Tô Niên Niên ngồi trong nhà xem chương trình nghệ thuật, đột nhiên Sở Tố Tâm gọi điện cho cô, dường như đã hiểu hết mọi chuyện nên hỏi thẳng luôn: “ Niên Niên, có phải con đi tìm Cố Tử Thần rồi không?”
Tô Niên Niên chột dạ trả lời vài câu, Sở Tố Tâm thở dài, nhưng cũng không nói gì Tô Niên Niên , chỉ bảo cô, việc sự cố công trình nhà họ Cố đã sai người đến giải quyết.
Nhà họ Tả vốn dĩ muốn đẩy nhà họ Tô xuống, không ngờ lại tự đẩy mình, từ hôm đó, cổ phiếu liên tục xuống thấo, chỉ chưa đến nửa tháng, nhà họ Tả đã cận kề bờ vực phá sản.
Nhà họ Cố.
Trong phòng sách, chỉ có ông Cố nội và Cố Tử Thần hai người.
Cổ tay ông Cố không chỉ run rẩy, đến cầm cốc cũng không cầm lên nổi.
Cố Tử Thần biết, ông nội này của anh giờ bị chọc tức đến cực điểm rồi.
Có điều, anh cũng không định chỉ dừng lại ở đó, còn dửng đưng đẩy ra một tập tài liệu.
“ Đây là cái gì?” Ông Cố nội cố gắng giữ hình tượng uy nghiêm mà hỏi.
Cố Tử Thần không trả lời, mà chuyển sang chủ đề khác, “ Ông nội, không biết ông có còn nhớ vụ án tai nạn giao thông của tổng giám đốc Tô Dĩ An của bất động sản Trường An mươi hai năm trước không?”
Ông Cố không ngoảnh đầu, hừm một tiếng, “ Tuổi cao rồi, không nhớ nổi chuyện nhiều năm trước.”
Cố Tử Thần điềm nhiên gật đầu: “ Thế thì vừa may, tập tài liệu này có thể giúp ông nhớ lại một chút.”
Ông Cố cầm tập tài liệu xem một lượt, sắc mặt thay đổi, ngón tay run rẩy lật mấy trang, càng lật tay lại càng run, đến cuối cùng dùng lực quá lớn, tập tài liệu rơi trên đất, những tờ giấy trắng rơi vương vãi khắp nơi.
“ Mày! Mày! Mày rốt cuộc lấy những thứ này từ đâu ra........” Ông Cố với bộ dạng không thể tin được.
Ông giấu bí mật mười hai năm rồi.......chưa bao giờ nghĩ lại có một ngày sẽ ra khỏi bóng tối.
“ Mười hai năm trước, bất động sản Trường An và Tả Vật Nghiệp là đối thủ của nhau, hai bên cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, cho đến khi sau khi Tô Dĩ An bị tai nạn giao thông, Tả Vật Nghiệp mới dần dần lớn mạnh, dần dần tích lũy được thành quả như bây giờ. Tuy nhiên, vụ án tai nạn năm đó lại không phải chỉ là sự cố ngoài ý muốn đúng không ạ?” Cố Tử Thần bình tĩnh nói, đột nhiên nhấn mạnh, “ Đương nhiên không phải? Tại vì cái chết của Tô Dĩ An, bản thân chính là một vụ án cùng nhau cố ý giết người, mà mua chuộc hung thủ Giang Triết lái xe đâm chết Tô Dĩ An, chính là Hướng Tả Vật Nghiệp Tả Thiên Sơn.”
Ông Cố cứng đờ mặt, im thin thít không nói gì.
Trên tập tài liệu mà Cố Tử Thần đưa cho ông, bên trên đã có tất cả.
“ Ông nội, ông chắc chắn muốn hỏi cháu làm sao mà biết được, thực ra rất đơn giản, là Giang Triết tự thú, nói hết tất cả với phía cảnh sát.” Khóe miệng Cố Tử Thần nở nụ cười tàn nhẫn.
Ông Cố nội đương nhiên không tin Giang Triết sẽ không vô duyên vô cớ mà nói ra chân tướng, nếu không ông ta đã không trốn chạy bao nhiêu năm, trong đó chắc chắn vẫn là tay chân của thằng nghịch tử này làm ra!
“ Viện kiểm sát sẽ theo pháp luật tiến hành điều tra với Tả Thiên Sơn, nhanh chóng bắt được kẻ khả nghi.” Cố Tử Thần nói xong, con ngươi nheo lại, “ Nhưng, cháu lại phát hiện một việc rất thú vị, 12 năm trước, một công ty con của Cố Thị đã đưa cho Hướng Tả Vật Nghiệp một cọc tiền lớn, khiến cổ phần của Tả Thiên Sơn đạt đến trên 80%, ông mội, ông lẽ nào không có gì muốn nói sao?”
Ông Cố nội cụp mắt xuống, những nếp nhăn dấu vết tuổi giả trên khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi.
Ông thua rồi, thua thằng cháu của mình.
Việc năm đó ông cho rằng không có chút lỗ hổng nào, không ngờ đến bây giờ từng việc từng việc, toàn bộ lại bị Cố Tử Thần lôi ra.
“ Ha ha......già rồi, thật sự già rồi.....” Ông Cố cười ha ha, nước mắt dần dần chảy ra từ khóe mắt.