Nhất Phẩm Phong Lưu

Chương 96: Mộ phần công chúa

/340


Tự mình làm chủ?

La Khoa Trường có hơi động lòng một chút, ông ta mơ hồ thấy được thứ gì đó:

- Liễu tiên sinh, xin ngài cứ nói thẳng tôi xin rửa tai lắng nghe.

Liễu tiên sinh nghe vậy mỉm cười biết là Bàn Tử này đã vào tròng.

Ông ta nhất định phải có 36 hào viện nhưng cũng không muốn tốn quá nhiều, huống chi sang tay bất động sản rất phiền toái, chủ nhà lại đang ở nước ngoài, chờ thủ tục xong xuôi nếu không sớm thành công đến lúc đó tiểu viện này sẽ thành vướng bận thậm chí lai lịch của ông ta sẽ bại lộ. Dù sao đây cũng không phải là phòng cho thuê mà là mua nhà dùng chứng minh giả sớm muộn gì cũng bị lộ tẩy.

Ông ta là người cẩn thận, tính toán bất kể là có thành công hay không thì ông ta cũng không muốn để lại dấu vết gì.

- La tiên sinh, chúng là khác nhau ở 2 điểm, thứ nhất là giá cả, thứ hai ở phong thủy. Gía cả có thể tiếp tục thương lượng nhưng phong thủy của tòa tiểu viện này khiến tôi do dự. Cho nên ý của tôi là nếu ông đồng ý tôi sẽ ở thử trong một thời gian ngắn nếu hết thảy đều bình thường như vậy tôi sẽ mua tiểu viện này với giá 600 vạn. Gía này tuy là có khoảng cách so với 700 vạn nhưng chỉ cần khai thông thích đáng thì hẳn là vị chủ phòng kia cũng đồng ý thôi.

Lông mi của La Khoa Trường giương lên:

- Đây quả là cách không tệ… Liễu tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, ông ở thử trong thời gian bao lâu vậy?

Liễu tiên sinh cười nói:

- Không quá lâu đâu khoảng 3 tháng.

Dừng lại một chút ông ta nhìn chằm chằm vào ánh mắt của trưởng khoa La lại nói:

- Vì thế tôi sẽ đặt cọc trước 10 vạn. Ba tháng sau nếu không đồng ý hoặc là không thích nữa thì 10 vạn sẽ thuộc về ông La hết, coi như là tiền thuê nhà 3 tháng. Đương nhiên, nếu đàm hai bên đồng ý thì giao tiền luôn. Nhưng đến lúc đó tôi nghĩ là trưởng khoa La chưa chắc đã để ý đến 10 vạn, dù sao cũng có tiền thuê nhà đúng không?

Trong lòng La Khoa Trường sung sướng, đây chính là kiếm không được 10 vạn đồng.

Ông ta cúi đầu uống trà để che dấu sự hưng phấn trong mắt mình.

Lúc này, Liễu tiên sinh lại nói:

- Ngoài ra, trên cơ sở 600 vạn nếu La tiên sinh đồng ý nói thay với chủ nhà thì mỗi tháng tôi sẽ lén trả 10 vạn cho ông, nói cách khác giá cuối cùng là 600 vạn nhưng phá lệ tôi đã tặng cho La tiên sinh 10 vạn đồng tiền thuê nhà.

Người này tâm tư không chỉ kín đáo hơn nữa còn đánh vào tâm lý, ông ta nhìn ra trưởng khoa La là một người yêu tiền cho nên sau 10 vạn đồng lại hé ra lời hứa suông.

Đến lúc này La Khoa Trường đã hoàn toàn nhập cuộc nhưng nhớ đến Mạc Ngôn trong lòng lại ít nhiều thấy áy náy, nói:

- Liễu tiên sinh, tôi đồng ý với cách này của ông nhưng có một vấn đề hiện tại 36 hào viện đang có người ở là bằng hữu của tôi, tôi cần một chút thời gian để sắp xếp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Liễi tiên sinh gật đầu:"

- Được nhưng chậm nhất là ngày kia.

La khoa cười dài nói:

- Không thành vấn đề, Liễu tiên sinh yên tâm ngày kia nhất định tôi sẽ sắp xếp xong.

Ông ta nghĩ kĩ chẳng qua mình chỉ cần tiêu tiền cho vợ con đi ở khách sạn nhường Mạc Ngôn đi, như thế coi như là không có lỗi với bằng hữu.

Ông ta rót trà cho Liễu tiên sinh lại nói:

- Giữa chúng ta có cần ký tên thỏa thuận không?

Liễu tiên sinh cười ha ha nói:

- Đều là người thẳng tính, sao phải phiên toái như vậy?

Nói xong ông ta lấy ra một cái phong bì phồng trong cặp mình ra để trên bàn, sảng khoái nói:

- Đây là 5 vạn tiền đặt cọc ngày kia tôi đưa nốt 5 vạn. Đến lúc đó La tiên sinh viết cho cái biên lai là được rồi.

La Khoa Trường cầm lấy cái phong bì mặt cười hớn hở:

- Tôi cũng thích giao tiếp với người như Liễu tiên sinh, dễ chịu thật!

36 tiểu viện, Mạc Ngôn ngồi xếp bằng trên thềm nhà vừa vận chuyển chân khí vừa lấy tài liệu trong đầu.

Đã quen tĩnh lặng ở đây, quả thực phải dời đi hắn thấy luyến tiếc nhưng trời sinh ra tính hắn dù sao cũng cởi mở chỉ tiếc một chút chứ không vứt bỏ hoàn toàn.

Bất đồng với người khác, toàn bộ gia tài của hắn cộng lại được một túi hành lý cho nên không quan tâm chuyện dọn sạch.

Chờ La Bàn Từ và tên họ Liễu kia bàn xong, hắn cũng xách túi ra đi.

Còn đặt chân đi đâu thì có Tô Vũ lo, thật sự không được chẳng qua chỉ ở gần khác sạn có một thời gian ngắn.

Đối với Mạc Ngôn mà nói những điều này là chuyện nhỏ, không cần lo. Bây giờ hắn nhớ 2 chuyện. Thứ nhất là luyện phôi thành kiếm, thứ 2 là khuất phục con quỷ trong núi Hồ Lô. Hai chuyện này nhất định phải nhanh chóng hoàn thành. Ngoài đó ra không cần lo gì nữa.

- Mộ phần công chúa?

Mạc Ngôn bỗng mở to mắt, ánh sánh hiện lên trong mắt hắn.

Tô Vân mượn 6 bản địa chí tin tức về núi Hồ Lô có rất nhiều nhưng phần lớn là về các văn nhân, nhà thơ, hành tích ở núi Hồ Lô không có gì đáng chú ý. Đến tận giờ, Mạc Ngôn mới biết chỗ này nhìn không chớp mắt về núi Hồ Lô còn có Uyển Đồi thi sơn nổi tiếng. Theo kết luận địa lý mấy câu thơ của văn nhân các triều đại để lại, nổi tiếng không tên

Trong số đó có tác giả có câu thơ Mộ phần công chúa nhãn tự.

- Nay công chúa ở chỗ nào, mộ không hồn…

Theo từ ngữ đó không khó để nhìn ra, vị này là thi khách lên núi Hồ Lô hỏi thăm di tích cổ. Di tích cổ này là một phần công chúa, đáng tiếc ông ra sinh quá muộn khi đi lên núi Hồ Lô mộ phần công chúa đã bị đất vàng cỏ dại bao phủ…

Mạc Ngôn đã sớm hoài nghi âm khí trên núi Hồ Lô là di một huyệt đạo hoặc cổ mộ nào đó, cho nên hắn phá lệ để ý đến thông tin này. Nhưng điều đáng tiếc chính là câu thơ mà vị thi khách này lưu lại quá giản lược, có hồi tưởng , có tâm tư nếu không nói rõ mộ phần công chúa ở đâu thì cũng phải để lại xem rốt cục là công chúa đó ở triều đại nào chứ?

Mặc khác sau khi chắt lọc tin tức, Mạc Ngôn cũng có phát hiện manh mối về mộ phần này.

Lần này đối với hắn không có thất vọng ngược lại là càng thêm hứng thú.

Đạo lý thực ra rất đơn giản, cái gọi là tiền tại động nhân tâm phàm là manh mối cổ mộ của rất nhiều người, bánh xe phát hiện của hắn chỉ e là sớm mấy trăm năm đã bị kẻ trộm đào bới rồi.

Những điều này có thể chứng minh trong thực tế, rất nhiều cổ mộ của các triều đại đã bị bọn trộm đào đi đào lại, chờ công tác khảo cổ thì chỉ còn lại ít dụng cụ còn cổ một thì hoàn toàn vắng vẻ.

Cho nên, chỉ có loại biết tên huyệt thì Mạc Ngôn mới có thể tìm nó ở đâu.

Đương nhiên chỉ một manh mối cũng không thể xác định con quỷ trong núi Hồ Lô có quan hệ với mộ phần công chúa được.

Mạc Ngôn đánh dấu tin này, định mai lên núi tiến hành tra xét hiện trường.

Tiếp theo, hắn đem toàn bộ địa chí và địa hình núi Hồ Lô quan hệ giữa chúng. Những địa hình này đều là do lũ bất ngờ tạo thành, trong địa chí có ghi nhưng không phải là kể. Mạc Ngôn cảm thấy địa điểm của mộ phần công chúa này có dấu bên trong chỗ địa chất chuyển dời.

Tư liệu sử lại cũng gần đúng, Mạc Ngôn mở máy tính ra nối mạng sau đó bắt đầu tìm kiếm bản đồ Uyển Đồi.

Loại bản đồ vệ tinh nàu quay chụp cụ thể.

Sau khi điều tra bản đồ Uyển Đồi hắn tập trung mắt vào vùng núi Hồ Lô, sau đó tim tư liệu năm đó lũ bất ngờ làm cho địa hình thay đổi, đánh dấu, định mai lên núi hắn tiến hành thăm dò những chỗ này.

Đúng lúc Mạc Ngôn tìm tư liệu thì Tô Vũ cũng có thu hoạch.

Là trợ lý của Chu Hiến Dữu, Tô Vũ cực kì am hiểu giao tiếp, nửa tiếng sau cô biết được tin từ chỗ quản lý của, chủ của 36 tiểu viện đang ở Úc, người đang ông này nhiệt tình còn chủ động cho số điện thoại người chủ đang ở Châu Úc nữa.

Sau khi có tài liệu xác thực cô lập tức thông báo cho Chi Hiến Dữu.

- Vâng, chủ nhà họ Tất, là người Hoa ở hải ngoại, hiện đang ở Châu Úc…

- Được, tôi hiểu rồi, tôi chờ tin tức của ngài.

- Yên tâm đi, Chu tổng tôi sẽ không nói cho Mạc tiên sinh…

Sau khi Chu Hiến Dữu ghi nhớ vị chủ nhà họ Tất cũng không nói cho Tô Vũ biết cô phải làm thế nào chỉ nhắc nhở cô tạm thời không được nói chuyện này cho Mạc Ngôn biết.

Tô Vũ nói tạm biệt, đang định cúp máy thì lại mơ hồ nghe thấy Chu Hiến Dữu nói thầm một câu.

- Mạc gia khi nào đến phiên người khác ra ngoài đuổi…

Nghe xong những câu này, Tô Vũ chỉ biết sau đó Chu Hiến Dữu sẽ cho người thuộc tập đoànnở Châu Úc đi tìm vị chủ nhà họ Tất đó hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn nhất sẽ mua 36 hào viện!

Cố rất hiểu Chu Hiến Dữu nhìn ông chủ này tác phong nhẹ nhàng nhưng cũng cực kì bá đạo.

Đương nhiên, loại bá đạo này không phải là ngang ngược, không coi ai ra gì mà là ta đây nhất định phải có tâm thái.

Đây cũng chính là chỗ mà Tô Vũ say.

Nhưng hiện giờ ông chủ đã thay, cô từng say phong cách này của Chu Hiến Dữu hơi miễn dịch.

ở trong lòng cô thậm chí đã so sánh Chu Hiến Dữu và Mạc Ngôn.

Kết quả cuối cùng là ông chủ Nhâm nhiều tiền, hiện ông chủ Nhâm thần bí trước ông chủ Nhâm bá đạo có anh hùng chí dũng, ông chủ Nhân như một cái đầm nước sâu dù thế nào cũng không nhìn thấy đáy.

- À, hai người đang ông này có làm ông chủ hay không thì mọi người vẫn khâm phục, nếu làm chồng thì vợ họ phân nửa sẽ có kết cục thê thảm.

So sánh cả nửa ngày, Tô Vũ tựu giễu nói:

- Họ Chu phóng đãng, lại nhiều tiền nhất định sẽ tìm hiều Tiểu tam. Họ Mạc thần bí nhưng đẹp trai nhất là ánh mắt quả thực có thể làm chết người. Tìm người như vậy làm chồng thì vĩnh viễn cũng không biết đằng sau hắn cất giữ biết bao tình nhân…


/340

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status