Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 89 - Mục đích

/96


Nếu Ngô Sơn thành Cử nhân, vậy khẳng định có được người hầu hạ, đại cữu mẫu và bà ngoại không quen cũng không có cách nào. Tiểu Phượng âm thầm nói với tiểu Kiều: “Đại cữu mẫu muốn tìm tức phụ cho tiểu Sơn ca đấy, nàng thật sự không quen dùng những nha hoàn kia, đại cữu mẫu nói coi mấy người kia như khuê nữ vậy, nàng không xuống tay được.”

Khi vào đông, nhà Ngô Sơn đã xây xong, không thể không nói, rất khí phái, phòng gạch ngói từ trên xuống dưới, hơn nữa còn là tam tiến, bà ngoại tiểu Kiều nói thẳng phòng ốc lớn như vậy, đến lúc đó ai ở chứ. Người ta đều nói, về sau lão thái thái chờ bồng cháu, tôn tử nhiều thêm, sẽ ở đầy, hơn nữa về sau sẽ càng thêm nhiều người, còn lo ở không đầy sao? Đều nói bà ngoại tiểu Kiều có phúc khí, có một tôn tử có tiền đồ.

Từ thị cũng tới cùng Quách thị, mặc dù Quách thị không vui lòng, nhưng tình thế không theo người, bà không thể không tới, Diệp Huệ Nhi từ Chương gia gửi tin tới, là kêu bà làm thân với Ngô gia, nếu không mẹ chồng Diệp Huệ Nhi sẽ nói nàng, vì khuê nữ mình, bà không thể không tới đây.

“Ơ, đây chẳng phải thông gia thái thái sao? Mau mời ngồi.” Một nàng dâu Trương gia loan nhìn Quách thị cười nói. Nàng đã nghe nói đến chuyện Quách thị này, hiện giờ nhìn bà ta như vậy, định nói bà ta, nhưng dù sao hôm nay là ngày cực tốt của nhà người, nên bỏ qua.

Bà ngoại tiểu Kiều đã sớm nhìn thấy Quách thị rồi, nhưng nghĩ đến trước đây Quách thị đối xử với khuê nữ và cháu ngoại mình như vậy, nên trong lòng mất hứng, chào hỏi Quách thị không hề nhiệt tình.

Ngược lại Từ thị miệng ngọt, khen người.

Khiến Vũ thị còn thầm nói với Ngô thị: “Tứ đệ muội này của tỷ, chỉ được mỗi cái miệng. Bây giờ nàng ta còn không có động tĩnh sao?” Từ thị gả tới đã hơn một năm, cho đến giờ không hề có động tĩnh.

Ngô thị gật đầu, “Vẫn còn chưa động tĩnh!” Trong lòng Quách thị cũng gấp, nhưng Từ thị dỗ Diệp Căn rất tốt, phu thê hai người sống tốt, Quách thị muốn làm gì đều không thành.

Vũ thị nói: “Tỷ, huynh đệ tỷ nhìn thấy lão tứ nhà các tỷ, hắn một mực ngốc trong thành?”

Ngô thị nói: “Chính là ở Chương gia đó, nói học vậy tốt hơn chút, đây không phải chưa thông qua thi viện gì kia sao? Nghĩ tới có thể qua đấy.”

“Tỷ, muội thấy lão tứ nhà tỷ học không được giỏi.” Thì ra Ngô tiểu cữu xây nhà cho người ta, cũng sẽ đến những tửu lâu kia, ví dụ như lần trước tu sửa một phòng cho Bách Hoa lâu, hắn đã nhìn thấy Diệp Căn ở trong đó. Ngô tiểu cữu còn tưởng mình nhìn lầm, còn nhìn kỹ, đúng là Diệp Căn. Ở nơi này, lấy đâu ra người tốt chứ? Ngô tiểu cữu sợ Diệp Căn này dạy hư cháu mình, cho nên để Vũ thị tìm cơ hội nói cho Ngô thị, để cho nàng có tính toán.

Ngô thị nghe Vũ thị nói, thật sự cảm thấy vô ngữ, Diệp Căn này quả nhiên là chó muôn đời ăn phân, thật sự cho rằng hắn đang chăm chỉ đi học, không ngờ đi chỗ kia, trước kia từng vào ngục còn không nhớ lâu, bây giờ sau lưng có một Chương gia rồi, nên không cố kỵ gì nữa phải không?

“Đệ muội, chuyện như vậy trong lòng ta có tính toán rồi. Về sau đệ lại nhìn thấy cứ coi như không thấy là được. Chuyện hư hỏng của bọn họ, chúng ta đều không thích đi quản.”

Vũ thị gật đầu, nàng chỉ nhắc cô tử nhà mình, tránh cho đến lúc đó bị người bên kia lừa.

Tân phòng Ngô gia hoàn thành làm rất long trọng, thân hào nông thôn mười tám dặm đều đi, kể cả Huyện thừa trong huyện cũng phái người qua chúc mừng. Ngô gia đã chính thức thành sĩ rồi, cao hơn nông dân một tầng.



Nếu nói thân phận mới của tiểu Kiều, đó chính là biểu muội của Ngô Cử nhân rồi, nhưng dù sao chỉ là biểu muội, không phải muội ruột, thơm lây thì có thể thơm lây, nhưng vẫn dựa vào của bản thân mới tốt. Người ta nói, thân phận này, về sau khi làm mai sẽ có lợi lớn hơn, đúng là nhiều người đều coi trọng thân phận này.

Nhưng tiểu Kiều biết cha nương chắc chắn sẽ không nhìn trúng nhà nào coi trọng thân phận này, thêm với tiểu Kiều mới mười tuổi, vẫn còn sớm đấy.

“Nhị tẩu, cha và nương có chuyện tìm các ngươi!” Hiện giờ Từ thị thành người truyền lời, đặc biệt tới truyền đạt tin tức bên thượng phòng.

Ngô thị nói: “Có chuyện gì vậy?” Bởi vì bụng Từ thị không có động tĩnh, nàng hơi chột dạ, cũng có phần nịnh bợ chỗ Ngô thị, dù sao chất nhi của Ngô thị là một Cử nhân, lời nói có phân lượng, kể cả bên chỗ nhị ca, lão gia tử cũng coi trọng đấy.

Từ thị nói: “Cữu cữu và cữu mẫu đã tới!” Từ thị hơi khinh bỉ, cái gọi là cữu cữu và cữu mẫu này chính là ca ca chị dâu còn có đệ đệ muội muội Quách thị, trước kia đều không hề sang bên này, bây giờ thấy bên này sống tốt, nên lại dán lên. Thỉnh thoảng đến đòi đồ, lão gia tử và nương thật sự cho. Nếu là bản thân Từ thị, đã sớm mắng cho không còn bóng dáng.

Tiểu Kiều biết tâm lý Quách thị, không phải nghĩ tới trước kia ngươi xem thường ta, không muốn lui tới với chỗ ta, hiện giờ chỗ ta sống tốt, ta bố thí một chút đồ cho ngươi, để xem các ngươi còn xem thường ta không? Rõ ràng là tiểu nhân đắc chí đấy.

Ngô thị hỏi: “Chỉ kêu chúng ta, hay kêu cả nhà mọi người?”

Từ thị cầm bánh bao bột mì nhà tiểu Kiều hấp, vừa ăn vừa nói: “Chỉ kêu muội gọi tẩu và nhị ca, đúng rồi bên kia còn có một nữ oa tử tới. Nói là muốn ở lại đây mấy ngày đấy.”

Ngô thị gật đầu nói với Từ thị, “Ta biết rồi, muội về trước đi.”

Từ thị nói: “Nhị tẩu, tẩu phải đi với muội, nếu không muội sẽ bị mắng, tẩu cũng biết tính khí của nương rồi, không chịu nổi.”

Tiểu Phượng ở bên cạnh nghe xong nói: “Bản thân tứ thẩm không chịu nổi, muốn chúng ta qua chịu?”

Từ thị nói: “Ngươi oa tử này, nói chuyện thật lợi hại, thôi, ta nói rồi, các ngươi có đi hay không là chuyện của các ngươi, ta đi đây!”

Từ thị rời đi, tiểu Phượng nói: “Nương, ta không đi, đi qua không chừng không có chuyện tốt!”

Ngô thị nói: “Không đi sẽ tìm đến cửa, nương và cha con đi một chuyến, bọn họ đang đánh chủ ý gì, chúng ta cũng có thể biết, yên tâm, hiện giờ bọn họ chỉ có thể nghĩ, không dám làm thế nào.”

Tiểu Kiều cũng đi theo cùng, đến thượng phòng, chỉ thấy nhiều thêm vài nam nam nữ nữ, thấy tiểu Kiều đều khen, tiểu Kiều chỉ biết một đôi lớn tuổi chút là tẩu tử và ca ca Quách thị, hơi nhỏ tuổi hơn chút chính là đệ đệ và đệ muội Quách thị, bên cạnh thật sự có một cô nương mười bốn mười lăm tuổi, đang đứng đó.



“Nhị ngoại sinh, thật không hiền hậu, tự có bản lĩnh, có phải xem thường cữu cữu rồi không, còn để người khác mời ngươi mới tới đây.” Vừa tiến đến đệ đệ Quách thị đã nói vậy.

Diệp Trụ không lên tiếng, lão gia tử không được vui, ông cũng không thích tiểu cữu tử này, nói: “Lão nhị không biết các ngươi đã tới, đều ngồi xuống đi. Hôm nay đều ở đây ăn cơm.”

Ngô thị nói: “Cha nương, đại ca đại tẩu, tam đệ và tam đệ muội đều không đến sao? Nếu không cữu cữu nói bọn họ coi thường cữu cữu thì sao? Cũng không sang xem cữu cữu.”

Đệ đệ Quách thị mắng: “Các lão gia đang nói chuyện, nào đến lượt ngươi xen vào.”

Thế mà còn dạy dỗ! Diệp Trụ nói: “Nương oa tử nói rất đúng, nên gọi đại ca và tam đệ tới đây!”

Lão cha, như vậy mới được đấy, chính là cần cha tăng lực, có vài nam nhân, bản thân không có bản lĩnh, cố tình còn xem thường nữ nhân, tiểu Kiều càng chán ghét cái gọi là cữu công này, nói thật ra, bọn họ và mấy người này không hề có chút liên hệ máu mủ nào, làm gì mà gặp mặt đã tỏ vẻ, giống như dạy dỗ cháu chắt chứ? Nếu mời bọn họ tới đây, vậy không nên tỏ vẻ, mọi người không ai thiếu ai, thêm nữa nhìn dáng vẻ này, là bọn họ có chỗ cầu, vậy không nên có dáng vẻ cao cao tại thượng, chọc người ghét!

Tiểu cữu công này còn định nói gì, lại bị đại cữu công cho một ánh mắt chế trụ. Đại cữu công vội nói: “Ngoại sinh nói đúng lắm, đều gọi đến đây đi. Nhìn xem chúng ta những năm này đều không đi lại, rất nhiều người đều không nhận ra rồi, đây là khuê nữ của ngươi đi, dáng dấp rất tốt. Nương ngươi mệnh khổ, về sau cần phải dựa vào các ngươi hiếu thuận.” Tiểu Kiều đã biết Quách thị gọi hai người đến có mục đích gì, là muốn để nhà mẹ bà ta có chỗ dựa đi, trước kia Quách thị khẳng định cũng có ý nghĩ này, nhưng lúc trước bà không có bản lĩnh, người ta không cho bà chỗ dựa, hiện giờ đã đến như vậy rồi, bà cũng là người có nhà mẹ, đây gọi là một kiểu nhu cầu tâm lý đấy.

Diệp Trụ và Ngô thị chỉ nghe, chờ đến khi nhắc đến cô nương tên Ái Phương, Ngô thị và Diệp Trụ đều cảm thấy có gì không đúng.

“Ái Phương à, đây là biểu thúc và biểu thẩm của ngươi, ngươi ở bên này thời gian ngắn, cố gắng giúp đỡ biểu thúc và biểu thẩm ngươi làm việc, mặc dù Ái Phương nhà chúng ta còn nhỏ tuổi, nhưng đặc biệt chịu khó, làm việc cũng lưu loát, người trong thôn chúng ta đều khen nàng đó, về sau, không biết là ai mới có thể cưới được nàng.”

Lời này có ý gì? Vì sao gọi là cưới được nàng? Suy nghĩ đầu tiên của Ngô thị là, những người này không phải định để cái gọi là Ái Phương này gả cho Ngô Sơn đó chứ, vậy quá không đáng tin cậy đi, quá có thể nghĩ, đừng nói người nọ là Quách gia, kể cả nàng ta tốt nữa, Ngô gia sẽ không tiếp nhận nàng, huống chi lần đầu tiên gặp mặt, nếu thật sự có suy nghĩ này, đó chính là suy nghĩ kỳ lạ, không phải Ngô thị khen chất nhi của mình, kể từ khi Ngô Sơn trúng cử, bao nhiêu thân hào nông thôn trong thành muốn gả nữ nhi cho Ngô Sơn chứ? Kể cả Huyện thừa và Huyện thái gia đều định làm mai đấy, sao có thể có chuyện gì của Quách Ái Phương này?

Chẳng lẽ một người không đáng tin cậy, chính là một nhóm người không có chữ tín? Đều không biết trời cao đất rộng giống như Quách thị?

Chờ đôi phu thê Diệp Dũng và Diệp Điền đến đây, mặc dù nhìn không khí vẫn rất tốt, nhưng trong lòng mọi người đều không ra gì, nhất là đại cữu công và tiểu cữu công trong lúc ăn cơm luôn khóc than, nói mình thật đáng thương.

Hách thị nói: “Trước kia nói chúng ta là quỷ nghèo, không lui tới với chúng ta, bây giờ thấy bên này sống tốt, lại dán lên, không phải muội nói chứ, có phải mẹ chồng chúng ta đầu óc có bệnh không, thân thích như vậy còn nhận.” Không nói còn dán lại, nhìn thấy tâm phiền, chẳng lẽ Quách thị không nhớ thù chút nào? Vậy không giống với tính tình bà ta.

Lưu thị cũng không thích mấy người này, nàng nói với hai chị em bạn dâu khác: “Ta thấy lần này bọn họ tới, nhất định có chuyện gì, hai người nhìn thấy cái gọi là Ái Phương đó không? Tuổi nàng ta cần phải đính hôn rồi, không phải ta đoán mò, ta nghĩ có phải đánh chủ ý lên oa tử chúng ta không? Nhị đệ muội, Lập Xuân chỗ ta đã đính hôn, bọn họ chắc chắn không nghĩ đến Lập Xuân của chúng ta rồi, nhưng trong nhà muội có một Lập Hạ, tuổi tác không xê xích gì nhiều, muội nói có phải đánh chủ ý này không? Hiện giờ nhà muội sống khá, không nói thôn này, chính là những thôn khác, cũng có người tìm ta hỏi chuyện Lập Hạ đấy, ta thấy đúng là có chủ ý đó rồi. Nếu không vì sao lại giữ Ái Phương này lại, còn nói muội giúp đỡ? Sao bọn họ không nói chúng ta giúp đỡ chứ? Chúng ta đều là quan hệ thân thích.”

Hách thị nghe Lưu thị nói, cũng nói: “Muội thấy đại tẩu nói có lý, hơn tám đời không đến cửa, hiện giờ tới cửa, còn mang theo một cô nương, đây chẳng phải sáng loáng nói cho người ta biết, ta muốn lưu cô nương này lại sao? Nhị tẩu, không sợ gì khác, người Quách gia này luôn mặt dày, muội biết rõ nhị tẩu nhất định sẽ không đồng ý chuyện này, nhưng nếu giữ lại ngầm giở trò quỷ, đến lúc đó muốn hất ra cũng hất không được. Khi đó bị thua thiệt lớn, cho dù cái gọi là Ái Phương là người tốt, nhưng những thân thích nhà bọn họ kia, tẩu chịu nổi sao? Nhị tẩu, tẩu phải đề phòng kỹ, theo muội nói, tẩu nhanh chóng đính hôn cho Lập Hạ, như vậy sẽ không có người đánh chủ ý này.”

/96

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status