Hôm nay là ngày Hân mặc váy cưới bước vào lễ đường, cô là cô dâu đẹp nhất đêm nay. Hân lấy con trai của tập đoàn đá quý nổi tiếng vì có hôn ước với gia đình họ, cô chẳng có tình yêu gì với con trai nhà họ - Lâm Khang. Nhưng vì sự ép buộc hai bên gia đình nên họ đã giao kèo với nhau cả rồi.
Trong lễ cưới trọng đại, Hân bước đi trong tay cùng cha trên lễ đường, cô mỉm cười tỏ ra hạnh phúc để che mắt thiên hạ: “Trời thật đúng là gượng gạo mà!”. Ba của Hân khẽ đặt tay cô lên tay của Khang, cả hai đều nhìn nhau cười gượng gạo.
Cả hai đều hướng về người cha giáo sứ, để làm lễ rồi cả hai cùng trao nhẫn cho nhau trong sự chứng kiến của tất cả mọi người.
- Anh Lâm Khang!
Mọi người đều ngạc nhiên quay ra phía cô gái mặc váy đỏ đang đứng ở phía cổng thảm đỏ, khiến Lâm Khang và Gia Hân vô cùng bất ngờ đặc biệt là Lâm Khang, làm rơi luôn cả nhẫn xuống dưới thảm.
“Tại sao Kim Như lại tới đây chứ? Trời ơi, sao bây giờ? Cánh báo chí đang đứng tùm lum kia…” Khang lầm bầm trong miệng cảm thấy vô cùng rối trí.
- Này, tại sao bạn gái của anh lại tới đây vậy? Chẳng phải anh nói, cô ấy đang ở bên Thụy Sĩ sao?
Gia Hân nói thầm trong miệng đủ để Lâm Khang nghe thấy.
Kim Như chạy tới chỗ Lâm Khang đưa ánh mắt lắng đọng nước mắt nhìn anh. Mọi người đứng ở dưới nhìn lên như đang xem một vở kịch vậy, cánh báo chí được dịp viết bài, chụp ảnh đăng đầy ngập mặt trang báo.
- Kim Như, em về hồi nào vậy? Mà thôi, em mau rời khỏi đây đi, có gì chúng ta nói chuyện sau được không em? Hiện mọi người đang có mặt cùng báo chí rất đông ở đây.
Lâm Khang lúng túng nói, trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao ở dưới.
- Anh kết hôn, tại sao lại giấu em? Anh không còn yêu em nữa sao? Anh phản bội em sao? Anh…
Khang vội nắm lấy tay Kim Như kéo ra khỏi lễ đường, cắt ngang lời nói của cô làm mọi người thêm một phen bất ngờ không biết chuyện gì xảy ra, bỏ lại Gia Hân trơ trọi trên lễ đường với bao nhiêu ánh mắt đang hướng nhìn cô, cô chẳng biết nên khóc hay cười nữa như một trò đùa vậy.
Trong lễ cưới trọng đại, Hân bước đi trong tay cùng cha trên lễ đường, cô mỉm cười tỏ ra hạnh phúc để che mắt thiên hạ: “Trời thật đúng là gượng gạo mà!”. Ba của Hân khẽ đặt tay cô lên tay của Khang, cả hai đều nhìn nhau cười gượng gạo.
Cả hai đều hướng về người cha giáo sứ, để làm lễ rồi cả hai cùng trao nhẫn cho nhau trong sự chứng kiến của tất cả mọi người.
- Anh Lâm Khang!
Mọi người đều ngạc nhiên quay ra phía cô gái mặc váy đỏ đang đứng ở phía cổng thảm đỏ, khiến Lâm Khang và Gia Hân vô cùng bất ngờ đặc biệt là Lâm Khang, làm rơi luôn cả nhẫn xuống dưới thảm.
“Tại sao Kim Như lại tới đây chứ? Trời ơi, sao bây giờ? Cánh báo chí đang đứng tùm lum kia…” Khang lầm bầm trong miệng cảm thấy vô cùng rối trí.
- Này, tại sao bạn gái của anh lại tới đây vậy? Chẳng phải anh nói, cô ấy đang ở bên Thụy Sĩ sao?
Gia Hân nói thầm trong miệng đủ để Lâm Khang nghe thấy.
Kim Như chạy tới chỗ Lâm Khang đưa ánh mắt lắng đọng nước mắt nhìn anh. Mọi người đứng ở dưới nhìn lên như đang xem một vở kịch vậy, cánh báo chí được dịp viết bài, chụp ảnh đăng đầy ngập mặt trang báo.
- Kim Như, em về hồi nào vậy? Mà thôi, em mau rời khỏi đây đi, có gì chúng ta nói chuyện sau được không em? Hiện mọi người đang có mặt cùng báo chí rất đông ở đây.
Lâm Khang lúng túng nói, trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao ở dưới.
- Anh kết hôn, tại sao lại giấu em? Anh không còn yêu em nữa sao? Anh phản bội em sao? Anh…
Khang vội nắm lấy tay Kim Như kéo ra khỏi lễ đường, cắt ngang lời nói của cô làm mọi người thêm một phen bất ngờ không biết chuyện gì xảy ra, bỏ lại Gia Hân trơ trọi trên lễ đường với bao nhiêu ánh mắt đang hướng nhìn cô, cô chẳng biết nên khóc hay cười nữa như một trò đùa vậy.
/21
|