Nữ lưu manh trọng sinh ngoài ý muốn

Chương 18: Cảnh cáo

/678


Chương 13: Cảnh cáo
Editor: Kinh Thuế

Không có những trang sức vướng víu rối loạn, không có nơ con bướm, không váy khiến cho em gái trở nên bình thường hơn rất nhiều, đương nhiên so với bình thường thì bây giờ trông ổn nhất, ít nhất sẽ không làm mọi người chú ý đến con bé nhiều nhất, nếu không, cái con bé nhận được cũng chỉ là những giễu cợt trêu chọc. Tuy nhiên đấy cũng không phải điều quan trọng nhất, bởi vì cô em gái này của cậu hiển nhiên không hiểu hàm ý của những điều đó.

Con bé luôn có những suy nghĩ kỳ quái, luôn tin tưởng mình đẹp, đẹp đến mĩ miều. Thực ra, cô cũng không biết những người khác gọi mình thế nào sau lưng, công chúa bị thịt.

Đúng vậy, em gái của cậu là công chúa, mặc dù bị người khác gọi thêm bị thịt, cậu làm anh trai. Có khi, cậu thực sự muốn quăng em gái mình xuống sông thả trôi, không phải vì ngại cô làm mất mặt, mà bởi vì, em gái cậu thật quá ngốc nghếch, cô như vậy, thực ra, làm cho cậu rất đau lòng.

Mỗi lần nhìn cô bị người chế nhạo, bị người khác biến thành đồ ngốc mà chơi đùa, cậu thực sự không có cách nào giữ được bình tĩnh.

Dư Châu cố gắng ngồi vào trong xe, hoàn hảo, cô có thể ngồi được trong xe, bằng không cả thân hình thịt này sẽ bị nhồi nhét thành bộ dáng gì, mà trong nháy mắt sau khi cô ngồi vào, cảm thấy như toàn bộ sức nặng đều dồn ở chỗ ngồi sau xe, lái xe lau mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, thể trọng nhị tiểu thư nhà hắn vẫn làm cho người ta cảm thấy áp lực như vậy.

“Hôm nay em rất đáng yêu.” Nhéo nhéo mà mập mạp của Dư Châu, từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác …rất mềm mại, tựa như loại lụa thượng đẳng nhất, vô cùng nhẵn nhụi, trách không được mẹ luôn thích nhéo mặt em gái, thì ra cảm giác là thế này, hình như cậu cũng có chút thích rồi, cho nên, Châu Châu mập mạp, nếu quan sát kĩ cũng sẽ có vài phần đáng yêu.

Hai mắt Dư Châu lạnh xuống, quay đầu đi: “Anh đừng có trêu chọc em nữa được không?” Cô cắn răng nói, mặt của cô cũng không phải bột mì, không phải để cho người ta nhéo. Hơn nữa, cậu ta lại là con trai, bên trong tâm hồn cô lại không phải em gái Dư Châu, cho nên, cậu ta làm vậy chính là trêu chọc cô.

“À.” Dư Dịch không ngờ cô nói như vậy, nhìn em gái ghét bỏ không chút che giấu, cậu lại thoáng cảm thấy con bé có điều gì đó rất lạ, xa lạ đến khó hiểu, tay cậu ngừng giữa chừng như vậy đến nửa ngày, mới ngượng ngùng bỏ xuống: “Thật là, em là em gái anh, trước kia chúng ta cũng thường chơi đùa với nhau mà. Vả lại, anh so với em đẹp trai hơn, em hẳn phải cảm thấy rất vinh hạnh mới phải chứ!”

Hoa đào trong nháy mắt lại tung bay, bang bang, hoa lớn hoa bé bay đi, suýt chút nữa muốn đè chết cô mà.

Mà Dư Châu hết cách không biết làm sao, quả nhiên là quan hệ máu mủ không thể thay thế mà, vốn cho anh trai cô 60 điểm, giờ chỉ cho 59 điểm. Đúng là khởi đầu kém cỏi.

Cô ghét con trai đào hoa, đương nhiên càng ghét những kẻ quá tử kỉ bản thân, mà hiếm hoi Dư Dịch lại chiếm cả hai, cho nên đã ba lần bị loại.

“Châu Châu, Sâm đã bỏ qua cho em, cậu ta thích Tiểu Âm, em hẳn cũng biết, mặc dù nhà Kính Nguyệt và nhà họ Dư quan hệ rất tốt, nếu còn gây ra việc gì nữa, có lẽ cả cha và anh đều không thể bảo vệ em nữa.”

Cậu dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, không đùa bỡn như trước kia.

Dư Châu tựa thân thể vĩ đại của mình vào ghế mềm, một người chiếm cả một ghế phía sau rộng lớn, hiển nhiên đây là đặc biệt chuẩn bị cho riêng cô. Sâm theo lời Dư Dịch vừa nói hẳn là Kính Nguyệt Sâm, có điều, anh trai cũng có thể yên tâm, cô bây giờ có thể nói gì với người con trai kia chứ? Vốn không quen, còn nói cái gì, coi như bọn họ muốn cô nói, thật đáng tiếc, cô còn muốn dành thời gian và tinh lực cho việc giảm cân.

“Châu Châu, có nghe hay không, từ nay về sau không được nói cái gì trước mặt Sâm nữa, cái mạng nhỏ của em sẽ bị mất lúc nào không hay đấy.” Ngữ khí Dư Dịch lại trầm thêm, có điều, Dư Châu cũng chỉ nhàn nhạt khép mắt lại.

Chương 14: Giải thích của cô
Editor: Kinh Thuế

“Em hiểu rồi.” Đối với chuyện của bọn họ cô cũng không có bao nhiêu hứng thú, hiện nay Dư Châu cũng không còn là Dư Châu của quá khứ nữa, cô cũng không muốn làm một người háo sắc suốt ngày đuổi theo người ta, Dư Châu trước kia chính là kiểu người này, đáng tiếc, cô mới lười để ý.

Chẳng qua cô cũng rất kinh ngạc, Dư Châu chính là dùng một câu thôi, lại có thể khiến cho một người con trai không để ý đến sĩ diện và phong độ dùng bóng đập đầu cô, thậm chí cứ như vậy khiến cho Dư Châu mất đi, dù gì cũng chỉ là một câu nói có nặng nề đi nữa,…cũng sẽ không thể quan trọng bằng một mạng người, vì vậy, người con trai kia với cô bây giờ mà nói chỉ có thể biểu đạt bằng một chữ.

Cút.

“Anh, em quên mất mình nói gì khiến cho cậu ta điên lên như vậy rồi.” Dư Châu khẽ mở mắt, nhìn đôi mắt quá mức xinh đẹp của Dư Dịch, con mắt dài thật đẹp, so với con gái còn đẹp hơn. Đúng là ông anh trai được lợi mà.

Khóe mắt Dư Dịch co rút: “Châu Châu, em lại quên.” Cô làm sao có thể quên câu nói kia, câu nói đã làm cả trường chê cười, bất kể là ban quý tộc hay ban dân thường. Người nào cũng biết, em gái cậu đã nói một câu kinh thiên động địa, quỷ thần cũng phải khiếp sợ.

“Dạ.” Dư Châu gắng mở to hai mắt, không nhanh không chậm trả lời: “Có lẽ bị thương ở đây, nên bây giờ có một số việc không nhớ ra.” Cô chỉ vào đầu của mình, thương tổn ở đầu, cái cớ này lấy thật hay mà.

Dư Dịch cũng chỉ sửng sốt một chút, bác sĩ đã nói, bị thương ở đầu có thể lưu lại di chứng, có điều, thật không ngờ là như vậy.

Dư Dịch hít một hơi thật sâu, dường như muốn chuẩn bị cho cái gì tăng lên, mà Dư Châu cũng chuẩn bị thật kỹ càng, hy vọng đáp án đừng khiến cô thất vọng, nếu không đầu Dư Châu chịu một cú đập như vậy không phải bất công sao, thật sự là không đáng.

Lúc đó em, đứng trước mặt mọi người thổ lộ nỗi lòng với Kính Nguyệt Sâm. Âm thanh Dư Dịch nhẹ nhàng đi ra, có điều rất nhẹ, nhỏ.

A, thổ lộ, rất bình thường. Nam nữ bình đẳng. Dư Châu hạ khóe môi, không chút phản ứng. Nghĩ lại, nếu được người như Dư Châu tỏ tình sẽ rất dọa người thì phải.

“Trước mặt toàn bộ mọi người trong lớp, em đi tới trước mặt Kính Nguyệt Sâm, nói một câu.”

“À, một câu gì?” Cô rất tò mò.

Thanh âm của Dư Dịch lại đứt quãng: “Em nói, Sâm học trưởng, anh lớn lên thật lẳng lơ đưa tình, lúc anh cười lên thật sự quá dâm đãng.”

Phịch một tiếng, lái xe phía trước dường như không nhịn nổi nữa, bả vai run run, mà mặt Dư Dịch đã hóa đen, nhìn Dư Châu đầy dọa dẫm.

Dư Châu nhắm hai mắt lại, không có người kịp để ý, khóe mắt cô cũng co rút, Dư Châu, cô thật là thiên tài mà, cú đập cầu xanh đó quả nhiên đủ giá trị.

Cuối cùng cũng tới trường học, ngồi ở trong xe, hai tay Dư Châu đặt trước đầu gối, nhìn học sinh lần lượt từ cổng đi vào trường, có người mặc đồng phục màu trắng như cô, còn lại đa số học sinh mặc đồng phục màu đen.

Hóa ra ở trong học viện tư nhân Tuyệt Sắt này phân biệt như vậy, cô có chút hiểu được, đây là trường học quý tộc, hơn nữa còn phân chia ra quý tộc và phổ thông, ban phổ thông đều muốn chen chân vào ban quý tộc, cô nhìn lại quần áo trên người, đúng là chiếm được tiện nghi lớn mà.

Từ nay về sau, cô cũng là một học sinh rồi, một học sinh trung học.

Đúng vậy, cô là lưu manh, có điều cũng không phải cô không biết chữ, có một tên ăn mày đã từng dạy cô rất nhiều, có lẽ, cô không phải rất thông minh nhưng cô lại rất cố gắng, bản thân cô cũng không biết mình đang ở trình độ nào. Dien,danle/;quy’don. Có điều, cô sẽ nắm bắt thật tốt cơ hội này, bởi vì, trường học, nơi mà cô luôn mong ước được đến.


/678

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status