Nhỏ Xấu Xí, Cô Là Ai?

Chương 67 - Chương 67

/91


Hôm nay buổi sáng bắt đầu bằng một ngày nắng đẹp,hắn đến nhà nó từ khá sớm để ăn sáng cùng với gia đình nó.Sau khi ăn sáng xong mọi người cùng nhau đi picnic ở bãi biển.

Đến bãi biển,con trai đi thay đồ bơi trước rồi mới đến lượt của bọn con gái.Khi nó và Hương Ly đang thay đồ trong xe thì nghe tiếng la hét của bọn con gái vây quanh lấy hắn và Duy.

- Anh đẹp trai quá đi.

- Anh ơi!Đi chơi cùng bọn em nhé!

- Cho em chụp chung tấm hình đi anh,trông anh giống diễn viên quá đi mất.

Bọn con gái không ngừng điên cuồng vây lấy ba người đàn ông của chúng ta,khiến những tên con trai cảm thấy vô cùng tức giận và ganh tị,một vài tên bị bạn gái bỏ.Nhưng đó chỉ là mới bắt đầu mà thôi,đến khi nó và Hương Ly bước ra thì mới thật sự choáng ngợp,cả hắn,Duy và đám con trai ở bãi biển đều một phen lác mắt vì thân hình chuẩn không chỉnh của nó và Ly.Bây giờ các chàng trai đó đều có thể sẵn sàng bỏ bạn gái mình để theo hai người bọn nó cũng được đấy.

Hắn nhìn thấy nó được nhiều anh chàng điển trai khác vây quanh trong lòng liền tức tối vô cùng,hắn với lấy chiếc khăn tắm đi đến chỗ nó rồi khoác lên người nó để ngăn chặn những ánh mắt của bọn sói lang kia.

- Chúng ta lại đằng kia thôi_ hắn khoác tay lên vai nó rồi đưa nó rời khỏi đám đông.

Không chỉ có mình hắn mới hành động như vậy,Duy cũng nhanh chóng lấy khăn trùm kín người Hương Ly lại đến nỗi một sợi tóc cũng không để lộ ra.

- Ai cho các người nhìn hả?Mau cút cút ra..._ Duy quát lớn,các chàng trai đó đều hoảng sợ bỏ đi ngay.

Hắn và Duy cảm thấy hối hận khi bày ra chuyến du lịch này,mục đích ban đầu của hai người họ là được gần gũi nó và Ly nhiều hơn,nhìn ngắm hai đứa nó trong trang phục áo tắm quyến rũ nhưng ai ngờ rằng nó và Ly vừa mới xuất hiện thì đã thu hút đám con trai như vậy rồi,làm phá hỏng chuyến đi chơi ngoài biển này.

Cuối cùng cả bốn người đều quay lại khách sạn và dùng hồ bơi ở trên sân thượng của khách sạn đó luôn.Và bây giờ chỉ còn bốn người nó độc chiếm bể bơi này.

Lí do vì sao mà một bể bơi đẹp như thế này lại không có một ai đến...tất cả là vì hắn đã bao toàn bộ bể bơi này để cho bọn nó có không gian riêng và không bị làm phiền như lúc ở ngoài bãi biển nữa.

- Thanh Thanh uống nước đi_ hắn mang ly nước cam đưa cho nó.

Nó cầm lấy uống một ngụm rồi nhìn hắn nói:

- Cảm ơn anh.

- Hôm nay em cảm thấy thế nào?Có vui không?_ hắn ngồi cạnh nó.

- Chẳng phải anh vì em mới tổ chức chuyến đi chơi này hay sao nếu như em nói không vui thì xem như anh phí công vô ích rồi.

- Em...em biết rồi sao?_ hắn ngượng ngùng khi chuyện bí mật của hắn và Thanh Duy bị nó phát hiện ra.

Vốn dĩ ngay từ đầu nó đã biết được kế hoạch đi chơi này là do hai người đó bày ra để cho nó được tận hưởng những giây phút vui vẻ và quên đi những chuyện buồn vừa qua,cũng có thể sau chuyến đi chơi này mà hắn có thể khiến nó hồi tâm chuyển ý quay về bên hắn thì cũng nên.

- Đại tỉ...Hoàng Anh mau đến đây,đồ ăn xong rồi nè_ tiếng Thanh Duy thánh thót gọi to.

- Đến ngay_ cả hai cùng đồng thanh nói rồi bỗng nhìn nhau thoáng ngại ngùng.

Bữa trưa hôm nay nhà hàng chuẩn bị cho bọn nó là một bữa tiệc nướng bên hồ bơi làm cho chuyến đi chơi hôm nay trông khá lãng mạn và rất náo nhiệt.

Sau khi ăn xong cả bốn người đều quay về phòng mình để nghỉ ngơi một chút đợi khi đến tối thì xuống dự một bữa party dưới hoa viên của khách sạn.

Mọi người ai cũng về phòng mình ngủ cả rồi chỉ còn duy nhất một mình nó đang ngồi thẩn thờ nhìn vào tấm thiệp cưới của Gia Huy và Minh Hy khiến trái tim nó đau thắt lại.Tại sao mỗi lần nó muốn quên anh đi thì hình bóng của anh cứ hiện về trong tâm trí không thể nào xóa nhòa được,thế rồi nó đã khóc khóc một cách thầm lặng.

7h p.m hắn,Duy và Ly đã lên đồ xong rồi cả ba cùng nhau đến phòng gọi nó:

cộc cộc _ Ly gõ cửa phòng hỏi vọng vào bên trong

- Thanh Thanh xong chưa?

Mọi người đứng bên ngoài không nghe thấy nó trả lời thì cảm thấy lo lắng vô cùng,thế là cả ba hốt hoảng gõ cửa gọi nó liên tục.

- Thanh Thanh mau mở đi...có chuyện gì vậy?_ hắn lo lắng vì sợ nó suy nghĩ dại dột mà tự tử.

- Đại tỉ đại tỉ...chị trả lời em đi_ Duy cũng có suy nghĩ giống như hắn,cậu lo lắng đến nỗi hai mắt rưng rưng nước mắt rồi.

- Mau xuống tiếp tân lấy chìa khóa dự phòng_ Hương Ly vẫn là người tỉnh táo nhất để tìm ra cách giải quyết vấn đề trong lúc cấp bách.

Nghe Ly nói Thanh Duy liền lập tức chạy đi ngay nhưng liền khựng lại khi nhìn thấy cánh cửa phòng nó từ từ mở ra,sau cánh cửa đó nó bước ra trong bộ váy trễ vai màu trắng với những họa tiết và đường may chuyên nghiệp tạo nên một bộ váy hoàn mỹ và người mặc chiếc váy này sẽ trở nên hoàn mỹ hơn,không những vậy nó còn làm tóc uốn gợn sóng trang điểm nhẹ nhàng nhưng vô cùng sắc xảo,cộng thêm một vài phụ kiện đi kèm đã làm cho nó hoàn hảo lại càng hoàn hảo hơn.Cả bọn ba người nhìn trân trân không chớp mắt rồi cùng nhau đồng thanh nói:

- Đẹp...đẹp quá!

Nó ngượng ngùng,mặt đỏ bừng khi nhìn thấy biểu cảm này của mọi người.

- Chúng ta xuống đó thôi.

Lúc này hắn nhìn nó với ánh mắt xao xuyến rồi đứng bên cạnh nó,nhẹ nhàng nâng khủy tay mình cao hơn một chút rồi quay sang nhìn nó với ý muốn là được nó khoác tay mình cùng đi xuống dưới đó.

Nó bối rối không biết có nên khoác tay hay không thì Thanh Duy nhanh nhảu giúp nó một tay,cậu lấy tay nó rồi choàng qua tay của hắn như thế là xong.

- Đi thôi nào_ Thanh Duy hào hứng nói,đã vậy cậu còn bắt chước theo nó và hắn,cậu cũng để cho Hương Ly khoác tay mình như vậy.

Hai cặp đôi cùng nhau đi xuống bên dưới thì vô tình trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn,cả bốn người bọn nó đã quá quen với chuyện này nên chẳng còn cảm thấy gì nữa.

- Chúng ta ngồi ở đây đi_ Thanh Duy chọn chỗ ngồi cạnh hồ bơi ( hồ bơi ở hoa viên ) để làm cho không khí càng thêm lãng mạn hơn.

Hắn kéo ghế cho nó như một quý ông thật thụ,nó nhìn hắn cười dịu dàng rồi ngồi vào chiếc ghế đó,sau đó thì hắn cũng tự kéo ghế cho mình ngồi vào chỗ bên cạnh nó.

Sau khi đã ổn định xong chỗ ngồi,phục vụ của nhà hàng nhanh chóng đem đồ ăn ra cho bọn nó,tối hôm nay nhà hàng đã chuẩn bị beefsteak hảo hạng và rượu vang năm 1900 ra tiếp đãi khách vip như bọn nó.

- Cạn ly_ Thanh Duy nói rồi cả bọn cùng đưa ly rượu lên cụng ly ( nói cạn ly vậy thôi chứ uống có chút thôi,rượu vang phải uống ngụm mới thưởng thức được vị ngon của rượu được chứ)

Sau một hồi lâu bên phía nhà hàng mở nhạc để cho các cặp đôi khiêu vũ,ngay khi tiếng nhạc vang lên các cặp đôi lần lượt cầm tay nhau ra giữa hoa viên để khiêu vũ,mọi ánh đèn đều được tắt hết chỉ để lại duy nhất một chiếc đèn màu vàng để làm cho không khí trở nên lãng mạn và sâu lắng hơn.

Thanh Duy và Hương Ly cũng rất phấn khởi,Duy liền cầm tay Ly bước ra khiêu vũ dưới ánh đèn lãng mạn,hắn nhìn Duy và Ly khiêu vũ như vậy trong lòng cũng rất muốn cùng nó bước ra khiêu vũ chỉ tiếc là từ trước đến giờ nó chỉ học cách thống lĩnh mọi thứ chứ chưa từng học khiêu vũ bao giờ cả nên hắn đành ngậm ngùi cùng nó ngồi uống rượu mà thôi.

- Hoàng Anh,cùng em ra biển đi dạo có được không?_ nó nhìn hắn cười nhưng ánh mắt đượm buồn của nó đã tố cáo nó đang cố gắng để cảm thấy vui vẻ trước mặt mọi người.

Nhìn ánh mắt đó của nó hắn biết rằng nó vẫn chưa quên được nỗi đau đó,hắn không quan tâm chuyện đó dù mai này nó có đối với mình ra sao đi chăng nữa hắn cũng nguyện ở bên cạnh che chở bảo vệ nó.

Và rồi sau đó hắn cũng đáp ứng ý muốn đó cùng nó đi dạo trên bãi cát trắng dưới ánh trăng và ngắm nhìn từng cơn sóng vỗ vào bờ.Ban ngày bãi biển này náo nhiệt bấy nhiêu thì ban đêm lại tĩnh lặng bấy nhiêu,bây giờ ngoài tiếng sóng vỗ và tiếng gió ra thì chẳng còn nghe thấy gì nữa,hắn quay sang nhìn nó với ánh mắt buồn rười rượi,thế là hắn lên tiếng hỏi nó:

- Em chưa quên được hắn sao?_ hắn đã tự hứa với bản thân trước đó rằng sẽ không hỏi gì về chuyện này nhưng nhìn nó thế này khiến hắn không thể không hỏi đến.

Nó im lặng một vài giây rồi đưa mắt nhìn ra biển.

- Anh biết không?Khi nhìn thấy biển em đã luôn nghĩ về tai nạn đêm đó,chính vụ việc đó đã khiến em phải rời xa anh và đến bên Gia Huy,nghĩ lại mọi chuyện em mong rằng đó chỉ là cơn ác mộng,em muốn nhanh chóng tỉnh lại và tiếp tục mọi thứ mà La Thanh Thanh này vốn có,trở về làm một con người lạnh lùng như trước kia thì hay biết mấy_ nói đến đây nó không thể nào kiềm chế được hai dòng nước mắt của mình lúc bấy giờ.

Nhìn thấy nó khóc hắn liền kéo nó vào lòng mình rồi ôm chặt lấy nó,hắn mặc kệ cho nó đẩy mình ra hắn vẫn ôm chặt nó.

- Hoàng Anh...anh vẫn muốn ở bên cạnh em sao?_ nó cảm thấy mình thật tồi tệ khi cứ mãi nhớ về Gia Huy trong khi hắn vẫn luôn bên cạnh nó từng giờ từng phút như vậy.

Hắn đưa tay xoa nhẹ đầu nói rồi nói thì thầm vào tai nó:

- Dù bây giờ em vẫn còn nhớ đến tên đó em cũng không trách em đã quên hết tình cảm của chúng ta,anh sẽ đợi em...đợi đến khi nào em quay về bên anh và rồi sau đó chúng ta sẽ kết hôn với nhau,có được không?_ hắn đã đợi nó 8 năm thì đợi thêm vài năm nữa cũng chẳng sao cả,hắn chỉ cần nó cho mình một câu trả lời thích đáng là được rồi.

/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status