Hầu hết các trang web hứa hẹn chứa đựng thông tin quan trọng về Ai Cập cổ đại mà Duy cần thiết đều yêu cầu trả tiền qua tài khoản. Điều này nằm ngoài khả năng của cậu. Một tay bạn quen trên mạng đồ họa chỉ cho Duy một mẹo nhỏ để bẻ khóa truy cập. Ngay lập tức, cậu tìm thấy một bài biên khảo cực kì hữu ích trên một trang web của Anh, viết về Tutankhamun và lăng mộ ông ta, một vị Pharaon trẻ tuổi thuộc vương triều thứ 18 của Ai Cập. Gạt qua bên các chi tiết về cuộc truy tìm kho báu ẩn giấu bên trong lăng mộ cách đây gần một thế kỷ của hai nhà khảo cổ người Anh, Duy lấy được hàng loạt thông tin về vị vua lên ngôi khi mới tám tuổi và có cái chết kì bí ở tuổi mười chín. Trực giác nhạy bén khiến cậu dừng lại rất lâu ở đoạn viết khẳng định có rất ít miêu tả hay ghi chép cổ xưa về nguyên nhân cái chết của Tutankhamun. Dường như những người kế vị đã tìm cách xóa hết các dấu vết lịch sử còn lưu lại về vị Pharaon trẻ tuổi này. Một đường link trong bài biên khảo dẫn đến ghi chú những thứ tìm thấy trong chiếc mộ thuyền của vị vua, trong đó có nhắc đến hai xác ướp là trẻ sơ sinh. Duy copy đường link. Hy vọng không phải là một địa chỉ đòi hỏi trả phí. Đúng khi cậu vừa dán địa chỉ vào khung truy cập thì màn hình tắt phụt. Việc sử dụng đường link dẫn lậu để bẻ khóa đã khiến cho virus thâm nhập vào máy tính.
Sáng, theo kế hoạch từ hôm trước, sau khi chạy tập thể dục, Duy sẽ mang CPU qua bệnh viện máy tính nhờ sửa chữa, cài đặt lại phần mềm, sau đó ghé qua nhà sách, mua dụng cụ học tập cho năm học mới. Thế nhưng, một điều gì đó bất thường đã xảy ra. Cậu không sao trở dậy nổi. Lưng dính chặt vào mặt nệm. Đầu nặng trĩu. Biết rõ là mình đã mở mắt nhìn ra cửa sổ, nhưng mọi luồng sáng đều đứt gãy. Hình ảnh in vào võng mạc như được lọc qua một mạng nhện dấp dính, mờ nhòe. Bằng cả hai bàn tay, Duy cố gắng bóc đi tấm lưới nhện khó chịu. Thế nhưng, cậu bàng hoàng nhận ra, hai cánh tay cũng không thể nhấc lên. Chúng là hai vật thể tách biệt, rời rạc, vẫn nằm trên giường, nhưng không thuộc quyền kiểm soát của cậu nữa. Vớt tất cả sức lực sót lại, Duy lăn người, ngã úp xuống sàn rồi gắng sức đứng lên, chuệnh choạng đi vào W.C. Trong gương, một đôi mắt to tướng, vô hồn đang nhìn ra. Cậu nhìn xuống hai bên vai. Tay của cậu vẫn còn đó, nhưng không sao cử động, dù chỉ mảy may. Sợ hãi và tuyệt vọng, Duy đập mạnh đầu vào tấm kính. Một vệt máu chảy qua lông mày, băng ngang mí mắt. Cậu đã thấy lại cảm giác đau nhói và ấm nóng. Nhưng, mất hơn một giờ sau, sự tê liệt mới rời đi hoàn toàn. Lần ra ban-công, Duy bám chặt thanh vịn. Cậu hít mạnh vào phổi luồng không khí thoáng đãng và sạch sẽ. Đầu óc tỉnh táo có thể khiến Duy suy nghĩ sáng rõ. Một lần nữa, cậu lại nhận thông điệp quen thuộc: Sứ giả bóng tối vẫn ở gần bên, nhắc cậu nhớ về sự hiện diện của mình.
***
Sáng, theo kế hoạch từ hôm trước, sau khi chạy tập thể dục, Duy sẽ mang CPU qua bệnh viện máy tính nhờ sửa chữa, cài đặt lại phần mềm, sau đó ghé qua nhà sách, mua dụng cụ học tập cho năm học mới. Thế nhưng, một điều gì đó bất thường đã xảy ra. Cậu không sao trở dậy nổi. Lưng dính chặt vào mặt nệm. Đầu nặng trĩu. Biết rõ là mình đã mở mắt nhìn ra cửa sổ, nhưng mọi luồng sáng đều đứt gãy. Hình ảnh in vào võng mạc như được lọc qua một mạng nhện dấp dính, mờ nhòe. Bằng cả hai bàn tay, Duy cố gắng bóc đi tấm lưới nhện khó chịu. Thế nhưng, cậu bàng hoàng nhận ra, hai cánh tay cũng không thể nhấc lên. Chúng là hai vật thể tách biệt, rời rạc, vẫn nằm trên giường, nhưng không thuộc quyền kiểm soát của cậu nữa. Vớt tất cả sức lực sót lại, Duy lăn người, ngã úp xuống sàn rồi gắng sức đứng lên, chuệnh choạng đi vào W.C. Trong gương, một đôi mắt to tướng, vô hồn đang nhìn ra. Cậu nhìn xuống hai bên vai. Tay của cậu vẫn còn đó, nhưng không sao cử động, dù chỉ mảy may. Sợ hãi và tuyệt vọng, Duy đập mạnh đầu vào tấm kính. Một vệt máu chảy qua lông mày, băng ngang mí mắt. Cậu đã thấy lại cảm giác đau nhói và ấm nóng. Nhưng, mất hơn một giờ sau, sự tê liệt mới rời đi hoàn toàn. Lần ra ban-công, Duy bám chặt thanh vịn. Cậu hít mạnh vào phổi luồng không khí thoáng đãng và sạch sẽ. Đầu óc tỉnh táo có thể khiến Duy suy nghĩ sáng rõ. Một lần nữa, cậu lại nhận thông điệp quen thuộc: Sứ giả bóng tối vẫn ở gần bên, nhắc cậu nhớ về sự hiện diện của mình.
***
/67
|