Editor: Thơ Thơ
“A, nếu là người khác nói lời này cũng liền thôi đi, đến nỗi chị cả ……” Mắt phượng vừa chuyển: “em thật đúng là sợ kỹ thuật điều hương của chị cả. Nếu chị trình diễn tiết mục vừa ra năm đó cho em cùng Bạch Dạ, sợ là đời này em và Minh đều phải cả đời không qua lại với nhau!”
“này, Tuyết Vi, cô ngụ ý là nói tiểu thư nhà chúng tôi sẽ hãm hại cô và Dạ phi Quân Trường sao?! Hừ, quả thực chính là tâm địa xấu xa!” Lục La một bên không chút khách khí mắng Tuyết Vi.
Cô mỉm cười liếc mắt Lục La một cái, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Tuyết Khả Duy.
Thấy Tuyết Khả Duy không có bất luận phản ứng gì, cô gục đầu xuống, âm thầm cười, nói: “Nếu chị cả không biết nên làm sao quản giáo người hầu của mình, vậy chỉ có thể tự em tới giúp chị quản giáo! Tới a, vả miệng người hầu này cho tôi!”
Tiếng mệnh lệnh không có bất luận độ ấm gì rơi xuống, mấy binh lính bao vây Lục La.
Trong lòng Lục La căng thẳng: “Tuyết Vi cô dám!!! Nơi này là Nhà họ Hoàng Phủ, tôi là người hầu bên người tiểu thư nhà chúng tôi, trừ bỏ tiểu thư nhà chúng tôi, cô dựa vào cái gì tới giáo huấn tôi!!!”
“Dựa vào cái gì?” Ánh mắt lạnh băng ngay sau đó nhìn về phía một người vệ binh.
“tiện tì lớn mật, mặc kệ nơi này là chỗ nào, cô dám khinh nhờn Tuyết tướng quân nhà của chúng tôi chính là tìm đánh!” Nói, tên vệ binh kia giơ tay cao cao ‘ bốp, bốp, bốp’ liền đánh lên mặt Lục La.
“Tiểu…… Tiểu thư, cứu…… Cứu mạng…… Ngô…… Cứu mạng ……” Lục La khóc nháo với Tuyết Khả Duy phát ra tiếng cầu cứu.
Cô xụ mặt, đôi tay nhỏ gắt gao nắm thành nắm tay: “Tuyết Vi! Gọi bọn họ dừng tay!!”
“Chị cả, chị dùng tư cách gì tới ra lệnh cho em?? Kêu chị một tiếng chị cả là em cho chị mặt mũi thôi, chị thật đúng là coi mình là nhân vật lớn sao??”
“em!!!”
Tuyết Khả Duy tự biết, hiện nay thân phận Tuyết Vi là xưa đâu bằng nay, lắc mình biến hoá thành Tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ, chính là chỉ chức vị tướng quân ở dưới Dạ Phi Linh cùng một binh đoàn, nơi nào đắc tội được chứ?!
Nhưng, miệng Lục La đã bị đánh chảy máu, cô thật sự không đành lòng xem tới: “em rốt cuộc gọi bọn họ dừng hay
“A, nếu là người khác nói lời này cũng liền thôi đi, đến nỗi chị cả ……” Mắt phượng vừa chuyển: “em thật đúng là sợ kỹ thuật điều hương của chị cả. Nếu chị trình diễn tiết mục vừa ra năm đó cho em cùng Bạch Dạ, sợ là đời này em và Minh đều phải cả đời không qua lại với nhau!”
“này, Tuyết Vi, cô ngụ ý là nói tiểu thư nhà chúng tôi sẽ hãm hại cô và Dạ phi Quân Trường sao?! Hừ, quả thực chính là tâm địa xấu xa!” Lục La một bên không chút khách khí mắng Tuyết Vi.
Cô mỉm cười liếc mắt Lục La một cái, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Tuyết Khả Duy.
Thấy Tuyết Khả Duy không có bất luận phản ứng gì, cô gục đầu xuống, âm thầm cười, nói: “Nếu chị cả không biết nên làm sao quản giáo người hầu của mình, vậy chỉ có thể tự em tới giúp chị quản giáo! Tới a, vả miệng người hầu này cho tôi!”
Tiếng mệnh lệnh không có bất luận độ ấm gì rơi xuống, mấy binh lính bao vây Lục La.
Trong lòng Lục La căng thẳng: “Tuyết Vi cô dám!!! Nơi này là Nhà họ Hoàng Phủ, tôi là người hầu bên người tiểu thư nhà chúng tôi, trừ bỏ tiểu thư nhà chúng tôi, cô dựa vào cái gì tới giáo huấn tôi!!!”
“Dựa vào cái gì?” Ánh mắt lạnh băng ngay sau đó nhìn về phía một người vệ binh.
“tiện tì lớn mật, mặc kệ nơi này là chỗ nào, cô dám khinh nhờn Tuyết tướng quân nhà của chúng tôi chính là tìm đánh!” Nói, tên vệ binh kia giơ tay cao cao ‘ bốp, bốp, bốp’ liền đánh lên mặt Lục La.
“Tiểu…… Tiểu thư, cứu…… Cứu mạng…… Ngô…… Cứu mạng ……” Lục La khóc nháo với Tuyết Khả Duy phát ra tiếng cầu cứu.
Cô xụ mặt, đôi tay nhỏ gắt gao nắm thành nắm tay: “Tuyết Vi! Gọi bọn họ dừng tay!!”
“Chị cả, chị dùng tư cách gì tới ra lệnh cho em?? Kêu chị một tiếng chị cả là em cho chị mặt mũi thôi, chị thật đúng là coi mình là nhân vật lớn sao??”
“em!!!”
Tuyết Khả Duy tự biết, hiện nay thân phận Tuyết Vi là xưa đâu bằng nay, lắc mình biến hoá thành Tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ, chính là chỉ chức vị tướng quân ở dưới Dạ Phi Linh cùng một binh đoàn, nơi nào đắc tội được chứ?!
Nhưng, miệng Lục La đã bị đánh chảy máu, cô thật sự không đành lòng xem tới: “em rốt cuộc gọi bọn họ dừng hay
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/495
|