Buổi sáng trong lúc ăn sáng hắn toàn đưa tay lên xoa xoa cái cổ của mình rồi lắc qua lắc lại như khởi động như sắp tập thể dục và tiện thể buông một câu cảm thán : “Ui da! Cái cổ tui …”
Bà bà đáng kính thấy cháu zai yêu quý có chuyện liền quan tâm hỏi :
- Này nhóc, con làm sao thế hả ?
Hắn vừa nói vừa liếc liếc nó :
- Dạ nguyên nhân là thế này đây, cháu của bà bị một cái chân quả tạ của ai đó đè lên cổ bây giờ cổ cháu không khỏi đau nhức, quả tạ này quả là không hề nhẹ.
Bà bà nghe xong hiểu ý liền trêu chọc nó :
- Chà, ai mà lại có cái chân quả tạ vĩ đại ấy cháu trai nhỉ ? Con có thể nói cho bà biết không ?
Bà bà và cháu trai kết hợp ăn ý làm nó đang giả lơ uống soup bất giác bị đùa cho sặc, ôm cổ ho sặc sụa thiệt là thảm thê .Nó ném cho hắn ánh mắt “Ta muốn giết chết mi ngay bây giờ” .
Nhưng chuyến đi ngay sau đó nó không thể nào quên vì một anh chàng hotboy của Harlessơ ý bị nó đẩy cho rớt xuống sông, cũng may sông cạn nên hắn bơi vào được .
Chuyện là thế này, lão bà bà ra chỉ thị bắt nó cũng Thoại Vĩ xách cần câu cá ra bờ sông dưới gốc cây kiếm thực phẩm về làm bữa tối . Một cao một thấp ì ạch xách cần câu lặc lè đi xuống đồi, hắn cao 1m85 còn nó vinh dự cao 1m65, chênh nhau rõ rệt chẵn 20 cm, trông cứ gọi là ôm bụng cười .
Thật tủi hổ, chiều cao của nó cũng không phải gọi là nấm lùn nhưng khi đứng với hắn cứ thấy một trời một vực,muốn hét vào mặt hắn củng dù ngển cổ nhón chân thật cao cũng không thể thực hiện được .
Đến nơi nó cũng ngồi xuống vác cần câu giống như mọi người nhưng được một lúc lại mỏi tay chịu không nổi, quay sang thấy hắn ung dung thư thái đi câu cá còn mang ipod theo nghe nhạc, nhắm mắt lãng tử phiêu hồn .
Nó đặt cần câu xuống đi loanh quanh kiếm một khúc cây gác cần câu thay cho nó rồi tung tăng đi dạo quanh hồ .Nó xuống phía chân đồi, kiếm vị trí thuận lợi ngồi xuống thò chân xuống nước đá nước, cảm nhận được sự mát lạnh của nước sông trong veo liền nhắm mắt ngân nga hát khẽ trông rất nghệ sĩ .
Hắn thấy nó thả hồn như vậy cũng không hiểu tại sao thả cần câu lại gần chọc ghẹo cho vui, mọi ngày thì cậu không bao giờ chọc ghẹo con gái nhưng hôm nay lại khác đang định lại gần hù nó thì nó đã phát hiện ra cậu ở sau lưng liền né sang một bên, đồi thoải thế là theo con dốc :
“ Vèo…..Tùm! Oái !”
Một tiếng động to lớn gây ra do va chạm với mặt nước, vật đó không ai khác chính làThoại Vĩ gian ác nhà ta, đây gọi là “gậy ông đập lưng ông” đấy .
Nó mỉm cười khoái chí nhìn hắn rồi xuống giúp vịn tay đưa hắn lên bờ, hình ảnh một chàng trai ngơ ngẩn rớt xuống sông làm mọi người chú ý, mà chàng trai này lại là một anh chàng hết sức đẹp trai tuấn tú nha .
Hắn về nhà thay đồ rồi lại quay lại tiếp tục câu cá . Nó đang ngồi gật gà gật gù chuẩn bị ngủ thì thấy tay có gì đó giật giật tay, nó theo đà kéo cần câu lên và thấy một chú cá khá to, không biết là cá gì mắc vào cần câu. Nó hét toáng lên như một đứa trẻ con,nụ cười ngời sáng hạnh phúc thường trực trên môi :
“AAAA, Vĩ ơi có cá kìa, to quá kìa …”
Rồi chạy sang vui vẻ lay lay tay Vĩ nhờ tháo dùm con cá ra khỏi cần câu, nhìn nét mặt vui vẻ đó cũng khiến cậu phần nào vui vẻ lây .
Ngày mai chúng nó lên xe về thành phố, gọi là kì nghỉ nhưng chỉ được nghỉ có 3 ngày,buổi chiều nó cùng hắn theo bà tiếp tục ra vườn lần cuối cùng .
Để khỏi hư hại áo quần bà vô tư vui vẻ đưa cho chúng nó 2 bộ quần áo, nó cũng vui vẻ đón lấy và ái ngại nhìn chằm chằm vào bộ quần áo đặc biệt dành cho mình.
Đây chẳng phải là cái quần hoa hoa màu đỏ mà bà yêu quý cất giấu rất kĩ sao, còn nữa cả cái áo cũng đồng bộ nốt. Thêm một cái mũ sùm sụp đồng màu nữa, haha ai mà mặc vào sẽ thành con tắc kè bông màu đỏ sao, bò tót mà thấy chắc sẽ kiếm mà húc cho bay lên trời gặp Thiên Lôi mất , zui quá là zui .
Thật là mắc cười, ê ... ê ...mà khoan cười vội đã con tắc kè bông ấy chẳng phải là nó sao, hức hức, bây giờ khóc không ra nước mắt nữa rồi .
Nhìn khuôn mặt mong chờ của bà bà nó không đành lòng bèn đau khổ mặc bộ quần áo “ mốt mới của mùa thu đông ”, thế là tèn.. ten.. ten.. một cô nàng tắc kè bông ra đời .
Nàng tắc kè bông vội trợn tròn mắt khi thấy một bà thím hoa xanh bước từ trong nhà bước ra, lạ nhỉ ở đây ngoài nó, bà bà và Thoại Vĩ thì đâu còn ai khác đâu nhỉ?
Bà cô hoa xanh này ở đâu chui ra ?
Đang thắc mắc thì nó nhìn kĩ bà thím này, cái dáng quen quen, ô té ra đây là “ác ma” hotboy Thoại Vĩ trường Harles vậy mà nó còn tưởng bà nào …
Nhìn hắn bộ mặt còn hơn là đưa đám, nó không nén nổi bèn cúi chào rất ư là cung kính :
- Con chào thím, xin hỏi thím ở phương xa nào mới tới ạ ?
Hắn giận dữ :
- BÀ THÍM CÁI ĐẦU CÔ !!!!!!
Rồi quay sang bà lắc đầu như đập tỏi :
-Bà ơi, cho cháu mặc đồ khác đi, mặc bộ đồ này thật là lố bịch hết sức …
Bà bà mỉm cười vui vẻ :
- Không được, lố bịch gì mà lố bịch ta lại thấy cháu mặc bộ quần áo này trông rất là xinh trai, rất có phong cách vừa thoải mái lại rộng rãi, dễ vận động . Nể tình bà già này cháu trai à cháu mặc vào cho ta vui đi .
Rất có phong cách, phải đúng là rất có phong cách ...
Hắn đành miễn cưỡng với một bộ mặt không can tâm tình nguyện chút nào xách 2 cái xẻng xuống ruộng đào khoai.
Bà bà đáng kính thấy cháu zai yêu quý có chuyện liền quan tâm hỏi :
- Này nhóc, con làm sao thế hả ?
Hắn vừa nói vừa liếc liếc nó :
- Dạ nguyên nhân là thế này đây, cháu của bà bị một cái chân quả tạ của ai đó đè lên cổ bây giờ cổ cháu không khỏi đau nhức, quả tạ này quả là không hề nhẹ.
Bà bà nghe xong hiểu ý liền trêu chọc nó :
- Chà, ai mà lại có cái chân quả tạ vĩ đại ấy cháu trai nhỉ ? Con có thể nói cho bà biết không ?
Bà bà và cháu trai kết hợp ăn ý làm nó đang giả lơ uống soup bất giác bị đùa cho sặc, ôm cổ ho sặc sụa thiệt là thảm thê .Nó ném cho hắn ánh mắt “Ta muốn giết chết mi ngay bây giờ” .
Nhưng chuyến đi ngay sau đó nó không thể nào quên vì một anh chàng hotboy của Harlessơ ý bị nó đẩy cho rớt xuống sông, cũng may sông cạn nên hắn bơi vào được .
Chuyện là thế này, lão bà bà ra chỉ thị bắt nó cũng Thoại Vĩ xách cần câu cá ra bờ sông dưới gốc cây kiếm thực phẩm về làm bữa tối . Một cao một thấp ì ạch xách cần câu lặc lè đi xuống đồi, hắn cao 1m85 còn nó vinh dự cao 1m65, chênh nhau rõ rệt chẵn 20 cm, trông cứ gọi là ôm bụng cười .
Thật tủi hổ, chiều cao của nó cũng không phải gọi là nấm lùn nhưng khi đứng với hắn cứ thấy một trời một vực,muốn hét vào mặt hắn củng dù ngển cổ nhón chân thật cao cũng không thể thực hiện được .
Đến nơi nó cũng ngồi xuống vác cần câu giống như mọi người nhưng được một lúc lại mỏi tay chịu không nổi, quay sang thấy hắn ung dung thư thái đi câu cá còn mang ipod theo nghe nhạc, nhắm mắt lãng tử phiêu hồn .
Nó đặt cần câu xuống đi loanh quanh kiếm một khúc cây gác cần câu thay cho nó rồi tung tăng đi dạo quanh hồ .Nó xuống phía chân đồi, kiếm vị trí thuận lợi ngồi xuống thò chân xuống nước đá nước, cảm nhận được sự mát lạnh của nước sông trong veo liền nhắm mắt ngân nga hát khẽ trông rất nghệ sĩ .
Hắn thấy nó thả hồn như vậy cũng không hiểu tại sao thả cần câu lại gần chọc ghẹo cho vui, mọi ngày thì cậu không bao giờ chọc ghẹo con gái nhưng hôm nay lại khác đang định lại gần hù nó thì nó đã phát hiện ra cậu ở sau lưng liền né sang một bên, đồi thoải thế là theo con dốc :
“ Vèo…..Tùm! Oái !”
Một tiếng động to lớn gây ra do va chạm với mặt nước, vật đó không ai khác chính làThoại Vĩ gian ác nhà ta, đây gọi là “gậy ông đập lưng ông” đấy .
Nó mỉm cười khoái chí nhìn hắn rồi xuống giúp vịn tay đưa hắn lên bờ, hình ảnh một chàng trai ngơ ngẩn rớt xuống sông làm mọi người chú ý, mà chàng trai này lại là một anh chàng hết sức đẹp trai tuấn tú nha .
Hắn về nhà thay đồ rồi lại quay lại tiếp tục câu cá . Nó đang ngồi gật gà gật gù chuẩn bị ngủ thì thấy tay có gì đó giật giật tay, nó theo đà kéo cần câu lên và thấy một chú cá khá to, không biết là cá gì mắc vào cần câu. Nó hét toáng lên như một đứa trẻ con,nụ cười ngời sáng hạnh phúc thường trực trên môi :
“AAAA, Vĩ ơi có cá kìa, to quá kìa …”
Rồi chạy sang vui vẻ lay lay tay Vĩ nhờ tháo dùm con cá ra khỏi cần câu, nhìn nét mặt vui vẻ đó cũng khiến cậu phần nào vui vẻ lây .
Ngày mai chúng nó lên xe về thành phố, gọi là kì nghỉ nhưng chỉ được nghỉ có 3 ngày,buổi chiều nó cùng hắn theo bà tiếp tục ra vườn lần cuối cùng .
Để khỏi hư hại áo quần bà vô tư vui vẻ đưa cho chúng nó 2 bộ quần áo, nó cũng vui vẻ đón lấy và ái ngại nhìn chằm chằm vào bộ quần áo đặc biệt dành cho mình.
Đây chẳng phải là cái quần hoa hoa màu đỏ mà bà yêu quý cất giấu rất kĩ sao, còn nữa cả cái áo cũng đồng bộ nốt. Thêm một cái mũ sùm sụp đồng màu nữa, haha ai mà mặc vào sẽ thành con tắc kè bông màu đỏ sao, bò tót mà thấy chắc sẽ kiếm mà húc cho bay lên trời gặp Thiên Lôi mất , zui quá là zui .
Thật là mắc cười, ê ... ê ...mà khoan cười vội đã con tắc kè bông ấy chẳng phải là nó sao, hức hức, bây giờ khóc không ra nước mắt nữa rồi .
Nhìn khuôn mặt mong chờ của bà bà nó không đành lòng bèn đau khổ mặc bộ quần áo “ mốt mới của mùa thu đông ”, thế là tèn.. ten.. ten.. một cô nàng tắc kè bông ra đời .
Nàng tắc kè bông vội trợn tròn mắt khi thấy một bà thím hoa xanh bước từ trong nhà bước ra, lạ nhỉ ở đây ngoài nó, bà bà và Thoại Vĩ thì đâu còn ai khác đâu nhỉ?
Bà cô hoa xanh này ở đâu chui ra ?
Đang thắc mắc thì nó nhìn kĩ bà thím này, cái dáng quen quen, ô té ra đây là “ác ma” hotboy Thoại Vĩ trường Harles vậy mà nó còn tưởng bà nào …
Nhìn hắn bộ mặt còn hơn là đưa đám, nó không nén nổi bèn cúi chào rất ư là cung kính :
- Con chào thím, xin hỏi thím ở phương xa nào mới tới ạ ?
Hắn giận dữ :
- BÀ THÍM CÁI ĐẦU CÔ !!!!!!
Rồi quay sang bà lắc đầu như đập tỏi :
-Bà ơi, cho cháu mặc đồ khác đi, mặc bộ đồ này thật là lố bịch hết sức …
Bà bà mỉm cười vui vẻ :
- Không được, lố bịch gì mà lố bịch ta lại thấy cháu mặc bộ quần áo này trông rất là xinh trai, rất có phong cách vừa thoải mái lại rộng rãi, dễ vận động . Nể tình bà già này cháu trai à cháu mặc vào cho ta vui đi .
Rất có phong cách, phải đúng là rất có phong cách ...
Hắn đành miễn cưỡng với một bộ mặt không can tâm tình nguyện chút nào xách 2 cái xẻng xuống ruộng đào khoai.
/96
|