Là bàn tay của Yoo, Yoo nhẹ tay bẻ bàn tay ấy, một tiếng hét to vang lên, bàn tay của nữ sinh đó đã bị bẻ gãy bởi một động tác nhỏ của Yoo. Nó vẫn điềm nhiên im lặng, Yoo quát to
- Ai dám động vào tiểu thư, sẽ phải chịu hậu quả nặng hơn nữa
Đám nữ sinh thấy cảnh tượng nữ sinh kia bị bẻ gãy tay liền hoảng sợ. Nhưng khi nghĩ đến cấp bậc họ lại không sợ nữa. Một vài người thương cảm trước nó, nhưng một số người lại tỏ ra khinh miệt. Nhìn thấy những ánh mắt đó, nó nhíu mày.
5 nữ sinh gọi vũ khí ra, tiếp tục tiến đến chỗ Yoo, lôi Yoo ra. Một chiếc quạt, vũ khí của một trong năm nữ sinh phóng ra, Yoo né được, Yoo không gọi vũ khí ra, cô chiến đấu bằng tay. Nó vẫn im lặng, hắn cũng im lặng theo, vì đối với những người cấp 2 này, người cấp 1 không thể tránh đòn được, có gì đó kì lạ. 5 người đó cùng xông lên, Yoo liên tiếp tránh đòn,5 nữ sinh khai triển phép thuật, những vũ khí bay xung quanh Yoo, ép cô nàng vào trạng thái bao vây. Trong đầu Yoo đang nhớ lại đoạn đối thoại giữa cô và nó trước khi đến trần gian
[i]- Nghe này Yoo, ta lên trần gian, không nên để họ biết sức mạnh của mình, ta có thể giấu được phép thuật của mình nhưng ngươi thì không thể, giờ ta sẽ phong ấn ngươi lại, phép huật của ngươi chỉ ở cấp 1. Ngươi phải học những đòn tránh, ta sẽ dạy ngươi. Là một cấp cao nhưng giờ lại trở thành cấp thấp, sẽ khó khăn lắm
- Không sao đâu ạ, vì tiểu nữ biết người không muốn a đoán ra thân phận, và hơn thế nữa là rèn luyện kỹ năng cho tiếu nữ, không thể ỷ y vào sức mạnh quá phải không
- Giỏi lắm, ngươi đã hiểu được vấn đề. Nếu ngươi đã tiến bộ sẽ đến một ngày, phong ấn sẽ bị phá giải. Điều đó tùy thuộc vào ngươi
Yoo tập trung nhớ lại những buổi tập. Cô nhắm mắt lại khai triển phép thuât nhỏ bé cũa mình, phép thuật dồn hết vào bàn tay, tay cô lướt qua những vũ khí đang bao vây đó, lập tức những vũ khí bị vô hiệu hóa, lần lượt rớt xuống. Nháy mắt thế cục bị thay đổi, hắn Kin và Kang trong mắt hiện lên tia ngạc nhiên. Yoo bước gần tới năm nữ sinh , họ đã dồn sức quá nhiều vào vũ khí nên giờ sức họ đã yếu, 5 cái tát lần lượt giáng vào mặt 5 nữ sinh. Yoo bước tới gần từng cô, rắc rắc rắc, những tiếng rắc cùng tiếng kêu la vang lên, tay của các nữ sinh đó đã bị bẻ gãy. Vừa lúc đó một giọng nói vang lên
- Chuyện gì xảy ra vậy
Moon bước vào, những nữ sinh nãy giờ khiếp sợ liền tiến đến thuật lại mọi chuyện cho Moon nghe. Cô nàng nghe xong, nhìn lại cảnh tượng rên la cũa các nữ sinh liền lên giọng nhẹ nhàng hướng Yoo và nó bước tới
- Chuyện đã qua rồi, các bạn đó đã sai, Mình thay mặt bạn đó xin lỗi các bạn, mong các bạn bỏ qua
Tiến tới gần Yoo nhỏ đưa tay định chạm vào Yoo nhưng một bàn tay khác gạt phăng nhỏ ra. Là nó, hắn cũng nhận ra điều bất thường nhưng nó nhanh hơn hắn. Sâu trogn ánh mắt nó nổi lên tia đỏ, những người đứng gần nó đều thấy, trong đó có cả hắn, Kin Kang, Moon và Yoo nữa. Nhu7gn nhanh chóng tia lửa đó biến mất. Moon thoáng chốc bất ngờ nhưng lại giả bộ ủy khuất
- Sao bạn lại vậy, mình chỉ hòa giải thôi mà
- Biến đi - Nó lạnh giọng,
Mọi người lại chỉ trỏ nó
- Ôi trời, sao nhỏ đó lại vô tình quá
- Ỷ mình đẹp mà chảnh
- Sao không coi lại mình đi, thấp hèn mà dám
- Tội nghiệp cho thiên thần Moon của chúng ta
- Moon bạn đừng buồn nữa, tụi này sẽ xử nhỏ giúp bạn
- Không cần đâu. Là do mình. Chắc bạn ấy mặc cảm quá nên mới vậy- Moon ủy khuất nói
Nó im lặng quay lưng bỏ đi, hắn thấy vậy cũng đi theo nó, hắn đi qua chỗ Moon, ghé tai nói nhỏ với Moon
- Giả tạo quá
Kij và Kang cũng nhìn Moon bằng ánh mắt khinh bỉ. Kế hoạch nhỏ của cô làm sao qua mắt được họ., Moon thấy mình bị lộ liền liều mạng ôm chầm lấy hắn, hắn là niềm mơ ước của cả đời cô. Mắt hắn tỏ ra lạnh lùng, không khí lạnh lại bao trùm cả lớp học. Hắn mạnh tay giật phăng Moon ra. Kin và Kang lo sợ hơn cả Moon. Hắn chạy vôi về phía nhà vệ sinh. Kin và Kang chạy theo, buông lại cho Moon một câu
- Chết cô rồi
Hắn nôn thốc nôn tháo. chỉ cần con gái gần hắn sẽ khiến hắn ói. Vì những người đó quá kinh tởm
- Chết tiệt- Hắn phun ra câu chửi tục
Nó và Yoo lang thang qua dãy hành lang khu A. Bỗng nó dừng lại trước một lớp học nhạc. Có một lớp học đang học ỡ trong. Nó không để ý xung quanh gì cả. Tự nhiên bước vô lớp học. Cô giáo đang giảng bài say xưa bỗng dừng lại vì thấy nó tiến vào. Những người trong lớp trầm trồ khen ngợi nó, nó quả thật rất đẹp
Nó ngồi vào cậy đàn piano đang đặt ở góc,bàn tay nhẹ nhàng đặt lên phím đàn. Mọi người nhận ra là nó chuẩn bị đàn, ai cũng nín thở để xem màn biểu diễn.
tiếng hát nhẹ nhàng cất lên, những cơn gió chợt đến, nhẹ nhàng đùa giỡn vs làn tóc mượt mà
em! Đi trên con đường năm xưa.
Bồi hồi nhìn theo cơn gió.
Cuốn những cánh hoa Anh Đào em!
Bỗng nhớ những tháng năm nào đôi mình.
Sánh bước bên nhau lặng im nhưng sao thấy vui trong tim.
anh chẳng biết bây giờ nơi đâu.
Chỉ còn nơi đây chôn giấu, những ký ức vui ban đầu.
Nhưng em thấy trong tim không còn đớn đau.
Chỉ còn tiếc nuối và nỗi nhớ chưa hề nguôi.
Lòng em vẫn nhớ cảm giác khi bên anh thật ấm áp.
Những nụ cười anh che lấp hết bao cánh hoa mong manh.
Ta yên bình ngồi bên nhau giống như trên thiên đàng.
Không thể nghĩ hôm nay ta lại chia xa.
Và lòng em vẫn sẽ chúc phúc cho anh sau này mãi mãi.
Một người nào đó sẽ yêu chính anh hơn em hôm qua.
Hoa Anh Đào từng đợt theo gió bay nhẹ nhàng Khẽ cuốn trôi đi bao nhiêu nỗi buồn trong em...
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về nó, nó hát hay thật, Yoo nhìn nó nhẹ nhàng. Trong lớp còn có nhiều ánh mắt si mê nhìn nó, trong đó bao gồm cả Hin và hắn.
- Ai dám động vào tiểu thư, sẽ phải chịu hậu quả nặng hơn nữa
Đám nữ sinh thấy cảnh tượng nữ sinh kia bị bẻ gãy tay liền hoảng sợ. Nhưng khi nghĩ đến cấp bậc họ lại không sợ nữa. Một vài người thương cảm trước nó, nhưng một số người lại tỏ ra khinh miệt. Nhìn thấy những ánh mắt đó, nó nhíu mày.
5 nữ sinh gọi vũ khí ra, tiếp tục tiến đến chỗ Yoo, lôi Yoo ra. Một chiếc quạt, vũ khí của một trong năm nữ sinh phóng ra, Yoo né được, Yoo không gọi vũ khí ra, cô chiến đấu bằng tay. Nó vẫn im lặng, hắn cũng im lặng theo, vì đối với những người cấp 2 này, người cấp 1 không thể tránh đòn được, có gì đó kì lạ. 5 người đó cùng xông lên, Yoo liên tiếp tránh đòn,5 nữ sinh khai triển phép thuật, những vũ khí bay xung quanh Yoo, ép cô nàng vào trạng thái bao vây. Trong đầu Yoo đang nhớ lại đoạn đối thoại giữa cô và nó trước khi đến trần gian
[i]- Nghe này Yoo, ta lên trần gian, không nên để họ biết sức mạnh của mình, ta có thể giấu được phép thuật của mình nhưng ngươi thì không thể, giờ ta sẽ phong ấn ngươi lại, phép huật của ngươi chỉ ở cấp 1. Ngươi phải học những đòn tránh, ta sẽ dạy ngươi. Là một cấp cao nhưng giờ lại trở thành cấp thấp, sẽ khó khăn lắm
- Không sao đâu ạ, vì tiểu nữ biết người không muốn a đoán ra thân phận, và hơn thế nữa là rèn luyện kỹ năng cho tiếu nữ, không thể ỷ y vào sức mạnh quá phải không
- Giỏi lắm, ngươi đã hiểu được vấn đề. Nếu ngươi đã tiến bộ sẽ đến một ngày, phong ấn sẽ bị phá giải. Điều đó tùy thuộc vào ngươi
Yoo tập trung nhớ lại những buổi tập. Cô nhắm mắt lại khai triển phép thuât nhỏ bé cũa mình, phép thuật dồn hết vào bàn tay, tay cô lướt qua những vũ khí đang bao vây đó, lập tức những vũ khí bị vô hiệu hóa, lần lượt rớt xuống. Nháy mắt thế cục bị thay đổi, hắn Kin và Kang trong mắt hiện lên tia ngạc nhiên. Yoo bước gần tới năm nữ sinh , họ đã dồn sức quá nhiều vào vũ khí nên giờ sức họ đã yếu, 5 cái tát lần lượt giáng vào mặt 5 nữ sinh. Yoo bước tới gần từng cô, rắc rắc rắc, những tiếng rắc cùng tiếng kêu la vang lên, tay của các nữ sinh đó đã bị bẻ gãy. Vừa lúc đó một giọng nói vang lên
- Chuyện gì xảy ra vậy
Moon bước vào, những nữ sinh nãy giờ khiếp sợ liền tiến đến thuật lại mọi chuyện cho Moon nghe. Cô nàng nghe xong, nhìn lại cảnh tượng rên la cũa các nữ sinh liền lên giọng nhẹ nhàng hướng Yoo và nó bước tới
- Chuyện đã qua rồi, các bạn đó đã sai, Mình thay mặt bạn đó xin lỗi các bạn, mong các bạn bỏ qua
Tiến tới gần Yoo nhỏ đưa tay định chạm vào Yoo nhưng một bàn tay khác gạt phăng nhỏ ra. Là nó, hắn cũng nhận ra điều bất thường nhưng nó nhanh hơn hắn. Sâu trogn ánh mắt nó nổi lên tia đỏ, những người đứng gần nó đều thấy, trong đó có cả hắn, Kin Kang, Moon và Yoo nữa. Nhu7gn nhanh chóng tia lửa đó biến mất. Moon thoáng chốc bất ngờ nhưng lại giả bộ ủy khuất
- Sao bạn lại vậy, mình chỉ hòa giải thôi mà
- Biến đi - Nó lạnh giọng,
Mọi người lại chỉ trỏ nó
- Ôi trời, sao nhỏ đó lại vô tình quá
- Ỷ mình đẹp mà chảnh
- Sao không coi lại mình đi, thấp hèn mà dám
- Tội nghiệp cho thiên thần Moon của chúng ta
- Moon bạn đừng buồn nữa, tụi này sẽ xử nhỏ giúp bạn
- Không cần đâu. Là do mình. Chắc bạn ấy mặc cảm quá nên mới vậy- Moon ủy khuất nói
Nó im lặng quay lưng bỏ đi, hắn thấy vậy cũng đi theo nó, hắn đi qua chỗ Moon, ghé tai nói nhỏ với Moon
- Giả tạo quá
Kij và Kang cũng nhìn Moon bằng ánh mắt khinh bỉ. Kế hoạch nhỏ của cô làm sao qua mắt được họ., Moon thấy mình bị lộ liền liều mạng ôm chầm lấy hắn, hắn là niềm mơ ước của cả đời cô. Mắt hắn tỏ ra lạnh lùng, không khí lạnh lại bao trùm cả lớp học. Hắn mạnh tay giật phăng Moon ra. Kin và Kang lo sợ hơn cả Moon. Hắn chạy vôi về phía nhà vệ sinh. Kin và Kang chạy theo, buông lại cho Moon một câu
- Chết cô rồi
Hắn nôn thốc nôn tháo. chỉ cần con gái gần hắn sẽ khiến hắn ói. Vì những người đó quá kinh tởm
- Chết tiệt- Hắn phun ra câu chửi tục
Nó và Yoo lang thang qua dãy hành lang khu A. Bỗng nó dừng lại trước một lớp học nhạc. Có một lớp học đang học ỡ trong. Nó không để ý xung quanh gì cả. Tự nhiên bước vô lớp học. Cô giáo đang giảng bài say xưa bỗng dừng lại vì thấy nó tiến vào. Những người trong lớp trầm trồ khen ngợi nó, nó quả thật rất đẹp
Nó ngồi vào cậy đàn piano đang đặt ở góc,bàn tay nhẹ nhàng đặt lên phím đàn. Mọi người nhận ra là nó chuẩn bị đàn, ai cũng nín thở để xem màn biểu diễn.
tiếng hát nhẹ nhàng cất lên, những cơn gió chợt đến, nhẹ nhàng đùa giỡn vs làn tóc mượt mà
em! Đi trên con đường năm xưa.
Bồi hồi nhìn theo cơn gió.
Cuốn những cánh hoa Anh Đào em!
Bỗng nhớ những tháng năm nào đôi mình.
Sánh bước bên nhau lặng im nhưng sao thấy vui trong tim.
anh chẳng biết bây giờ nơi đâu.
Chỉ còn nơi đây chôn giấu, những ký ức vui ban đầu.
Nhưng em thấy trong tim không còn đớn đau.
Chỉ còn tiếc nuối và nỗi nhớ chưa hề nguôi.
Lòng em vẫn nhớ cảm giác khi bên anh thật ấm áp.
Những nụ cười anh che lấp hết bao cánh hoa mong manh.
Ta yên bình ngồi bên nhau giống như trên thiên đàng.
Không thể nghĩ hôm nay ta lại chia xa.
Và lòng em vẫn sẽ chúc phúc cho anh sau này mãi mãi.
Một người nào đó sẽ yêu chính anh hơn em hôm qua.
Hoa Anh Đào từng đợt theo gió bay nhẹ nhàng Khẽ cuốn trôi đi bao nhiêu nỗi buồn trong em...
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về nó, nó hát hay thật, Yoo nhìn nó nhẹ nhàng. Trong lớp còn có nhiều ánh mắt si mê nhìn nó, trong đó bao gồm cả Hin và hắn.
/13
|