Bịch …. Bịch ! Tiếng bước chân vọng lại mỗi lúc một gần, tiếng bước chân vội vã, còn có tiếng thở hồng hộc của ai đó nữa !
Rồi nó đang mệt mỏi nằm trên đất mở mắt nhìn lên, chẳng thấy gì cả chỉ có một cánh tay vững chắc ôm lấy nó tả tơi vào lòng .
Rất ấm áp, an toàn cho nó cảm giác vững tin còn thoang thoảng mùi bạc hà thanh nhẹ theo gió bay qua .
Nó như cảm thấy có ánh mắt dõi theo, nhìn những vết thương trên người nó cánh tay đặt trên vai nó siết chặt lại như muốn bảo vệ, nửa như xót xa đau lòng .
Trong nhận thức mơ hồ, nó còn nhớ rõ mùi nước hoa bạc hà là mùi nước hoa ưa thích của Vĩ, lẽ nào …
Một lần nữa nó lại mất trọng lực, nhưng lần này là nó ngả vào một chỗ dựa vững chắc, cánh tayđó, những ngón tay dài đẹp vén lại tóc cho nó .
Lần này nó đã thấy rồi, thấy khuôn mặt với những đường nét không lẫn đi đâu được là hắn, nó rất vui rất vui.
Hắn bế nó trong tay, dùng ánh mắt lạnh nhất có thể quét lên những gương mặt vô tình có mặt ở đó, chậm rãi mở lời, trong giọng nói như truyền đến sự uy hiếp người khác :
- Là ai làm ?
Ánh mắt thâm thúy quét lên từng người, những người có mặt im lặng như nín thở, uy lực lại một lần nữa tàn bạo mà cất lên :
- Không ai nói phải không ? Không nói thì tôi sẽ tự tìm ra . Nhớ cho kĩ, từ nay bất ai ai đụng đến cô ây tuyệt đối không được yên ổn .
Nó … nó không có nghe nhầm đó chứ?
Là cậu ấy bảo vệ nó, có trong mơ cũng không ngờ tới, cảm giác có một con người bảo vệ mình … thật tốt !
- Nhớ cho kĩ !
Nhẹ nhàng đưa nó rời đi, trước khí đi cậu còn cởi áo khoác da bên ngoài khoác lên cái áo thể dục đã bị rách của nó, ánh mắt có một tia nhìn đau đớn .
Một ánh mắt đẹp lặng lẽ dõi theo, ánh mắt như xoáy sâu vào sự việc trong tầm mắt .
Cái cảm giác như mất đi mọi thứ này là đau sao, Khả Kì cô lần đầu tiên được nếm trải, đau quá !
Lòng tin sắt đá rằng lòng cậu chỉ có mình cô sụp đổ hoàn toàn, vỡ vụn . Là cô sai rồi, là cô không nên quá tin tưởng cậu ấy như thế, những lời người con gái đó nói là … sự thật.
Dù không muốn nhưng lần này cô thừa nhận rằng cậu ấy thật sự thích ÂnDi, cô gái không có chút gì là nổi bật đó, có chăng chỉ là gương mặt ngây thơ thuần khiết !
Cô ấy hơn cô sao, không hề !
Cắn môi cô sẽ không do dự, cô chấp nhận giúp cô gái bí ẩn đó và có lẽ cũng là giúp chính cô .
“ … Tôi đồng ý…”
Tin nhắn đã gửi .
Ân Di cô không thể trách tôi, nếu cô là tôi khi hạnh phúc của cô bị đe dọa cô cũng sẽ giống như tôi, đấu tranh đến cùng cho bản thân và việc đầu tiên tôi sẽ làm … là gạt bỏ trở ngại duy nhất là cô !
Cô gái có gương mặt baby thỏa mãn nhìn màn hình di động mỉm cười vui vẻ, khóe môi cong lên khoan khoái thưởng thức chút rượu vang đỏ sóng sánh trong ly.
Cô ngồi sảng khoái ở quầy bar, mặc cho mọi ánh mắt kì lạ dõi theo .
Kế hoạch bước đầu đã thành công, một mình cô e rằng khó lòng thực hiện được nhưng có thêm cô gái đó, cô tin chắc mọi chuyện sẽ tiến triển hoàn hảo .
Đừng nhìn vẻ bề ngoài xinh đẹp dịu dàng của Tiểu Princess, cô biết chắc khi cảm thấy hạnh phúc bị lung lanh thì cô ta cũng dần thay đổi mà trở nên thủ đoạn tàn khốc thôi, có khi còn ghê gớm hơn cả cô nữa .
Không ai có thể dễ dàng đoán biết được qua vẻ bề ngoài, càng xinh đẹp lại càng dã man tàn nhẫn thôi .
Nó không biết làm cách nào mà nó lại trở về bên cái giường màu hồng quen thuộc được, mới nãy còn ở trên sân trường bỏng rát mà giờ này đã ở đây .
Nó mở mắt ra, bắt đầu cảm nhận được sự đau rát âm ỉ trong người .
Cánh tay còn bị ai đó nắm lấy, bôi bôi dán dán cái gì đó .
Đập vào mắt nó là hắn nhẹ nhàng tỉ mẩn cầm lấy cánh tay xây xước của nó băng bó, ai cha làm cái gì vậy ?
Nó run run mở miệng, rụt tay lại nhưng hắn thấy tay nó động đậy vội kéo lại, thế là :
- Ai da, cậu …cậu rút cuộc là đang làm cái gì vậy ?
Hắn lại kéo lấy tay nó, lạnh lùng mở miệng
- Băng bó . Cô… đúng là đồ ngốc ?
Nó nổi giận :
- Cậu .. cậu bảo ai ngốc, có bỏ tay tôi ra không thì bảo ?
Hắn nhìn những vết thương trên người nó mà giận dữ :
- Có bản thân mà cũng không biết tự bảo vệ để bị thành ra như thế này …
Nó bướng bỉnh hất mặt lên nghe câu trả lời của hắn, nghe xong lại đứng hình trong vài giây .
Ánh mắt hắn nhìn nó quan tâm, ôi sao mà đẹp đến thế ?
Hắn suy nghĩ gì đó rồi đột nhiên trầm giọng :
- Hứa với tôi… đừng bao giờ để cho bản thân bị như vậy nữa, tuyệt đối … không !
Trong lúc đó ánh nắng ngoài cửa sổ hắt vào phản chiếu lên ánh mắt màu hổ phách cương nghị của hắn cùng đôi mắt trong veo đáng yêu của nó!
Khung cảnh đẹp tuyệt cùng lời nói đó mãi mãi khắc sâu trong kí ức nó khó có thể lãng quên.
Rồi nó đang mệt mỏi nằm trên đất mở mắt nhìn lên, chẳng thấy gì cả chỉ có một cánh tay vững chắc ôm lấy nó tả tơi vào lòng .
Rất ấm áp, an toàn cho nó cảm giác vững tin còn thoang thoảng mùi bạc hà thanh nhẹ theo gió bay qua .
Nó như cảm thấy có ánh mắt dõi theo, nhìn những vết thương trên người nó cánh tay đặt trên vai nó siết chặt lại như muốn bảo vệ, nửa như xót xa đau lòng .
Trong nhận thức mơ hồ, nó còn nhớ rõ mùi nước hoa bạc hà là mùi nước hoa ưa thích của Vĩ, lẽ nào …
Một lần nữa nó lại mất trọng lực, nhưng lần này là nó ngả vào một chỗ dựa vững chắc, cánh tayđó, những ngón tay dài đẹp vén lại tóc cho nó .
Lần này nó đã thấy rồi, thấy khuôn mặt với những đường nét không lẫn đi đâu được là hắn, nó rất vui rất vui.
Hắn bế nó trong tay, dùng ánh mắt lạnh nhất có thể quét lên những gương mặt vô tình có mặt ở đó, chậm rãi mở lời, trong giọng nói như truyền đến sự uy hiếp người khác :
- Là ai làm ?
Ánh mắt thâm thúy quét lên từng người, những người có mặt im lặng như nín thở, uy lực lại một lần nữa tàn bạo mà cất lên :
- Không ai nói phải không ? Không nói thì tôi sẽ tự tìm ra . Nhớ cho kĩ, từ nay bất ai ai đụng đến cô ây tuyệt đối không được yên ổn .
Nó … nó không có nghe nhầm đó chứ?
Là cậu ấy bảo vệ nó, có trong mơ cũng không ngờ tới, cảm giác có một con người bảo vệ mình … thật tốt !
- Nhớ cho kĩ !
Nhẹ nhàng đưa nó rời đi, trước khí đi cậu còn cởi áo khoác da bên ngoài khoác lên cái áo thể dục đã bị rách của nó, ánh mắt có một tia nhìn đau đớn .
Một ánh mắt đẹp lặng lẽ dõi theo, ánh mắt như xoáy sâu vào sự việc trong tầm mắt .
Cái cảm giác như mất đi mọi thứ này là đau sao, Khả Kì cô lần đầu tiên được nếm trải, đau quá !
Lòng tin sắt đá rằng lòng cậu chỉ có mình cô sụp đổ hoàn toàn, vỡ vụn . Là cô sai rồi, là cô không nên quá tin tưởng cậu ấy như thế, những lời người con gái đó nói là … sự thật.
Dù không muốn nhưng lần này cô thừa nhận rằng cậu ấy thật sự thích ÂnDi, cô gái không có chút gì là nổi bật đó, có chăng chỉ là gương mặt ngây thơ thuần khiết !
Cô ấy hơn cô sao, không hề !
Cắn môi cô sẽ không do dự, cô chấp nhận giúp cô gái bí ẩn đó và có lẽ cũng là giúp chính cô .
“ … Tôi đồng ý…”
Tin nhắn đã gửi .
Ân Di cô không thể trách tôi, nếu cô là tôi khi hạnh phúc của cô bị đe dọa cô cũng sẽ giống như tôi, đấu tranh đến cùng cho bản thân và việc đầu tiên tôi sẽ làm … là gạt bỏ trở ngại duy nhất là cô !
Cô gái có gương mặt baby thỏa mãn nhìn màn hình di động mỉm cười vui vẻ, khóe môi cong lên khoan khoái thưởng thức chút rượu vang đỏ sóng sánh trong ly.
Cô ngồi sảng khoái ở quầy bar, mặc cho mọi ánh mắt kì lạ dõi theo .
Kế hoạch bước đầu đã thành công, một mình cô e rằng khó lòng thực hiện được nhưng có thêm cô gái đó, cô tin chắc mọi chuyện sẽ tiến triển hoàn hảo .
Đừng nhìn vẻ bề ngoài xinh đẹp dịu dàng của Tiểu Princess, cô biết chắc khi cảm thấy hạnh phúc bị lung lanh thì cô ta cũng dần thay đổi mà trở nên thủ đoạn tàn khốc thôi, có khi còn ghê gớm hơn cả cô nữa .
Không ai có thể dễ dàng đoán biết được qua vẻ bề ngoài, càng xinh đẹp lại càng dã man tàn nhẫn thôi .
Nó không biết làm cách nào mà nó lại trở về bên cái giường màu hồng quen thuộc được, mới nãy còn ở trên sân trường bỏng rát mà giờ này đã ở đây .
Nó mở mắt ra, bắt đầu cảm nhận được sự đau rát âm ỉ trong người .
Cánh tay còn bị ai đó nắm lấy, bôi bôi dán dán cái gì đó .
Đập vào mắt nó là hắn nhẹ nhàng tỉ mẩn cầm lấy cánh tay xây xước của nó băng bó, ai cha làm cái gì vậy ?
Nó run run mở miệng, rụt tay lại nhưng hắn thấy tay nó động đậy vội kéo lại, thế là :
- Ai da, cậu …cậu rút cuộc là đang làm cái gì vậy ?
Hắn lại kéo lấy tay nó, lạnh lùng mở miệng
- Băng bó . Cô… đúng là đồ ngốc ?
Nó nổi giận :
- Cậu .. cậu bảo ai ngốc, có bỏ tay tôi ra không thì bảo ?
Hắn nhìn những vết thương trên người nó mà giận dữ :
- Có bản thân mà cũng không biết tự bảo vệ để bị thành ra như thế này …
Nó bướng bỉnh hất mặt lên nghe câu trả lời của hắn, nghe xong lại đứng hình trong vài giây .
Ánh mắt hắn nhìn nó quan tâm, ôi sao mà đẹp đến thế ?
Hắn suy nghĩ gì đó rồi đột nhiên trầm giọng :
- Hứa với tôi… đừng bao giờ để cho bản thân bị như vậy nữa, tuyệt đối … không !
Trong lúc đó ánh nắng ngoài cửa sổ hắt vào phản chiếu lên ánh mắt màu hổ phách cương nghị của hắn cùng đôi mắt trong veo đáng yêu của nó!
Khung cảnh đẹp tuyệt cùng lời nói đó mãi mãi khắc sâu trong kí ức nó khó có thể lãng quên.
/96
|