Kiều Tinh Lâm tham gia chương trình tạp kỹ này, vốn dĩ ban đầu chỉ có một mình cô là MC nữ cố định, nhưng sau khi Trình Toa Toa tham gia mùa đầu tiên, cô ta cảm thấy chơi rất vui, dây dưa với tổ ekip để tham gia hơn phân nửa cảnh quay, nghe nói tổ ekip là vì nể mặt mũi Lâm Uẩn Kiệt.
Chưa đến hai ngày, vì vướng phải lịch trình nên cô phải rời khỏi tổ ekip để quay về.
Đạo diễn còn cắt một đoạn video về việc này của cô, khiến các vị khách quý bày tỏ nỗi niềm nuối tiếc không thôi.
Dĩ nhiên là Kiều Tinh Lâm cũng khen ngợi Trình Toa Toa. Không biết là có phải là qua mấy đợt cùng chung hoạn nạn, nảy sinh một chút cảm tình. Hay có thể là hai người bọn họ là hai nữ khách mời quý cố định trong tổ ekip, ít nhiều gì cũng phải thân đối phương một chút.
Đã đến với Đài Loan, buổi tối phải đi chụp ảnh ở chợ đêm.
Trong hai năm qua, văn hóa đại lục phát triển rất mạnh mẽ, nhất là phim cổ trang. Cả bộ phim mà Kiều Tinh Lâm đã từng thủ vai chính Cửu Trọng Thiên và Kim Phong Ngọc Lộ đều được công chiếu ở Đài Loan, nó đã gây ra tiếng vang nhiệt liệt, thế nên ở đây cũng có không ít người hâm mộ cô. Cộng thêm tập đầu tiên của Toàn cầu tăng tốc đã được phát sóng khắp cả thế giới, người hâm mộ đã sớm biết được tin tức này nên bọn họ vội chạy tới chợ đêm để chụp hình, cả đống người vây quanh lại đó.
Lúc Kiều Tinh Lâm xuống từ trên xe buýt, thấy cảnh tượng này thì cô sợ hết hồn, người người tấp nập, quần chúng kích động. Những cái bảng sáng kia đa phần đều là tên của cô với Khang Hạo, những vị khách quý khác chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
Khang Hạo đứng khoanh tay ở cạnh Kiều Tinh Lâm, anh ta mỉm cười một chút: “Tôi còn nhớ lúc buổi họp báo theo đuổi ánh sáng, tôi vẫn là ngôi sao duy nhất. Rốt cuộc bây giờ bị em đuổi kịp rồi. Tôi thấy lúc Theo đuổi ánh sáng được công chiếu, đợt sóng Trường Giang trước đây của tôi rất có thể sẽ bị em vỗ lên tới trên bờ cát quá.”
“Anh Khang cứ nói đùa. Bởi vì em có mối quan hệ thân thiết với anh mà em bị fan nữ của anh quăng trứng gà vào này, cái lịch sử đen này, anh không quên chứ?” Kiều Tinh Lâm vừa vẫy tay với người hâm mộ, vừa khẽ mấp máy môi mà nói: “Bàn về độ lợi hại, vẫn là anh Khang lợi hại nhất. Thế nên để bi kịch không tái diễn thêm một lần nữa, làm phiền anh đứng cách em ra xa một chút.”
Khang Hạo rất tự giác mà giữ vững một khoảng cách với cô. Anh ta cũng không muốn lại bị người nào đó đánh.
Dự tính ban đầu của Kiều Tinh Lâm lúc vào giới giải trí đó là có thể nhận được sự yêu thích và được công nhận của mọi người. Bây giờ, cô đang tiến tới mục tiêu từng bước một, sao cô có thể không vui cho được? Thế nên khi người hâm mộ lần lượt đưa sổ xin chữ ký, cô đều bảo Tiểu Giang nhận lấy.
Đám người của Trình Toa Toa cũng không ngờ là ở Đài Loan lại có nhiều người hâm mộ đến hiện trường như vậy, bọn họ quay được gần một tháng, mà đây cũng lần đầu tiên họ gặp phải tình huống này, cũng rất phối hợp ký tên và chụp hình với người hâm mộ.
Trong lòng Trình Toa Toa cảm thấy ghen tị với Kiều Tinh Lâm vì cô có nhiều người hâm mộ như vậy, còn nhiều hơn cô ta gấp mấy lần. Hơn nữa, khi cô ta xem chương trình mùa đầu tiên, cô ta phát hiện ekip rất thiên vị. Bất kể là ánh sáng, ống kính hay là biên tập cũng đều có khuynh hướng thiên về Kiều Tinh Lâm hơn. Ai không biết thì cho rằng cô chi tiền cho tổ ekip. Hơn nữa Trình Toa Toa phát hiện, mặc dù người trong tổ ekip vì cô ta có quan hệ với Lâm Uẩn Kiệt nên mới tiếp tục cho cô ta quay thêm mấy đợt chương trình tạp kỹ, nhưng đãi ngộ của cô ta so với những người khác phải cũng kém hơn hẳn, ống kính cũng chưa đạt tới trung bình.
Chỉ là cô ta sống chết muốn ở lại, trước đây đạo diễn tổ ekip cũng đã nói rõ với cô ta, bây giờ có nói lại những lời này thì cũng chẳng ý nghĩa gì nữa.
“Sao đột nhiên Kiều Tinh Lâm lại nổi tiếng như vậy chứ?” Trình Toa Toa cảm thấy chua xót mà lẩm bẩm trong miệng một câu.
Lý Bân im lặng không nói gì. Lần trước lúc đóng phim, cậu ta đã gặp Lâm Thâm. Sau đó vì cảm thấy không cam lòng, nên cáu ta đã cho người đi dò hỏi một chút về thân phận và bối cảnh của Lâm Thâm. Không hỏi thì không biết, sau khi nghe ngóng xong thì cậu ta bị dọa cho giật mình, cái gì mà trợ lý nhỏ chứ, anh là người thừa kế tập đoàn Hằng Thông đấy! Chả trách Kiều Tinh Lâm đã ra mắt nhiều năm như vậy, mà xì căng đan thì lại rất ít, lại đột nhiên có quan hệ yêu đương với người như vậy. Dùng mắt thường cũng có thể thấy tài nguyên của cô đã khá hơn.
Tiết Thần cũng biết một chút tin đồn. Trước khi anh ta tham gia cái chương trình này, anh ta cũng có nghe một ngôi sao nữ tuyến đầu nói, sau đó bên Hằng Đạt Entertainment một mực nhét Kiều Tinh Lâm vào, chen lấn vị trí của người ta. Mà tính tình của ngôi sao nữ tuyến đầu đó vốn cũng không được tốt, cô ta tuyên bố tung tài liệu đen của Kiều Tinh Lâm, sau đó thì cô ta cũng chẳng làm được.
Bây giờ ở trong vòng, ai cũng đều biết Kiều Tinh Lâm có bối cảnh ra sao, còn ai dám chọc cô nữa? Thế nên gần đây Tiết Thần cũng không dám tỏ ra quá kiêu ngạo.
Chỉ có người phụ nữ Trình Toa Toa này, còn hồ đồ chẳng hay biết gì cả.
Mọi người đi vào chợ đêm, chủ yếu là đi xuống phố ăn vặt. Chỗ đó đã được tổ ekip dọn sạch nên khách du lịch cũng tương đối ít, rất nhiều đồ ăn vặt nổi tiếng tại Đài Loan. Đã sắp tháng năm nên thời tiết ở Đài Loan hết sức oi bức. Gần đây, Kiều Tinh Lâm có cảm giác chán ăn, giống như là cô bị bệnh cảm nắng, dạ dày của cô cũng không được thoải mái cho lắm. Cho nên trong lúc quay chương trình thức ăn ngon, trong lòng cô có hơi chống đối lại.
Nhưng cô là một người chuyên nghiệp, cô im lặng không nói gì, mà cùng các vị khách quý khác vào một tiệm nhỏ.
Nhóm người này có hơi đông chút, từng khay đồ ăn được bưng lên trên bàn và bày ra đầy ắp. Kiều Tinh Lâm có hơi sạch sẽ, cô cầm khăn giấy lên mà lau cái bàn nhỏ dính dầu mỡ kia.
Bà chủ giới thiệu cho bọn họ những món ăn vặt đặc sắc một cách rất nhiệt tình.
Trình Toa Toa giúp mọi người chia đũa ra, khi Kiều Tinh Lâm vừa nhìn thấy mâm cơm thịt băm kia, thì dạ dày của cô đã có chút không thoải mái rồi.
Người quay phim nói: “Cô Kiều, phiền cô ăn chén cơm thịt băm kia, để tôi quay cận cảnh.”
Kiều Tinh Lâm làm theo, nhưng khi cô vừa cho cơm thịt băm thơm phức vào trong miệng thì cô lại lập tức muốn nôn ra, sau đó cô nhanh chóng che miệng lại và đứng lên.
“Rất xin lỗi mọi người, tôi đi vào phòng rửa tay.”
Những người khác cũng không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bóng lưng của cô chạy nhanh như bay, bọn họ trố mắt nhìn nhau.
Tiểu Giang vội vàng đứng lên và đi theo cô.
Cũng may là phòng vệ sinh ở đây được dọn dẹp rất sạch sẽ, lúc này Tiểu Giang đi tới chỗ của Kiều Tinh Lâm rồi hỏi cô: “Chị Kiều, chị sao thế?”
Kiều Tinh Lâm chỉ có ói và ói, cô hoàn toàn không thể nói chuyện được, Tiểu Giang vỗ lưng giúp cô rồi rút khăn giấy cho cô.
“Chị cảm thấy không được thoải mái.” Kiều Tinh Lâm nói: “Có chút muốn ói.”
Tiểu Giang hoảng hốt, cô ấy hạ thấp giọng xuống hết mức có thể: “Không phải là chị có đấy chứ?”
Kiều Tinh Lâm ói xong, cô vừa lau miệng vừa trừng mắt nhìn cô ấy: “Em nghĩ gì vậy? Có thể là chị bị cảm nắng thôi. Tụi chị làm đều có các biện pháp, hơn nữa bà dì của chị cũng mới vừa đi.”
Tiểu Giang mới nhớ lại đúng là có chuyện như vậy, sau đó cô ấy cười “Hì hì” một tiếng: “Em đây không phải sợ nam thần quá chăm chỉ, chị trúng giải chứ sao.”
“Nếu như chị trúng giải, chị Giai Dĩnh sẽ là người đầu tiên đánh chết chị.”
Dù sao thì công việc của cô cũng đã được lên kế hoạch đến cuối năm.
Tiểu Giang và Kiều Tinh Lâm cùng nhau bước ra từ trong phòng vệ sinh, sắc mặt của Kiều Tinh Lâm vẫn không khá hơn mấy, không còn cách nào khác để tiếp tục quay phim. Nên cô đã xin phép đạo diễn cho cô nghỉ, đạo diễn nói: “Không phải là đang quay, chỉ là tin bên lề, dù sao thì cũng bớt cơ hội ló mặt ra một chút. Nếu cô đã cảm thấy không thoải mái thì về nghỉ ngơi sớm đi, đừng làm ảnh hưởng đến quay phim là được.”
Kiều Tinh Lâm nói cám ơn ông ta, rồi chào mọi người một tiếng, sau đó cô với Tiểu Giang đón xe quay về trước.
Khách sạn ở Đài Loan mà bọn họ ở lại cũng không tệ lắm, là khách sạn năm sao, có hồ bơi riêng, còn có nhiều loại phòng ăn. Từ trước tới giờ, các khách sạn mà bọn họ tham gia quay phim, thì đây là khách sạn có điều kiện tốt nhất. Mọi người đều bàn tán ở sau lưng, tổ ekip luôn tiết kiệm, nay sao lại chịu chi một số tiền lớn như vậy.
Kiều Tinh Lâm ở tại một căn phòng dành cho hai người trên tầng năm, cô để Tiểu Giang quay về trước, còn cô thì dùng thẻ để mở cửa phòng, khi đã vào phòng, cô chỉ muốn đi tắm, sau đó là lên giường ngủ.
Nhưng mà cô phát lại hiện, ở trong hành lang có một cái màu vali màu đen, nhìn lướt qua thì còn hơi quen quen.
Cô còn cho là bản thân đi nhầm phòng, nên có đi ra ngoài cửa để nhìn lại số phòng một lần nữa. Không sai mà? Nhưng tại sao ở trong phòng cô lại có đồ của người khác chứ? Khách sạn cao cấp như vậy, không thể nào phạm sai lầm nhỏ như thế được.
Đợi đến khi cô vừa bước vào phòng lại thì đã thấy Lâm Thâm mặc trên người cái áo choàng tắm màu trắng đi ra, anh vừa lau tóc vừa nhìn cô.
Kiều Tinh Lâm cảm thấy sững sờ mà nhìn chằm chằm vào Lâm Thâm.
Lâm Thâm thấy buồn cười: “Ngây ngốc rồi sao? Mau đóng cửa lại.”
Lúc này, Kiều Tinh Lâm mới từ từ hiểu ra mà đóng cửa lại, cô đi mấy bước tới trước mặt của Lâm Thâm: “Anh vào đây bằng cách nào?”
“Khách sạn này dưới danh nghĩa của tập đoàn Hằng Thông. Anh tới Đài Loan để bàn chuyện làm ăn, thuận tiện tới thăm đoàn.” Lâm Thâm ngồi ở bên mép giường, rồi nhìn về phía Kiều Tinh Lâm: “Nếu không thì sao em nghĩ, điều kiện nơi ở của các em sao lại đột nhiên được cải thiện tốt hơn? Anh đã thuyết phục tổng giám đốc Giang cho một khoản tiền. Đến đây cho anh nhìn một chút, sao trông em gầy, sắc mặt khó coi như vậy?”
Lúc này, Kiều Tinh Lâm đi tới trước mặt của Lâm Thâm, Lâm Thâm kéo cô ngồi xuống đùi của anh.
“Có thể là em không quen với thời tiết ở Đài Loan cho lắm, nên có hơi bị cảm nắng. Hoặc là mấy ngày nay phải chạy tới chạy lui, cường độ quay phim cũng khá nhiều, nên mệt mỏi tụ lại.” Ở trước mặt Lâm Thâm, Kiều Tinh Lâm không giả vờ kiên cường nữa, mà là tháo hết tất cả lớp phòng bị xuống, yên tâm tựa vào vai anh.
Lâm Thâm sờ lên trán cô một cái, xác định cô không có lên cơn sốt.
“Anh ôm em đi tắm.” Anh sờ lên mái tóc cô và nói.
“Không muốn, để em tự tắm.” Kiều Tinh Lâm giãy giụa. Cũng không phải là chưa từng để cho anh tắm, đa phần là vì cô mệt mỏi, quả thật là cô không muốn vận động đêm khuya. Tỉnh dậy vẫn cảm thấy ở trong trạng thái rất là khó chịu.
Lâm Thâm cũng đã ôm ngang lấy cô: “Em với anh còn cái gì đâu mà ngại ngùng? Yên tâm, anh sẽ không làm gì đâu.”
Kiều Tinh Lâm thỏa hiệp. Phòng tắm của căn phòng đôi sang trọng này được thiết kế bởi bức tường thủy tinh trong suốt, nên nhìn thấy tất cả, không bỏ sót thứ gì bên trong, cũng không có gì riêng tư đáng để nói.
Lâm Thâm vẫn giữ lời, anh nhanh chóng tắm cho Kiều Tinh Lâm xong, sau đó anh quấn khăn tắm kỹ lưỡng cho cô rồi ôm cô lên trên giường.
“Quần áo ngủ của em ở đâu?”
“Ở trên bàn trong phòng thay đồ.” Kiều Tinh Lâm kéo tay áo anh và nói: “Trên bàn trang điểm có một chai sữa dưỡng thể màu hồng, anh lấy nó tới đây giúp em.”
Lâm Thâm đi lấy chai sữa dưỡng thể rồi đưa cho Kiều Tinh Lâm, anh lại vào phòng thay đồ để lấy giúp cô bộ đồ ngủ.
Kiều Tinh Lâm ngồi dậy, cô đổ sữa dưỡng thể ra và thoa lên người. Chai sữa dưỡng thể kia có mùi hoa nhàn nhạt mùi hoa, hòa lẫn với một chút mùi vị sữa bò. Lúc này, Lâm Thâm cầm bộ đồ ngủ đặt ở bên cạnh cô: “Cái mùi này rất đặc biệt.”
“Sữa dưỡng thể này là làm theo yêu cầu, chính em đã chọn tinh dầu và thành phần đấy.” Kiều Tinh Lâm đổ một chút lên mu bàn tay của Lâm Thâm: “Độ ẩm cũng rất tốt.”
Lâm Thâm đưa tay lên và ngửi mu bàn tay một cái, khi này anh lại đưa đầu tới cổ của Kiều Tinh Lâm và nhỏ giọng nói: “Anh vẫn cảm thấy mùi hương ở chỗ này là thơm nhất.”
Kiều Tinh Lâm né tránh anh, cô quay lưng lại mà nhanh chóng mặc bộ đồ ngủ vào, sau đó thì rúc vào trong chăn.
Lâm Thâm cũng vén chăn lên mà ngồi lên giường, anh đặt máy vi tính ở trên đầu gối, rồi bật đèn ở trên đầu giường lên. Kiều Tinh Lâm nhìn thấy khía cạnh dịu dàng của người đàn ông dưới ánh đèn lờ mờ, cô còn hoài nghi rằng bản thân đang nằm mơ.
“Không ngủ sao?” Lâm Thâm vừa nhìn màn hình vi tính vừa hỏi cô.
Kiều Tinh Lâm gối đầu lên cánh tay mà nhìn anh: “Anh định ở đây mấy ngày?”
“Cho đến tụi em rời đi.”
“Lâu như vậy sao?”
Lâm Thâm quay đầu sang mà nhìn cô một cái: “Có phải em đang muốn anh thừa nhận rằng anh đang lấy việc công làm việc tư không? Em đi cả một tháng, anh chỉ có thể nhìn thấy bạn gái của anh trên ở tấm bảng quảng cáo và trong tivi thôi.”
Kiều Tinh Lâm bật cười một tiếng, cô tiến lại gần chỗ của Lâm Thâm một chút rồi lấy lòng anh: “Đợi sau khi quay xong chương trình thực tế này, em có khoảng một tháng trống lịch, đến lúc đó em sẽ ở bên anh thật nhiều.”
Lâm Thâm khựng lại một chút rồi mới mở miệng nói: “Lần này quay về, anh muốn đưa em đi gặp một người.”
“Là ai?”
“Bà nội anh.”
Kiều Tinh Lâm nghe anh nói vậy thì có hơi căng thẳng: “Nhưng như thế thì có nhanh quá không?”
Lâm Thâm an ủi cô: “Sức khỏe của bà ấy không được tốt, bệnh tình thì cứ luôn bị tái phát. Bà ấy đã nói muốn anh đưa em tới cho bà ấy nhìn một chút rất nhiều lần. Em xem như là thỏa mãn tâm nguyện của bà cụ. Yên tâm, bà ấy không giống như ba anh đâu, bà ấy là một người rất hiền hòa.”
Kiều Tinh Lâm gật đầu một cái, năm đó ông ngoại cô đã nói đi là đi, ngay cả việc được nhìn thấy ông lần cuối cũng không được. Đối với người già mà nói, cơ hội để gặp mặt ngày một ít đi rồi, cũng không có lý do gì để từ chối cả. Vả lại bà cụ muốn gặp cô, cô cũng không phải là không muốn gặp bà ấy?
Đêm đó cô đã ngủ một giấc thật ngon, ngày thứ hai tỉnh dậy, Kiều Tinh Lâm đã nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.
Cô và Lâm Thâm cùng nhau đến ăn sáng tại nhà hàng món Trung ở lầu dưới, lại vô tình bắt gặp Trình Toa Toa.
Trình Toa Toa thấy Lâm Thâm thì có hơi sửng sốt một chút.
Kiều Tinh Lâm giới thiệu sơ qua giúp hai người làm quen, sau đó cô cùng Lâm Thâm đi tìm một bàn ăn.
Thật ra thì mọi người ở trong vòng ai cũng đều đang đồn là Kiều Tinh Lâm có bạn trai, chỉ là ai cũng biết quy tắc, chỉ cần người trong cuộc chưa công khai, thì người ngoài xem như là không biết, họ cũng sẽ không cố gắng nói toạc ra. Bởi vì nghệ sĩ không thể công khai chuyện tình cảm một cách tùy tiện như vậy được, có đôi khi là phối hợp với chương trình để công khai, có đôi khi là bị chụp lại cận cảnh không thể không thừa nhận được, nếu không thì chẳng có mấy ai thoải mái công khai ra ngoài.
Trước đây Trình Toa Toa có nghe nói người theo đuổi Kiều Tinh Lâm là một trợ lý nhỏ, khi ấy cô ta còn thấy mắt nhìn của Kiều Tinh Lâm có vấn đề. Nhưng hôm nay, cô ta tận mắt thấy người trợ lý nhỏ này, vẻ mặt đẹp trai, đúng thật là không thua gì ngôi sao nam, khí chất cũng rất tốt. Bộ quần áo mà anh đang mặc trên người kia, tất cả đều là nhãn hiệu nổi tiếng sao? Nhất là chiếc đồng hồ đeo tay kia, Trình Toa Toa vừa liếc mắt đã nhận ra. Đó là phiên bản giới hạn toàn cầu, hoàn toàn không phải là cái mà người trợ lý nhỏ có thể mua nổi.
Trình Toa Toa mang theo đầy nghi vấn mà ngồi xuống bàn ăn sáng. Trợ lý của cô ta cũng tới chào hỏi cô ta, rồi nói: “Wow, chị Toa Toa, người kia có phải là người bạn trai trong truyền thuyết của chị Kiều không? Anh ấy thật đẹp trai. Khí chất cũng rất tốt nữa, giống như một nghệ sĩ vậy.”
Trình Toa Toa nói: “Chỉ là một tên trợ lý của chủ tịch tập đoàn lớn thôi, người làm công ăn lương, có dáng vẻ đẹp trai đi nữa thì có ích lợi gì?”
“Không phải chứ? Tối hôm qua em có nghe trợ lý của Tiết Thần và Lý Bân nói, hình như bạn trai của chị Kiều là người thừa kế tập đoàn Hằng Thông, bây giờ anh ấy đã là CEO, lại còn có lai lịch lớn nữa.”
“Em nói gì?” Trình Toa Toa còn cho rằng bản thân đang nghe lầm. Người bạn trai không đáng tin cậy của cô ta - Lâm Uẩn Kiệt cùng lắm chỉ là một tổng giám đốc đầu tư ở tập đoàn Hằng Thông, hay còn nói là có tiếng không có miếng.
“Thật mà.” Trợ lý lo cô ta không tin: “Trong giới đã sớm lan truyền tin này rồi. Nếu chị không tin, một lát nữa chị có thể hỏi bọn họ một chút. Người nhà giàu này cũng vô cùng khiêm tốn, cũng không có tiếng xấu nên không có mấy ai biết anh ấy.”
Từng câu từng chữ đều ghim vào tim của Trình Toa Toa. Cô ta đặt đũa xuống bàn một cái, tự dưng cô ta thấy bữa sáng không ngon miệng gì cả. Kiều Tinh Lâm, rốt cuộc cô dựa đâu mà chỗ nào cũng chiếm thế thượng phong vậy?
Chưa đến hai ngày, vì vướng phải lịch trình nên cô phải rời khỏi tổ ekip để quay về.
Đạo diễn còn cắt một đoạn video về việc này của cô, khiến các vị khách quý bày tỏ nỗi niềm nuối tiếc không thôi.
Dĩ nhiên là Kiều Tinh Lâm cũng khen ngợi Trình Toa Toa. Không biết là có phải là qua mấy đợt cùng chung hoạn nạn, nảy sinh một chút cảm tình. Hay có thể là hai người bọn họ là hai nữ khách mời quý cố định trong tổ ekip, ít nhiều gì cũng phải thân đối phương một chút.
Đã đến với Đài Loan, buổi tối phải đi chụp ảnh ở chợ đêm.
Trong hai năm qua, văn hóa đại lục phát triển rất mạnh mẽ, nhất là phim cổ trang. Cả bộ phim mà Kiều Tinh Lâm đã từng thủ vai chính Cửu Trọng Thiên và Kim Phong Ngọc Lộ đều được công chiếu ở Đài Loan, nó đã gây ra tiếng vang nhiệt liệt, thế nên ở đây cũng có không ít người hâm mộ cô. Cộng thêm tập đầu tiên của Toàn cầu tăng tốc đã được phát sóng khắp cả thế giới, người hâm mộ đã sớm biết được tin tức này nên bọn họ vội chạy tới chợ đêm để chụp hình, cả đống người vây quanh lại đó.
Lúc Kiều Tinh Lâm xuống từ trên xe buýt, thấy cảnh tượng này thì cô sợ hết hồn, người người tấp nập, quần chúng kích động. Những cái bảng sáng kia đa phần đều là tên của cô với Khang Hạo, những vị khách quý khác chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
Khang Hạo đứng khoanh tay ở cạnh Kiều Tinh Lâm, anh ta mỉm cười một chút: “Tôi còn nhớ lúc buổi họp báo theo đuổi ánh sáng, tôi vẫn là ngôi sao duy nhất. Rốt cuộc bây giờ bị em đuổi kịp rồi. Tôi thấy lúc Theo đuổi ánh sáng được công chiếu, đợt sóng Trường Giang trước đây của tôi rất có thể sẽ bị em vỗ lên tới trên bờ cát quá.”
“Anh Khang cứ nói đùa. Bởi vì em có mối quan hệ thân thiết với anh mà em bị fan nữ của anh quăng trứng gà vào này, cái lịch sử đen này, anh không quên chứ?” Kiều Tinh Lâm vừa vẫy tay với người hâm mộ, vừa khẽ mấp máy môi mà nói: “Bàn về độ lợi hại, vẫn là anh Khang lợi hại nhất. Thế nên để bi kịch không tái diễn thêm một lần nữa, làm phiền anh đứng cách em ra xa một chút.”
Khang Hạo rất tự giác mà giữ vững một khoảng cách với cô. Anh ta cũng không muốn lại bị người nào đó đánh.
Dự tính ban đầu của Kiều Tinh Lâm lúc vào giới giải trí đó là có thể nhận được sự yêu thích và được công nhận của mọi người. Bây giờ, cô đang tiến tới mục tiêu từng bước một, sao cô có thể không vui cho được? Thế nên khi người hâm mộ lần lượt đưa sổ xin chữ ký, cô đều bảo Tiểu Giang nhận lấy.
Đám người của Trình Toa Toa cũng không ngờ là ở Đài Loan lại có nhiều người hâm mộ đến hiện trường như vậy, bọn họ quay được gần một tháng, mà đây cũng lần đầu tiên họ gặp phải tình huống này, cũng rất phối hợp ký tên và chụp hình với người hâm mộ.
Trong lòng Trình Toa Toa cảm thấy ghen tị với Kiều Tinh Lâm vì cô có nhiều người hâm mộ như vậy, còn nhiều hơn cô ta gấp mấy lần. Hơn nữa, khi cô ta xem chương trình mùa đầu tiên, cô ta phát hiện ekip rất thiên vị. Bất kể là ánh sáng, ống kính hay là biên tập cũng đều có khuynh hướng thiên về Kiều Tinh Lâm hơn. Ai không biết thì cho rằng cô chi tiền cho tổ ekip. Hơn nữa Trình Toa Toa phát hiện, mặc dù người trong tổ ekip vì cô ta có quan hệ với Lâm Uẩn Kiệt nên mới tiếp tục cho cô ta quay thêm mấy đợt chương trình tạp kỹ, nhưng đãi ngộ của cô ta so với những người khác phải cũng kém hơn hẳn, ống kính cũng chưa đạt tới trung bình.
Chỉ là cô ta sống chết muốn ở lại, trước đây đạo diễn tổ ekip cũng đã nói rõ với cô ta, bây giờ có nói lại những lời này thì cũng chẳng ý nghĩa gì nữa.
“Sao đột nhiên Kiều Tinh Lâm lại nổi tiếng như vậy chứ?” Trình Toa Toa cảm thấy chua xót mà lẩm bẩm trong miệng một câu.
Lý Bân im lặng không nói gì. Lần trước lúc đóng phim, cậu ta đã gặp Lâm Thâm. Sau đó vì cảm thấy không cam lòng, nên cáu ta đã cho người đi dò hỏi một chút về thân phận và bối cảnh của Lâm Thâm. Không hỏi thì không biết, sau khi nghe ngóng xong thì cậu ta bị dọa cho giật mình, cái gì mà trợ lý nhỏ chứ, anh là người thừa kế tập đoàn Hằng Thông đấy! Chả trách Kiều Tinh Lâm đã ra mắt nhiều năm như vậy, mà xì căng đan thì lại rất ít, lại đột nhiên có quan hệ yêu đương với người như vậy. Dùng mắt thường cũng có thể thấy tài nguyên của cô đã khá hơn.
Tiết Thần cũng biết một chút tin đồn. Trước khi anh ta tham gia cái chương trình này, anh ta cũng có nghe một ngôi sao nữ tuyến đầu nói, sau đó bên Hằng Đạt Entertainment một mực nhét Kiều Tinh Lâm vào, chen lấn vị trí của người ta. Mà tính tình của ngôi sao nữ tuyến đầu đó vốn cũng không được tốt, cô ta tuyên bố tung tài liệu đen của Kiều Tinh Lâm, sau đó thì cô ta cũng chẳng làm được.
Bây giờ ở trong vòng, ai cũng đều biết Kiều Tinh Lâm có bối cảnh ra sao, còn ai dám chọc cô nữa? Thế nên gần đây Tiết Thần cũng không dám tỏ ra quá kiêu ngạo.
Chỉ có người phụ nữ Trình Toa Toa này, còn hồ đồ chẳng hay biết gì cả.
Mọi người đi vào chợ đêm, chủ yếu là đi xuống phố ăn vặt. Chỗ đó đã được tổ ekip dọn sạch nên khách du lịch cũng tương đối ít, rất nhiều đồ ăn vặt nổi tiếng tại Đài Loan. Đã sắp tháng năm nên thời tiết ở Đài Loan hết sức oi bức. Gần đây, Kiều Tinh Lâm có cảm giác chán ăn, giống như là cô bị bệnh cảm nắng, dạ dày của cô cũng không được thoải mái cho lắm. Cho nên trong lúc quay chương trình thức ăn ngon, trong lòng cô có hơi chống đối lại.
Nhưng cô là một người chuyên nghiệp, cô im lặng không nói gì, mà cùng các vị khách quý khác vào một tiệm nhỏ.
Nhóm người này có hơi đông chút, từng khay đồ ăn được bưng lên trên bàn và bày ra đầy ắp. Kiều Tinh Lâm có hơi sạch sẽ, cô cầm khăn giấy lên mà lau cái bàn nhỏ dính dầu mỡ kia.
Bà chủ giới thiệu cho bọn họ những món ăn vặt đặc sắc một cách rất nhiệt tình.
Trình Toa Toa giúp mọi người chia đũa ra, khi Kiều Tinh Lâm vừa nhìn thấy mâm cơm thịt băm kia, thì dạ dày của cô đã có chút không thoải mái rồi.
Người quay phim nói: “Cô Kiều, phiền cô ăn chén cơm thịt băm kia, để tôi quay cận cảnh.”
Kiều Tinh Lâm làm theo, nhưng khi cô vừa cho cơm thịt băm thơm phức vào trong miệng thì cô lại lập tức muốn nôn ra, sau đó cô nhanh chóng che miệng lại và đứng lên.
“Rất xin lỗi mọi người, tôi đi vào phòng rửa tay.”
Những người khác cũng không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bóng lưng của cô chạy nhanh như bay, bọn họ trố mắt nhìn nhau.
Tiểu Giang vội vàng đứng lên và đi theo cô.
Cũng may là phòng vệ sinh ở đây được dọn dẹp rất sạch sẽ, lúc này Tiểu Giang đi tới chỗ của Kiều Tinh Lâm rồi hỏi cô: “Chị Kiều, chị sao thế?”
Kiều Tinh Lâm chỉ có ói và ói, cô hoàn toàn không thể nói chuyện được, Tiểu Giang vỗ lưng giúp cô rồi rút khăn giấy cho cô.
“Chị cảm thấy không được thoải mái.” Kiều Tinh Lâm nói: “Có chút muốn ói.”
Tiểu Giang hoảng hốt, cô ấy hạ thấp giọng xuống hết mức có thể: “Không phải là chị có đấy chứ?”
Kiều Tinh Lâm ói xong, cô vừa lau miệng vừa trừng mắt nhìn cô ấy: “Em nghĩ gì vậy? Có thể là chị bị cảm nắng thôi. Tụi chị làm đều có các biện pháp, hơn nữa bà dì của chị cũng mới vừa đi.”
Tiểu Giang mới nhớ lại đúng là có chuyện như vậy, sau đó cô ấy cười “Hì hì” một tiếng: “Em đây không phải sợ nam thần quá chăm chỉ, chị trúng giải chứ sao.”
“Nếu như chị trúng giải, chị Giai Dĩnh sẽ là người đầu tiên đánh chết chị.”
Dù sao thì công việc của cô cũng đã được lên kế hoạch đến cuối năm.
Tiểu Giang và Kiều Tinh Lâm cùng nhau bước ra từ trong phòng vệ sinh, sắc mặt của Kiều Tinh Lâm vẫn không khá hơn mấy, không còn cách nào khác để tiếp tục quay phim. Nên cô đã xin phép đạo diễn cho cô nghỉ, đạo diễn nói: “Không phải là đang quay, chỉ là tin bên lề, dù sao thì cũng bớt cơ hội ló mặt ra một chút. Nếu cô đã cảm thấy không thoải mái thì về nghỉ ngơi sớm đi, đừng làm ảnh hưởng đến quay phim là được.”
Kiều Tinh Lâm nói cám ơn ông ta, rồi chào mọi người một tiếng, sau đó cô với Tiểu Giang đón xe quay về trước.
Khách sạn ở Đài Loan mà bọn họ ở lại cũng không tệ lắm, là khách sạn năm sao, có hồ bơi riêng, còn có nhiều loại phòng ăn. Từ trước tới giờ, các khách sạn mà bọn họ tham gia quay phim, thì đây là khách sạn có điều kiện tốt nhất. Mọi người đều bàn tán ở sau lưng, tổ ekip luôn tiết kiệm, nay sao lại chịu chi một số tiền lớn như vậy.
Kiều Tinh Lâm ở tại một căn phòng dành cho hai người trên tầng năm, cô để Tiểu Giang quay về trước, còn cô thì dùng thẻ để mở cửa phòng, khi đã vào phòng, cô chỉ muốn đi tắm, sau đó là lên giường ngủ.
Nhưng mà cô phát lại hiện, ở trong hành lang có một cái màu vali màu đen, nhìn lướt qua thì còn hơi quen quen.
Cô còn cho là bản thân đi nhầm phòng, nên có đi ra ngoài cửa để nhìn lại số phòng một lần nữa. Không sai mà? Nhưng tại sao ở trong phòng cô lại có đồ của người khác chứ? Khách sạn cao cấp như vậy, không thể nào phạm sai lầm nhỏ như thế được.
Đợi đến khi cô vừa bước vào phòng lại thì đã thấy Lâm Thâm mặc trên người cái áo choàng tắm màu trắng đi ra, anh vừa lau tóc vừa nhìn cô.
Kiều Tinh Lâm cảm thấy sững sờ mà nhìn chằm chằm vào Lâm Thâm.
Lâm Thâm thấy buồn cười: “Ngây ngốc rồi sao? Mau đóng cửa lại.”
Lúc này, Kiều Tinh Lâm mới từ từ hiểu ra mà đóng cửa lại, cô đi mấy bước tới trước mặt của Lâm Thâm: “Anh vào đây bằng cách nào?”
“Khách sạn này dưới danh nghĩa của tập đoàn Hằng Thông. Anh tới Đài Loan để bàn chuyện làm ăn, thuận tiện tới thăm đoàn.” Lâm Thâm ngồi ở bên mép giường, rồi nhìn về phía Kiều Tinh Lâm: “Nếu không thì sao em nghĩ, điều kiện nơi ở của các em sao lại đột nhiên được cải thiện tốt hơn? Anh đã thuyết phục tổng giám đốc Giang cho một khoản tiền. Đến đây cho anh nhìn một chút, sao trông em gầy, sắc mặt khó coi như vậy?”
Lúc này, Kiều Tinh Lâm đi tới trước mặt của Lâm Thâm, Lâm Thâm kéo cô ngồi xuống đùi của anh.
“Có thể là em không quen với thời tiết ở Đài Loan cho lắm, nên có hơi bị cảm nắng. Hoặc là mấy ngày nay phải chạy tới chạy lui, cường độ quay phim cũng khá nhiều, nên mệt mỏi tụ lại.” Ở trước mặt Lâm Thâm, Kiều Tinh Lâm không giả vờ kiên cường nữa, mà là tháo hết tất cả lớp phòng bị xuống, yên tâm tựa vào vai anh.
Lâm Thâm sờ lên trán cô một cái, xác định cô không có lên cơn sốt.
“Anh ôm em đi tắm.” Anh sờ lên mái tóc cô và nói.
“Không muốn, để em tự tắm.” Kiều Tinh Lâm giãy giụa. Cũng không phải là chưa từng để cho anh tắm, đa phần là vì cô mệt mỏi, quả thật là cô không muốn vận động đêm khuya. Tỉnh dậy vẫn cảm thấy ở trong trạng thái rất là khó chịu.
Lâm Thâm cũng đã ôm ngang lấy cô: “Em với anh còn cái gì đâu mà ngại ngùng? Yên tâm, anh sẽ không làm gì đâu.”
Kiều Tinh Lâm thỏa hiệp. Phòng tắm của căn phòng đôi sang trọng này được thiết kế bởi bức tường thủy tinh trong suốt, nên nhìn thấy tất cả, không bỏ sót thứ gì bên trong, cũng không có gì riêng tư đáng để nói.
Lâm Thâm vẫn giữ lời, anh nhanh chóng tắm cho Kiều Tinh Lâm xong, sau đó anh quấn khăn tắm kỹ lưỡng cho cô rồi ôm cô lên trên giường.
“Quần áo ngủ của em ở đâu?”
“Ở trên bàn trong phòng thay đồ.” Kiều Tinh Lâm kéo tay áo anh và nói: “Trên bàn trang điểm có một chai sữa dưỡng thể màu hồng, anh lấy nó tới đây giúp em.”
Lâm Thâm đi lấy chai sữa dưỡng thể rồi đưa cho Kiều Tinh Lâm, anh lại vào phòng thay đồ để lấy giúp cô bộ đồ ngủ.
Kiều Tinh Lâm ngồi dậy, cô đổ sữa dưỡng thể ra và thoa lên người. Chai sữa dưỡng thể kia có mùi hoa nhàn nhạt mùi hoa, hòa lẫn với một chút mùi vị sữa bò. Lúc này, Lâm Thâm cầm bộ đồ ngủ đặt ở bên cạnh cô: “Cái mùi này rất đặc biệt.”
“Sữa dưỡng thể này là làm theo yêu cầu, chính em đã chọn tinh dầu và thành phần đấy.” Kiều Tinh Lâm đổ một chút lên mu bàn tay của Lâm Thâm: “Độ ẩm cũng rất tốt.”
Lâm Thâm đưa tay lên và ngửi mu bàn tay một cái, khi này anh lại đưa đầu tới cổ của Kiều Tinh Lâm và nhỏ giọng nói: “Anh vẫn cảm thấy mùi hương ở chỗ này là thơm nhất.”
Kiều Tinh Lâm né tránh anh, cô quay lưng lại mà nhanh chóng mặc bộ đồ ngủ vào, sau đó thì rúc vào trong chăn.
Lâm Thâm cũng vén chăn lên mà ngồi lên giường, anh đặt máy vi tính ở trên đầu gối, rồi bật đèn ở trên đầu giường lên. Kiều Tinh Lâm nhìn thấy khía cạnh dịu dàng của người đàn ông dưới ánh đèn lờ mờ, cô còn hoài nghi rằng bản thân đang nằm mơ.
“Không ngủ sao?” Lâm Thâm vừa nhìn màn hình vi tính vừa hỏi cô.
Kiều Tinh Lâm gối đầu lên cánh tay mà nhìn anh: “Anh định ở đây mấy ngày?”
“Cho đến tụi em rời đi.”
“Lâu như vậy sao?”
Lâm Thâm quay đầu sang mà nhìn cô một cái: “Có phải em đang muốn anh thừa nhận rằng anh đang lấy việc công làm việc tư không? Em đi cả một tháng, anh chỉ có thể nhìn thấy bạn gái của anh trên ở tấm bảng quảng cáo và trong tivi thôi.”
Kiều Tinh Lâm bật cười một tiếng, cô tiến lại gần chỗ của Lâm Thâm một chút rồi lấy lòng anh: “Đợi sau khi quay xong chương trình thực tế này, em có khoảng một tháng trống lịch, đến lúc đó em sẽ ở bên anh thật nhiều.”
Lâm Thâm khựng lại một chút rồi mới mở miệng nói: “Lần này quay về, anh muốn đưa em đi gặp một người.”
“Là ai?”
“Bà nội anh.”
Kiều Tinh Lâm nghe anh nói vậy thì có hơi căng thẳng: “Nhưng như thế thì có nhanh quá không?”
Lâm Thâm an ủi cô: “Sức khỏe của bà ấy không được tốt, bệnh tình thì cứ luôn bị tái phát. Bà ấy đã nói muốn anh đưa em tới cho bà ấy nhìn một chút rất nhiều lần. Em xem như là thỏa mãn tâm nguyện của bà cụ. Yên tâm, bà ấy không giống như ba anh đâu, bà ấy là một người rất hiền hòa.”
Kiều Tinh Lâm gật đầu một cái, năm đó ông ngoại cô đã nói đi là đi, ngay cả việc được nhìn thấy ông lần cuối cũng không được. Đối với người già mà nói, cơ hội để gặp mặt ngày một ít đi rồi, cũng không có lý do gì để từ chối cả. Vả lại bà cụ muốn gặp cô, cô cũng không phải là không muốn gặp bà ấy?
Đêm đó cô đã ngủ một giấc thật ngon, ngày thứ hai tỉnh dậy, Kiều Tinh Lâm đã nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.
Cô và Lâm Thâm cùng nhau đến ăn sáng tại nhà hàng món Trung ở lầu dưới, lại vô tình bắt gặp Trình Toa Toa.
Trình Toa Toa thấy Lâm Thâm thì có hơi sửng sốt một chút.
Kiều Tinh Lâm giới thiệu sơ qua giúp hai người làm quen, sau đó cô cùng Lâm Thâm đi tìm một bàn ăn.
Thật ra thì mọi người ở trong vòng ai cũng đều đang đồn là Kiều Tinh Lâm có bạn trai, chỉ là ai cũng biết quy tắc, chỉ cần người trong cuộc chưa công khai, thì người ngoài xem như là không biết, họ cũng sẽ không cố gắng nói toạc ra. Bởi vì nghệ sĩ không thể công khai chuyện tình cảm một cách tùy tiện như vậy được, có đôi khi là phối hợp với chương trình để công khai, có đôi khi là bị chụp lại cận cảnh không thể không thừa nhận được, nếu không thì chẳng có mấy ai thoải mái công khai ra ngoài.
Trước đây Trình Toa Toa có nghe nói người theo đuổi Kiều Tinh Lâm là một trợ lý nhỏ, khi ấy cô ta còn thấy mắt nhìn của Kiều Tinh Lâm có vấn đề. Nhưng hôm nay, cô ta tận mắt thấy người trợ lý nhỏ này, vẻ mặt đẹp trai, đúng thật là không thua gì ngôi sao nam, khí chất cũng rất tốt. Bộ quần áo mà anh đang mặc trên người kia, tất cả đều là nhãn hiệu nổi tiếng sao? Nhất là chiếc đồng hồ đeo tay kia, Trình Toa Toa vừa liếc mắt đã nhận ra. Đó là phiên bản giới hạn toàn cầu, hoàn toàn không phải là cái mà người trợ lý nhỏ có thể mua nổi.
Trình Toa Toa mang theo đầy nghi vấn mà ngồi xuống bàn ăn sáng. Trợ lý của cô ta cũng tới chào hỏi cô ta, rồi nói: “Wow, chị Toa Toa, người kia có phải là người bạn trai trong truyền thuyết của chị Kiều không? Anh ấy thật đẹp trai. Khí chất cũng rất tốt nữa, giống như một nghệ sĩ vậy.”
Trình Toa Toa nói: “Chỉ là một tên trợ lý của chủ tịch tập đoàn lớn thôi, người làm công ăn lương, có dáng vẻ đẹp trai đi nữa thì có ích lợi gì?”
“Không phải chứ? Tối hôm qua em có nghe trợ lý của Tiết Thần và Lý Bân nói, hình như bạn trai của chị Kiều là người thừa kế tập đoàn Hằng Thông, bây giờ anh ấy đã là CEO, lại còn có lai lịch lớn nữa.”
“Em nói gì?” Trình Toa Toa còn cho rằng bản thân đang nghe lầm. Người bạn trai không đáng tin cậy của cô ta - Lâm Uẩn Kiệt cùng lắm chỉ là một tổng giám đốc đầu tư ở tập đoàn Hằng Thông, hay còn nói là có tiếng không có miếng.
“Thật mà.” Trợ lý lo cô ta không tin: “Trong giới đã sớm lan truyền tin này rồi. Nếu chị không tin, một lát nữa chị có thể hỏi bọn họ một chút. Người nhà giàu này cũng vô cùng khiêm tốn, cũng không có tiếng xấu nên không có mấy ai biết anh ấy.”
Từng câu từng chữ đều ghim vào tim của Trình Toa Toa. Cô ta đặt đũa xuống bàn một cái, tự dưng cô ta thấy bữa sáng không ngon miệng gì cả. Kiều Tinh Lâm, rốt cuộc cô dựa đâu mà chỗ nào cũng chiếm thế thượng phong vậy?
/55
|