Nghe Chu Lộ Lương nói về những manh mối lớn mới đạt được trong điều tra Thẩm Tòng Phi, Phạm Đồng Huy lập tức như là bị ai đó đánh vậy, lập tức hứng khởi, anh ta ngồi thẳng người lên, tay cầm điện thoại run run, đây đúng là trong lúc buồn ngủ có người đưa cho gối đấy mà, vừa nãy Hàn Đông gọi điện thoại mặc dù nói rất khách khí nhưng làm cho Phạm Đồng Huy cảm thấy áp lực rất lớn, anh ta biết rằng khoảng thời gian này mặc dù Hàn Đông không biểu lộ thái độ gì nhưng chẳng qua là đang đợi cơ hội mà thôi, một khi tự mình không tìm ra được những chứng cứ rõ ràng, vậy thì Hàn Đông nhất định sẽ nhúng tay vào, vậy thì bản thân sẽ rơi vào thế bị động rồi
Hiện tại tốt rồi, công việc điều tra cuả Ủy ban Kỉ luật bỗng nhiên có bước tiến triển, bỗng chốc làm thay đổi tình thế bất lợi của Phạm Đồng Huy. Cho dù nói thế nào, Chu Lộ Lương vẫn có ý định đứng về phía Hàn Đông, mà Chu Lộ Lương là người quản lí những chứng cứ điều tra, Hàn Đông cũng không thể không nhận, nếu không thì bên phía Chu Lộ Lương e rằng cũng không thể nhận lời.
Nghĩ đến đây, Phạm Đồng Huy đứng dậy, đi đi lại lại vài bước, có chút hưng phấn trong phòng làm việc, một lát sau, nghe thấy tiếng Chu Lộ Lương và thư kí, liền bước nhanh đến cửa, mở cửa, tươi cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đến rồi, mời vào
Lúc này, Phạm Đồng Huy thậm chí có chút gấp gáp, muốn nghe xem Chu Lộ Lương mang đến cho mình tin tức gì tốt lành, tóm lại chỉ cần mở miệng, như vậy có thể chính thức bước vào quá trình điều chỉnh nhân sự ở thành phố Tân Châu, nghĩ rằng Hàn Đông cũng không thể nói điều gì cả.
Chu Lộ Lương với vẻ mặt nghiêm túc, theo Phạm Đông Huy vào ngồi trong văn phòng, mở tập văn kiện đang kẹp trong tay nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo điều tra, vụ án lái xe Thẩm Tòng Phi thuê hung thủ đâm chết người, có manh mối mới…
- Đồng chí Lộ Lương, uống ngụm trà đã rồi nói tiếp.
Tâm trạng của Phạm Đồng Huy rất tốt, ngược lại cũng không vội lắm, hiện tại đang hưởng thụ một chút niềm vui chiến thắng. Không cần biết sẽ như thế nào, điều tra có bước tiến triển, đối với Phạm Đồng Huy mà nói, đó là một thắng lợi rất lớn.
Chu Lộ Lương gật đầu nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo những manh mối điều tra được, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy cùng với Sở giám sát, sở Công an. Đối với những người có liên quan tiến hành điều tra rõ ràng. Vạch trần sự thật, hiện tại có thể nói rằng việc lái xe đồng chí Thẩm Tòng Phi thuê người giết người đã được điều tra rõ ràng…
- Tốt lắm, hiệu quả làm việc của tổ điều tra rất cao.
Phạm Đồng Huy tươi cười khen ngợi nói, cũng không chú ý đến, thời điểm Chu Lộ Lương nhắc tới Thẩm Tòng Phi, có nhắc đến 2 chữ “đồng chí”.
Chu Lộ Lương cảm thấy sự khen ngợi của Phạm Đồng Huy có chút gì đó kì quái, dường như có chút hưng phấn, vài lần cắt ngang lời của mình.
- Có thể nói, lái xe của đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là người bị hại, chủ mưu ở phía sau toàn bộ sự việc, đó là Phó trưởng ban thư kí thành phố Tân Châu Vương Chấn Vân, thuê người giết người là Vương Chấn Vân, anh ta cũng đã thú nhận tội lỗi của mình, điều tra trước đó đúng lúc này lại tiến thêm được một bước mới. Đồng chí Thẩm Tòng Phi mặc dù theo lời khai của lái xe mà điều tra ra được chân tướng sự việc nhưng cũng không thể chống đối lại với sự can thiệp của tư pháp, cho dù thời điểm lái xe gây tai nạn là vô căn cứ, anh ta cũng chỉ là thông qua những cách thức và con đường bình thường, đến khả năng phát hiện chân tướng của sự việc, đối lập với các lãnh đạo ở thành phố Tân Châu, về mặt này của sự việc, không thể nào trốn tránh trách nhiệm, về vấn đề thư tố giác đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là do người khác dựng nên, mục đích là để gây trở ngại cho đồng chí Thẩm Tòng Phi, cũng qua sự việc vu oan đồng chí Thẩm Tòng Phi lần này không thể cho người khác biết mục đích là gì…
Tại thời điểm Chu Lộ Lương tường thuật lại, Phạm Đồng Huy ngây người ra, trong đầu anh ta trống rỗng, anh ta không thể tưởng tượng được rằng sự việc có thể chuyển biến ra thành như vậy, theo cách nói của Chu Lộ Lương thì Thẩm Tòng Phi hoàn toàn oan uổng, là bị người khác hãm hại, nhưng ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy tiến hành biện pháp bắt giam, đều là những quyết định sai lầm Việc này mặc dù do Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy làm, nhưng trách nhiệm vẫn thuộc về Tỉnh ủy, bởi vì chỉ có Tỉnh ủy đặc biệt là sau quyết định của Bí thư Tỉnh ủy thì Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy mới có thể tiến hành bắt giam và điều tra, mà trách nhiệm đó chủ yêu đặt lên mình Phạm Đồng Huy, huống hồ Hàn Đông nhất định không thể bỏ qua sự việc lần này, nhất định mượn gió bẻ măng.
Mồ hôi toát ra dày đặc, bất giác từ trán rơi xuống, trong lòng Phạm Đồng Huy cảm thấy đắng ngắt như là vừa mới ăn hoàng liên vậy, nghẹn đắng không nói thành lời.
Lúc này anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Chu Lộ Lương lại vội vã tìm mình báo cáo công việc như vậy.
Hiện tại anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Hàn Đông từ đầu đến cuối không có chút phản kháng nào mạnh mẽ cả, đều là đợi bản thân mình có cái ngày này.
Cái bẫy đặt sẵn ở đó mà tự mình nhảy xuống.
Bây giờ chỉ xem Hàn Đông có cầm xẻng chôn mình nữa không thôi.
Đáng nhẽ ra Phạm Đồng Huy phải cao hứng muốn nhận được những tin tức tốt lành để dạy bảo Hàn Đông một phen nhưng ngược lại phải nhận thế cục bất lợi ở tỉnh Tây Xuyên. Tình thế hiện giờ không được như mong muốn.
- Bí thư Phạm, công việc cấp bách, phải giải quyết thích đáng sự việc của đồng chí Thẩm Tòng Phi, đồng chí có vẻ có đôi chút bất mãn, đối với công việc của Ủy ban Kỉ luật Tỉnh có rất nhiều ý kiến…
Chu Lộ Lương nói khéo, thực tế Thẩm Tòng Phi không phục, chủ yếu là về phía Tỉnh ủy, chủ yếu là do Phạm Đồng Huy, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chỉ là cơ quan chấp hành mà thôi.
Phạm Đồng Huy cau mày khoác tay, âm thanh tràn đầy xót xa nói:
- Nếu điều tra rõ ràng đồng chí Thẩm Tòng Phi là bị vu oan, vậy cần mau chóng chấn tĩnh tinh thần của anh ta, để anh ta mau chóng phục chức ở thành phố Tân Châu, hoàn trả danh dự cho anh ta, làm một cán bộ Đảng viên, đồng thời phối hợp giúp đỡ cho công việc của anh ta, tôi tin tưởng vào việc giác ngộ của đồng chí Thẩm Tòng Phi, nhất định không làm ảnh hưởng đến công tác của đồng chí ấy.
Thời khắc đó, Phạm Đồng Huy có một chút chán nản, sự việc được đưa đến tình thế này, những vấn đề rắc rối trong chuyện này, hiện tại cần xem Hàn Đông sẽ xử lí như thế nào
Chu Lộ Lương chần chừ một lúc rồi nói:
- Vậy có cần hội ý để nói chuyện không?
Tất nhiên anh ta biết thời gian này tâm trạng Phạm Đồng Huy cực kì không được tốt, từ sắc mặt của anh ta có thể nhìn ra, nhưng anh ta cũng không thể không đề cập tới, bởi vì Thẩm Tòng Phi mặc dù không có vấn đề gì, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh nếu không có chứng cứ rõ ràng cũng không thể được, lẽ nào để cho Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chịu tiếng xấu này sao?
Phạm Đồng Huy phủi tay áo nói:
- Trước hết nên chờ đã, chờ sau khi bên anh điều tra rõ vấn đề rồi nói tiếp.
Nói xong tinh thần anh ta có một chút mệt mỏi nói:
- Đồng chí Lộ Lương, cục diện trước mắt của tỉnh Tây Xuyên không hề dễ dàng, chúng ta nhất định phải đoàn kết, ổn định đại cục, đồng chí Lộ Lương cũng là cán bộ lâu năm ở tỉnh Tây Xuyên nên cùng gánh vác mới phải.
Chu Lộ Lương có một chút lo lắng, Phạm Đồng Lương đến một chút trách nhiệm cũng không có, ban đầu nếu không phải anh ta kiên quyết muốn tiến hành bắt giam Thẩm Tòng Phi thì làm gì ra nông nỗi như ngày hôm nay, hơn nữa bây giờ anh ta còn muốn tự mình dẹp yên Thẩm Tòng Phi, thậm chí còn muốn tự mình dẹp yên cả Hàn Đông, đây quả thực là khinh người quá đáng. Hơn nữa cứ cho là lần trước điều tra ra được một số chứng cứ đi, thông qua những nghiệm chứng sau sự việc lần này, chỉ e rằng lần này Phạm Đồng Huy bị Phó Y Bân phá rối, đến nỗi Phó Y Bân có nghe theo sự sai khiến của Phạm Đồng Huy hay không cũng rất khó nói.
Trong lòng tràn đầy thất vọng và phẩn nộ, Chu Lộ Lương vẫn cố gắng nhẫn nhịn, điềm đạm nói:
- Bí thư Phạm, tôi chỉ làm hết sức mình mà thôi.
- Ừ, vậy thì tốt, cứ như vậy đi.
Phạm Đồng Huy đứng dậy nói.
Chu Lộ Lương thấy thế cũng không nói gì cả, Phạm Đồng Huy nói rồi đứng lên cáo từ.
Đợi đến khi Chu Lộ Lương vừa đi, Phạm Đồng Huy liền ngồi xuống ghế sô pha, toàn thân co lại trên chiếc ghế, dường như sức lực của cả cơ thể đều không còn nữa. Thời gian này anh ta như bị bóp nghẹt cổ, muốn đấu cùng Hàn Đông một trận, trong lòng tràn đầy tự tin nhưng lí tưởng tốt đẹp đấy mà kết quả thì thật là tàn khốc.
Lần này sự việc nhằm vào Hàn Đông có thể nói là thất bại thảm hại. Mặc dù chỉ là bắt giam Thẩm Tòng Phi nhưng nào có biết Phạm Đồng Huy chỉ là Hạng Trang múa kiếm ý ở Bái Cô.
Khuôn mặt y vốn hồng hào cũng thay đổi biến sắc, ánh mắt cũng ảm đạm đi nhiều, lặng im trên ghế sô pha, hai tay ôm lấy đầu, ngồi im như vậy
Chu Lộ Lương trở lại văn phòng suy tư một hồi, hai tay chắp phía sau, chậm rãi tiến về phía cửa phòng làm việc của Hàn Đông.
Lý Tri Thu đang ngồi ở đó viết lách, nhìn thấy Chu Lộ Lương tới có chút kinh ngạc liền đứng dậy, cung kính nói:
- Chào anh, chủ nhiệm Chu.
- Tiểu Lý, Chủ tịch Hàn Đông có rảnh không?
Chu Lộ Lương mặt không biểu lộ gì hỏi.
Lý Tri Thu vội đáp:
- Chủ tịch Hàn ở bên trong, mời anh vào Nói xong anh ta gọi cửa, thông báo với Hàn Đông đang ngồi phê duyệt văn kiện ở bên trong một tiếng.
Hàn Đông cũng có chút ngỡ ngàng liền đứng dậy, bước nhanh đến cửa cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đấy à, khách quý đến nhà.
Thân làm phó bí thư tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban Kỉ luật tỉnh, Chu Lộ Lương lần đầu tiên đến văn phòng làm việc của Hàn Đông, nhất định phải có chuyện lớn gì đó, Hàn Đông ngay từ giây phút đầu tiên đã nghĩ tới việc của Thẩm Tòng Phi, cũng nên có một kết quả.
Hàn Đông luôn có lòng tin đối với Thẩm Tòng Phi, lần trước trước khi Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy quyết định tiến hành bắt giam, Thẩm Tòng Phi đã gọi điện cho Hàn Đông, nói chuyện điện thoại khoảng hơn nửa tiếng, tất cả mọi chuyện đều được kể ngọn ngành với Hàn Đông, cũng để cho Hàn Đông tiến hành sắp xếp bố cục hoàn hảo hơn, bây giờ nên thu lưới rồi.
Trên mặt Chu Lộ Lương không tỏ vẻ tươi cười, anh ta ngồi xuống, thở dài 1 cái nói:
- Chủ tịch Hàn Đông, vừa nãy tôi báo cáo qua với bí thư Phạm, về vấn đề của đồng chí Thẩm Tòng Phi, Ủy ban Ki luật Tỉnh phát hiện bằng chứng đồng chí Thẩm Tòng Phi bị hãm hại, Bí thư Phạm chỉ thị muốn đồng chí Thẩm Tòng Phi nhanh chống quay về công tác ở Thành phố Tân Châu, ảnh hưởng đến sự phát triển của đại cục.
Hàn Đông thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương, ban đầu lúc thảo luận về vấn đề của Thẩm Tòng Phi, tôi vẫn còn nhớ anh cũng có ý phải thận trọng, hiện nay kết quả điều tra chứng minh rằng Thẩm Tòng Phi trong sạch, để anh ta quay lại công việc chủ trì nhưng Tỉnh ủy cũng có cách nói rõ ràng cho việc bắt giam chứ.
Hiện tại tốt rồi, công việc điều tra cuả Ủy ban Kỉ luật bỗng nhiên có bước tiến triển, bỗng chốc làm thay đổi tình thế bất lợi của Phạm Đồng Huy. Cho dù nói thế nào, Chu Lộ Lương vẫn có ý định đứng về phía Hàn Đông, mà Chu Lộ Lương là người quản lí những chứng cứ điều tra, Hàn Đông cũng không thể không nhận, nếu không thì bên phía Chu Lộ Lương e rằng cũng không thể nhận lời.
Nghĩ đến đây, Phạm Đồng Huy đứng dậy, đi đi lại lại vài bước, có chút hưng phấn trong phòng làm việc, một lát sau, nghe thấy tiếng Chu Lộ Lương và thư kí, liền bước nhanh đến cửa, mở cửa, tươi cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đến rồi, mời vào
Lúc này, Phạm Đồng Huy thậm chí có chút gấp gáp, muốn nghe xem Chu Lộ Lương mang đến cho mình tin tức gì tốt lành, tóm lại chỉ cần mở miệng, như vậy có thể chính thức bước vào quá trình điều chỉnh nhân sự ở thành phố Tân Châu, nghĩ rằng Hàn Đông cũng không thể nói điều gì cả.
Chu Lộ Lương với vẻ mặt nghiêm túc, theo Phạm Đông Huy vào ngồi trong văn phòng, mở tập văn kiện đang kẹp trong tay nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo điều tra, vụ án lái xe Thẩm Tòng Phi thuê hung thủ đâm chết người, có manh mối mới…
- Đồng chí Lộ Lương, uống ngụm trà đã rồi nói tiếp.
Tâm trạng của Phạm Đồng Huy rất tốt, ngược lại cũng không vội lắm, hiện tại đang hưởng thụ một chút niềm vui chiến thắng. Không cần biết sẽ như thế nào, điều tra có bước tiến triển, đối với Phạm Đồng Huy mà nói, đó là một thắng lợi rất lớn.
Chu Lộ Lương gật đầu nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo những manh mối điều tra được, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy cùng với Sở giám sát, sở Công an. Đối với những người có liên quan tiến hành điều tra rõ ràng. Vạch trần sự thật, hiện tại có thể nói rằng việc lái xe đồng chí Thẩm Tòng Phi thuê người giết người đã được điều tra rõ ràng…
- Tốt lắm, hiệu quả làm việc của tổ điều tra rất cao.
Phạm Đồng Huy tươi cười khen ngợi nói, cũng không chú ý đến, thời điểm Chu Lộ Lương nhắc tới Thẩm Tòng Phi, có nhắc đến 2 chữ “đồng chí”.
Chu Lộ Lương cảm thấy sự khen ngợi của Phạm Đồng Huy có chút gì đó kì quái, dường như có chút hưng phấn, vài lần cắt ngang lời của mình.
- Có thể nói, lái xe của đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là người bị hại, chủ mưu ở phía sau toàn bộ sự việc, đó là Phó trưởng ban thư kí thành phố Tân Châu Vương Chấn Vân, thuê người giết người là Vương Chấn Vân, anh ta cũng đã thú nhận tội lỗi của mình, điều tra trước đó đúng lúc này lại tiến thêm được một bước mới. Đồng chí Thẩm Tòng Phi mặc dù theo lời khai của lái xe mà điều tra ra được chân tướng sự việc nhưng cũng không thể chống đối lại với sự can thiệp của tư pháp, cho dù thời điểm lái xe gây tai nạn là vô căn cứ, anh ta cũng chỉ là thông qua những cách thức và con đường bình thường, đến khả năng phát hiện chân tướng của sự việc, đối lập với các lãnh đạo ở thành phố Tân Châu, về mặt này của sự việc, không thể nào trốn tránh trách nhiệm, về vấn đề thư tố giác đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là do người khác dựng nên, mục đích là để gây trở ngại cho đồng chí Thẩm Tòng Phi, cũng qua sự việc vu oan đồng chí Thẩm Tòng Phi lần này không thể cho người khác biết mục đích là gì…
Tại thời điểm Chu Lộ Lương tường thuật lại, Phạm Đồng Huy ngây người ra, trong đầu anh ta trống rỗng, anh ta không thể tưởng tượng được rằng sự việc có thể chuyển biến ra thành như vậy, theo cách nói của Chu Lộ Lương thì Thẩm Tòng Phi hoàn toàn oan uổng, là bị người khác hãm hại, nhưng ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy tiến hành biện pháp bắt giam, đều là những quyết định sai lầm Việc này mặc dù do Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy làm, nhưng trách nhiệm vẫn thuộc về Tỉnh ủy, bởi vì chỉ có Tỉnh ủy đặc biệt là sau quyết định của Bí thư Tỉnh ủy thì Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy mới có thể tiến hành bắt giam và điều tra, mà trách nhiệm đó chủ yêu đặt lên mình Phạm Đồng Huy, huống hồ Hàn Đông nhất định không thể bỏ qua sự việc lần này, nhất định mượn gió bẻ măng.
Mồ hôi toát ra dày đặc, bất giác từ trán rơi xuống, trong lòng Phạm Đồng Huy cảm thấy đắng ngắt như là vừa mới ăn hoàng liên vậy, nghẹn đắng không nói thành lời.
Lúc này anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Chu Lộ Lương lại vội vã tìm mình báo cáo công việc như vậy.
Hiện tại anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Hàn Đông từ đầu đến cuối không có chút phản kháng nào mạnh mẽ cả, đều là đợi bản thân mình có cái ngày này.
Cái bẫy đặt sẵn ở đó mà tự mình nhảy xuống.
Bây giờ chỉ xem Hàn Đông có cầm xẻng chôn mình nữa không thôi.
Đáng nhẽ ra Phạm Đồng Huy phải cao hứng muốn nhận được những tin tức tốt lành để dạy bảo Hàn Đông một phen nhưng ngược lại phải nhận thế cục bất lợi ở tỉnh Tây Xuyên. Tình thế hiện giờ không được như mong muốn.
- Bí thư Phạm, công việc cấp bách, phải giải quyết thích đáng sự việc của đồng chí Thẩm Tòng Phi, đồng chí có vẻ có đôi chút bất mãn, đối với công việc của Ủy ban Kỉ luật Tỉnh có rất nhiều ý kiến…
Chu Lộ Lương nói khéo, thực tế Thẩm Tòng Phi không phục, chủ yếu là về phía Tỉnh ủy, chủ yếu là do Phạm Đồng Huy, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chỉ là cơ quan chấp hành mà thôi.
Phạm Đồng Huy cau mày khoác tay, âm thanh tràn đầy xót xa nói:
- Nếu điều tra rõ ràng đồng chí Thẩm Tòng Phi là bị vu oan, vậy cần mau chóng chấn tĩnh tinh thần của anh ta, để anh ta mau chóng phục chức ở thành phố Tân Châu, hoàn trả danh dự cho anh ta, làm một cán bộ Đảng viên, đồng thời phối hợp giúp đỡ cho công việc của anh ta, tôi tin tưởng vào việc giác ngộ của đồng chí Thẩm Tòng Phi, nhất định không làm ảnh hưởng đến công tác của đồng chí ấy.
Thời khắc đó, Phạm Đồng Huy có một chút chán nản, sự việc được đưa đến tình thế này, những vấn đề rắc rối trong chuyện này, hiện tại cần xem Hàn Đông sẽ xử lí như thế nào
Chu Lộ Lương chần chừ một lúc rồi nói:
- Vậy có cần hội ý để nói chuyện không?
Tất nhiên anh ta biết thời gian này tâm trạng Phạm Đồng Huy cực kì không được tốt, từ sắc mặt của anh ta có thể nhìn ra, nhưng anh ta cũng không thể không đề cập tới, bởi vì Thẩm Tòng Phi mặc dù không có vấn đề gì, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh nếu không có chứng cứ rõ ràng cũng không thể được, lẽ nào để cho Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chịu tiếng xấu này sao?
Phạm Đồng Huy phủi tay áo nói:
- Trước hết nên chờ đã, chờ sau khi bên anh điều tra rõ vấn đề rồi nói tiếp.
Nói xong tinh thần anh ta có một chút mệt mỏi nói:
- Đồng chí Lộ Lương, cục diện trước mắt của tỉnh Tây Xuyên không hề dễ dàng, chúng ta nhất định phải đoàn kết, ổn định đại cục, đồng chí Lộ Lương cũng là cán bộ lâu năm ở tỉnh Tây Xuyên nên cùng gánh vác mới phải.
Chu Lộ Lương có một chút lo lắng, Phạm Đồng Lương đến một chút trách nhiệm cũng không có, ban đầu nếu không phải anh ta kiên quyết muốn tiến hành bắt giam Thẩm Tòng Phi thì làm gì ra nông nỗi như ngày hôm nay, hơn nữa bây giờ anh ta còn muốn tự mình dẹp yên Thẩm Tòng Phi, thậm chí còn muốn tự mình dẹp yên cả Hàn Đông, đây quả thực là khinh người quá đáng. Hơn nữa cứ cho là lần trước điều tra ra được một số chứng cứ đi, thông qua những nghiệm chứng sau sự việc lần này, chỉ e rằng lần này Phạm Đồng Huy bị Phó Y Bân phá rối, đến nỗi Phó Y Bân có nghe theo sự sai khiến của Phạm Đồng Huy hay không cũng rất khó nói.
Trong lòng tràn đầy thất vọng và phẩn nộ, Chu Lộ Lương vẫn cố gắng nhẫn nhịn, điềm đạm nói:
- Bí thư Phạm, tôi chỉ làm hết sức mình mà thôi.
- Ừ, vậy thì tốt, cứ như vậy đi.
Phạm Đồng Huy đứng dậy nói.
Chu Lộ Lương thấy thế cũng không nói gì cả, Phạm Đồng Huy nói rồi đứng lên cáo từ.
Đợi đến khi Chu Lộ Lương vừa đi, Phạm Đồng Huy liền ngồi xuống ghế sô pha, toàn thân co lại trên chiếc ghế, dường như sức lực của cả cơ thể đều không còn nữa. Thời gian này anh ta như bị bóp nghẹt cổ, muốn đấu cùng Hàn Đông một trận, trong lòng tràn đầy tự tin nhưng lí tưởng tốt đẹp đấy mà kết quả thì thật là tàn khốc.
Lần này sự việc nhằm vào Hàn Đông có thể nói là thất bại thảm hại. Mặc dù chỉ là bắt giam Thẩm Tòng Phi nhưng nào có biết Phạm Đồng Huy chỉ là Hạng Trang múa kiếm ý ở Bái Cô.
Khuôn mặt y vốn hồng hào cũng thay đổi biến sắc, ánh mắt cũng ảm đạm đi nhiều, lặng im trên ghế sô pha, hai tay ôm lấy đầu, ngồi im như vậy
Chu Lộ Lương trở lại văn phòng suy tư một hồi, hai tay chắp phía sau, chậm rãi tiến về phía cửa phòng làm việc của Hàn Đông.
Lý Tri Thu đang ngồi ở đó viết lách, nhìn thấy Chu Lộ Lương tới có chút kinh ngạc liền đứng dậy, cung kính nói:
- Chào anh, chủ nhiệm Chu.
- Tiểu Lý, Chủ tịch Hàn Đông có rảnh không?
Chu Lộ Lương mặt không biểu lộ gì hỏi.
Lý Tri Thu vội đáp:
- Chủ tịch Hàn ở bên trong, mời anh vào Nói xong anh ta gọi cửa, thông báo với Hàn Đông đang ngồi phê duyệt văn kiện ở bên trong một tiếng.
Hàn Đông cũng có chút ngỡ ngàng liền đứng dậy, bước nhanh đến cửa cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đấy à, khách quý đến nhà.
Thân làm phó bí thư tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban Kỉ luật tỉnh, Chu Lộ Lương lần đầu tiên đến văn phòng làm việc của Hàn Đông, nhất định phải có chuyện lớn gì đó, Hàn Đông ngay từ giây phút đầu tiên đã nghĩ tới việc của Thẩm Tòng Phi, cũng nên có một kết quả.
Hàn Đông luôn có lòng tin đối với Thẩm Tòng Phi, lần trước trước khi Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy quyết định tiến hành bắt giam, Thẩm Tòng Phi đã gọi điện cho Hàn Đông, nói chuyện điện thoại khoảng hơn nửa tiếng, tất cả mọi chuyện đều được kể ngọn ngành với Hàn Đông, cũng để cho Hàn Đông tiến hành sắp xếp bố cục hoàn hảo hơn, bây giờ nên thu lưới rồi.
Trên mặt Chu Lộ Lương không tỏ vẻ tươi cười, anh ta ngồi xuống, thở dài 1 cái nói:
- Chủ tịch Hàn Đông, vừa nãy tôi báo cáo qua với bí thư Phạm, về vấn đề của đồng chí Thẩm Tòng Phi, Ủy ban Ki luật Tỉnh phát hiện bằng chứng đồng chí Thẩm Tòng Phi bị hãm hại, Bí thư Phạm chỉ thị muốn đồng chí Thẩm Tòng Phi nhanh chống quay về công tác ở Thành phố Tân Châu, ảnh hưởng đến sự phát triển của đại cục.
Hàn Đông thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương, ban đầu lúc thảo luận về vấn đề của Thẩm Tòng Phi, tôi vẫn còn nhớ anh cũng có ý phải thận trọng, hiện nay kết quả điều tra chứng minh rằng Thẩm Tòng Phi trong sạch, để anh ta quay lại công việc chủ trì nhưng Tỉnh ủy cũng có cách nói rõ ràng cho việc bắt giam chứ.
/1284
|