Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 260 - Sự Thật Phơi Bày

/342


Đây là vụ nổ đúp, một là không gian bí cảnh phát nổ, thứ hai là nổ từ sâu trong bí cảnh. Vụ nổ thứ nhất không có gì, vụ nổ thứ hai mới là đáng sợ.

Bí cảnh sụp đổ thật ra là không gian sụp đổ, là phát nộ hướng vào trong, chỉ có sóng xung kích thừa khi không gian đóng mở hướng ra ngoài, vì thế uy lực không lớn.

Nhưng năng lượng phát ra khi không gian phát nổ lại dẫn đến vụ nổ thứ hai. Vụ nổ này lại là thần thông!

Thần thông mà Quỳ Chính để lại!

Rõ ràng vị cự phách thần tộc này không cam tâm khi bị Kiếm Môn bắt, nên trước khi chết đã phong ấn thần thông của mình trong bí cảnh, vào bí cảnh của hắn dễ, nhưng ra thì khó, buộc phải phá vỡ bí cảnh.

Mà phá vỡ bí cảnh sẽ khiến không gian sụp đổ, năng lượng phát ra sẽ kích hoạt thần thông hắn để lại, tạo thành vụ nổ thứ hai, nổ chết người tới tìm bảo vật!

“Thủy Thanh Nghiên” dù gì cũng là ma thần, cảm quan cực kỳ nhạy bén. Trước khi thần thông phá nổ nàng ta đã cảm giác được, lập tức thoát khỏi bí cảnh.

Chung Nhạc phản ứng cũng rất nhanh, kéo tấm da bò của Quỳ Chính, bọc lấy mình và Khâu Cấm Nhi.

Hai người giấu mình dưới tấm da bò, lập tức cảm nhận được cơn trấn động kinh thiên động địa bên ngoài, uy năng khủng khiếp khiến tòa cung điện lay chuyển, thậm chí còn phát ra tiếng răng rắc!

Vụ nổ này vô cùng ác liệt ngay cả tòa cung điện phủ đầy phong ấn cũng bị chấn động, có thể thấy được mức độ khủng khiếp của nó. Nhưng bên dưới tấm da bò lại không có bất cứ phong ba nào chạm tới, thật kỳ lạ!

Tấm da này là của Quỳ Chính, huyết nhục của hắn đều đã tan biến, chỉ còn lại tấm da và xương cốt. Ngay vụ nổ cũng không thể khiến tấm da nổ tung, thậm chí nơi tấm da phủ lên chẳng phải chịu bất cứ áp lực nào.

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nghe tiếng động bên ngoài mà kinh hồn, bên ngoài giống như ngày tận thế tới nhưng họ lại chẳng bị ảnh hưởng gì. Hai người tay siết chặt tay cảm nhận hơi thở và nhịp đập trái tim của đối phương.

Một lúc sau vụ nổ mới lắng xuống, Khâu Cấm Nhi định lên tiếng thì lại một tiếng nổ khác vang lên, rồi lại nổ tiếp, rồi tới tiếng nổ thứ tư, thứ năm, cứ hết lần này đến lần khác, lần sau ác liệt hơn lần trước!

Hai người nằm im dưới tấm da không dám động đậy, chỉ đợi cho thần thông của Quỳ Chính tan đi.

– Các bí cảnh khác của Quỳ Chính cũng nổ hết rồi!

Sắc mặt Chung Nhạc nặng nề, trong lòng nghĩ thật đáng tiếc. Vạn Tượng Bí Cảnh của Quỳ Chính sụp đổ kích hoạt thần thông ẩn giấu trong nó, hủy luôn các bí cảnh khác, cũng khiến thần thông trong các bí cảnh khác phát nổ.

Vị cường giả Quỳ long thần tộc này ra tay ác độc, chỉ sợ đòn đầu tiên không tiêu diệt được cao thủ Kiếm Môn nên mới để lại tầng mai phục thứ hai, thứ ba còn có thứ tư, thứ năm. Nhất định phải tiêu diệt cao thủ Kiếm Môn báo thù!

Thoát được khỏi năm công kích này có lẽ chỉ có cấp cự phách. Không phải cự phách có lẽ đều sẽ tan thành tro bụi!

Hơn nữa, cho dù là cự phách thì có lẽ cũng bị trọng thương!

Quỳ Chính căn bản không định cho người của Kiếm Môn lấy được bất cứ thứ gì, cho nổ hết ngũ đại bí cảnh, hơn nữa còn muốn tiêu diệt cao thủ Kiếm Môn, khiến Kiếm Môn thiệt hại!

– Đáng tiếc, trong ngũ đại bí cảnh đều chứa sinh cơ và sinh mệnh lực vô cùng vô tận, nhưng đều thành tro bụi cả rồi. Nguy hiểm, thực quá nguy hiểm! Chẳng trách mấy vị Trấn Phong đường chủ trước đều không dám dọn dẹp những tòa tử điện này!

Chung Nhạc rùng mình, lại thầm nghĩ đáng tiếc.

Hắn vốn dĩ định lấy đi bốn tòa bí cảnh luyện thành hồn binh, hấp thụ sinh cơ và sinh mệnh lực trong nó để nhục thân có được thành tựu phi phàm. Nhưng giờ bí cảnh đã nổ hết, hắn thật sự cũng không có được mấy lợi ích.

Cũng may hắn đã luyện hóa được một phần sinh cơ và sinh mệnh lực trong Vạn Tượng Bí Cảnh. Hơn nữa trong ngũ đại bí cảnh của hắn cũng đã chứa không ít sinh cơ và sinh mệnh lực, đủ cho hắn duy trì thời gian rất dài.

Nhưng ngũ đại bí cảnh của Quỳ Chính bị hủy hết vẫn khiến hắn thấy tiếc nuối vạn phần.

– Không đúng, không đúng, theo lý thì phải có ngũ đại bí cảnh phát nổ, nhưng giờ chỉ nổ bốn bí cảnh…

Chung Nhạc đợi bí cảnh thứ năm phát nổ nhưng vẫn không có tiếng nổ nào. Vừa rồi hai tiếng nổ liên tiếp đầu tiên là Vạn Tượng Bí Cảnh, sau đó có ba tiếng nổ nữa, tất cả là bốn tòa bí cảnh bị hủy, còn thiếu một tiếng nổ nữa.

– Tại sao tòa bí cảnh cuối cùng không nổ?

Hắn vừa nghĩ tới đây, Khâu Cấm Nhi ở bên cảnh ngượng ngùng:

– Sư ca…

Nàng có chút bối rối lấy ra một quầng sáng trong nguyên thành bí cảnh, ngượng ngùng nói:

– Sư ca, vừa rồi ta lấy đi một tòa bí cảnh…

Chung Nhạc kinh ngạc, rồi tóc gáy dựng đứng, trong tòa bí cảnh này chứa thần thông tất sát của Quỳ Chính, họ ở dưới tấm da, bí cảnh cũng ở dưới tấm da, nếu bí cảnh phát nổ vào lúc này thì…

– Chỉ cần bí cảnh này không vỡ thì sẽ không nổ, nhưng như thế này cũng quá nguy hiểm!

Chung Nhạc rùng mình mấy cái, Khâu Cấm Nhi cúi đầu như làm sai việc gì:

– Sư ca, hay là ta ném nó ra ngoài…

– Không cần đâu.

Chung Nhạc hít sâu một hơi, nhìn quầng sáng này, nói:

– Giờ chưa cần, trong bí cảnh này chứa thần thông của Quỳ Chính, nhưng chỉ cần nó không sụp đổ thì sẽ không gây nổ. Giữ lại nó, tuy không luyện thành hồn binh được nhưng có thể làm tuyệt chiêu, gặp nguy hiểm có thể ném nó ra, có thể giết hàng loạt cao thủ. Sư muội, đây là bí cảnh gì?

Khâu Cấm Nhi nghĩ một lúc:

– Hình như là Thần Tài Bí Cảnh. Ta thấy nó khá nhỏ nên mới lấy trước.

– Thần Tài Bí Cảnh?

Chung Nhạc sững người, lòng bỗng nở hoa, nâng má Khâu Cấm Nhi lên thơm một cái, cười ha hả:

– Thần Tài Bí Cảnh! Thần Tài Bí Cảnh chính là nơi nuôi dưỡng sản sinh sinh cơ và sinh mệnh lực, là nơi sinh cơ và sinh mệnh lực cường thịnh nhất! Bí mật về bất tử chi thân của Quỳ Chính có mối liên hệ cực mật thiết với Thần Tài Bí Cảnh! Cộng với đồ đằng văn trên tấm da này, chưa biết chừng có thể suy đoán ngược ra công pháp tu luyện bất tử chi thân!

Khâu Cấm Nhi đỏ bừng mặt, cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên.

Sóng xung kích bên ngoài tan đi, Chung Nhạc đứng dậy, bỏ tấm da ra, thấy vảy rồng bên ngoài bị vỡ không ít, đồ đằng văn cũng tối đi nhiều.

Cũng may vẫn còn đồ đằng văn, không bị phá hủy diện tích lớn.

Thần thông Quỳ Chính để lại suýt nữa đã lấy mạng họ, nhưng cũng là da của Quỳ Chính đã bảo vệ họ.

Chung Nhạc nhìn về hướng thi cốt của Quỳ Chính thì thấy nó đã vỡ vụn hoàn toàn sau trận nổ. Từ đó có thể thấy được mức độ nguy hiểm của vụ nổ ấy.

– Năm vụ nổ có tới bốn vụ chí mạng, ta và Cấm Nhi sư muội có tấm da Quỳ Long bảo vệ, còn Thiên Tượng Lão Mẫu thì không có, với tốc độ nổ thì có thể nàng ta đã thoát khỏi cung điện, nhưng không thoát được sóng xung kích của vụ nổ.

Chung Nhạc tính toán khoảng cách, vụ nổ này thực sự quá ác liệt. Với tốc độ của hắn nếu kéo theo Khâu Cấm Nhi thì khi ra khỏi cung điện đã bị sóng xung kích đuổi kịp rồi.

Nếu trốn ở bên cạnh cửa cung điện thì có thể tránh được xung kích, nhưng cũng bị trọng thương, có sống được không cũng chưa rõ.

– Sư muội, chúng ta đi thôi!

Chung Nhạc khoác tấm da Quỳ long lên vai Khâu Cấm Nhi, ánh mắt lay động đi về hướng cửa điện. Khâu Cấm Nhi cúi đầu, đi theo bước hắn như nàng dâu mới về nhà chồng. Tấm da kéo dài tới mấy chục trượng khiến nàng càng thêm nhỏ bé.

– Nếu Thiên Tượng Lão Mẫu chết thì xong chuyện. Còn nếu chưa thì hãy tiễn nàng ta về cõi chết!

Sát cơ của Chung Nhạc bùng phát, lắc mình một cái, hiện ra tám tay, mỗi tay cầm một món Bát Cực Binh. Hai mắt hắn lấp lánh, mắt trái hiện ra mặt trời, mắt phải hiện mặt trăng, mi tâm cũng nhô lên, một cái mí mắt mở ra, để lộ thần nhãn!

Hai mắt trái phải của hắn xuất hiện các vòng bánh răng chuyển động quanh mặt trăng mặt trời. Hắn khởi động cùng lúc song nhãn biến thành Kiếm Nhãn!

Kiếm Nhãn kết hợp nguyệt đồng nhật đồng biến thành Thuần Dương Kiếm Khí, Thuần Âm Kiếm Khí, bùng phát uy lực Âm Dương nhị khí!

Hắn giậm chân lên cung điện phát ra tiếng rầm rầm, cùng lúc đó phía sau hắn xuất hiện nguyên thần hơn hai mươi trượng. Nhục thân và nguyên thần dung hợp, thân thể không ngừng phình to, biến thành cự nhân đầu chim thân người, tám tay hai cánh, sát khí đằng đằng!

– Thủy sư muội không cần phải trốn nữa. Hôm nay chính là ngày ta tiễn ngươi về Tây Thiên!

Tiếng Chung Nhạc vang lên, nhật đồng, nguyệt đồng quét qua, thần nhãn nửa nhắm nửa mở, uy năng kìm nén.

Hắn cùng Khâu Cấm Nhi ra khỏi cung điện, trước điện đầy vết máu, rõ ràng Chung Nhạc đoán không sai. “Thủy Thanh Nghiên” khi ra trước cửa điện đã sóng xung kích của vụ nổ công kích, nhục thân bị tổn hại. Từ vết máu có thể thấy vết thương của nàng ta rất nghiêm trọng!

Hai người chuẩn bị ra khỏi điện thì đột nhiên phía trước tối sầm lại, “Thủy Thanh Nghiên” xuất hiện chặn ở cửa điện.

Thiếu nữ này thân hình không cao, cũng tương đương Khâu Cấm Nhi. Một nửa thân người của nàng ta đã bị nổ tan tành, nhục thân bị hủy mất nửa người bên phải, chỉ còn lại nửa trái.

Sóng xung kích của vụ nổ đã khiến nửa thân phải của nàng ta nát vụn, nửa mặt phải, ngực phải, chân phải hoàn toàn biến mất, như bị cắt đôi vậy.

Lúc này, từ nửa người trái của nàng ta hiện ra nửa nguyên thần bên phải bổ khuyết cho thân thể, miễn cưỡng duy trì sự sống.

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhìn thân hình nửa ma thần nửa thiếu nữ, phía dưới là thân nhện khổng lồ, đuôi bọ cạp, nửa đầu bên phải cũng có tới bốn cái đầu.

Đầu voi, đầu rắn, đầu chim ưng, đầu bọ ngựa!

Đó là linh của Thiên Tượng Lão Mẫu, của ma thần, một nửa linh!

– Nhục thân của ta…

Một nửa gương mặt của “Thủy Thanh Nghiên” lộ sự đau đớn, bốn gương mặt của đầu voi, rắn, chim ưng và bọ ngựa đều méo mó.. Vòi voi huơ tán loạn, đầu rắn uốn éo, bốn giọng nói đè lên nhau, kêu lên thảm thiết:

– Đau quá, đau quá…. Chung Sơn thị, ngay nhục thân mới của ta cũng bị hủy mất một nửa, tại sao ngươi không chết? Tại sao các ngươi không chết?

– Ngươi thật nhẫn tâm, đây là nhục thân của tiểu tình nhân của ngươi mà ngươi lại muốn giết?

– Ngươi phá được bí cảnh, tại sao không thông báo trước cho tiểu tình nhân của ngươi? Ngươi nhẫn tâm như vậy, tiểu tinh nhân của ngươi không còn hồn phách, chỉ còn lại cỗ nhục thân này mà ngươi vẫn muốn hủy diệt nàng ta?

Khóe mặt Chung Nhạc giật giật, năm quầng sáng sau lưng xoay chuyển, Bằng Vũ Kim Kiếm chầm chậm xuất hiện từ trong Đạo Nhất Luân, môi khẽ động:

– Thiên Tượng, mỗi lần ngươi nói chuyện với ta bằng gương mặt của Thủy sư muội, ta đều thấy rất buồn nôn!

Thiên Tượng Lão Mẫu cười khằng khặc, đột nhiên nửa thân người còn lại của “Thủy Thanh Nghiên” nổ tung. Ma linh khổng lồ của Thiên Tượng Lão Mẫu đã phá nát nhục thân của “Thủy Thanh Nghiên”. Nửa thân hình và bốn cái đầu còn lại hiện ra, tất cả cùng nhìn về Khâu Cấm Nhi, tám giọng nói đan xen vào nhau, cười nói:

– Chung Sơn thị, giờ ngươi đang ép ta chiếm nhục thân của tiểu tình nhân mới của ngươi đấy!​

/342

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status