nếu như không dùng đến cảnh giới Đệ Nhất Dương, Cửu Dương Phần Thiên Chưởng có thể hay không đánh bại Thất Tinh Vũ Sĩ.
Đồng Nhị Thập thấy Vương Hạo Thần không chỉ không né tránh mà còn muốn cùng mình ngạnh kháng, trong lòng liền không khỏi khinh thường.
Hắn tự tin, trong Thất Tinh Vũ Đồ cảnh giới, người có lực lượng mạnh hơn mình không thể nói là không có, thế nhưng tuyệt đối không nhiều. Bởi vì Vương Hạo Thần xuất thủ, Đồng Nhị Thập cũng đã nhìn ra tu vi của đối phương, chẳng qua chỉ là Ngũ Tinh Vũ Đồ mà thôi, tu vi so với hắn thấp hơn hai tiểu cảnh giới lại muốn đôi công với hắn, như vậy chẳng khác nào là muốn chết.
Chỉ là, Đồng Nhị Thập rất nhanh liền phát hiện ra, hắn sai lầm rồi!
/286
|