Trên thực tế, thái độ của Phạm Đồng Huy không chỉ có Đỗ Trung Sâm thấy kỳ quái, những người khác cũng rất nghi hoặc, kể cả Hàn Đông cũng cảm thấy bất ngờ
Tuy Hàn Đông đại khái cũng biết lần này Bành Vũ Lĩnh đến tỉnh Tây Xuyên điều tra nghiên cứu là do Phạm Đồng Huy muốn mượn lực, nhưng kết quả lại không được gì, khả năng khiến Phạm Đồng Huy vô cùng buồn bực, nhưng cũng không đến mức khiêm tốn thế chứ.
Tuy Hàn Đông nghi hoặc, nhưng thái độ của Phạm Đồng Huy cũng có trợ giúp với kế hoạch công tác của Hàn Đông, Hàn Đông vẫn cảm thấy vui vẻ.
Bởi vì Phạm Đồng Huy chuyển biến thái độ, lần họp Bí thư này khá hài hòa, Hàn Đông đề xuất mấy đề nghị đều được thông qua, đồng thời mọi người cũng đạt thành ý kiến nhất trí về phương án giải quyết hậu quả ở thành phố Thiết Giang, đồng ý họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thứ ba tuần sau, thảo luận vấn đề xử lý và sắp xếp nhân sự tương ứng ở thành phố Thiết Giang.
Trong hội nghị lần này, người buồn bực nhất phải kể tới Trịnh Như Dân, bởi vì Phạm Đồng Huy bỗng nhiên mềm yếu, kết quả là sức nặng lời nói của Hàn Đông lớn hơn nhiều, hai vị kẻ xướng người hoạ, ý kiến của các Phó bí thư khác thì ít ảnh hưởng hơn nhiều.
Huống chi trong năm Phó Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật lại khá có khuynh hướng theo Hàn Đông, cho nên, về cơ bản các phương án Hàn Đông nói ra đều được thông qua.
Sau khi tan họp, Phạm Đồng Huy liền gọi Trưởng ban Tổ chức Tưởng Hoành Quốc vào phòng làm việc của mình, bảo Ban Tổ chức tiến hành bước đầu xử lý vấn đề nhân sự ở thành phố Thiết Giang, phải chú ý chọn lựa đồng chí có năng lực làm việc và tình nguyện công tác đến vị trí tương ứng, phải hiểu rõ thêm các ý kiến, nhất định phải sắp xếp tốt nhân sự thành phố Thiết Giang.
Tưởng Hoành Quốc còn chưa rõ biểu hiện của Phạm Đồng Huy tại hội nghị công việc bí thư. Anh ta chỉ cảm thấy thái độ của Phạm Đồng Huy hơi thay đổi so với trước kia, ví dụ như ở vấn đề nhân sự ông ta cố ý cường điệu phải tiến hành kết nối với nhiều Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác. Nghe ý kiến mọi người. Nhớ trước kia Phạm Đồng Huy đều bảo Ban Tổ chức tự làm rồi đưa danh sách nhân viên sơ bộ cho ông ta xem trước.
“Không biết hội nghị bí thư lần này xảy ra chuyện gì."
Tưởng Hoành Quốc nghĩ thầm. Trong khoảng thời gian này Phạm Đồng Huy vẫn bị Hàn Đông chèn ép, Tưởng Hoành Quốc làm Trưởng ban Tổ chức cũng rất buồn bực, nhưng Phạm Đồng Huy là bí thư mà còn không phản ứng gì, Tưởng Hoành Quốc cũng đành bất lực, chỉ có thể hết sức bảo vệ địa bàn của mình.
Cuối tuần, Hàn Đông và Lữ Nhạc đưa Hàn Vũ đi báo danh vào trường tiểu học Tông Bắc, trường tiểu học Tông Bắc ở đối diện trụ sở Tỉnh ủy, là trường chuyên của thành phố Thục Đô, trình độ dạy học xem như ở mức trung bình. Vốn với thân phận của Hàn Đông, cho Hàn Vũ vào trường tiểu học phụ thuộc trường Trung học Thục Đô chỉ là chuyện nhỏ, Trung học Thục Đô làm trường trung học phổ thông lớn trong cả nước. Trình độ và chất lượng dạy học đều là số một số hai, hàng năm đều có mấy chục học sinh đỗ đại học Yến Kinh và đại học Thủy Mộc, tiếng tăm lừng lẫy cả nước. Vậy nên trường tiểu học và trung học cơ sở phụ thuộc trường này tất nhiên cũng là thánh địa học tập trong mắt các bậc cha mẹ, đều tìm cách mà đưa con mình vào đó học, chẳng qua trường học cũng có quy định tương ứng, hoặc là học sinh phù hợp quy định của Sở Giáo dục về điều kiện tuyển thẳng, hoặc là thông qua các loại kiểm tra để lựa chọn học sinh, còn có một số người có đặc quyền. Hàn Đông cũng từng suy nghĩ, với chỉ số thông minh của Hàn Vũ, bất kể học ở đâu cũng không khác nhau lắm, huống chi bây giờ còn chỉ là tiểu học. Cũng không cần phải quá vội vàng. Hơn nữa, trẻ con cần phải được hưởng thụ tuổi thơ, nếu cho Hàn Vũ tới trường tiểu học phụ thuộc Trung học Thục Đô, trong hoàn cảnh cạnh tranh áp lực cao như vậy, đối với Hàn Vũ cũng là một loại áp lực.
Điều kiện nhập học của Trường tiểu học Tông Bắc thì dễ dàng hơn nhiều, bởi vì Hàn Vũ là người ngoại tỉnh, cho nên có giáo viên tương ứng tiến hành kiểm tra, thế là coi như đã có tư cách nhập học, đương nhiên biểu hiện của Hàn Vũ khiến cho giáo viên kiểm tra vô cùng kinh ngạc, đều nói thằng bé này rất thông minh.
Hàn Nguyệt biết tiểu Vũ tới trường tiểu học Tông Bắc học, cũng gào khóc đòi đi theo, lý do của cô bé này rất đơn giản, là đi theo tiểu Vũ để cho cậu bé bảo vệ nó. Bình thường cô bé kia tỏ ra rất thục nữ, nhưng khi bướng bỉnh thì chín con trâu cũng không kéo được, Hàn Đông và Kiều San San đều khuyên cô bé hồi lâu, cô bé vẫn mặc kệ, nhất định đòi đi học theo Hàn Vũ, nhưng cô bé này nhỏ hơn Hàn Vũ một tuổi, khẳng định là không được học tiểu học, cuối cùng không có cách nào, Hàn Đông cho cô bé vào trường Mẫu giáo phụ thuộc trường tiểu học Tông Bắc một năm, như vậy cũng cho hai đứa trẻ ở cùng một chỗ. Như vậy Hàn Nguyệt mới nín khóc mỉm cười, vui vẻ hôn hít vài cái vào má Hàn Đông.
Bởi vì Phạm Đồng Huy chủ động lùi bước, áp lực của Hàn Đông lập tức giảm đi rất nhiều, có thể thoải mái mà làm chuyện mình muốn làm, rồi sau đó, bởi vì Lữ Nhạc chủ động nín nhịn cầu bình yên, khiến Hàn Đông lập tức không còn gì phải suy nghĩ. Trong khoảng thời gian này có thể nói là đường làm quan của Hàn Đông rộng mở, tâm trạng chưa bao giờ tốt hơn.
Chín giờ sáng Thứ Ba, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy Tây Xuyên bắt đầu ở phòng họp tầng chín, trụ sở Tỉnh ủy.
Vấn đề đầu tiên trong hội nghị lần này là thảo luận quyết định xử phạt đối với một số cán bộ thành phố Thiết Giang, tiếp theo là thông qua phương án kiến thiết trong sạch hoá bộ máy chính trị và tăng cường tác phong Đảng ở toàn tỉnh, cuối cùng lại thông qua một loạt phương án nhân sự.
Theo Hàn Đông đề nghị, để Hứa Song đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiết Giang, Phó bí thư Thành ủy đồng thời đề danh Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Hồng Tiến Phong đề xuất điều Phó Chủ tịch thành phố Vinh Châu - Chu Chính đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiết Giang, Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an đồng thời đề nghị kiêm nhiệm Cục trưởng Công an Thiết Giang.
Hai phương án nhân sự này đều được thông qua, điều này cũng bảo đảm Hứa Song có thể áp dụng thủ đoạn mạnh mẽ ở thành phố Thiết Giang để chỉnh đốn cục diện này. Mặc dù nói Hứa Song chỉ là Phó bí thư kiêm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nhưng anh ta là thư ký của Hàn Đông đi xuống, lại có Chu Chính là Phó bí thư kiêm nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an, Cục trưởng Công an ủng hộ, hoàn toàn có thể khiến anh ta trở thành một trong ba thế lực lớn ở thành phố Thiết Giang. Mà theo suy nghĩ của Hàn Đông, để cho Hứa Song thu dọn chiến trường ở thành phố Thiết Giang, cũng là cho anh ta đi rèn luyện một phen, qua một hai năm, thì có thể để cho anh ta tiếp nhận Chủ tịch thành phố. Đương nhiệm Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố, trong sự kiện lần này cho dù bản thân ông ta không có vấn đề, nhưng cũng khó trốn tránh trách nhiệm, mà tỉnh cũng không xử phạt gì bọn họ, chỉ nghiêm khắc phê bình, thật ra cũng là một kết quả thỏa hiệp, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đề cử Hứa Song và Chu Chính có thể thuận lợi thông qua.
“Mặt khác, công tác kiến thiết trong sạch hoá bộ máy chính trị và tăng cường tác phong Đảng, bắt đầu thực hiện từ thành phố Thiết Giang, nhanh chóng mở rộng trong phạm vi toàn tỉnh. Đội ngũ cán bộ làm việc tốt thì các công tác khác mới có thể thuận lợi.”
Hàn Đông âm thầm suy nghĩ,
"Nếu Phạm Đồng Huy chủ động phối hợp, ta phải bắt lấy cơ hội lần này, nhanh chóng sắp xếp các công tác ở tỉnh Tây Xuyên."
"Có lẽ, từ bây giờ, tỉnh Tây Xuyên đã bắt đầu tiến vào thời đại của Hàn Đông."
Hồng Tiến Phong nghĩ thầm,
"Cho dù Hàn Đông còn là Chủ tịch tỉnh, nhưng hiện tại Phạm Đồng Huy đã bị chèn ép, lực ảnh hưởng của Hàn Đông sẽ càng lúc càng lớn, phỏng chừng không bao lâu, vị trí của Phạm Đồng Huy cũng bị thay thế, mà ta cũng có một cơ hội phát triển mới rồi."
Nghĩ đến đây, trong lòng Hồng Tiến Phong hơi mong chờ.
Tuy Hàn Đông đại khái cũng biết lần này Bành Vũ Lĩnh đến tỉnh Tây Xuyên điều tra nghiên cứu là do Phạm Đồng Huy muốn mượn lực, nhưng kết quả lại không được gì, khả năng khiến Phạm Đồng Huy vô cùng buồn bực, nhưng cũng không đến mức khiêm tốn thế chứ.
Tuy Hàn Đông nghi hoặc, nhưng thái độ của Phạm Đồng Huy cũng có trợ giúp với kế hoạch công tác của Hàn Đông, Hàn Đông vẫn cảm thấy vui vẻ.
Bởi vì Phạm Đồng Huy chuyển biến thái độ, lần họp Bí thư này khá hài hòa, Hàn Đông đề xuất mấy đề nghị đều được thông qua, đồng thời mọi người cũng đạt thành ý kiến nhất trí về phương án giải quyết hậu quả ở thành phố Thiết Giang, đồng ý họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thứ ba tuần sau, thảo luận vấn đề xử lý và sắp xếp nhân sự tương ứng ở thành phố Thiết Giang.
Trong hội nghị lần này, người buồn bực nhất phải kể tới Trịnh Như Dân, bởi vì Phạm Đồng Huy bỗng nhiên mềm yếu, kết quả là sức nặng lời nói của Hàn Đông lớn hơn nhiều, hai vị kẻ xướng người hoạ, ý kiến của các Phó bí thư khác thì ít ảnh hưởng hơn nhiều.
Huống chi trong năm Phó Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật lại khá có khuynh hướng theo Hàn Đông, cho nên, về cơ bản các phương án Hàn Đông nói ra đều được thông qua.
Sau khi tan họp, Phạm Đồng Huy liền gọi Trưởng ban Tổ chức Tưởng Hoành Quốc vào phòng làm việc của mình, bảo Ban Tổ chức tiến hành bước đầu xử lý vấn đề nhân sự ở thành phố Thiết Giang, phải chú ý chọn lựa đồng chí có năng lực làm việc và tình nguyện công tác đến vị trí tương ứng, phải hiểu rõ thêm các ý kiến, nhất định phải sắp xếp tốt nhân sự thành phố Thiết Giang.
Tưởng Hoành Quốc còn chưa rõ biểu hiện của Phạm Đồng Huy tại hội nghị công việc bí thư. Anh ta chỉ cảm thấy thái độ của Phạm Đồng Huy hơi thay đổi so với trước kia, ví dụ như ở vấn đề nhân sự ông ta cố ý cường điệu phải tiến hành kết nối với nhiều Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác. Nghe ý kiến mọi người. Nhớ trước kia Phạm Đồng Huy đều bảo Ban Tổ chức tự làm rồi đưa danh sách nhân viên sơ bộ cho ông ta xem trước.
“Không biết hội nghị bí thư lần này xảy ra chuyện gì."
Tưởng Hoành Quốc nghĩ thầm. Trong khoảng thời gian này Phạm Đồng Huy vẫn bị Hàn Đông chèn ép, Tưởng Hoành Quốc làm Trưởng ban Tổ chức cũng rất buồn bực, nhưng Phạm Đồng Huy là bí thư mà còn không phản ứng gì, Tưởng Hoành Quốc cũng đành bất lực, chỉ có thể hết sức bảo vệ địa bàn của mình.
Cuối tuần, Hàn Đông và Lữ Nhạc đưa Hàn Vũ đi báo danh vào trường tiểu học Tông Bắc, trường tiểu học Tông Bắc ở đối diện trụ sở Tỉnh ủy, là trường chuyên của thành phố Thục Đô, trình độ dạy học xem như ở mức trung bình. Vốn với thân phận của Hàn Đông, cho Hàn Vũ vào trường tiểu học phụ thuộc trường Trung học Thục Đô chỉ là chuyện nhỏ, Trung học Thục Đô làm trường trung học phổ thông lớn trong cả nước. Trình độ và chất lượng dạy học đều là số một số hai, hàng năm đều có mấy chục học sinh đỗ đại học Yến Kinh và đại học Thủy Mộc, tiếng tăm lừng lẫy cả nước. Vậy nên trường tiểu học và trung học cơ sở phụ thuộc trường này tất nhiên cũng là thánh địa học tập trong mắt các bậc cha mẹ, đều tìm cách mà đưa con mình vào đó học, chẳng qua trường học cũng có quy định tương ứng, hoặc là học sinh phù hợp quy định của Sở Giáo dục về điều kiện tuyển thẳng, hoặc là thông qua các loại kiểm tra để lựa chọn học sinh, còn có một số người có đặc quyền. Hàn Đông cũng từng suy nghĩ, với chỉ số thông minh của Hàn Vũ, bất kể học ở đâu cũng không khác nhau lắm, huống chi bây giờ còn chỉ là tiểu học. Cũng không cần phải quá vội vàng. Hơn nữa, trẻ con cần phải được hưởng thụ tuổi thơ, nếu cho Hàn Vũ tới trường tiểu học phụ thuộc Trung học Thục Đô, trong hoàn cảnh cạnh tranh áp lực cao như vậy, đối với Hàn Vũ cũng là một loại áp lực.
Điều kiện nhập học của Trường tiểu học Tông Bắc thì dễ dàng hơn nhiều, bởi vì Hàn Vũ là người ngoại tỉnh, cho nên có giáo viên tương ứng tiến hành kiểm tra, thế là coi như đã có tư cách nhập học, đương nhiên biểu hiện của Hàn Vũ khiến cho giáo viên kiểm tra vô cùng kinh ngạc, đều nói thằng bé này rất thông minh.
Hàn Nguyệt biết tiểu Vũ tới trường tiểu học Tông Bắc học, cũng gào khóc đòi đi theo, lý do của cô bé này rất đơn giản, là đi theo tiểu Vũ để cho cậu bé bảo vệ nó. Bình thường cô bé kia tỏ ra rất thục nữ, nhưng khi bướng bỉnh thì chín con trâu cũng không kéo được, Hàn Đông và Kiều San San đều khuyên cô bé hồi lâu, cô bé vẫn mặc kệ, nhất định đòi đi học theo Hàn Vũ, nhưng cô bé này nhỏ hơn Hàn Vũ một tuổi, khẳng định là không được học tiểu học, cuối cùng không có cách nào, Hàn Đông cho cô bé vào trường Mẫu giáo phụ thuộc trường tiểu học Tông Bắc một năm, như vậy cũng cho hai đứa trẻ ở cùng một chỗ. Như vậy Hàn Nguyệt mới nín khóc mỉm cười, vui vẻ hôn hít vài cái vào má Hàn Đông.
Bởi vì Phạm Đồng Huy chủ động lùi bước, áp lực của Hàn Đông lập tức giảm đi rất nhiều, có thể thoải mái mà làm chuyện mình muốn làm, rồi sau đó, bởi vì Lữ Nhạc chủ động nín nhịn cầu bình yên, khiến Hàn Đông lập tức không còn gì phải suy nghĩ. Trong khoảng thời gian này có thể nói là đường làm quan của Hàn Đông rộng mở, tâm trạng chưa bao giờ tốt hơn.
Chín giờ sáng Thứ Ba, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy Tây Xuyên bắt đầu ở phòng họp tầng chín, trụ sở Tỉnh ủy.
Vấn đề đầu tiên trong hội nghị lần này là thảo luận quyết định xử phạt đối với một số cán bộ thành phố Thiết Giang, tiếp theo là thông qua phương án kiến thiết trong sạch hoá bộ máy chính trị và tăng cường tác phong Đảng ở toàn tỉnh, cuối cùng lại thông qua một loạt phương án nhân sự.
Theo Hàn Đông đề nghị, để Hứa Song đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiết Giang, Phó bí thư Thành ủy đồng thời đề danh Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Hồng Tiến Phong đề xuất điều Phó Chủ tịch thành phố Vinh Châu - Chu Chính đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thiết Giang, Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an đồng thời đề nghị kiêm nhiệm Cục trưởng Công an Thiết Giang.
Hai phương án nhân sự này đều được thông qua, điều này cũng bảo đảm Hứa Song có thể áp dụng thủ đoạn mạnh mẽ ở thành phố Thiết Giang để chỉnh đốn cục diện này. Mặc dù nói Hứa Song chỉ là Phó bí thư kiêm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nhưng anh ta là thư ký của Hàn Đông đi xuống, lại có Chu Chính là Phó bí thư kiêm nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an, Cục trưởng Công an ủng hộ, hoàn toàn có thể khiến anh ta trở thành một trong ba thế lực lớn ở thành phố Thiết Giang. Mà theo suy nghĩ của Hàn Đông, để cho Hứa Song thu dọn chiến trường ở thành phố Thiết Giang, cũng là cho anh ta đi rèn luyện một phen, qua một hai năm, thì có thể để cho anh ta tiếp nhận Chủ tịch thành phố. Đương nhiệm Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố, trong sự kiện lần này cho dù bản thân ông ta không có vấn đề, nhưng cũng khó trốn tránh trách nhiệm, mà tỉnh cũng không xử phạt gì bọn họ, chỉ nghiêm khắc phê bình, thật ra cũng là một kết quả thỏa hiệp, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đề cử Hứa Song và Chu Chính có thể thuận lợi thông qua.
“Mặt khác, công tác kiến thiết trong sạch hoá bộ máy chính trị và tăng cường tác phong Đảng, bắt đầu thực hiện từ thành phố Thiết Giang, nhanh chóng mở rộng trong phạm vi toàn tỉnh. Đội ngũ cán bộ làm việc tốt thì các công tác khác mới có thể thuận lợi.”
Hàn Đông âm thầm suy nghĩ,
"Nếu Phạm Đồng Huy chủ động phối hợp, ta phải bắt lấy cơ hội lần này, nhanh chóng sắp xếp các công tác ở tỉnh Tây Xuyên."
"Có lẽ, từ bây giờ, tỉnh Tây Xuyên đã bắt đầu tiến vào thời đại của Hàn Đông."
Hồng Tiến Phong nghĩ thầm,
"Cho dù Hàn Đông còn là Chủ tịch tỉnh, nhưng hiện tại Phạm Đồng Huy đã bị chèn ép, lực ảnh hưởng của Hàn Đông sẽ càng lúc càng lớn, phỏng chừng không bao lâu, vị trí của Phạm Đồng Huy cũng bị thay thế, mà ta cũng có một cơ hội phát triển mới rồi."
Nghĩ đến đây, trong lòng Hồng Tiến Phong hơi mong chờ.
/1284
|