1 bóng dáng ngang qua làm tim Long rung rinh anh hối hả chạy theo bóng đó thét lên
"MẪN NHI"
"anh Long" Mẫn Lệ bước ra thu hút ánh nhìn từ rất nhiều người, cô quá đẹp để tả
"Mẫn nhi, em về rồi" Long ôm lấy Mẫn Lệ
***
"mày đi đâu? Đây là..." hắn hỏi
"chị í đẹp quá!" Linh khen quá tròi
"đây là bạn gái anh Trương Mẫn Lệ" Long giới thiệu trong nụ cười tươi rói còn với Linh như sét đánh ngang tai. Thật ra cô đã lặng thầm yêu tên hâm này rất lâu rồi. Vậy mà.....
"xin lỗi tôi hơi mệt, tôi lên phòng" Linh quay bước làm tim Long nói lên kì lạ. Cảm giác đó là gì?
Ở ngoài cổng 1 cô gái đứng tần ngần, tay đưa lên thụt xuống ngay nút bấm chuông. Đúng lúc hắn đi ra... Nó giật mình quay lưng
"ai?" hắn lao nhanh ra ngoài, nó định chạy nhưng sao chân mềm nhũn quá vậy nè? "Linh Trang" hắn mở to mắt dồn hết nước mắt vào trong
"ừm, tôi..." dù cố gắng chuẩn bị tinh thần nhưng mà đứng trước hắn nó thật sự....haiz!
"vô hay không?" hắn lạnh nhạt hỏi làm tim nó như bị dao cứa. Miễn cưỡng gật đầu nó lên phòng cũ. Ngắm nhìn vào khoảng không vô định nó không khỏi xót xa
"Hoàng không đưa cô đi sao?" hắn đứng tựa cửa trả treo hỏi
"liên quan?" nó không nhìn mà vặn lại
"sao không?" hắn nhâm nhi li café
"tôi mệt, ra ngoài" tim nó như rỉ máu
"ờ, có muốn gọi anh ta tới chăm sóc cô k?" hắn châm ngòi
"khỏi c.ơn"
Cánh cửa khép lại, 2 người 4 hàng lễ rơi! Nỗi đau tinh thần họ phải gánh chịu quá to lớn!
"MẪN NHI"
"anh Long" Mẫn Lệ bước ra thu hút ánh nhìn từ rất nhiều người, cô quá đẹp để tả
"Mẫn nhi, em về rồi" Long ôm lấy Mẫn Lệ
***
"mày đi đâu? Đây là..." hắn hỏi
"chị í đẹp quá!" Linh khen quá tròi
"đây là bạn gái anh Trương Mẫn Lệ" Long giới thiệu trong nụ cười tươi rói còn với Linh như sét đánh ngang tai. Thật ra cô đã lặng thầm yêu tên hâm này rất lâu rồi. Vậy mà.....
"xin lỗi tôi hơi mệt, tôi lên phòng" Linh quay bước làm tim Long nói lên kì lạ. Cảm giác đó là gì?
Ở ngoài cổng 1 cô gái đứng tần ngần, tay đưa lên thụt xuống ngay nút bấm chuông. Đúng lúc hắn đi ra... Nó giật mình quay lưng
"ai?" hắn lao nhanh ra ngoài, nó định chạy nhưng sao chân mềm nhũn quá vậy nè? "Linh Trang" hắn mở to mắt dồn hết nước mắt vào trong
"ừm, tôi..." dù cố gắng chuẩn bị tinh thần nhưng mà đứng trước hắn nó thật sự....haiz!
"vô hay không?" hắn lạnh nhạt hỏi làm tim nó như bị dao cứa. Miễn cưỡng gật đầu nó lên phòng cũ. Ngắm nhìn vào khoảng không vô định nó không khỏi xót xa
"Hoàng không đưa cô đi sao?" hắn đứng tựa cửa trả treo hỏi
"liên quan?" nó không nhìn mà vặn lại
"sao không?" hắn nhâm nhi li café
"tôi mệt, ra ngoài" tim nó như rỉ máu
"ờ, có muốn gọi anh ta tới chăm sóc cô k?" hắn châm ngòi
"khỏi c.ơn"
Cánh cửa khép lại, 2 người 4 hàng lễ rơi! Nỗi đau tinh thần họ phải gánh chịu quá to lớn!
/47
|