Nhật Nguyệt Đương Không

Chương 363: Cuộc chiến số mệnh.

/435


- Ngõa Thông bái kiến Ưng gia!

Long Ưng vui vẻ nói:

- Mọi người đều là huynh đệ kề vai chiến đấu, không cần đa lễ, ta cũng sẽ không khách khí. Ha ha!

Lại giới thiệu bọn Phong Quá Đình với người quen của hắn.

Ngõa Thông tuổi chừng ba mười lăm, ba mươi sáu, mặt đầy râu, dáng người mạnh mẽ hung hãn, thoạt nhìn là biết người vũ dũng, thân thủ không tầm thường.

Tiểu Phúc Tử nói:

- Thông đại ca là võ sĩ nổi danh của tộc Bạch chúng ta, có danh hiệu là “Nhĩ Hải Phi Ngư”, bơi lặn rất giỏi, là nhân vật nổi tiếng Nhĩ Tây Tập, cũng là tâm phúc số một của tộc trưởng.

Long Ưng kinh ngạc nói:

- Tộc trưởng có phải là Ngụy Tử Kỳ? Ngõa huynh không theo tộc trưởng đến Điền Trì sao?

Ngõa Thông nói:

- Ban đầu ta theo tộc trưởng đến Điền Trì, lúc đi được nửa đường, nghe tin Nhĩ Tây Tập bị san bằng, trong lòng bi phẫn, không kìm lòng được phải quay lại, định liều mạng với bọn Mông Tây Chiếu và Việt Tích Chiếu, giết được tên nào bớt đi tên ấy, bất kể mạng mình, mới biết các vị nỗ lực giữ một tòa thành trống, chỉ với hơn trăm người đối kháng với năm vạn đại quân của Tông Mật Trí.

Long Ưng nắm đầu vai y, đợi y bình tĩnh lại, nói:

- Không phải các ngươi đã rời khỏi Nhĩ Tây Tập trước khi nó bị tập kích sao? Làm cách nào có được tin tức Nhĩ Tây Tập bị san thành bình địa?

Ngõa Thông ngượng ngùng lau nước mắt, nói:

- Chúng tôi gồm hơn bảy ngàn người, phần lớn là người già, phụ nữ và trẻ em, còn có rất nhiều gia súc, đi rất chậm, các tộc nhân trốn được khỏi bình nguyên Nhĩ Tây, nhanh chóng đuổi kịp chúng tôi.

Vạn Nhận Vũ nói:

- Các ngươi đến Điền Trì, có mục đích đặc biệt gì không?

Ngõa Thông đáp:

- Chúng tôi muốn đến Vọng Thủy ở phía nam Điền Trì, là cứ địa của người Bạch ở Điền Trì, Đại lão Thái Phụng đương gia có quan hệ làm ăn, hy vọng ông ta nể tình đồng tộc, có thể dành cho chúng tôi một chốn nương thân ở đồng bằng Điền Nam.

Phong Quá Đình đang quan sát tình thế ngoài tường, trầm giọng nói:

- Cứu hỏa đấy!

Long Ưng quay lại liếc nhìn, quả nhiên có tiếng hắt nước, những ngọn lửa còn sót lại không nhiều, lần lượt bị dập tắt, khói trắng bốc lên, dọc theo rìa tầng dưới có nhiều bóng người lay động, nhưng bởi vì tầm mắt bị tấm chắn mũi tên to lớn của xe công thành cản trở, nên nhìn không được rõ lắm. Nhưng đôi tai hắn vô cùng thính nhạy, không cần nhìn cũng biết được tình hình điều động của đối phương.

Ngõa Thông nóí:

- Từ khi ta mười hai tuổi, đã theo cha đưa hàng tới Điền Trì, tới hôm nay đã qua lại Điền Trì hàng trăm lần.

Long Ưng nói:

- Đoàn người quý tộc lánh về Điền Trì đã thành miếng thịt béo cho bọn buôn người, sau khi đánh bại Tông Mật Trí, chúng tôi lập tức đến Điền Trì, Ngõa huynh có thể dẫn đường cho chúng tôi không?

Ngõa Thông biến sắc:

- Ưng gia muốn ta đi đâu, ta sẽ đi đó.

Lại sốt ruột nói:

- Đã nhiều ngày như vậy rồi, liệu tình hình có ổn không đây?

Long Ưng không biết nên an ủi y thế nào, nói:

- Chuyện nghĩ không ra cách, tạm thời không nghĩ nữa, trước tiên tập trung tinh thần đối phó với quân địch. Tông Mật Trí sắp tấn công tới rồi, các ngươi xuống đi.

Ngõa Thông và Tiểu Phúc Tử lui về phía sau, Long Ưng đi tới phía bên kia của Nguyệt Linh, nhìn nàng nói:

- Xin đại quỷ chủ xuất hiện chủ trì đại cục, thời điểm có tính quyết định đang ở trước mắt.

Vạn Nhận Vũ, Phong Quá Đình, Mịch Nan Thiên và Dạ Tê Dã thấy vậy, đều hiểu đối tượng mà Long Ưng nói chuyện, lại không phải là Nguyệt Linh, mà là một bộ phận nào đó, vô cùng bí ẩn và không thể lường được của Nguyệt Linh.

Không khí lập tức trở nên vô cùng khác thường.

Phía sau dãy xe công thành hơn năm trăm bước, gần hai trăm lính cầm thuẫn lao ra, đó là những tấm thuẫn to lớn, ba người mới khiêng nổi một cái, bày thành trận thế.

Tiếp đó là gần năm trăm cung tiễn thủ, xếp theo hàng ngang thành bốn nhóm, trong phút chốc, tình thế bắt đầu căng thẳng, đằng đằng sát khí.

Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Nguyệt Linh.

Dưới ánh trăng, khuôn mặt của Nguyệt Linh như được bao phủ bởi một vầng hào quang thần thánh, đôi mắt như ngọc quý long lanh, lóe sáng những sắc màu khó thể hình dung được, nàng thản nhiên nói:

- Bảo tất cả mọi người lui ra sau núi đi, tiếp tục trấn giữ trên tường thành vương bảo.

Mọi người đều hết sức kinh ngạc.

Long Ưng không chút do dự đi tới một bên tường, nhìn Bì La Các và Trạch Cương đang chờ đợi, truyền lệnh của Nguyệt Linh vừa ban ra.

Phong Quá Đình nói:

- Trận “thuẫn ngăn tên” bắt đầu tiến về phía chúng ta đấy!

Long Ưng trở lại bên cạnh Nguyệt Linh, cảm giác trong lòng thật khác thường.

Hai đại quỷ chủ đối địch đang triển khai cuộc quyết đấu trực tiếp.

Nguyệt Linh nói:

- Toàn thể mọi người ngồi xuống!

Giọng nàng bình thản, như thể là chuyện không liên quan tới mình.

Mọi người theo lời nàng, lần lượt ngồi xuống bên tường.

Nguyệt Linh nói:

- Dùng vải ướt che miệng mũi lại.

Mười sáu chiến sĩ Ưng tộc vội mang vải tới, thấm nước ướt đẫm rồi bịt miệng mũi lại. Thân thể bọn Long Ưng bách độc không thể xâm nhập, cho nên không quan tâm đến chuyện phòng độc.

Bỗng chốc những tiếng “phựt phựt” vang lên, từng loạt, từng loạt mũi tên bắn ra, có mũi bắn vào tường, có mũi bay qua đỉnh đầu, cho thấy đối phương toàn là những cung tiễn thủ hạng nhất, bọn hắn khó có thể phản kích, ngay cả thò đầu quan sát cũng có thể bỏ mạng. Bốn hàng cung tiễn thủ nấp sau hàng thuẫn, luân phiên bắn ra, thật sự tạo thành sức uy hiếp rất lớn. Trong nhất thời, quân địch chiếm hết thượng phong, nắm quyền chủ động.

Có tiếng “ken két”...

Không cần nhìn cũng biết là máy bắn tên nỏ của đối phương, bắn về phía vương bảo từ đường dốc.

Hàng loạt tiếng va đập kịch liệt vang lên, cửa vương bảo kiên cố vỡ tan, tạo nên âm thanh đáng sợ, tên sắt xuyên qua cửa bảo, rơi xuống mặt đất quảng trường.

Bọn hắn còn chưa nhìn tình hình cửa bảo, tiếng máy bắn đá đã vang lên, tiếp đó là độc pháo và đạn đá bay đầy trời, tòa chính điện cao nhất ở tầng thứ ba đứng mũi chịu sào, cản trở phần lớn pháo và đạn đá.

Mái ngói bắn tung, cửa tan tường đổ.

Tiếng đổ vỡ liên tục vang lên, tầm bắn độc pháo khá xa, nhiều viên vượt qua chính điện, rơi vào giữa vương bảo, một luồng khói dầy đặc vừa đen vừa thối bốc lên từ mặt đất, theo gió thổi tới tường thành bên này. Bởi vì nhiều tòa nhà cao bị đạn đá xuyên qua, khói độc tha hồ tràn vào, nếu Nguyệt Linh không dự kiến trước, hậu quả khó mà lường được.

Long Ưng thở dài:

- Chúng ta vừa trêu chọc Tông Mật Trí, đã có ít nhất mười sáu máy bắn đá cùng hoạt động, độc pháo hơn trăm viên. Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, khói độc đến!

Sau một khắc khói đen dày đặc tràn ngập cả thành, còn lan rộng ra không gian bên ngoài vương bảo.

Tiếng máy bắn tên vang lên, mười hai mũi tên sắt đợt thứ hai mạnh mẽ bắn vào cửa bảo, một mũi tên mạnh nhất khiến trận lôi thạch phía sau cửa bảo rung chuyển.

Cửa bảo vỡ vụn.

Lôi thạch được chất đống như núi bị mất cân bằng, lăn về phía trước, vượt qua cửa bảo đã bị tàn phá tan nát, thế không thể cản nổi, xuôi theo đường dốc lao mạnh xuống, sự va chạm giữa đá và đá, ma sát với mặt đường dốc, rơi xuống hai bên thềm đá, nảy bật lên, văng xuống.

Đây là tình huống ngoài dự kiến, bọn hắn không ngờ tới, cũng không kịp tán thưởng, phía dưới đã vang lên tiếng kêu thảm thiết, mà máy bắn tên thì bị lôi thạch rơi trúng, lập tức tan nát.

Trận mưa tên rốt cuộc đã dừng lại.

Nguyệt Linh quát khẽ:

- Bắn đèn!

Mọi người vốn đã đầy một bụng tức tối, nhảy bật lên, giương cung cài tên, bắn người bắn đèn, vô cùng thống khoái.

Tiếng “thình thịch” vang lên, một số lôi thạch lăn tới xe công thành, mới bị tấm chắn mũi tên cản lại, mà chiếc xe công thành nào bị đá lớn văng trúng, đều bị méo mó, xiêu vẹo, tấm chắn mũi tên bị phá hủy, có thể thấy được là đá lăn xuống đường dốc có uy lực đáng sợ như thế nào.

Nguyệt Linh chậm rãi đứng dậy, ánh mắt rơi vào trong trận địa hỗn loạn của địch, nhưng tỏ ra rất thờ ơ, ung dung và điềm tĩnh, Long Ưng cất tiếng:

- Tuân lệnh!

Hắn bước tới lấy hai Lưu tinh chùy (1), nhắm mắt dưỡng thần, vận chuyển ma công đến cao độ, đợi Nguyệt Linh đưa ra chỉ thị tiếp theo.

(1) Lưu tinh chùy: một loại vũ khí, gồm một quả cầu bằng kim loại, có thể có gai nhọn, được nối với một sợi xích (đơn lưu tinh chùy), nếu sợi xích nối với hai quả cầu kim loại ở hai đầu, là song lưu tinh chùy. Khi đánh nhau, người sử dụng cầm sợi xích điều khiển quả cầu kim loại để đả thương đối thủ.

Độc pháo đã hết, chỉ còn đạn đá bay tới, gầm rít ở trên không.

Những chiếc đèn lồng trên trận địa địch lần lượt bị dập tắt, Dạ Tê Dã trổ tài bắn tên bách phát bách trúng.

Thoáng chốc, tiếng máy bắn đá đã giảm bớt.

Nguyệt Linh như tận mắt nhìn thấy, nói:

- Tông Mật Trí đã điều chỉnh góc bắn của hơn phân nửa máy bắn đá, mục tiêu là tường vương bảo của chúng ta. Ưng gia! Đến lúc rồi, bắn đi!

Long Ưng cười ha hả, thân hình xoay tròn, trong phút chốc người và đá cùng xoay, phát ra tiếng xé gió như sấm rền, mọi người chưa kịp nhìn rõ động tác của hắn, đôi “Lưu tinh phi chùy” trong tay đã bay lên không, lướt qua tường thành, cả người và vũ khí cùng lao vào đám khói độc đen ngòm bao phủ tầng dưới.

Cùng lúc, Nguyệt Linh phát lệnh tấn công toàn quân.

***

Long Ưng nương theo khói độc, hoàn toàn tránh được tai mắt của quân địch, bay qua được khoảng cách hơn năm trăm bước, rồi rơi xuống rìa của bãi đất cao tầng thứ tư, chính xác đến mức chính hắn cũng giật mình, thầm kêu tuyệt diệu.

Vừa chạm đất, bốn tên địch quanh hắn đã bị Lưu Tinh Chùy đánh trúng, gãy xương nát thịt văng ra. Vị trí của hắn giữa những chiếc xe công thành và máy bắn đá chỉ là một khu vực rộng chừng một trượng vuông, vẫn còn những chiếc đèn lồng chưa bị trúng tên, chiếu sáng thành những vầng sáng hình tròn, trông như những hoa văn điểm xuyết chiến trường, trông rất đẹp mắt.

- Ầm! Ầm!

Hai quả “Lưu tinh phi chùy” xoay tròn theo người hắn, lần lượt đánh trúng một máy bắn đá, liên tiếp chịu sự va chạm nặng ngàn cân, máy bắn đá lập tức vỡ tan, đám lính địch điều khiển máy bắn đá cũng bị văng xuống tầng dưới.

Đến lúc này quân địch như vừa trong mộng tỉnh lại, hò hét điên cuồng, lao về phía hắn.

Long Ưng cười ha hả, thân thể hóa thành trục của con quay, hai quả chùy biến thành vô số bóng ảnh, như hổ xông vào bầy dê, đánh quân địch té ngã la liệt, lại đánh vỡ một máy bắn đá khiến nó rơi xuống tầng dưới, tiếng vật nặng rơi xuống đất vỡ tan tành, rồi tiếng la hét kinh sợ vang lên...

Toàn bộ đám lính điều khiển máy bắn đá rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Bỗng nhiên kình phong từ trên trời giáng xuống, Long Ưng không cần nhìn cũng biết Tông Mật Trí đang dùng trượng bay lên tập kích, “Lưu tinh phi chùy” trong tay hắn đã đạt đến mức điều khiển tùy theo tâm ý, liền mượn lực ngửa người xông lên nghênh đón thế công của Tông Mật Trí.

- CHOA...ANG! CHOA...ANG!

Tông Mật Trí đánh liên tiếp hai trượng, lần lượt trúng hai quả chùy, bị lực phản chấn của Long Ưng bay ngược về phía sau. Lập tức Long Ưng Long Ưng cười ha hả, “Lưu tinh phi chùy” thuận thế xoay hai vòng, vừa đúng tầm một máy bắn đá khác, liền đập thẳng xuống.

- OA...ÀNH!

Máy bắn đá bật ra, rơi khỏi mép đài, vỡ tan tành.

Tông Mật Trí dẫn một đám Quỷ tốt đến, lần này là từ mặt đất. Long Ưng sở trường lối đánh lấy ít địch nhiều, lại xoay tròn như con quay, hướng về phía mép đài, quân địch bốn phía vội vã tránh né, nào ai dám ngăn chặn khí thế của hắn?

Mặc dù Tông Mật Trí và đám Quỷ tốt đuổi theo không tha, nhưng bị lính đối phương ngăn đường, rốt cuộc không đuổi kịp. Tông Mật Trí tức giận đến nỗi mắt như tóe lửa, nhưng không làm gì được hắn.

Khí thế liều mạng của Long Ưng là không ai cản nổi, khiến trận địa địch hoàn toàn rối loạn, rơi vào tình trạng ngưng trệ.


/435

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status